Tác giả:

"Gần đây, khu nghỉ dưỡng cao cấp do tập đoàn Á Đông đầu tư sắp hoàn thành. Hôm nay chúng tôi may mắn được phỏng vấn tổng giám đốc của tập đoàn Á Đông - ngài Trương Thiên Thành, anh ấy sẽ chia sẻ kế hoạch khánh thành hạng mục lần này.. " Trên màn hình tivi là khuôn mặt đẹp đến mức không chê vào đâu được của người đàn ông. Anh hé đôi môi mỏng, trả lời bằng vài chữ đơn giản rồi sải đôi chân dài, nhanh chóng rời khỏi đám người. Mọi người đều vô thức dõi theo anh. Đây là người giàu trẻ tuổi nhất thành phố Cần Thơ từ trước đến nay, ông trời đã ban hết ánh sáng cho người đàn ông hoàn hảo này. Một lúc lâu sau vẫn không nghe thấy giọng người đàn ông, Vũ Linh Đan đi qua phòng khách rồi dừng bước, nhưng chỉ kịp trông thấy đám phóng viên theo sau lưng Trương Thiên Thành. Anh vẫn lạnh lùng như vậy. Vũ Linh Đan giấu kín nỗi lòng, đi vào bếp chuẩn bị bữa tối. Cô đã kết hôn với Trương Thiên Thành được ba năm, nhưng hai người hiếm khi chạm mặt nhau. Lần gặp trước đã qua hơn một tháng, anh uống rất…

Chương 402: 402: Anh Có Nói Với Bố Mẹ Về Chuyện Của Chúng Ta Không

Mất Rồi Xin Đừng TìmTác giả: Ctrl AnhTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược"Gần đây, khu nghỉ dưỡng cao cấp do tập đoàn Á Đông đầu tư sắp hoàn thành. Hôm nay chúng tôi may mắn được phỏng vấn tổng giám đốc của tập đoàn Á Đông - ngài Trương Thiên Thành, anh ấy sẽ chia sẻ kế hoạch khánh thành hạng mục lần này.. " Trên màn hình tivi là khuôn mặt đẹp đến mức không chê vào đâu được của người đàn ông. Anh hé đôi môi mỏng, trả lời bằng vài chữ đơn giản rồi sải đôi chân dài, nhanh chóng rời khỏi đám người. Mọi người đều vô thức dõi theo anh. Đây là người giàu trẻ tuổi nhất thành phố Cần Thơ từ trước đến nay, ông trời đã ban hết ánh sáng cho người đàn ông hoàn hảo này. Một lúc lâu sau vẫn không nghe thấy giọng người đàn ông, Vũ Linh Đan đi qua phòng khách rồi dừng bước, nhưng chỉ kịp trông thấy đám phóng viên theo sau lưng Trương Thiên Thành. Anh vẫn lạnh lùng như vậy. Vũ Linh Đan giấu kín nỗi lòng, đi vào bếp chuẩn bị bữa tối. Cô đã kết hôn với Trương Thiên Thành được ba năm, nhưng hai người hiếm khi chạm mặt nhau. Lần gặp trước đã qua hơn một tháng, anh uống rất… Nói xong, Trương Thiên Thành đứng dậy, bỏ lại cho Vũ Linh Đan một bóng lưng cao lớn lạnh lùng.Đáy lòng của Vũ Linh Đan có chút đau buồn.Không biết nước mắt rơi từ lúc nào, cô vội lau đi, quay mặt đi chỗ khác và cố gắng để mình bình tĩnh lại.Sau đó, khi Vũ Linh Đan nhìn vào điện thoại di động của mình, mới phát hiện ra rằng Phan Bảo Thái đã gửi cho mình một tin nhắn văn bản vài phút trước khi bắt đầu bộ phim, nếu không sai thì sau khi rời khỏi đó, anh ta đã gửi tin nhắn cho cô."Thật xin lỗi, Linh Đan, ở nhà bỗng nhiên xảy ra chuyện.Hiện tại anh phải về gấp, vì để không làm ảnh hưởng đến tâm trạng xem phim của em nên anh sẽ không gọi điện làm ảnh hưởng đến em" Vũ Linh Đan chết lặng.Có chút muốn cười lại có chút muốn khóc, hai loại biểu lộ trên mặt hiện ra đấu tranh rối rắm, trông hơi gớm ghiếc.Nếu cô có thể nhìn thấy tin nhắn này sớm hơn, thì cô sẽ không nghĩ Trương Thiên Thành là Phan Bảo Thái mà xem phim lâu như vậy.Dứt khoát, coi như tất cả là một cơn ác mộng đi.Vũ Linh Đan nhanh chóng bình tĩnh lại, nhắn tin hỏi Phan Bảo Thái xử lý thế nào rồi.Rất nhanh sau đó có cuộc gọi đến.Phan Bảo Thái không ngừng xin lỗi, trong lòng Vũ Linh Đan cũng không cảm thấy Phan Bảo Thái có lỗi với mình, dù sao cũng là có chuyện khẩn cấp nên có chỉ đơn giản đổi chủ đề, hỏi xem gia đình thế nào."Không thành vấn đề lớn, chỉ là bệnh tái phát, hiện tại đang bệnh viện" Phan Bảo Thái cười cười, Vũ Linh Đan luôn nói rằng mình đã thay đổi nhưng trong mắt Phan Bảo Thái, Vũ Linh Đan vẫn là Vũ Linh Đan, vẫn khéo hiểu lòng người như thế."Vậy thì tốt rồi." Vũ Linh Đan khô khốc gật đầu, cũng không biết nên nói gì cho tốt.Lúc trước, bố mẹ Phan Bảo Thái là không thích mình, thậm nạn.Vũ Linh Đan an ủi Phan Bảo Thái: "Không cần, bây giờ bố anh đang nằm viện, cũng không thể chịu nổi kích thích, có thể chậm rãi thì cứ chậm rãi đi." Phan Bảo Thái nhẹ nhàng đáp lại và hỏi Vũ Linh Đan xem phim như thế nào.Vũ Linh Đan nhún vai, cố ý làm ra vẻ bình tĩnh nói: "Không sao, không sao, chỉ là xem một mình thật nhàm chán.".

Nói xong, Trương Thiên Thành đứng dậy, bỏ lại cho Vũ Linh Đan một bóng lưng cao lớn lạnh lùng.

Đáy lòng của Vũ Linh Đan có chút đau buồn.

Không biết nước mắt rơi từ lúc nào, cô vội lau đi, quay mặt đi chỗ khác và cố gắng để mình bình tĩnh lại.

Sau đó, khi Vũ Linh Đan nhìn vào điện thoại di động của mình, mới phát hiện ra rằng Phan Bảo Thái đã gửi cho mình một tin nhắn văn bản vài phút trước khi bắt đầu bộ phim, nếu không sai thì sau khi rời khỏi đó, anh ta đã gửi tin nhắn cho cô.

"Thật xin lỗi, Linh Đan, ở nhà bỗng nhiên xảy ra chuyện.

Hiện tại anh phải về gấp, vì để không làm ảnh hưởng đến tâm trạng xem phim của em nên anh sẽ không gọi điện làm ảnh hưởng đến em" 

Vũ Linh Đan chết lặng.

Có chút muốn cười lại có chút muốn khóc, hai loại biểu lộ 

trên mặt hiện ra đấu tranh rối rắm, trông hơi gớm ghiếc.

Nếu cô có thể nhìn thấy tin nhắn này sớm hơn, thì cô sẽ không nghĩ Trương Thiên Thành là Phan Bảo Thái mà xem phim lâu như vậy.

Dứt khoát, coi như tất cả là một cơn ác mộng đi.

Vũ Linh Đan nhanh chóng bình tĩnh lại, nhắn tin hỏi Phan Bảo Thái xử lý thế nào rồi.

Rất nhanh sau đó có cuộc gọi đến.

Phan Bảo Thái không ngừng xin lỗi, trong lòng Vũ Linh Đan cũng không cảm thấy Phan Bảo Thái có lỗi với mình, dù sao cũng là có chuyện khẩn cấp nên có chỉ đơn giản đổi chủ đề, hỏi xem gia đình thế nào.

"Không thành vấn đề lớn, chỉ là bệnh tái phát, hiện tại đang bệnh viện" 

Phan Bảo Thái cười cười, Vũ Linh Đan luôn nói rằng mình đã thay đổi nhưng trong mắt Phan Bảo Thái, Vũ Linh Đan vẫn là Vũ Linh Đan, vẫn khéo hiểu lòng người như thế.

"Vậy thì tốt rồi.

Vũ Linh Đan khô khốc gật đầu, cũng không biết nên nói gì cho tốt.

Lúc trước, bố mẹ Phan Bảo Thái là không thích mình, thậm 

nạn.

Vũ Linh Đan an ủi Phan Bảo Thái: "Không cần, bây giờ bố anh đang nằm viện, cũng không thể chịu nổi kích thích, có thể chậm rãi thì cứ chậm rãi đi.

Phan Bảo Thái nhẹ nhàng đáp lại và hỏi Vũ Linh Đan xem 

phim như thế nào.

Vũ Linh Đan nhún vai, cố ý làm ra vẻ bình tĩnh nói: "Không 

sao, không sao, chỉ là xem một mình thật nhàm chán.

".

Mất Rồi Xin Đừng TìmTác giả: Ctrl AnhTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược"Gần đây, khu nghỉ dưỡng cao cấp do tập đoàn Á Đông đầu tư sắp hoàn thành. Hôm nay chúng tôi may mắn được phỏng vấn tổng giám đốc của tập đoàn Á Đông - ngài Trương Thiên Thành, anh ấy sẽ chia sẻ kế hoạch khánh thành hạng mục lần này.. " Trên màn hình tivi là khuôn mặt đẹp đến mức không chê vào đâu được của người đàn ông. Anh hé đôi môi mỏng, trả lời bằng vài chữ đơn giản rồi sải đôi chân dài, nhanh chóng rời khỏi đám người. Mọi người đều vô thức dõi theo anh. Đây là người giàu trẻ tuổi nhất thành phố Cần Thơ từ trước đến nay, ông trời đã ban hết ánh sáng cho người đàn ông hoàn hảo này. Một lúc lâu sau vẫn không nghe thấy giọng người đàn ông, Vũ Linh Đan đi qua phòng khách rồi dừng bước, nhưng chỉ kịp trông thấy đám phóng viên theo sau lưng Trương Thiên Thành. Anh vẫn lạnh lùng như vậy. Vũ Linh Đan giấu kín nỗi lòng, đi vào bếp chuẩn bị bữa tối. Cô đã kết hôn với Trương Thiên Thành được ba năm, nhưng hai người hiếm khi chạm mặt nhau. Lần gặp trước đã qua hơn một tháng, anh uống rất… Nói xong, Trương Thiên Thành đứng dậy, bỏ lại cho Vũ Linh Đan một bóng lưng cao lớn lạnh lùng.Đáy lòng của Vũ Linh Đan có chút đau buồn.Không biết nước mắt rơi từ lúc nào, cô vội lau đi, quay mặt đi chỗ khác và cố gắng để mình bình tĩnh lại.Sau đó, khi Vũ Linh Đan nhìn vào điện thoại di động của mình, mới phát hiện ra rằng Phan Bảo Thái đã gửi cho mình một tin nhắn văn bản vài phút trước khi bắt đầu bộ phim, nếu không sai thì sau khi rời khỏi đó, anh ta đã gửi tin nhắn cho cô."Thật xin lỗi, Linh Đan, ở nhà bỗng nhiên xảy ra chuyện.Hiện tại anh phải về gấp, vì để không làm ảnh hưởng đến tâm trạng xem phim của em nên anh sẽ không gọi điện làm ảnh hưởng đến em" Vũ Linh Đan chết lặng.Có chút muốn cười lại có chút muốn khóc, hai loại biểu lộ trên mặt hiện ra đấu tranh rối rắm, trông hơi gớm ghiếc.Nếu cô có thể nhìn thấy tin nhắn này sớm hơn, thì cô sẽ không nghĩ Trương Thiên Thành là Phan Bảo Thái mà xem phim lâu như vậy.Dứt khoát, coi như tất cả là một cơn ác mộng đi.Vũ Linh Đan nhanh chóng bình tĩnh lại, nhắn tin hỏi Phan Bảo Thái xử lý thế nào rồi.Rất nhanh sau đó có cuộc gọi đến.Phan Bảo Thái không ngừng xin lỗi, trong lòng Vũ Linh Đan cũng không cảm thấy Phan Bảo Thái có lỗi với mình, dù sao cũng là có chuyện khẩn cấp nên có chỉ đơn giản đổi chủ đề, hỏi xem gia đình thế nào."Không thành vấn đề lớn, chỉ là bệnh tái phát, hiện tại đang bệnh viện" Phan Bảo Thái cười cười, Vũ Linh Đan luôn nói rằng mình đã thay đổi nhưng trong mắt Phan Bảo Thái, Vũ Linh Đan vẫn là Vũ Linh Đan, vẫn khéo hiểu lòng người như thế."Vậy thì tốt rồi." Vũ Linh Đan khô khốc gật đầu, cũng không biết nên nói gì cho tốt.Lúc trước, bố mẹ Phan Bảo Thái là không thích mình, thậm nạn.Vũ Linh Đan an ủi Phan Bảo Thái: "Không cần, bây giờ bố anh đang nằm viện, cũng không thể chịu nổi kích thích, có thể chậm rãi thì cứ chậm rãi đi." Phan Bảo Thái nhẹ nhàng đáp lại và hỏi Vũ Linh Đan xem phim như thế nào.Vũ Linh Đan nhún vai, cố ý làm ra vẻ bình tĩnh nói: "Không sao, không sao, chỉ là xem một mình thật nhàm chán.".

Chương 402: 402: Anh Có Nói Với Bố Mẹ Về Chuyện Của Chúng Ta Không