"Gần đây, khu nghỉ dưỡng cao cấp do tập đoàn Á Đông đầu tư sắp hoàn thành. Hôm nay chúng tôi may mắn được phỏng vấn tổng giám đốc của tập đoàn Á Đông - ngài Trương Thiên Thành, anh ấy sẽ chia sẻ kế hoạch khánh thành hạng mục lần này.. " Trên màn hình tivi là khuôn mặt đẹp đến mức không chê vào đâu được của người đàn ông. Anh hé đôi môi mỏng, trả lời bằng vài chữ đơn giản rồi sải đôi chân dài, nhanh chóng rời khỏi đám người. Mọi người đều vô thức dõi theo anh. Đây là người giàu trẻ tuổi nhất thành phố Cần Thơ từ trước đến nay, ông trời đã ban hết ánh sáng cho người đàn ông hoàn hảo này. Một lúc lâu sau vẫn không nghe thấy giọng người đàn ông, Vũ Linh Đan đi qua phòng khách rồi dừng bước, nhưng chỉ kịp trông thấy đám phóng viên theo sau lưng Trương Thiên Thành. Anh vẫn lạnh lùng như vậy. Vũ Linh Đan giấu kín nỗi lòng, đi vào bếp chuẩn bị bữa tối. Cô đã kết hôn với Trương Thiên Thành được ba năm, nhưng hai người hiếm khi chạm mặt nhau. Lần gặp trước đã qua hơn một tháng, anh uống rất…
Chương 396: 396: Thời Gian Còn Dài Mà
Mất Rồi Xin Đừng TìmTác giả: Ctrl AnhTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược"Gần đây, khu nghỉ dưỡng cao cấp do tập đoàn Á Đông đầu tư sắp hoàn thành. Hôm nay chúng tôi may mắn được phỏng vấn tổng giám đốc của tập đoàn Á Đông - ngài Trương Thiên Thành, anh ấy sẽ chia sẻ kế hoạch khánh thành hạng mục lần này.. " Trên màn hình tivi là khuôn mặt đẹp đến mức không chê vào đâu được của người đàn ông. Anh hé đôi môi mỏng, trả lời bằng vài chữ đơn giản rồi sải đôi chân dài, nhanh chóng rời khỏi đám người. Mọi người đều vô thức dõi theo anh. Đây là người giàu trẻ tuổi nhất thành phố Cần Thơ từ trước đến nay, ông trời đã ban hết ánh sáng cho người đàn ông hoàn hảo này. Một lúc lâu sau vẫn không nghe thấy giọng người đàn ông, Vũ Linh Đan đi qua phòng khách rồi dừng bước, nhưng chỉ kịp trông thấy đám phóng viên theo sau lưng Trương Thiên Thành. Anh vẫn lạnh lùng như vậy. Vũ Linh Đan giấu kín nỗi lòng, đi vào bếp chuẩn bị bữa tối. Cô đã kết hôn với Trương Thiên Thành được ba năm, nhưng hai người hiếm khi chạm mặt nhau. Lần gặp trước đã qua hơn một tháng, anh uống rất… "Linh Đan?" Phan Bảo Thái nhanh chóng kìm lại sự sung sướng của mình, bây giờ trong lòng anh ta đã đủ giày vò rồi, cô sẽ không khiến anh ta dằn vặt hơn nữa đúng không? "Em nói." Vũ Linh Đan hằng giọng và nói lại: "Anh ngồi xuống trước đi, em sẽ nói cho anh biết" Sau đó, Vũ Linh Đan nhìn chằm chằm vào mắt Phan Bảo Thái và nói từng chữ: “Em muốn một lần nữa cân nhắc lại mối quan hệ của chúng ta.Dù sao thì từ bỏ mà không thử một lần thì có vẻ như điều đó không công bằng với bất kỳ ai" "Vậy thì! bây giờ chúng ta có tính là hẹn hò không?" Trái tim Phan Bảo Thải vẫn đang đập loạn, đã lâu rồi anh ta chưa trải qua loại cảm giác này.Phan Bảo Thái không thể không dùng hai tay ôm chặt ly cà phê để giảm bớt sự run rẩy của lòng bàn tay, cuối cùng họ cũng có thể ở bên nhau."Cũng có thể." Vũ Linh Đan suy nghĩ một lúc, coi như không phủ nhận điều đó.Sau đó, Vũ Linh Đan lại nói: "Tất nhiên, bây giờ chúng ta chỉ đang thử thôi, và nó không có nghĩa là kết quả "Anh hiểu." Phan Bảo Thái lại gật đầu lia lịa, đương nhiên anh ta biết bây giờ mọi thứ mới bắt đầu lại, anh ta vẫn cần phải cố gắng hơn nữa.Nhưng có Chủa mới biết anh ta phấn khích đến nhường nào, anh ta đã nỗ lực như thế nào để có cơ hội này."Vậy hôm nay anh có kế hoạch gì không?" Thấy đại não của Phan Bảo Thải vẫn chưa ổn định lại, Vũ Linh Đan chủ động hỏi về lịch trình ngày hôm nay."Vậy thì em muốn làm gì? Chúng ta đi ăn, hoặc đi xem phim, hoặc xem xung quanh có gì vui không?" Phan Bảo Thái muốn hỏi ý kiến của Vũ Linh Đan.Miễn là anh ta ở bên Vũ Linh Đan, anh ta sẵn sàng làm bất cứ điều gì.Vũ Linh Đan chớp mắt, sau đó nhấp một ngụm cà phê, nói: "Loại chuyện này không phải là do một người đàn ông sắp xếp sao?" Phan Bảo Thái lại sửng sốt.Phan Bảo Thái lại sửng sốt.Sau đó đôi môi anh ta khẽ run.Phan Báo Thái gật đầu, nghĩ ngợi rồi nói: "Vậy thì đi xem phim trước đi" Vũ Linh Đan gật đầu.Phan Bảo Thái thì nở nụ cười.Sau đó, anh ta gãi đầu như thể đang xấu hổ và nói: "Anh muốn làm nhiều điều với em lắm, bây giờ trong đầu anh toàn là hình ảnh của chúng ta.Linh Đan, em nhất định phải làm mọi thứ cùng anh đấy".
"Linh Đan?"
Phan Bảo Thái nhanh chóng kìm lại sự sung sướng của mình, bây giờ trong lòng anh ta đã đủ giày vò rồi, cô sẽ không khiến anh ta dằn vặt hơn nữa đúng không?
"Em nói.
" Vũ Linh Đan hằng giọng và nói lại: "Anh ngồi xuống trước đi,
em sẽ nói cho anh biết"
Sau đó, Vũ Linh Đan nhìn chằm chằm vào mắt Phan Bảo Thái và nói từng chữ: “Em muốn một lần nữa cân nhắc lại mối quan hệ của chúng ta.
Dù sao thì từ bỏ mà không thử một lần thì có vẻ như điều đó không công bằng với bất kỳ ai"
"Vậy thì! bây giờ chúng ta có tính là hẹn hò không?" Trái tim Phan Bảo Thải vẫn đang đập loạn, đã lâu rồi anh ta
chưa trải qua loại cảm giác này.
Phan Bảo Thái không thể không dùng hai tay ôm chặt ly cà phê để giảm bớt sự run rẩy của lòng bàn tay, cuối cùng họ cũng có thể ở bên nhau.
"Cũng có thể.
"
Vũ Linh Đan suy nghĩ một lúc, coi như không phủ nhận điều
đó.
Sau đó, Vũ Linh Đan lại nói: "Tất nhiên, bây giờ chúng ta chỉ đang thử thôi, và nó không có nghĩa là kết quả
"Anh hiểu.
"
Phan Bảo Thái lại gật đầu lia lịa, đương nhiên anh ta biết bây giờ mọi thứ mới bắt đầu lại, anh ta vẫn cần phải cố gắng hơn nữa.
Nhưng có Chủa mới biết anh ta phấn khích đến nhường nào, anh ta đã nỗ lực như thế nào để có cơ hội này.
"Vậy hôm nay anh có kế hoạch gì không?"
Thấy đại não của Phan Bảo Thải vẫn chưa ổn định lại, Vũ Linh Đan chủ động hỏi về lịch trình ngày hôm nay.
"Vậy thì em muốn làm gì? Chúng ta đi ăn, hoặc đi xem phim, hoặc xem xung quanh có gì vui không?"
Phan Bảo Thái muốn hỏi ý kiến của Vũ Linh Đan.
Miễn là anh ta ở bên Vũ Linh Đan, anh ta sẵn sàng làm bất cứ điều gì.
Vũ Linh Đan chớp mắt, sau đó nhấp một ngụm cà phê, nói: "Loại chuyện này không phải là do một người đàn ông sắp xếp sao?"
Phan Bảo Thái lại sửng sốt.
Phan Bảo Thái lại sửng sốt.
Sau đó đôi môi anh ta khẽ run.
Phan Báo Thái gật đầu, nghĩ ngợi rồi nói: "Vậy thì đi xem phim trước đi"
Vũ Linh Đan gật đầu.
Phan Bảo Thái thì nở nụ cười.
Sau đó, anh ta gãi đầu như thể đang xấu hổ và nói: "Anh muốn làm nhiều điều với em lắm, bây giờ trong đầu anh toàn là hình ảnh của chúng ta.
Linh Đan, em nhất định phải làm mọi thứ cùng anh đấy".
Mất Rồi Xin Đừng TìmTác giả: Ctrl AnhTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược"Gần đây, khu nghỉ dưỡng cao cấp do tập đoàn Á Đông đầu tư sắp hoàn thành. Hôm nay chúng tôi may mắn được phỏng vấn tổng giám đốc của tập đoàn Á Đông - ngài Trương Thiên Thành, anh ấy sẽ chia sẻ kế hoạch khánh thành hạng mục lần này.. " Trên màn hình tivi là khuôn mặt đẹp đến mức không chê vào đâu được của người đàn ông. Anh hé đôi môi mỏng, trả lời bằng vài chữ đơn giản rồi sải đôi chân dài, nhanh chóng rời khỏi đám người. Mọi người đều vô thức dõi theo anh. Đây là người giàu trẻ tuổi nhất thành phố Cần Thơ từ trước đến nay, ông trời đã ban hết ánh sáng cho người đàn ông hoàn hảo này. Một lúc lâu sau vẫn không nghe thấy giọng người đàn ông, Vũ Linh Đan đi qua phòng khách rồi dừng bước, nhưng chỉ kịp trông thấy đám phóng viên theo sau lưng Trương Thiên Thành. Anh vẫn lạnh lùng như vậy. Vũ Linh Đan giấu kín nỗi lòng, đi vào bếp chuẩn bị bữa tối. Cô đã kết hôn với Trương Thiên Thành được ba năm, nhưng hai người hiếm khi chạm mặt nhau. Lần gặp trước đã qua hơn một tháng, anh uống rất… "Linh Đan?" Phan Bảo Thái nhanh chóng kìm lại sự sung sướng của mình, bây giờ trong lòng anh ta đã đủ giày vò rồi, cô sẽ không khiến anh ta dằn vặt hơn nữa đúng không? "Em nói." Vũ Linh Đan hằng giọng và nói lại: "Anh ngồi xuống trước đi, em sẽ nói cho anh biết" Sau đó, Vũ Linh Đan nhìn chằm chằm vào mắt Phan Bảo Thái và nói từng chữ: “Em muốn một lần nữa cân nhắc lại mối quan hệ của chúng ta.Dù sao thì từ bỏ mà không thử một lần thì có vẻ như điều đó không công bằng với bất kỳ ai" "Vậy thì! bây giờ chúng ta có tính là hẹn hò không?" Trái tim Phan Bảo Thải vẫn đang đập loạn, đã lâu rồi anh ta chưa trải qua loại cảm giác này.Phan Bảo Thái không thể không dùng hai tay ôm chặt ly cà phê để giảm bớt sự run rẩy của lòng bàn tay, cuối cùng họ cũng có thể ở bên nhau."Cũng có thể." Vũ Linh Đan suy nghĩ một lúc, coi như không phủ nhận điều đó.Sau đó, Vũ Linh Đan lại nói: "Tất nhiên, bây giờ chúng ta chỉ đang thử thôi, và nó không có nghĩa là kết quả "Anh hiểu." Phan Bảo Thái lại gật đầu lia lịa, đương nhiên anh ta biết bây giờ mọi thứ mới bắt đầu lại, anh ta vẫn cần phải cố gắng hơn nữa.Nhưng có Chủa mới biết anh ta phấn khích đến nhường nào, anh ta đã nỗ lực như thế nào để có cơ hội này."Vậy hôm nay anh có kế hoạch gì không?" Thấy đại não của Phan Bảo Thải vẫn chưa ổn định lại, Vũ Linh Đan chủ động hỏi về lịch trình ngày hôm nay."Vậy thì em muốn làm gì? Chúng ta đi ăn, hoặc đi xem phim, hoặc xem xung quanh có gì vui không?" Phan Bảo Thái muốn hỏi ý kiến của Vũ Linh Đan.Miễn là anh ta ở bên Vũ Linh Đan, anh ta sẵn sàng làm bất cứ điều gì.Vũ Linh Đan chớp mắt, sau đó nhấp một ngụm cà phê, nói: "Loại chuyện này không phải là do một người đàn ông sắp xếp sao?" Phan Bảo Thái lại sửng sốt.Phan Bảo Thái lại sửng sốt.Sau đó đôi môi anh ta khẽ run.Phan Báo Thái gật đầu, nghĩ ngợi rồi nói: "Vậy thì đi xem phim trước đi" Vũ Linh Đan gật đầu.Phan Bảo Thái thì nở nụ cười.Sau đó, anh ta gãi đầu như thể đang xấu hổ và nói: "Anh muốn làm nhiều điều với em lắm, bây giờ trong đầu anh toàn là hình ảnh của chúng ta.Linh Đan, em nhất định phải làm mọi thứ cùng anh đấy".