Tác giả:

"Gần đây, khu nghỉ dưỡng cao cấp do tập đoàn Á Đông đầu tư sắp hoàn thành. Hôm nay chúng tôi may mắn được phỏng vấn tổng giám đốc của tập đoàn Á Đông - ngài Trương Thiên Thành, anh ấy sẽ chia sẻ kế hoạch khánh thành hạng mục lần này.. " Trên màn hình tivi là khuôn mặt đẹp đến mức không chê vào đâu được của người đàn ông. Anh hé đôi môi mỏng, trả lời bằng vài chữ đơn giản rồi sải đôi chân dài, nhanh chóng rời khỏi đám người. Mọi người đều vô thức dõi theo anh. Đây là người giàu trẻ tuổi nhất thành phố Cần Thơ từ trước đến nay, ông trời đã ban hết ánh sáng cho người đàn ông hoàn hảo này. Một lúc lâu sau vẫn không nghe thấy giọng người đàn ông, Vũ Linh Đan đi qua phòng khách rồi dừng bước, nhưng chỉ kịp trông thấy đám phóng viên theo sau lưng Trương Thiên Thành. Anh vẫn lạnh lùng như vậy. Vũ Linh Đan giấu kín nỗi lòng, đi vào bếp chuẩn bị bữa tối. Cô đã kết hôn với Trương Thiên Thành được ba năm, nhưng hai người hiếm khi chạm mặt nhau. Lần gặp trước đã qua hơn một tháng, anh uống rất…

Chương 227: Thời Gian Không Còn Sớm Nữa Con Phải Trở Về

Mất Rồi Xin Đừng TìmTác giả: Ctrl AnhTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược"Gần đây, khu nghỉ dưỡng cao cấp do tập đoàn Á Đông đầu tư sắp hoàn thành. Hôm nay chúng tôi may mắn được phỏng vấn tổng giám đốc của tập đoàn Á Đông - ngài Trương Thiên Thành, anh ấy sẽ chia sẻ kế hoạch khánh thành hạng mục lần này.. " Trên màn hình tivi là khuôn mặt đẹp đến mức không chê vào đâu được của người đàn ông. Anh hé đôi môi mỏng, trả lời bằng vài chữ đơn giản rồi sải đôi chân dài, nhanh chóng rời khỏi đám người. Mọi người đều vô thức dõi theo anh. Đây là người giàu trẻ tuổi nhất thành phố Cần Thơ từ trước đến nay, ông trời đã ban hết ánh sáng cho người đàn ông hoàn hảo này. Một lúc lâu sau vẫn không nghe thấy giọng người đàn ông, Vũ Linh Đan đi qua phòng khách rồi dừng bước, nhưng chỉ kịp trông thấy đám phóng viên theo sau lưng Trương Thiên Thành. Anh vẫn lạnh lùng như vậy. Vũ Linh Đan giấu kín nỗi lòng, đi vào bếp chuẩn bị bữa tối. Cô đã kết hôn với Trương Thiên Thành được ba năm, nhưng hai người hiếm khi chạm mặt nhau. Lần gặp trước đã qua hơn một tháng, anh uống rất… Nguyễn Kim Thanh trách cứ kéo Vũ Phong Toàn lại, oán trách nói: “Ông cũng đã nói, lâu lắm rồi Hải Yến mới chăm chỉ học tập, ông đừng đi quấy rầy con bé.Ngày mai có thành tích lúc đó ông khen cũng chưa muộn.”“Ha ha, bà nói cũng có lý.” Vũ Phong Toàn lập tức đồng ý gật đầu, sau đó lại ngồi xuống lần nữa.Nguyễn Kim Thanh nói: “Ông ấy, kiếm khi có thời gian, ông nên ngồi tâm sự với Linh Đan đi.”“Thời gian không còn sớm nữa, con phải trở về.”Vũ Linh Đan vừa lúc đứng dậy.Nguyễn Kim Thanh lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, sau đó lại bám riết không tha: “Đã lâu như vậy con không về nhà, sao không ở lại nhà một đêm?”“Đúng vậy, dì con nói đúng đấy.Bố thấy đêm nay con ngủ lại nhà một đêm đi.Chuyện tin tức bố sẽ bảo phòng quan hệ xã hội của Tập đoàn Bạch Đằng xử lý giúp con, vấn đề này không nghiêm trọng lắm.”Vũ Phong Toàn dứt khoát nói.Vũ Linh Đan đành phải gật đầu ở lại.Chuyện tin tức là Dương Thanh My giở trò quỷ sau lưng, Vũ Linh Đan đã nói với Vũ Phong Toàn, Vũ Phong Toàn tất nhiên cho rằng Dương Thanh My nhằm vào Vũ Linh Đan là vì muốn lật đổ Trương Thiên Thành.Giải quyết được vấn đề này, cơ hội tranh công đòi phần thưởng với Trương Thiên Thành tranh, Vũ Phong Toàn sao có thể bỏ qua.“Con lên phòng trước.”Khi Vũ Linh Đan đi qua phòng Vũ Hải Yến, cửa chỉ khép hờ, hoàn toàn có thể nhìn thấy Vũ Hải Yến đang ngủ trên giường.Khóe miệng Vũ Linh Đan giật giật, đây đúng là chăm chỉ học tập.Sau khi Nguyễn Kim Thanh đi lên phát hiện mình chưa đóng chặt cửa, lập tức đóng mạnh cửa lại, vẻ mặt cảnh giác nhìn Vũ Linh Đan.Vũ Linh Đan ngẩng đầu nhìn trời, cũng không nói thêm cái gì.Ngược lại Nguyễn Kim Thanh giống như chột dạ, bất mãn đánh giá Vũ Linh Đan từ trên xuống dưới, sau đó nói: “Đừng tưởng rằng như vậy là cô có thể làm hòa với Trương Thiên Thành.”“Ai nha!”Miệng Vũ Linh Đan phát ra một tiếng trả lời vô nghĩa.Sau đó vẻ mặt kinh ngạc nhìn Nguyễn Kim Thanh nói: “Cuối cùng cũng không cần giả vờ nữa, vừa nãy bà diễn kịch chắc là mệt muốn chết nhỉ?”Nguyễn Kim Thanh không sợ Vũ Linh Đan chọc thủng da mặt mình, vẻ mặt vẫn lạnh lùng, khinh thường như trước: “Vũ Linh Đan, cô đắc ý không được vài ngày đâu.”“Phải không?”Vũ Linh Đan làm bộ lơ đãng nhìn thoáng qua dưới tầng, Vũ Phong Toàn vẫn ngồi trên sô pha uống trà, vẻ mặt nhàn nhã.Nguyễn Kim Thanh cũng nhìn Vũ Phong Toàn theo cô, sau đó lông mày nhanh chóng nhíu lại.Sau đó ngủ thẳng đến khi trời sáng.Lúc tỉnh lại, còn có người gõ cửa, nói là dưới tầng đã chuẩn bị bữa sáng, bảo cô chủ đi xuống ăn cơm.Vũ Linh Đan ngoài miệng lên tiếng, nhưng tận đáy lòng lạnh lẽo.Hiếm khi nhà này nhớ rõ mình phải ăn sáng, còn cố ý phái người lên mời mình.Những người này, hiện tại nhiệt tình như vậy, không phải là thừa nhận trước kia mình có bao nhiêu lạnh lùng sao?“Linh Đan xuống rồi, mau ăn sáng, con xem bao lâu rồi con không ăn sáng ở nhà.”Vũ Phong Toàn thân thiết gọi Vũ Linh Đan..

Nguyễn Kim Thanh trách cứ kéo Vũ Phong Toàn lại, oán trách nói: “Ông cũng đã nói, lâu lắm rồi Hải Yến mới chăm chỉ học tập, ông đừng đi quấy rầy con bé.

Ngày mai có thành tích lúc đó ông khen cũng chưa muộn.”

“Ha ha, bà nói cũng có lý.” Vũ Phong Toàn lập tức đồng ý gật đầu, sau đó lại ngồi xuống lần nữa.

Nguyễn Kim Thanh nói: “Ông ấy, kiếm khi có thời gian, ông nên ngồi tâm sự với Linh Đan đi.”

“Thời gian không còn sớm nữa, con phải trở về.”

Vũ Linh Đan vừa lúc đứng dậy.

Nguyễn Kim Thanh lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, sau đó lại bám riết không tha: “Đã lâu như vậy con không về nhà, sao không ở lại nhà một đêm?”

“Đúng vậy, dì con nói đúng đấy.

Bố thấy đêm nay con ngủ lại nhà một đêm đi.

Chuyện tin tức bố sẽ bảo phòng quan hệ xã hội của Tập đoàn Bạch Đằng xử lý giúp con, vấn đề này không nghiêm trọng lắm.”

Vũ Phong Toàn dứt khoát nói.

Vũ Linh Đan đành phải gật đầu ở lại.

Chuyện tin tức là Dương Thanh My giở trò quỷ sau lưng, Vũ Linh Đan đã nói với Vũ Phong Toàn, Vũ Phong Toàn tất nhiên cho rằng Dương Thanh My nhằm vào Vũ Linh Đan là vì muốn lật đổ Trương Thiên Thành.

Giải quyết được vấn đề này, cơ hội tranh công đòi phần thưởng với Trương Thiên Thành tranh, Vũ Phong Toàn sao có thể bỏ qua.

“Con lên phòng trước.”

Khi Vũ Linh Đan đi qua phòng Vũ Hải Yến, cửa chỉ khép hờ, hoàn toàn có thể nhìn thấy Vũ Hải Yến đang ngủ trên giường.

Khóe miệng Vũ Linh Đan giật giật, đây đúng là chăm chỉ học tập.

Sau khi Nguyễn Kim Thanh đi lên phát hiện mình chưa đóng chặt cửa, lập tức đóng mạnh cửa lại, vẻ mặt cảnh giác nhìn Vũ Linh Đan.

Vũ Linh Đan ngẩng đầu nhìn trời, cũng không nói thêm cái gì.

Ngược lại Nguyễn Kim Thanh giống như chột dạ, bất mãn đánh giá Vũ Linh Đan từ trên xuống dưới, sau đó nói: “Đừng tưởng rằng như vậy là cô có thể làm hòa với Trương Thiên Thành.”

“Ai nha!”

Miệng Vũ Linh Đan phát ra một tiếng trả lời vô nghĩa.

Sau đó vẻ mặt kinh ngạc nhìn Nguyễn Kim Thanh nói: “Cuối cùng cũng không cần giả vờ nữa, vừa nãy bà diễn kịch chắc là mệt muốn chết nhỉ?”

Nguyễn Kim Thanh không sợ Vũ Linh Đan chọc thủng da mặt mình, vẻ mặt vẫn lạnh lùng, khinh thường như trước: “Vũ Linh Đan, cô đắc ý không được vài ngày đâu.”

“Phải không?”

Vũ Linh Đan làm bộ lơ đãng nhìn thoáng qua dưới tầng, Vũ Phong Toàn vẫn ngồi trên sô pha uống trà, vẻ mặt nhàn nhã.

Nguyễn Kim Thanh cũng nhìn Vũ Phong Toàn theo cô, sau đó lông mày nhanh chóng nhíu lại.

Sau đó ngủ thẳng đến khi trời sáng.

Lúc tỉnh lại, còn có người gõ cửa, nói là dưới tầng đã chuẩn bị bữa sáng, bảo cô chủ đi xuống ăn cơm.

Vũ Linh Đan ngoài miệng lên tiếng, nhưng tận đáy lòng lạnh lẽo.

Hiếm khi nhà này nhớ rõ mình phải ăn sáng, còn cố ý phái người lên mời mình.

Những người này, hiện tại nhiệt tình như vậy, không phải là thừa nhận trước kia mình có bao nhiêu lạnh lùng sao?

“Linh Đan xuống rồi, mau ăn sáng, con xem bao lâu rồi con không ăn sáng ở nhà.”

Vũ Phong Toàn thân thiết gọi Vũ Linh Đan..

Mất Rồi Xin Đừng TìmTác giả: Ctrl AnhTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược"Gần đây, khu nghỉ dưỡng cao cấp do tập đoàn Á Đông đầu tư sắp hoàn thành. Hôm nay chúng tôi may mắn được phỏng vấn tổng giám đốc của tập đoàn Á Đông - ngài Trương Thiên Thành, anh ấy sẽ chia sẻ kế hoạch khánh thành hạng mục lần này.. " Trên màn hình tivi là khuôn mặt đẹp đến mức không chê vào đâu được của người đàn ông. Anh hé đôi môi mỏng, trả lời bằng vài chữ đơn giản rồi sải đôi chân dài, nhanh chóng rời khỏi đám người. Mọi người đều vô thức dõi theo anh. Đây là người giàu trẻ tuổi nhất thành phố Cần Thơ từ trước đến nay, ông trời đã ban hết ánh sáng cho người đàn ông hoàn hảo này. Một lúc lâu sau vẫn không nghe thấy giọng người đàn ông, Vũ Linh Đan đi qua phòng khách rồi dừng bước, nhưng chỉ kịp trông thấy đám phóng viên theo sau lưng Trương Thiên Thành. Anh vẫn lạnh lùng như vậy. Vũ Linh Đan giấu kín nỗi lòng, đi vào bếp chuẩn bị bữa tối. Cô đã kết hôn với Trương Thiên Thành được ba năm, nhưng hai người hiếm khi chạm mặt nhau. Lần gặp trước đã qua hơn một tháng, anh uống rất… Nguyễn Kim Thanh trách cứ kéo Vũ Phong Toàn lại, oán trách nói: “Ông cũng đã nói, lâu lắm rồi Hải Yến mới chăm chỉ học tập, ông đừng đi quấy rầy con bé.Ngày mai có thành tích lúc đó ông khen cũng chưa muộn.”“Ha ha, bà nói cũng có lý.” Vũ Phong Toàn lập tức đồng ý gật đầu, sau đó lại ngồi xuống lần nữa.Nguyễn Kim Thanh nói: “Ông ấy, kiếm khi có thời gian, ông nên ngồi tâm sự với Linh Đan đi.”“Thời gian không còn sớm nữa, con phải trở về.”Vũ Linh Đan vừa lúc đứng dậy.Nguyễn Kim Thanh lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, sau đó lại bám riết không tha: “Đã lâu như vậy con không về nhà, sao không ở lại nhà một đêm?”“Đúng vậy, dì con nói đúng đấy.Bố thấy đêm nay con ngủ lại nhà một đêm đi.Chuyện tin tức bố sẽ bảo phòng quan hệ xã hội của Tập đoàn Bạch Đằng xử lý giúp con, vấn đề này không nghiêm trọng lắm.”Vũ Phong Toàn dứt khoát nói.Vũ Linh Đan đành phải gật đầu ở lại.Chuyện tin tức là Dương Thanh My giở trò quỷ sau lưng, Vũ Linh Đan đã nói với Vũ Phong Toàn, Vũ Phong Toàn tất nhiên cho rằng Dương Thanh My nhằm vào Vũ Linh Đan là vì muốn lật đổ Trương Thiên Thành.Giải quyết được vấn đề này, cơ hội tranh công đòi phần thưởng với Trương Thiên Thành tranh, Vũ Phong Toàn sao có thể bỏ qua.“Con lên phòng trước.”Khi Vũ Linh Đan đi qua phòng Vũ Hải Yến, cửa chỉ khép hờ, hoàn toàn có thể nhìn thấy Vũ Hải Yến đang ngủ trên giường.Khóe miệng Vũ Linh Đan giật giật, đây đúng là chăm chỉ học tập.Sau khi Nguyễn Kim Thanh đi lên phát hiện mình chưa đóng chặt cửa, lập tức đóng mạnh cửa lại, vẻ mặt cảnh giác nhìn Vũ Linh Đan.Vũ Linh Đan ngẩng đầu nhìn trời, cũng không nói thêm cái gì.Ngược lại Nguyễn Kim Thanh giống như chột dạ, bất mãn đánh giá Vũ Linh Đan từ trên xuống dưới, sau đó nói: “Đừng tưởng rằng như vậy là cô có thể làm hòa với Trương Thiên Thành.”“Ai nha!”Miệng Vũ Linh Đan phát ra một tiếng trả lời vô nghĩa.Sau đó vẻ mặt kinh ngạc nhìn Nguyễn Kim Thanh nói: “Cuối cùng cũng không cần giả vờ nữa, vừa nãy bà diễn kịch chắc là mệt muốn chết nhỉ?”Nguyễn Kim Thanh không sợ Vũ Linh Đan chọc thủng da mặt mình, vẻ mặt vẫn lạnh lùng, khinh thường như trước: “Vũ Linh Đan, cô đắc ý không được vài ngày đâu.”“Phải không?”Vũ Linh Đan làm bộ lơ đãng nhìn thoáng qua dưới tầng, Vũ Phong Toàn vẫn ngồi trên sô pha uống trà, vẻ mặt nhàn nhã.Nguyễn Kim Thanh cũng nhìn Vũ Phong Toàn theo cô, sau đó lông mày nhanh chóng nhíu lại.Sau đó ngủ thẳng đến khi trời sáng.Lúc tỉnh lại, còn có người gõ cửa, nói là dưới tầng đã chuẩn bị bữa sáng, bảo cô chủ đi xuống ăn cơm.Vũ Linh Đan ngoài miệng lên tiếng, nhưng tận đáy lòng lạnh lẽo.Hiếm khi nhà này nhớ rõ mình phải ăn sáng, còn cố ý phái người lên mời mình.Những người này, hiện tại nhiệt tình như vậy, không phải là thừa nhận trước kia mình có bao nhiêu lạnh lùng sao?“Linh Đan xuống rồi, mau ăn sáng, con xem bao lâu rồi con không ăn sáng ở nhà.”Vũ Phong Toàn thân thiết gọi Vũ Linh Đan..

Chương 227: Thời Gian Không Còn Sớm Nữa Con Phải Trở Về