Tác giả:

"Gần đây, khu nghỉ dưỡng cao cấp do tập đoàn Á Đông đầu tư sắp hoàn thành. Hôm nay chúng tôi may mắn được phỏng vấn tổng giám đốc của tập đoàn Á Đông - ngài Trương Thiên Thành, anh ấy sẽ chia sẻ kế hoạch khánh thành hạng mục lần này.. " Trên màn hình tivi là khuôn mặt đẹp đến mức không chê vào đâu được của người đàn ông. Anh hé đôi môi mỏng, trả lời bằng vài chữ đơn giản rồi sải đôi chân dài, nhanh chóng rời khỏi đám người. Mọi người đều vô thức dõi theo anh. Đây là người giàu trẻ tuổi nhất thành phố Cần Thơ từ trước đến nay, ông trời đã ban hết ánh sáng cho người đàn ông hoàn hảo này. Một lúc lâu sau vẫn không nghe thấy giọng người đàn ông, Vũ Linh Đan đi qua phòng khách rồi dừng bước, nhưng chỉ kịp trông thấy đám phóng viên theo sau lưng Trương Thiên Thành. Anh vẫn lạnh lùng như vậy. Vũ Linh Đan giấu kín nỗi lòng, đi vào bếp chuẩn bị bữa tối. Cô đã kết hôn với Trương Thiên Thành được ba năm, nhưng hai người hiếm khi chạm mặt nhau. Lần gặp trước đã qua hơn một tháng, anh uống rất…

Chương 517: 517: Cái Giọng Điệu Gì Thế Này

Mất Rồi Xin Đừng TìmTác giả: Ctrl AnhTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược"Gần đây, khu nghỉ dưỡng cao cấp do tập đoàn Á Đông đầu tư sắp hoàn thành. Hôm nay chúng tôi may mắn được phỏng vấn tổng giám đốc của tập đoàn Á Đông - ngài Trương Thiên Thành, anh ấy sẽ chia sẻ kế hoạch khánh thành hạng mục lần này.. " Trên màn hình tivi là khuôn mặt đẹp đến mức không chê vào đâu được của người đàn ông. Anh hé đôi môi mỏng, trả lời bằng vài chữ đơn giản rồi sải đôi chân dài, nhanh chóng rời khỏi đám người. Mọi người đều vô thức dõi theo anh. Đây là người giàu trẻ tuổi nhất thành phố Cần Thơ từ trước đến nay, ông trời đã ban hết ánh sáng cho người đàn ông hoàn hảo này. Một lúc lâu sau vẫn không nghe thấy giọng người đàn ông, Vũ Linh Đan đi qua phòng khách rồi dừng bước, nhưng chỉ kịp trông thấy đám phóng viên theo sau lưng Trương Thiên Thành. Anh vẫn lạnh lùng như vậy. Vũ Linh Đan giấu kín nỗi lòng, đi vào bếp chuẩn bị bữa tối. Cô đã kết hôn với Trương Thiên Thành được ba năm, nhưng hai người hiếm khi chạm mặt nhau. Lần gặp trước đã qua hơn một tháng, anh uống rất… Linh Đan có chút tự hào, "Bây giờ, tôi gọi cho anh vì anh lúc nào cũng muốn nhìn thấy tôi, tìm lý do di." "Tôi có cần tìm lý do không?" Thiên Thành bỗng nhiên nói. "Cái gì?" Trong một lúc Linh Đan không phản ứng được. "Nam chưa vợ và nữ chưa chồng, tôi quan tâm cô có cần tìm lý do không, Linh Đan, tôi kêu Đức Bảo đi theo cô thì sao, có ý kiến gì không?" Cái giọng điệu gì thế này. Chỉ cần nghe qua điện thoại cũng đủ khiến Linh Đan muốn đánh anh ta, cuối cùng tức giận cúp điện thoại, Đức Bảo đang sờ sờ mũi, vẻ mặt vô tội, Linh Đan chỉ có thể cố bình ổn cảm xúc. "Thiên Thành, tên khốn, dám theo dõi tôi, tôi sẽ gọi cảnh sát!" Linh Đan tức giận mắng. Đức Bảo đi theo Linh Đan, ân cần nhắc nhở cô: "Cô Đan, cô có thể coi việc theo dõi này...!không đúng, là đi theo này như một loại bảo vệ.Tôi nghĩ rằng anh ấy thực sự quan tâm đến cô." "Quan tâm tôi?" Linh Đan không thể tưởng tượng được, mới hôm qua thôi, Thiên Thành còn dùng lời lẽ ác độc công kích mình, làm sao có thể chứ. Tuy nhiên, Đức Bảo nhanh chóng gật đầu nói tiếp: "Anh Thành gần đây tính tình thay đổi.Tôi đoán chắc là có liên quan đến cô.Thật ra ồn ào như vậy cũng vẫn tốt hơn là mọi người không nói chuyện với nhau." Linh Đan bị những lời này làm cho buồn cười, không nhịn được hỏi: "Trợ lý Bảo, anh sẽ không nghĩ rằng tôi và Thiên Thành chỉ là mâu thuẫn tạm thời, sẽ nhanh chóng hòa giải chứ." Đức Bảo không nói, nhưng rõ ràng đó cũng là điều anh ấy nghĩ. Linh Đan tức đến buồn cười, không khỏi VỖ vai Đức Bảo nói: “Yên tâm đi, tôi và anh Thành nhà anh sẽ không bao giờ có thể hòa giải, sẽ không có chuyện đấy đâu." "Không phải đầu, Chủ tịch Thành đã đến quán bar tối qua, còn nói rất nhiều điều không thể giải thích được" Đức Bảo thì thào tự nói, nhưng không ngờ rằng Linh Đan đã nghe thấy tiếng quán bar, nhớ tới việc Trương Thiên Thành nói với mình rằng anh ta phải đến quán bar, lập tức tò mò hỏi: “Trương Thiên Thành gặp ai trong quán bar tối qua?". "Chỉ có một mình anh Thành." Đức Bảo trả lời thành thật. Nhận thấy sự không tin tưởng của Linh Đan, Đức Bảo sợ Linh Đan sẽ hiểu lầm, vội nói: "Cô Đan, không phải như cô nghĩ đâu.Mặc dù anh ấy đến đó một mình nhưng anh ấy không có gọi bất kỳ dịch vụ nào, với lại anh ấy vào đấy chưa đến nửa tiếng, cô đừng nghĩ như vậy." Đức Bảo trông không giống như đang nói dối. Đức Bảo sẽ không nói với cô những chuyện gây bất lợi Trương Thiên Thành, có vẻ như cô không thể hỏi bất cứ điều gì từ Đức Bảo, vì vậy cô gật đầu và nói: "Dù sao cũng không liên quan gì đến tôi.".

Linh Đan có chút tự hào, "Bây giờ, tôi gọi cho anh vì anh lúc nào cũng muốn nhìn thấy tôi, tìm lý do di." 

"Tôi có cần tìm lý do không?" Thiên Thành bỗng nhiên nói. 

"Cái gì?" 

Trong một lúc Linh Đan không phản ứng được. 

"Nam chưa vợ và nữ chưa chồng, tôi quan tâm cô có cần tìm lý do không, Linh Đan, tôi kêu Đức Bảo đi theo cô thì sao, có ý kiến gì không?" 

Cái giọng điệu gì thế này. 

Chỉ cần nghe qua điện thoại cũng đủ khiến Linh Đan muốn đánh anh ta, cuối cùng tức giận cúp điện thoại, Đức Bảo đang sờ sờ mũi, vẻ mặt vô tội, Linh Đan chỉ có thể cố bình ổn cảm xúc. 

"Thiên Thành, tên khốn, dám theo dõi tôi, tôi sẽ gọi cảnh sát!" 

Linh Đan tức giận mắng. 

Đức Bảo đi theo Linh Đan, ân cần nhắc nhở cô: "Cô Đan, cô có thể coi việc theo dõi này...!không đúng, là đi theo này như một loại bảo vệ.

Tôi nghĩ rằng anh ấy thực sự quan tâm đến cô." 

"Quan tâm tôi?" 

Linh Đan không thể tưởng tượng được, mới hôm qua thôi, Thiên Thành còn dùng lời lẽ ác độc công kích mình, làm sao có thể chứ. 

Tuy nhiên, Đức Bảo nhanh chóng gật đầu nói tiếp: "Anh Thành gần đây tính tình thay đổi.

Tôi đoán chắc là có liên quan đến cô.

Thật ra ồn ào 

như vậy cũng vẫn tốt hơn là mọi người không nói chuyện với nhau." 

Linh Đan bị những lời này làm cho buồn cười, không nhịn được hỏi: "Trợ lý Bảo, anh sẽ không nghĩ rằng tôi và Thiên Thành chỉ là mâu thuẫn tạm thời, sẽ nhanh chóng hòa giải chứ." 

Đức Bảo không nói, nhưng rõ ràng đó cũng là điều anh ấy nghĩ. 

Linh Đan tức đến buồn cười, không khỏi VỖ vai Đức Bảo nói: “Yên tâm đi, tôi và anh Thành nhà anh sẽ không bao giờ có thể hòa giải, sẽ không có chuyện đấy đâu." 

"Không phải đầu, Chủ tịch Thành đã đến quán bar tối qua, còn nói rất nhiều điều không thể giải thích được" 

Đức Bảo thì thào tự nói, nhưng không ngờ rằng Linh Đan đã nghe thấy tiếng quán bar, nhớ tới việc Trương Thiên Thành nói với mình rằng anh ta phải đến quán bar, lập tức tò mò hỏi: “Trương Thiên Thành gặp ai trong quán bar tối qua?". 

"Chỉ có một mình anh Thành." Đức Bảo trả lời thành thật. 

Nhận thấy sự không tin tưởng của Linh Đan, Đức Bảo sợ Linh Đan sẽ hiểu lầm, vội nói: "Cô Đan, không phải như cô nghĩ đâu.

Mặc dù anh ấy đến đó một mình nhưng anh ấy không có gọi bất kỳ dịch vụ nào, với lại anh ấy vào đấy chưa đến nửa tiếng, cô đừng nghĩ như vậy.

Đức Bảo trông không giống như đang nói dối. 

Đức Bảo sẽ không nói với cô những chuyện gây bất lợi Trương Thiên Thành, có vẻ như cô không thể hỏi bất cứ điều gì từ Đức Bảo, vì vậy cô gật đầu và nói: "Dù sao cũng không liên quan gì đến tôi.".

Mất Rồi Xin Đừng TìmTác giả: Ctrl AnhTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược"Gần đây, khu nghỉ dưỡng cao cấp do tập đoàn Á Đông đầu tư sắp hoàn thành. Hôm nay chúng tôi may mắn được phỏng vấn tổng giám đốc của tập đoàn Á Đông - ngài Trương Thiên Thành, anh ấy sẽ chia sẻ kế hoạch khánh thành hạng mục lần này.. " Trên màn hình tivi là khuôn mặt đẹp đến mức không chê vào đâu được của người đàn ông. Anh hé đôi môi mỏng, trả lời bằng vài chữ đơn giản rồi sải đôi chân dài, nhanh chóng rời khỏi đám người. Mọi người đều vô thức dõi theo anh. Đây là người giàu trẻ tuổi nhất thành phố Cần Thơ từ trước đến nay, ông trời đã ban hết ánh sáng cho người đàn ông hoàn hảo này. Một lúc lâu sau vẫn không nghe thấy giọng người đàn ông, Vũ Linh Đan đi qua phòng khách rồi dừng bước, nhưng chỉ kịp trông thấy đám phóng viên theo sau lưng Trương Thiên Thành. Anh vẫn lạnh lùng như vậy. Vũ Linh Đan giấu kín nỗi lòng, đi vào bếp chuẩn bị bữa tối. Cô đã kết hôn với Trương Thiên Thành được ba năm, nhưng hai người hiếm khi chạm mặt nhau. Lần gặp trước đã qua hơn một tháng, anh uống rất… Linh Đan có chút tự hào, "Bây giờ, tôi gọi cho anh vì anh lúc nào cũng muốn nhìn thấy tôi, tìm lý do di." "Tôi có cần tìm lý do không?" Thiên Thành bỗng nhiên nói. "Cái gì?" Trong một lúc Linh Đan không phản ứng được. "Nam chưa vợ và nữ chưa chồng, tôi quan tâm cô có cần tìm lý do không, Linh Đan, tôi kêu Đức Bảo đi theo cô thì sao, có ý kiến gì không?" Cái giọng điệu gì thế này. Chỉ cần nghe qua điện thoại cũng đủ khiến Linh Đan muốn đánh anh ta, cuối cùng tức giận cúp điện thoại, Đức Bảo đang sờ sờ mũi, vẻ mặt vô tội, Linh Đan chỉ có thể cố bình ổn cảm xúc. "Thiên Thành, tên khốn, dám theo dõi tôi, tôi sẽ gọi cảnh sát!" Linh Đan tức giận mắng. Đức Bảo đi theo Linh Đan, ân cần nhắc nhở cô: "Cô Đan, cô có thể coi việc theo dõi này...!không đúng, là đi theo này như một loại bảo vệ.Tôi nghĩ rằng anh ấy thực sự quan tâm đến cô." "Quan tâm tôi?" Linh Đan không thể tưởng tượng được, mới hôm qua thôi, Thiên Thành còn dùng lời lẽ ác độc công kích mình, làm sao có thể chứ. Tuy nhiên, Đức Bảo nhanh chóng gật đầu nói tiếp: "Anh Thành gần đây tính tình thay đổi.Tôi đoán chắc là có liên quan đến cô.Thật ra ồn ào như vậy cũng vẫn tốt hơn là mọi người không nói chuyện với nhau." Linh Đan bị những lời này làm cho buồn cười, không nhịn được hỏi: "Trợ lý Bảo, anh sẽ không nghĩ rằng tôi và Thiên Thành chỉ là mâu thuẫn tạm thời, sẽ nhanh chóng hòa giải chứ." Đức Bảo không nói, nhưng rõ ràng đó cũng là điều anh ấy nghĩ. Linh Đan tức đến buồn cười, không khỏi VỖ vai Đức Bảo nói: “Yên tâm đi, tôi và anh Thành nhà anh sẽ không bao giờ có thể hòa giải, sẽ không có chuyện đấy đâu." "Không phải đầu, Chủ tịch Thành đã đến quán bar tối qua, còn nói rất nhiều điều không thể giải thích được" Đức Bảo thì thào tự nói, nhưng không ngờ rằng Linh Đan đã nghe thấy tiếng quán bar, nhớ tới việc Trương Thiên Thành nói với mình rằng anh ta phải đến quán bar, lập tức tò mò hỏi: “Trương Thiên Thành gặp ai trong quán bar tối qua?". "Chỉ có một mình anh Thành." Đức Bảo trả lời thành thật. Nhận thấy sự không tin tưởng của Linh Đan, Đức Bảo sợ Linh Đan sẽ hiểu lầm, vội nói: "Cô Đan, không phải như cô nghĩ đâu.Mặc dù anh ấy đến đó một mình nhưng anh ấy không có gọi bất kỳ dịch vụ nào, với lại anh ấy vào đấy chưa đến nửa tiếng, cô đừng nghĩ như vậy." Đức Bảo trông không giống như đang nói dối. Đức Bảo sẽ không nói với cô những chuyện gây bất lợi Trương Thiên Thành, có vẻ như cô không thể hỏi bất cứ điều gì từ Đức Bảo, vì vậy cô gật đầu và nói: "Dù sao cũng không liên quan gì đến tôi.".

Chương 517: 517: Cái Giọng Điệu Gì Thế Này