Tác giả:

"Gần đây, khu nghỉ dưỡng cao cấp do tập đoàn Á Đông đầu tư sắp hoàn thành. Hôm nay chúng tôi may mắn được phỏng vấn tổng giám đốc của tập đoàn Á Đông - ngài Trương Thiên Thành, anh ấy sẽ chia sẻ kế hoạch khánh thành hạng mục lần này.. " Trên màn hình tivi là khuôn mặt đẹp đến mức không chê vào đâu được của người đàn ông. Anh hé đôi môi mỏng, trả lời bằng vài chữ đơn giản rồi sải đôi chân dài, nhanh chóng rời khỏi đám người. Mọi người đều vô thức dõi theo anh. Đây là người giàu trẻ tuổi nhất thành phố Cần Thơ từ trước đến nay, ông trời đã ban hết ánh sáng cho người đàn ông hoàn hảo này. Một lúc lâu sau vẫn không nghe thấy giọng người đàn ông, Vũ Linh Đan đi qua phòng khách rồi dừng bước, nhưng chỉ kịp trông thấy đám phóng viên theo sau lưng Trương Thiên Thành. Anh vẫn lạnh lùng như vậy. Vũ Linh Đan giấu kín nỗi lòng, đi vào bếp chuẩn bị bữa tối. Cô đã kết hôn với Trương Thiên Thành được ba năm, nhưng hai người hiếm khi chạm mặt nhau. Lần gặp trước đã qua hơn một tháng, anh uống rất…

Chương 584: 584: Chương 586

Mất Rồi Xin Đừng TìmTác giả: Ctrl AnhTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược"Gần đây, khu nghỉ dưỡng cao cấp do tập đoàn Á Đông đầu tư sắp hoàn thành. Hôm nay chúng tôi may mắn được phỏng vấn tổng giám đốc của tập đoàn Á Đông - ngài Trương Thiên Thành, anh ấy sẽ chia sẻ kế hoạch khánh thành hạng mục lần này.. " Trên màn hình tivi là khuôn mặt đẹp đến mức không chê vào đâu được của người đàn ông. Anh hé đôi môi mỏng, trả lời bằng vài chữ đơn giản rồi sải đôi chân dài, nhanh chóng rời khỏi đám người. Mọi người đều vô thức dõi theo anh. Đây là người giàu trẻ tuổi nhất thành phố Cần Thơ từ trước đến nay, ông trời đã ban hết ánh sáng cho người đàn ông hoàn hảo này. Một lúc lâu sau vẫn không nghe thấy giọng người đàn ông, Vũ Linh Đan đi qua phòng khách rồi dừng bước, nhưng chỉ kịp trông thấy đám phóng viên theo sau lưng Trương Thiên Thành. Anh vẫn lạnh lùng như vậy. Vũ Linh Đan giấu kín nỗi lòng, đi vào bếp chuẩn bị bữa tối. Cô đã kết hôn với Trương Thiên Thành được ba năm, nhưng hai người hiếm khi chạm mặt nhau. Lần gặp trước đã qua hơn một tháng, anh uống rất… "Sở thích của anh là làm người khác khó xử Vũ Linh Đan tức giận nói.Trương Thiên Thành lắc đầu, sau đó nghiêm túc nói: "Chỉ là để có thể khiến bản thân vui vẻ thôi, đương nhiên, nếu như hạnh phúc của tôi khiến người khác khó xử, thì tôi phải nói lời xin lỗi rồi" "Trương Thiên Thành!" "Đừng hét lên như vậy, tôi không muốn lại khó xử đâu." Trương Thiên Thành vừa nói, cơ thể của anh vừa dính chặt vào Vũ Linh Đan, đối với người ngoài, hai người giống như đôi tình nhân đang yêu, thì thầm với nhau bằng sự dịu dàng và tình cảm.Vũ Linh Đan dựa vào cánh tay của Trương Thiên Thành, một lần nữa cảnh cáo: "Trương Thiên Thành, anh đừng tiến lại gần" "Tôi thực sự muốn biết hậu quả sẽ như thế nào nếu tôi tiến lại gần đấy".Trương Thiên Thành mỉm cười trìu mến, nhìn xung quanh và gửi gắm tình cảm của mình đến mọi người có mặt.Tuy nhiên, Vũ Linh Đan lại giẫm lên chân Trương Thiên Thành.Lần này, Vũ Linh Đan đã cố tình làm điều đó.Sau đó, cô ấy nở một nụ cười đắc thắng, nhưng Trương Thiên Thành lại cười nhẹ: "Không sao, chúng ta cứ từ từ thôi." "Trương Thiên Thành, anh thực sự là điên rồi.Mặc dù tôi không biết mục đích của anh là gì, nhưng tôi sẽ không bao giờ để cho anh điều khiển." Vũ Linh Đan nghiên chặt răng.Những bước nhảy của Vũ Linh Đan gây ra rất nhiều trò cười, nhưng dần dần, những tiếng nói xung quanh trở nên yên lặng, bởi vì mọi người đều phát hiện ra rằng dù Vũ Linh Đan có mắc sai lầm gì đi chăng nữa thì Trương Thiên Thành đều chấp nhận nó trong suốt quá trình mà không hề khó chịu.Vì Trương Thiên Thành không quan tâm, người ngoài quan tâm thì có ý nghĩa gì chứ."Vũ Linh Đan, em nhảy tệ quá, xem ra sau này tôi phải dạy em cẩn thận rồi." Nhạc kết thúc, Trương Thiên Thành nửa đùa nửa thật chế nhạo.Vành mắt Vũ Linh Đan đã đỏ hoe, nhưng cô cố kìm nén không cho nước mắt chảy ra.Cô không nhớ mình đã hoảng sợ giẫm lên chân Trương Thiên Thành bao nhiêu lần, người đàn ông này rõ ràng lạnh như băng, ngàn năm không thể tan, những lời nói lạnh lùng đó dường như luôn chạm đến trái tim cô."Tôi xin lỗi, tôi phải đi đây." Vũ Linh Đan không thể kiềm chế được cảm xúc của mình, buộc phải thoát khỏi Trương Thiên Thành, nhấc chiếc váy nhanh chóng biến mất."Linh Đan".

"Sở thích của anh là làm người khác khó xử 

Vũ Linh Đan tức giận nói.

Trương Thiên Thành lắc đầu, sau đó nghiêm túc nói: "Chỉ là để có thể khiến bản thân vui vẻ thôi, đương nhiên, nếu như hạnh phúc của tôi khiến người khác khó xử, thì tôi phải nói lời xin lỗi rồi" 

"Trương Thiên Thành!" 

"Đừng hét lên như vậy, tôi không muốn lại khó xử đâu.

Trương Thiên Thành vừa nói, cơ thể của anh vừa dính chặt vào Vũ Linh Đan, đối với người ngoài, hai người giống như đôi tình nhân đang yêu, thì thầm với nhau bằng sự dịu dàng và tình cảm.

Vũ Linh Đan dựa vào cánh tay của Trương Thiên Thành, một lần nữa cảnh cáo: "Trương Thiên Thành, anh đừng tiến lại gần" 

"Tôi thực sự muốn biết hậu quả sẽ như thế nào nếu tôi tiến lại gần đấy".

Trương Thiên Thành 

mỉm cười trìu mến, nhìn xung quanh và gửi gắm tình cảm của mình đến mọi người có mặt.

Tuy nhiên, Vũ Linh Đan lại giẫm lên chân Trương Thiên Thành.

Lần này, Vũ Linh Đan đã cố tình làm điều đó.

Sau đó, cô ấy nở một nụ cười đắc thắng, nhưng Trương Thiên Thành lại cười nhẹ: "Không sao, chúng ta cứ từ từ thôi.

"Trương Thiên Thành, anh thực sự là điên rồi.

Mặc dù tôi không biết mục đích của anh là gì, nhưng tôi sẽ không bao giờ để cho anh điều khiển.

Vũ Linh Đan nghiên chặt răng.

Những bước nhảy của Vũ Linh Đan gây ra rất nhiều trò cười, nhưng dần dần, những tiếng nói xung quanh trở nên yên lặng, bởi vì mọi người đều phát hiện ra rằng dù Vũ Linh Đan có mắc sai lầm gì đi chăng nữa thì Trương Thiên Thành đều chấp 

nhận nó trong suốt quá trình mà không hề khó chịu.

Vì Trương Thiên Thành không quan tâm, người ngoài quan tâm thì có ý nghĩa gì chứ.

"Vũ Linh Đan, em nhảy tệ quá, xem ra sau này tôi phải dạy em cẩn thận rồi.

Nhạc kết thúc, Trương Thiên Thành nửa đùa nửa thật chế nhạo.

Vành mắt Vũ Linh Đan đã đỏ hoe, nhưng cô cố kìm nén không cho nước mắt chảy ra.

Cô không nhớ mình đã hoảng sợ giẫm lên chân Trương Thiên Thành bao nhiêu lần, người đàn ông này rõ ràng lạnh như băng, ngàn năm không thể tan, những lời nói lạnh lùng đó dường như luôn chạm đến trái tim cô.

"Tôi xin lỗi, tôi phải đi đây.

Vũ Linh Đan không thể kiềm chế được cảm xúc của mình, buộc phải thoát khỏi Trương Thiên Thành, nhấc chiếc váy nhanh chóng biến mất.

"Linh Đan".

Mất Rồi Xin Đừng TìmTác giả: Ctrl AnhTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược"Gần đây, khu nghỉ dưỡng cao cấp do tập đoàn Á Đông đầu tư sắp hoàn thành. Hôm nay chúng tôi may mắn được phỏng vấn tổng giám đốc của tập đoàn Á Đông - ngài Trương Thiên Thành, anh ấy sẽ chia sẻ kế hoạch khánh thành hạng mục lần này.. " Trên màn hình tivi là khuôn mặt đẹp đến mức không chê vào đâu được của người đàn ông. Anh hé đôi môi mỏng, trả lời bằng vài chữ đơn giản rồi sải đôi chân dài, nhanh chóng rời khỏi đám người. Mọi người đều vô thức dõi theo anh. Đây là người giàu trẻ tuổi nhất thành phố Cần Thơ từ trước đến nay, ông trời đã ban hết ánh sáng cho người đàn ông hoàn hảo này. Một lúc lâu sau vẫn không nghe thấy giọng người đàn ông, Vũ Linh Đan đi qua phòng khách rồi dừng bước, nhưng chỉ kịp trông thấy đám phóng viên theo sau lưng Trương Thiên Thành. Anh vẫn lạnh lùng như vậy. Vũ Linh Đan giấu kín nỗi lòng, đi vào bếp chuẩn bị bữa tối. Cô đã kết hôn với Trương Thiên Thành được ba năm, nhưng hai người hiếm khi chạm mặt nhau. Lần gặp trước đã qua hơn một tháng, anh uống rất… "Sở thích của anh là làm người khác khó xử Vũ Linh Đan tức giận nói.Trương Thiên Thành lắc đầu, sau đó nghiêm túc nói: "Chỉ là để có thể khiến bản thân vui vẻ thôi, đương nhiên, nếu như hạnh phúc của tôi khiến người khác khó xử, thì tôi phải nói lời xin lỗi rồi" "Trương Thiên Thành!" "Đừng hét lên như vậy, tôi không muốn lại khó xử đâu." Trương Thiên Thành vừa nói, cơ thể của anh vừa dính chặt vào Vũ Linh Đan, đối với người ngoài, hai người giống như đôi tình nhân đang yêu, thì thầm với nhau bằng sự dịu dàng và tình cảm.Vũ Linh Đan dựa vào cánh tay của Trương Thiên Thành, một lần nữa cảnh cáo: "Trương Thiên Thành, anh đừng tiến lại gần" "Tôi thực sự muốn biết hậu quả sẽ như thế nào nếu tôi tiến lại gần đấy".Trương Thiên Thành mỉm cười trìu mến, nhìn xung quanh và gửi gắm tình cảm của mình đến mọi người có mặt.Tuy nhiên, Vũ Linh Đan lại giẫm lên chân Trương Thiên Thành.Lần này, Vũ Linh Đan đã cố tình làm điều đó.Sau đó, cô ấy nở một nụ cười đắc thắng, nhưng Trương Thiên Thành lại cười nhẹ: "Không sao, chúng ta cứ từ từ thôi." "Trương Thiên Thành, anh thực sự là điên rồi.Mặc dù tôi không biết mục đích của anh là gì, nhưng tôi sẽ không bao giờ để cho anh điều khiển." Vũ Linh Đan nghiên chặt răng.Những bước nhảy của Vũ Linh Đan gây ra rất nhiều trò cười, nhưng dần dần, những tiếng nói xung quanh trở nên yên lặng, bởi vì mọi người đều phát hiện ra rằng dù Vũ Linh Đan có mắc sai lầm gì đi chăng nữa thì Trương Thiên Thành đều chấp nhận nó trong suốt quá trình mà không hề khó chịu.Vì Trương Thiên Thành không quan tâm, người ngoài quan tâm thì có ý nghĩa gì chứ."Vũ Linh Đan, em nhảy tệ quá, xem ra sau này tôi phải dạy em cẩn thận rồi." Nhạc kết thúc, Trương Thiên Thành nửa đùa nửa thật chế nhạo.Vành mắt Vũ Linh Đan đã đỏ hoe, nhưng cô cố kìm nén không cho nước mắt chảy ra.Cô không nhớ mình đã hoảng sợ giẫm lên chân Trương Thiên Thành bao nhiêu lần, người đàn ông này rõ ràng lạnh như băng, ngàn năm không thể tan, những lời nói lạnh lùng đó dường như luôn chạm đến trái tim cô."Tôi xin lỗi, tôi phải đi đây." Vũ Linh Đan không thể kiềm chế được cảm xúc của mình, buộc phải thoát khỏi Trương Thiên Thành, nhấc chiếc váy nhanh chóng biến mất."Linh Đan".

Chương 584: 584: Chương 586