"Gần đây, khu nghỉ dưỡng cao cấp do tập đoàn Á Đông đầu tư sắp hoàn thành. Hôm nay chúng tôi may mắn được phỏng vấn tổng giám đốc của tập đoàn Á Đông - ngài Trương Thiên Thành, anh ấy sẽ chia sẻ kế hoạch khánh thành hạng mục lần này.. " Trên màn hình tivi là khuôn mặt đẹp đến mức không chê vào đâu được của người đàn ông. Anh hé đôi môi mỏng, trả lời bằng vài chữ đơn giản rồi sải đôi chân dài, nhanh chóng rời khỏi đám người. Mọi người đều vô thức dõi theo anh. Đây là người giàu trẻ tuổi nhất thành phố Cần Thơ từ trước đến nay, ông trời đã ban hết ánh sáng cho người đàn ông hoàn hảo này. Một lúc lâu sau vẫn không nghe thấy giọng người đàn ông, Vũ Linh Đan đi qua phòng khách rồi dừng bước, nhưng chỉ kịp trông thấy đám phóng viên theo sau lưng Trương Thiên Thành. Anh vẫn lạnh lùng như vậy. Vũ Linh Đan giấu kín nỗi lòng, đi vào bếp chuẩn bị bữa tối. Cô đã kết hôn với Trương Thiên Thành được ba năm, nhưng hai người hiếm khi chạm mặt nhau. Lần gặp trước đã qua hơn một tháng, anh uống rất…
Chương 683: 683: “thật Sự Không Còn Chút Quan Hệ Nào”
Mất Rồi Xin Đừng TìmTác giả: Ctrl AnhTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược"Gần đây, khu nghỉ dưỡng cao cấp do tập đoàn Á Đông đầu tư sắp hoàn thành. Hôm nay chúng tôi may mắn được phỏng vấn tổng giám đốc của tập đoàn Á Đông - ngài Trương Thiên Thành, anh ấy sẽ chia sẻ kế hoạch khánh thành hạng mục lần này.. " Trên màn hình tivi là khuôn mặt đẹp đến mức không chê vào đâu được của người đàn ông. Anh hé đôi môi mỏng, trả lời bằng vài chữ đơn giản rồi sải đôi chân dài, nhanh chóng rời khỏi đám người. Mọi người đều vô thức dõi theo anh. Đây là người giàu trẻ tuổi nhất thành phố Cần Thơ từ trước đến nay, ông trời đã ban hết ánh sáng cho người đàn ông hoàn hảo này. Một lúc lâu sau vẫn không nghe thấy giọng người đàn ông, Vũ Linh Đan đi qua phòng khách rồi dừng bước, nhưng chỉ kịp trông thấy đám phóng viên theo sau lưng Trương Thiên Thành. Anh vẫn lạnh lùng như vậy. Vũ Linh Đan giấu kín nỗi lòng, đi vào bếp chuẩn bị bữa tối. Cô đã kết hôn với Trương Thiên Thành được ba năm, nhưng hai người hiếm khi chạm mặt nhau. Lần gặp trước đã qua hơn một tháng, anh uống rất… Trương Thiên Thành cười cười, khởi động động cơ, tiếp tục lái xe đi.Lúc này Vũ Linh Đan có thể chắc chắn rằng, Trương Thiên Thành đang cười.AdvertisementVũ Linh Đan có chút bất mãn hỏi: “Anh cười cái gì?”“Vui vẻ” Trương Thiên Thành trả lời hai chữ đơn giản ngắn gọn.“Vui vẻ chuyện gì chứ?”Vũ Linh Đan bĩu môi, không để bụng, cho rằng Trương Thiên Thành trả lời qua loa lấy lệ với mình.Ai ngờ rằng Trương Thiên Thành bỗng nhiên nghiêng người qua, Vũ Linh Đan sợ tới mức còn tưởng rằng anh lại định làm gì, nhanh chóng lùi lại.Lúc sau mới nghe Trương Thiên Thành nói: “Ít nhất thì trong lòng em còn có anh, lúc trước anh cầu hôn nhưng bản thân cũng không rõ ràng, cũng không xác định.Bây giờ đây anh mới vô cùng xác định”.Như vậy nghĩa là Trương Thiên Thành rất ít khi nói những lời như thế này.Không!Là Trương Thiên Thành chưa bao giờ nói ra.Lúc ấy, Vũ Linh Đan chỉ cảm thấy cả người tê dại.Nhịn không được sờ tay mình, lộ ra vẻ mặt buồn nôn, nói: “Trương Thiên Thành, chúng ta có thể nói chuyện đàng hoàng được không?”“Anh còn có gì cần nói sao?”Trương Thiên Thành theo bản năng sờ sờ cằm, anh nghĩ đã nói những gì mình muốn, không cảm thấy có gì không ổn.Nhưng Vũ Linh Đan không nghĩ vậy, cô cảm thấy không ổn.“Những lời như vừa rồi, anh đừng bao giờ nói nữa, em nghe xong cảm thấy rất khó chịu”Vũ Linh Đan lại lần nữa sờ sờ cánh tay, cả người lại muốn nổi da gà.Đáng lẽ chờ lát nữa còn cùng nhau ăn cơm.Bây giờ Vũ Linh Đan bỗng nhiên nhanh chóng muốn xuống xe để thoát khỏi cảm giác này.“Được, nguyện vọng vừa rồi anh biểu hiện vô cùng rõ ràng.Tuy rằng hiện tại chưa giống như em mong muốn, nhưng chỉ cần cho anh mộttháng, anh chắc chắn sẽ xử lý tốt!”.Trương Thiên Thành cười nói.Nhìn bộ dạng Trương Thiên Thành, Vũ Linh Đan cũng không biết bản thân có nên tin tưởng anh hay không.Chỉ cảm thấy việc Trương Thiên Thành lợi dụng người ta hình như có chút không ổn, không nhịn được hỏi: “Ý của Trần Anh Thư là gì anh có hiểu không?”Nụ cười của Trương Thiên Thành vụt tắt.Vài giây sau, Trương Thiên Thành không phủ nhận, gật đầu nói: “Anh hiểu.Cô ta đã nói với anh rồi.Nhưng em yên tâm, từ lúc ở nước Mỹ trở về anh với cô ta đã không còn chút quan hệ nào nữa”“Thật sự không còn chút quan hệ nào?”Vũ Linh Đan không phải không tin, chỉ là chuyện tuyệt tình như vậy, lúc nghe cảm thấy trong lòng mình lạ lẫm.Vũ Linh Đan lại hỏi: “Nếu Trần Anh Thư biết anh chỉ lợi dụng cô ta, hạng mục kia thì có thể là của anh nữa không?”Sắc mặt Trương Thiên Thành trầm xuống, theo bản năng đạp chân ga mạnh hơn: “Hôm nay em nói nhiều rồi, chúng ta không cần nghĩ nhiều làm gì, chúc mừng trước đã.”Trương Thiên Thành trực tiếp tránh đi vấn đề này, điều này làm cho trong lòng Vũ Linh Đan càng thêm hụt hẫng.Nhưng cô cũng biết hiện tại mình không có tư cách hỏi nhiều..
Trương Thiên Thành cười cười, khởi động động cơ, tiếp tục lái xe đi.Lúc này Vũ Linh Đan có thể chắc chắn rằng, Trương Thiên Thành đang cười.AdvertisementVũ Linh Đan có chút bất mãn hỏi: “Anh cười cái gì?”“Vui vẻ” Trương Thiên Thành trả lời hai chữ đơn giản ngắn gọn.“Vui vẻ chuyện gì chứ?”Vũ Linh Đan bĩu môi, không để bụng, cho rằng Trương Thiên Thành trả lời qua loa lấy lệ với mình.Ai ngờ rằng Trương Thiên Thành bỗng nhiên nghiêng người qua, Vũ Linh Đan sợ tới mức còn tưởng rằng anh lại định làm gì, nhanh chóng lùi lại.
Lúc sau mới nghe Trương Thiên Thành nói: “Ít nhất thì trong lòng em còn có anh, lúc trước anh cầu hôn nhưng bản thân cũng không rõ ràng, cũng không xác định.
Bây giờ đây anh mới vô cùng xác định”.Như vậy nghĩa là Trương Thiên Thành rất ít khi nói những lời như thế này.Không!Là Trương Thiên Thành chưa bao giờ nói ra.Lúc ấy, Vũ Linh Đan chỉ cảm thấy cả người tê dại.
Nhịn không được sờ tay mình, lộ ra vẻ mặt buồn nôn, nói: “Trương Thiên Thành, chúng ta có thể nói chuyện đàng hoàng được không?”“Anh còn có gì cần nói sao?”Trương Thiên Thành theo bản năng sờ sờ cằm, anh nghĩ đã nói những gì mình muốn, không cảm thấy có gì không ổn.Nhưng Vũ Linh Đan không nghĩ vậy, cô cảm thấy không ổn.“Những lời như vừa rồi, anh đừng bao giờ nói nữa, em nghe xong cảm thấy rất khó chịu”Vũ Linh Đan lại lần nữa sờ sờ cánh tay, cả người lại muốn nổi da gà.
Đáng lẽ chờ lát nữa còn cùng nhau ăn cơm.
Bây giờ Vũ Linh Đan bỗng nhiên nhanh chóng muốn xuống xe để thoát khỏi cảm giác này.“Được, nguyện vọng vừa rồi anh biểu hiện vô cùng rõ ràng.
Tuy rằng hiện tại chưa giống như em mong muốn, nhưng chỉ cần cho anh mộttháng, anh chắc chắn sẽ xử lý tốt!”.
Trương Thiên Thành cười nói.Nhìn bộ dạng Trương Thiên Thành, Vũ Linh Đan cũng không biết bản thân có nên tin tưởng anh hay không.
Chỉ cảm thấy việc Trương Thiên Thành lợi dụng người ta hình như có chút không ổn, không nhịn được hỏi: “Ý của Trần Anh Thư là gì anh có hiểu không?”Nụ cười của Trương Thiên Thành vụt tắt.Vài giây sau, Trương Thiên Thành không phủ nhận, gật đầu nói: “Anh hiểu.
Cô ta đã nói với anh rồi.
Nhưng em yên tâm, từ lúc ở nước Mỹ trở về anh với cô ta đã không còn chút quan hệ nào nữa”“Thật sự không còn chút quan hệ nào?”Vũ Linh Đan không phải không tin, chỉ là chuyện tuyệt tình như vậy, lúc nghe cảm thấy trong lòng mình lạ lẫm.
Vũ Linh Đan lại hỏi: “Nếu Trần Anh Thư biết anh chỉ lợi dụng cô ta, hạng mục kia thì có thể là của anh nữa không?”Sắc mặt Trương Thiên Thành trầm xuống, theo bản năng đạp chân ga mạnh hơn: “Hôm nay em nói nhiều rồi, chúng ta không cần nghĩ nhiều làm gì, chúc mừng trước đã.”Trương Thiên Thành trực tiếp tránh đi vấn đề này, điều này làm cho trong lòng Vũ Linh Đan càng thêm hụt hẫng.
Nhưng cô cũng biết hiện tại mình không có tư cách hỏi nhiều..
Mất Rồi Xin Đừng TìmTác giả: Ctrl AnhTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược"Gần đây, khu nghỉ dưỡng cao cấp do tập đoàn Á Đông đầu tư sắp hoàn thành. Hôm nay chúng tôi may mắn được phỏng vấn tổng giám đốc của tập đoàn Á Đông - ngài Trương Thiên Thành, anh ấy sẽ chia sẻ kế hoạch khánh thành hạng mục lần này.. " Trên màn hình tivi là khuôn mặt đẹp đến mức không chê vào đâu được của người đàn ông. Anh hé đôi môi mỏng, trả lời bằng vài chữ đơn giản rồi sải đôi chân dài, nhanh chóng rời khỏi đám người. Mọi người đều vô thức dõi theo anh. Đây là người giàu trẻ tuổi nhất thành phố Cần Thơ từ trước đến nay, ông trời đã ban hết ánh sáng cho người đàn ông hoàn hảo này. Một lúc lâu sau vẫn không nghe thấy giọng người đàn ông, Vũ Linh Đan đi qua phòng khách rồi dừng bước, nhưng chỉ kịp trông thấy đám phóng viên theo sau lưng Trương Thiên Thành. Anh vẫn lạnh lùng như vậy. Vũ Linh Đan giấu kín nỗi lòng, đi vào bếp chuẩn bị bữa tối. Cô đã kết hôn với Trương Thiên Thành được ba năm, nhưng hai người hiếm khi chạm mặt nhau. Lần gặp trước đã qua hơn một tháng, anh uống rất… Trương Thiên Thành cười cười, khởi động động cơ, tiếp tục lái xe đi.Lúc này Vũ Linh Đan có thể chắc chắn rằng, Trương Thiên Thành đang cười.AdvertisementVũ Linh Đan có chút bất mãn hỏi: “Anh cười cái gì?”“Vui vẻ” Trương Thiên Thành trả lời hai chữ đơn giản ngắn gọn.“Vui vẻ chuyện gì chứ?”Vũ Linh Đan bĩu môi, không để bụng, cho rằng Trương Thiên Thành trả lời qua loa lấy lệ với mình.Ai ngờ rằng Trương Thiên Thành bỗng nhiên nghiêng người qua, Vũ Linh Đan sợ tới mức còn tưởng rằng anh lại định làm gì, nhanh chóng lùi lại.Lúc sau mới nghe Trương Thiên Thành nói: “Ít nhất thì trong lòng em còn có anh, lúc trước anh cầu hôn nhưng bản thân cũng không rõ ràng, cũng không xác định.Bây giờ đây anh mới vô cùng xác định”.Như vậy nghĩa là Trương Thiên Thành rất ít khi nói những lời như thế này.Không!Là Trương Thiên Thành chưa bao giờ nói ra.Lúc ấy, Vũ Linh Đan chỉ cảm thấy cả người tê dại.Nhịn không được sờ tay mình, lộ ra vẻ mặt buồn nôn, nói: “Trương Thiên Thành, chúng ta có thể nói chuyện đàng hoàng được không?”“Anh còn có gì cần nói sao?”Trương Thiên Thành theo bản năng sờ sờ cằm, anh nghĩ đã nói những gì mình muốn, không cảm thấy có gì không ổn.Nhưng Vũ Linh Đan không nghĩ vậy, cô cảm thấy không ổn.“Những lời như vừa rồi, anh đừng bao giờ nói nữa, em nghe xong cảm thấy rất khó chịu”Vũ Linh Đan lại lần nữa sờ sờ cánh tay, cả người lại muốn nổi da gà.Đáng lẽ chờ lát nữa còn cùng nhau ăn cơm.Bây giờ Vũ Linh Đan bỗng nhiên nhanh chóng muốn xuống xe để thoát khỏi cảm giác này.“Được, nguyện vọng vừa rồi anh biểu hiện vô cùng rõ ràng.Tuy rằng hiện tại chưa giống như em mong muốn, nhưng chỉ cần cho anh mộttháng, anh chắc chắn sẽ xử lý tốt!”.Trương Thiên Thành cười nói.Nhìn bộ dạng Trương Thiên Thành, Vũ Linh Đan cũng không biết bản thân có nên tin tưởng anh hay không.Chỉ cảm thấy việc Trương Thiên Thành lợi dụng người ta hình như có chút không ổn, không nhịn được hỏi: “Ý của Trần Anh Thư là gì anh có hiểu không?”Nụ cười của Trương Thiên Thành vụt tắt.Vài giây sau, Trương Thiên Thành không phủ nhận, gật đầu nói: “Anh hiểu.Cô ta đã nói với anh rồi.Nhưng em yên tâm, từ lúc ở nước Mỹ trở về anh với cô ta đã không còn chút quan hệ nào nữa”“Thật sự không còn chút quan hệ nào?”Vũ Linh Đan không phải không tin, chỉ là chuyện tuyệt tình như vậy, lúc nghe cảm thấy trong lòng mình lạ lẫm.Vũ Linh Đan lại hỏi: “Nếu Trần Anh Thư biết anh chỉ lợi dụng cô ta, hạng mục kia thì có thể là của anh nữa không?”Sắc mặt Trương Thiên Thành trầm xuống, theo bản năng đạp chân ga mạnh hơn: “Hôm nay em nói nhiều rồi, chúng ta không cần nghĩ nhiều làm gì, chúc mừng trước đã.”Trương Thiên Thành trực tiếp tránh đi vấn đề này, điều này làm cho trong lòng Vũ Linh Đan càng thêm hụt hẫng.Nhưng cô cũng biết hiện tại mình không có tư cách hỏi nhiều..