Tác giả:

"Gần đây, khu nghỉ dưỡng cao cấp do tập đoàn Á Đông đầu tư sắp hoàn thành. Hôm nay chúng tôi may mắn được phỏng vấn tổng giám đốc của tập đoàn Á Đông - ngài Trương Thiên Thành, anh ấy sẽ chia sẻ kế hoạch khánh thành hạng mục lần này.. " Trên màn hình tivi là khuôn mặt đẹp đến mức không chê vào đâu được của người đàn ông. Anh hé đôi môi mỏng, trả lời bằng vài chữ đơn giản rồi sải đôi chân dài, nhanh chóng rời khỏi đám người. Mọi người đều vô thức dõi theo anh. Đây là người giàu trẻ tuổi nhất thành phố Cần Thơ từ trước đến nay, ông trời đã ban hết ánh sáng cho người đàn ông hoàn hảo này. Một lúc lâu sau vẫn không nghe thấy giọng người đàn ông, Vũ Linh Đan đi qua phòng khách rồi dừng bước, nhưng chỉ kịp trông thấy đám phóng viên theo sau lưng Trương Thiên Thành. Anh vẫn lạnh lùng như vậy. Vũ Linh Đan giấu kín nỗi lòng, đi vào bếp chuẩn bị bữa tối. Cô đã kết hôn với Trương Thiên Thành được ba năm, nhưng hai người hiếm khi chạm mặt nhau. Lần gặp trước đã qua hơn một tháng, anh uống rất…

Chương 329: Chương 331

Mất Rồi Xin Đừng TìmTác giả: Ctrl AnhTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược"Gần đây, khu nghỉ dưỡng cao cấp do tập đoàn Á Đông đầu tư sắp hoàn thành. Hôm nay chúng tôi may mắn được phỏng vấn tổng giám đốc của tập đoàn Á Đông - ngài Trương Thiên Thành, anh ấy sẽ chia sẻ kế hoạch khánh thành hạng mục lần này.. " Trên màn hình tivi là khuôn mặt đẹp đến mức không chê vào đâu được của người đàn ông. Anh hé đôi môi mỏng, trả lời bằng vài chữ đơn giản rồi sải đôi chân dài, nhanh chóng rời khỏi đám người. Mọi người đều vô thức dõi theo anh. Đây là người giàu trẻ tuổi nhất thành phố Cần Thơ từ trước đến nay, ông trời đã ban hết ánh sáng cho người đàn ông hoàn hảo này. Một lúc lâu sau vẫn không nghe thấy giọng người đàn ông, Vũ Linh Đan đi qua phòng khách rồi dừng bước, nhưng chỉ kịp trông thấy đám phóng viên theo sau lưng Trương Thiên Thành. Anh vẫn lạnh lùng như vậy. Vũ Linh Đan giấu kín nỗi lòng, đi vào bếp chuẩn bị bữa tối. Cô đã kết hôn với Trương Thiên Thành được ba năm, nhưng hai người hiếm khi chạm mặt nhau. Lần gặp trước đã qua hơn một tháng, anh uống rất… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Vũ Linh Đan, có bản lĩnh thì chị mở cửa ra.Sao nào, chị làm lớn chuyện rồi bây giờ không dám ra ngoài nữa sao?”  Vũ Hải Yến gào tướng lên, hai tay liều mạng lắc mạnh cánh cổng sắt. Cổng không đóng, Coco cũng chạy ra ngoài theo vừa nghe thấy động tĩnh nó đã lập tức sủa ầm lên. Vũ Linh Đan chỉ vào Coco, cất giọng chế nhạo: “Vũ Hải Yến, cô mà không đi là tôi thả chó ra đấy!”  “Vũ Linh Đan, chị dám!” Vũ Hải Yến trợn tròn mắt, rõ ràng là cô ta hơi sợ hãi, nhưng trong lòng cô ta còn có chuyện đáng sợ hơn.Lúc này cô ta run rẩy hét lớn: "Chị đừng tưởng bây giờ toàn bộ người trên thế giới này đều bị chị lừa gạt hết.Nhà chúng tôi cũng sẽ tổ chức họp báo sớm thôi để vạch trần cái mặt nạ đạo đức giả của chị” Vũ Linh Đan nghe xong, nhún vai, vẻ mặt vẫn vô cùng thờ ơ. Vũ Hải Yến không cam tâm, tức giận giậm giậm chân: “Vũ Linh Đan, chúng ta cứ chờ xem!” “Cô muốn làm gì thì đi làm đi, hà cớ gì phải tới tìm tôi? Hay là Nguyễn Kim Thanh bảo cô tới đây xin tha thứ, nhưng nhìn dáng vẻ này của cô cũng không giống đang cầu tình xin tha.Nếu không muốn ăn cơm tù thì tốt nhất là cô đừng đến quấy rầy tôi nữa” Khuôn mặt của Vũ Linh Đan ngay lập tức trở nên lạnh lùng, nói nhiều hơn một câu với loại người này cô cũng thấy lãng phí thời gian của mình. “Vũ Linh Đan, chị có gì giỏi giang chứ? Mẹ tôi có ngược đãi chị bao giờ chưa? Đều là do chị không chịu thua kém.” “Cái gì, suýt chút nữa đã bị làm người khác làm nhục ở công trường cũng là do tôi không chịu thua kém sao? Vũ Hải Yến, trước khi cô nói chuyện có thể động não một chút không? Chỉ riêng chuyện này thôi tôi đã có thể kiện cô rồi đấy.” Cuối cùng, còn có người tốt bụng” đến khuyên cô ta: “Cô Hải Yến, tôi khuyên cô nên thành thật một chút, như vậy để cô có thể bớt chịu khổ hơn” “Anh có ý gì?” Vũ Hải Yến mở to hai mắt. Viên cảnh sát dẫn đầu trao đổi ánh mắt với Vũ Linh Đan, Vũ Linh Đan không hề kiêng kị mà nói một câu “các anh vất vả rồi” với anh ta..

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Vũ Linh Đan, có bản lĩnh thì chị mở cửa ra.

Sao nào, chị làm lớn chuyện rồi bây giờ không dám ra ngoài nữa sao?”  Vũ Hải Yến gào tướng lên, hai tay liều mạng lắc mạnh cánh cổng sắt. 

Cổng không đóng, Coco cũng chạy ra ngoài theo vừa nghe thấy động tĩnh nó đã lập tức sủa ầm lên. 

Vũ Linh Đan chỉ vào Coco, cất giọng chế nhạo: “Vũ Hải Yến, cô mà không đi là tôi thả chó ra đấy!”  “Vũ Linh Đan, chị dám!” 

Vũ Hải Yến trợn tròn mắt, rõ ràng là cô ta hơi sợ hãi, nhưng trong lòng cô ta còn có chuyện đáng sợ hơn.

Lúc này cô ta run rẩy hét lớn: "Chị đừng tưởng bây giờ toàn bộ người trên thế giới này đều bị chị lừa gạt hết.

Nhà chúng tôi cũng sẽ tổ chức họp báo sớm thôi để vạch trần cái mặt nạ đạo đức giả của chị” 

Vũ Linh Đan nghe xong, nhún vai, vẻ mặt vẫn vô cùng thờ ơ. 

Vũ Hải Yến không cam tâm, tức giận giậm giậm chân: “Vũ Linh Đan, chúng ta cứ chờ xem!” 

“Cô muốn làm gì thì đi làm đi, hà cớ gì phải tới tìm tôi? Hay là Nguyễn Kim Thanh bảo cô tới đây xin tha thứ, nhưng nhìn dáng vẻ này của cô cũng không giống đang cầu tình xin tha.

Nếu không muốn ăn cơm tù thì tốt nhất là cô đừng đến quấy rầy tôi nữa” Khuôn mặt của Vũ Linh Đan ngay lập tức trở nên lạnh lùng, nói nhiều hơn một câu với loại người này cô cũng thấy lãng phí thời gian của mình. 

“Vũ Linh Đan, chị có gì giỏi giang chứ? Mẹ tôi có ngược đãi chị bao giờ chưa? Đều là do chị không chịu thua kém.” 

“Cái gì, suýt chút nữa đã bị làm người khác làm nhục ở công trường cũng là do tôi không chịu thua kém sao? Vũ Hải Yến, trước khi cô nói chuyện có thể động não một chút không? Chỉ riêng chuyện này thôi tôi đã có thể kiện cô rồi đấy.” 

Cuối cùng, còn có người tốt bụng” đến khuyên cô ta: “Cô Hải Yến, tôi khuyên cô nên thành thật một chút, như vậy để cô có thể bớt chịu khổ hơn” 

“Anh có ý gì?” Vũ Hải Yến mở to hai mắt. 

Viên cảnh sát dẫn đầu trao đổi ánh mắt với Vũ Linh Đan, Vũ Linh Đan không hề kiêng kị mà nói một câu “các anh vất vả rồi” với anh ta.

Image removed.

.

Mất Rồi Xin Đừng TìmTác giả: Ctrl AnhTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược"Gần đây, khu nghỉ dưỡng cao cấp do tập đoàn Á Đông đầu tư sắp hoàn thành. Hôm nay chúng tôi may mắn được phỏng vấn tổng giám đốc của tập đoàn Á Đông - ngài Trương Thiên Thành, anh ấy sẽ chia sẻ kế hoạch khánh thành hạng mục lần này.. " Trên màn hình tivi là khuôn mặt đẹp đến mức không chê vào đâu được của người đàn ông. Anh hé đôi môi mỏng, trả lời bằng vài chữ đơn giản rồi sải đôi chân dài, nhanh chóng rời khỏi đám người. Mọi người đều vô thức dõi theo anh. Đây là người giàu trẻ tuổi nhất thành phố Cần Thơ từ trước đến nay, ông trời đã ban hết ánh sáng cho người đàn ông hoàn hảo này. Một lúc lâu sau vẫn không nghe thấy giọng người đàn ông, Vũ Linh Đan đi qua phòng khách rồi dừng bước, nhưng chỉ kịp trông thấy đám phóng viên theo sau lưng Trương Thiên Thành. Anh vẫn lạnh lùng như vậy. Vũ Linh Đan giấu kín nỗi lòng, đi vào bếp chuẩn bị bữa tối. Cô đã kết hôn với Trương Thiên Thành được ba năm, nhưng hai người hiếm khi chạm mặt nhau. Lần gặp trước đã qua hơn một tháng, anh uống rất… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Vũ Linh Đan, có bản lĩnh thì chị mở cửa ra.Sao nào, chị làm lớn chuyện rồi bây giờ không dám ra ngoài nữa sao?”  Vũ Hải Yến gào tướng lên, hai tay liều mạng lắc mạnh cánh cổng sắt. Cổng không đóng, Coco cũng chạy ra ngoài theo vừa nghe thấy động tĩnh nó đã lập tức sủa ầm lên. Vũ Linh Đan chỉ vào Coco, cất giọng chế nhạo: “Vũ Hải Yến, cô mà không đi là tôi thả chó ra đấy!”  “Vũ Linh Đan, chị dám!” Vũ Hải Yến trợn tròn mắt, rõ ràng là cô ta hơi sợ hãi, nhưng trong lòng cô ta còn có chuyện đáng sợ hơn.Lúc này cô ta run rẩy hét lớn: "Chị đừng tưởng bây giờ toàn bộ người trên thế giới này đều bị chị lừa gạt hết.Nhà chúng tôi cũng sẽ tổ chức họp báo sớm thôi để vạch trần cái mặt nạ đạo đức giả của chị” Vũ Linh Đan nghe xong, nhún vai, vẻ mặt vẫn vô cùng thờ ơ. Vũ Hải Yến không cam tâm, tức giận giậm giậm chân: “Vũ Linh Đan, chúng ta cứ chờ xem!” “Cô muốn làm gì thì đi làm đi, hà cớ gì phải tới tìm tôi? Hay là Nguyễn Kim Thanh bảo cô tới đây xin tha thứ, nhưng nhìn dáng vẻ này của cô cũng không giống đang cầu tình xin tha.Nếu không muốn ăn cơm tù thì tốt nhất là cô đừng đến quấy rầy tôi nữa” Khuôn mặt của Vũ Linh Đan ngay lập tức trở nên lạnh lùng, nói nhiều hơn một câu với loại người này cô cũng thấy lãng phí thời gian của mình. “Vũ Linh Đan, chị có gì giỏi giang chứ? Mẹ tôi có ngược đãi chị bao giờ chưa? Đều là do chị không chịu thua kém.” “Cái gì, suýt chút nữa đã bị làm người khác làm nhục ở công trường cũng là do tôi không chịu thua kém sao? Vũ Hải Yến, trước khi cô nói chuyện có thể động não một chút không? Chỉ riêng chuyện này thôi tôi đã có thể kiện cô rồi đấy.” Cuối cùng, còn có người tốt bụng” đến khuyên cô ta: “Cô Hải Yến, tôi khuyên cô nên thành thật một chút, như vậy để cô có thể bớt chịu khổ hơn” “Anh có ý gì?” Vũ Hải Yến mở to hai mắt. Viên cảnh sát dẫn đầu trao đổi ánh mắt với Vũ Linh Đan, Vũ Linh Đan không hề kiêng kị mà nói một câu “các anh vất vả rồi” với anh ta..

Chương 329: Chương 331