"Gần đây, khu nghỉ dưỡng cao cấp do tập đoàn Á Đông đầu tư sắp hoàn thành. Hôm nay chúng tôi may mắn được phỏng vấn tổng giám đốc của tập đoàn Á Đông - ngài Trương Thiên Thành, anh ấy sẽ chia sẻ kế hoạch khánh thành hạng mục lần này.. " Trên màn hình tivi là khuôn mặt đẹp đến mức không chê vào đâu được của người đàn ông. Anh hé đôi môi mỏng, trả lời bằng vài chữ đơn giản rồi sải đôi chân dài, nhanh chóng rời khỏi đám người. Mọi người đều vô thức dõi theo anh. Đây là người giàu trẻ tuổi nhất thành phố Cần Thơ từ trước đến nay, ông trời đã ban hết ánh sáng cho người đàn ông hoàn hảo này. Một lúc lâu sau vẫn không nghe thấy giọng người đàn ông, Vũ Linh Đan đi qua phòng khách rồi dừng bước, nhưng chỉ kịp trông thấy đám phóng viên theo sau lưng Trương Thiên Thành. Anh vẫn lạnh lùng như vậy. Vũ Linh Đan giấu kín nỗi lòng, đi vào bếp chuẩn bị bữa tối. Cô đã kết hôn với Trương Thiên Thành được ba năm, nhưng hai người hiếm khi chạm mặt nhau. Lần gặp trước đã qua hơn một tháng, anh uống rất…
Chương 690: 690: “cô Điên Rồi Vũ Linh Đan!”
Mất Rồi Xin Đừng TìmTác giả: Ctrl AnhTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược"Gần đây, khu nghỉ dưỡng cao cấp do tập đoàn Á Đông đầu tư sắp hoàn thành. Hôm nay chúng tôi may mắn được phỏng vấn tổng giám đốc của tập đoàn Á Đông - ngài Trương Thiên Thành, anh ấy sẽ chia sẻ kế hoạch khánh thành hạng mục lần này.. " Trên màn hình tivi là khuôn mặt đẹp đến mức không chê vào đâu được của người đàn ông. Anh hé đôi môi mỏng, trả lời bằng vài chữ đơn giản rồi sải đôi chân dài, nhanh chóng rời khỏi đám người. Mọi người đều vô thức dõi theo anh. Đây là người giàu trẻ tuổi nhất thành phố Cần Thơ từ trước đến nay, ông trời đã ban hết ánh sáng cho người đàn ông hoàn hảo này. Một lúc lâu sau vẫn không nghe thấy giọng người đàn ông, Vũ Linh Đan đi qua phòng khách rồi dừng bước, nhưng chỉ kịp trông thấy đám phóng viên theo sau lưng Trương Thiên Thành. Anh vẫn lạnh lùng như vậy. Vũ Linh Đan giấu kín nỗi lòng, đi vào bếp chuẩn bị bữa tối. Cô đã kết hôn với Trương Thiên Thành được ba năm, nhưng hai người hiếm khi chạm mặt nhau. Lần gặp trước đã qua hơn một tháng, anh uống rất… Nhìn thấy là Vũ Linh Đan, Trần Đức Phú không khỏi kinh ngạc.Cô há miệng th ở dốc, hơn nửa ngày cũng không nói được câu nào.Vũ Linh Đan giãy giụa từ trên mặt đất đứng lên, lễ phục như lộn xộn, làm người ra liếc mắt một cái liền biết đã xảy ra chuyện gì.Advertisement“Tổng giám đốc Vũ...!Tổng giám đốc Vũ Cô...!Cô làm sao vậy?”Trần Anh Thư một tiếng kinh hách, sợ tới mức bưng kín miệng.Nhưng đáy mắt cô không có nửa điểm sợ hãi, thay vào đó là sự vui sướng khi người khác gặp họa.Cô ta đứng một bên kêu lên hấp dẫn ánh mắt hiếu kì của những người khác lại gần.Vũ Linh Đangiãy giụa nhìn Trần Anh Thư đi đến, thình lình giơ tay tát một cái.“Cô điên rồi Vũ Linh Đan!”.Trần Anh Thư kêu to.Ngay bây giờ Vũ Linh Đan đã cố không nghĩ nhiều, nhưng cô không khỏi nghĩ đến việc ánh đèn flash là do Trần Anh Thư giở trò quỷ.Sau đó mọi chuyện cũng không khó đoán, Đức Phú thuận nước giong thuyền chỉ sợ cũng là chuyện tốt Trần Anh Thư làm.Vũ Linh Đan bỗng nhiên cảm thấy có chút đau đầu, có lẽ là thuốc đang phát huy tác dụng thế nên cô không có cơ hội cho Trần Anh Thư một cái bạt tai nữa.Vũ Linh Đan cười lạnh, lạnh lùng nhìn chằm chằm Trần Anh Thư, nói: “Hiện tại xem ra,cô với những người phụ nữ tầm thường kia cũng không khác gì nhau.Trước kia tôi nhìn lầm cô rồi”Nói xong, Vũ Linh Đan xoay người bước đến cửa sau yến hội, nghênh ngang rời đi.Trương Thiên Thành đúng lúc chạy đến bên cạnh Trần Anh Thư, nhìn thấy Vũ Linh Đan rời đi.Cũng nhìn thấy dấu tay Vũ Linh Đan để lại trên mặt Trần Anh Thư.Lúc ấy anh không lao tới ngay mà sau đó mới hỏi: “Làm sao vậy?”Trần Anh Thư bày ra vẻ mặt ủy khuất, cô che mặt, bất chấp mọi người xung quanh mà rúc vào lồ ng ngực Trương Thiên Thành khóc nức nở.“Em cũng không biết vì sao Vũ Linh Đan vừa xuất hiện liền tát em một phát, bây giờ em vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra”Trương Thiên Thành không tin Vũ Linh Đan sẽ vô cớ gây rối.Dù hai người đã xảy ra xung đột thì đây là cũng là sân nhà Vũ Linh Đan, không đến mức phải đánh nhau.Trương Thiên Thành không bày ra biểu hiện gì, chỉ nói với Trần Anh Thư : “Cô vào nghỉ ngơi để tôi đi xung quanh hỏi một chút”“Không cần đâu!!” Đáy mắt Trần Anh Thư xẹtqua một tia hoảng loạn.Không biết vì sao, cô bỗng nhiên cảm thấy Vũ Linh Đan dường như đã biết chuyện gì.Nhưng Trương Thiên Thành nào chịu nghe lời cô nói, đã sớm đi.Trần Anh Thư vào phòng nghỉ, thấy Đức Phú ngồi xổm trên mặt đất ảo não.Nhìn bình hoa nằm trên mặt đất, đáy mắt cô nhiều thêm một tia chán ghét.“ Không phải nói anh yêu Vũ Linh Đan sao, cơ hội ngay trước mắt anh mà anh lại không biết quý trọng”Thấy Đức Phú không nói gì, Trần Anh Thư lại nói: “Một ả đàn bà bị bỏ thuốc anh còn làm không được.Tôi nghĩ anh không có cơ hội nữa đâu!”.
Nhìn thấy là Vũ Linh Đan, Trần Đức Phú không khỏi kinh ngạc.Cô há miệng th ở dốc, hơn nửa ngày cũng không nói được câu nào.
Vũ Linh Đan giãy giụa từ trên mặt đất đứng lên, lễ phục như lộn xộn, làm người ra liếc mắt một cái liền biết đã xảy ra chuyện gì.Advertisement“Tổng giám đốc Vũ...!Tổng giám đốc Vũ Cô...!Cô làm sao vậy?”Trần Anh Thư một tiếng kinh hách, sợ tới mức bưng kín miệng.Nhưng đáy mắt cô không có nửa điểm sợ hãi, thay vào đó là sự vui sướng khi người khác gặp họa.Cô ta đứng một bên kêu lên hấp dẫn ánh mắt hiếu kì của những người khác lại gần.
Vũ Linh Đangiãy giụa nhìn Trần Anh Thư đi đến, thình lình giơ tay tát một cái.“Cô điên rồi Vũ Linh Đan!”.
Trần Anh Thư kêu to.Ngay bây giờ Vũ Linh Đan đã cố không nghĩ nhiều, nhưng cô không khỏi nghĩ đến việc ánh đèn flash là do Trần Anh Thư giở trò quỷ.
Sau đó mọi chuyện cũng không khó đoán, Đức Phú thuận nước giong thuyền chỉ sợ cũng là chuyện tốt Trần Anh Thư làm.Vũ Linh Đan bỗng nhiên cảm thấy có chút đau đầu, có lẽ là thuốc đang phát huy tác dụng thế nên cô không có cơ hội cho Trần Anh Thư một cái bạt tai nữa.Vũ Linh Đan cười lạnh, lạnh lùng nhìn chằm chằm Trần Anh Thư, nói: “Hiện tại xem ra,cô với những người phụ nữ tầm thường kia cũng không khác gì nhau.
Trước kia tôi nhìn lầm cô rồi”Nói xong, Vũ Linh Đan xoay người bước đến cửa sau yến hội, nghênh ngang rời đi.Trương Thiên Thành đúng lúc chạy đến bên cạnh Trần Anh Thư, nhìn thấy Vũ Linh Đan rời đi.
Cũng nhìn thấy dấu tay Vũ Linh Đan để lại trên mặt Trần Anh Thư.Lúc ấy anh không lao tới ngay mà sau đó mới hỏi: “Làm sao vậy?”Trần Anh Thư bày ra vẻ mặt ủy khuất, cô che mặt, bất chấp mọi người xung quanh mà rúc vào lồ ng ngực Trương Thiên Thành khóc nức nở.“Em cũng không biết vì sao Vũ Linh Đan vừa xuất hiện liền tát em một phát, bây giờ em vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra”Trương Thiên Thành không tin Vũ Linh Đan sẽ vô cớ gây rối.
Dù hai người đã xảy ra xung đột thì đây là cũng là sân nhà Vũ Linh Đan, không đến mức phải đánh nhau.Trương Thiên Thành không bày ra biểu hiện gì, chỉ nói với Trần Anh Thư : “Cô vào nghỉ ngơi để tôi đi xung quanh hỏi một chút”“Không cần đâu!!” Đáy mắt Trần Anh Thư xẹtqua một tia hoảng loạn.
Không biết vì sao, cô bỗng nhiên cảm thấy Vũ Linh Đan dường như đã biết chuyện gì.
Nhưng Trương Thiên Thành nào chịu nghe lời cô nói, đã sớm đi.Trần Anh Thư vào phòng nghỉ, thấy Đức Phú ngồi xổm trên mặt đất ảo não.
Nhìn bình hoa nằm trên mặt đất, đáy mắt cô nhiều thêm một tia chán ghét.“ Không phải nói anh yêu Vũ Linh Đan sao, cơ hội ngay trước mắt anh mà anh lại không biết quý trọng”Thấy Đức Phú không nói gì, Trần Anh Thư lại nói: “Một ả đàn bà bị bỏ thuốc anh còn làm không được.
Tôi nghĩ anh không có cơ hội nữa đâu!”.
Mất Rồi Xin Đừng TìmTác giả: Ctrl AnhTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược"Gần đây, khu nghỉ dưỡng cao cấp do tập đoàn Á Đông đầu tư sắp hoàn thành. Hôm nay chúng tôi may mắn được phỏng vấn tổng giám đốc của tập đoàn Á Đông - ngài Trương Thiên Thành, anh ấy sẽ chia sẻ kế hoạch khánh thành hạng mục lần này.. " Trên màn hình tivi là khuôn mặt đẹp đến mức không chê vào đâu được của người đàn ông. Anh hé đôi môi mỏng, trả lời bằng vài chữ đơn giản rồi sải đôi chân dài, nhanh chóng rời khỏi đám người. Mọi người đều vô thức dõi theo anh. Đây là người giàu trẻ tuổi nhất thành phố Cần Thơ từ trước đến nay, ông trời đã ban hết ánh sáng cho người đàn ông hoàn hảo này. Một lúc lâu sau vẫn không nghe thấy giọng người đàn ông, Vũ Linh Đan đi qua phòng khách rồi dừng bước, nhưng chỉ kịp trông thấy đám phóng viên theo sau lưng Trương Thiên Thành. Anh vẫn lạnh lùng như vậy. Vũ Linh Đan giấu kín nỗi lòng, đi vào bếp chuẩn bị bữa tối. Cô đã kết hôn với Trương Thiên Thành được ba năm, nhưng hai người hiếm khi chạm mặt nhau. Lần gặp trước đã qua hơn một tháng, anh uống rất… Nhìn thấy là Vũ Linh Đan, Trần Đức Phú không khỏi kinh ngạc.Cô há miệng th ở dốc, hơn nửa ngày cũng không nói được câu nào.Vũ Linh Đan giãy giụa từ trên mặt đất đứng lên, lễ phục như lộn xộn, làm người ra liếc mắt một cái liền biết đã xảy ra chuyện gì.Advertisement“Tổng giám đốc Vũ...!Tổng giám đốc Vũ Cô...!Cô làm sao vậy?”Trần Anh Thư một tiếng kinh hách, sợ tới mức bưng kín miệng.Nhưng đáy mắt cô không có nửa điểm sợ hãi, thay vào đó là sự vui sướng khi người khác gặp họa.Cô ta đứng một bên kêu lên hấp dẫn ánh mắt hiếu kì của những người khác lại gần.Vũ Linh Đangiãy giụa nhìn Trần Anh Thư đi đến, thình lình giơ tay tát một cái.“Cô điên rồi Vũ Linh Đan!”.Trần Anh Thư kêu to.Ngay bây giờ Vũ Linh Đan đã cố không nghĩ nhiều, nhưng cô không khỏi nghĩ đến việc ánh đèn flash là do Trần Anh Thư giở trò quỷ.Sau đó mọi chuyện cũng không khó đoán, Đức Phú thuận nước giong thuyền chỉ sợ cũng là chuyện tốt Trần Anh Thư làm.Vũ Linh Đan bỗng nhiên cảm thấy có chút đau đầu, có lẽ là thuốc đang phát huy tác dụng thế nên cô không có cơ hội cho Trần Anh Thư một cái bạt tai nữa.Vũ Linh Đan cười lạnh, lạnh lùng nhìn chằm chằm Trần Anh Thư, nói: “Hiện tại xem ra,cô với những người phụ nữ tầm thường kia cũng không khác gì nhau.Trước kia tôi nhìn lầm cô rồi”Nói xong, Vũ Linh Đan xoay người bước đến cửa sau yến hội, nghênh ngang rời đi.Trương Thiên Thành đúng lúc chạy đến bên cạnh Trần Anh Thư, nhìn thấy Vũ Linh Đan rời đi.Cũng nhìn thấy dấu tay Vũ Linh Đan để lại trên mặt Trần Anh Thư.Lúc ấy anh không lao tới ngay mà sau đó mới hỏi: “Làm sao vậy?”Trần Anh Thư bày ra vẻ mặt ủy khuất, cô che mặt, bất chấp mọi người xung quanh mà rúc vào lồ ng ngực Trương Thiên Thành khóc nức nở.“Em cũng không biết vì sao Vũ Linh Đan vừa xuất hiện liền tát em một phát, bây giờ em vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra”Trương Thiên Thành không tin Vũ Linh Đan sẽ vô cớ gây rối.Dù hai người đã xảy ra xung đột thì đây là cũng là sân nhà Vũ Linh Đan, không đến mức phải đánh nhau.Trương Thiên Thành không bày ra biểu hiện gì, chỉ nói với Trần Anh Thư : “Cô vào nghỉ ngơi để tôi đi xung quanh hỏi một chút”“Không cần đâu!!” Đáy mắt Trần Anh Thư xẹtqua một tia hoảng loạn.Không biết vì sao, cô bỗng nhiên cảm thấy Vũ Linh Đan dường như đã biết chuyện gì.Nhưng Trương Thiên Thành nào chịu nghe lời cô nói, đã sớm đi.Trần Anh Thư vào phòng nghỉ, thấy Đức Phú ngồi xổm trên mặt đất ảo não.Nhìn bình hoa nằm trên mặt đất, đáy mắt cô nhiều thêm một tia chán ghét.“ Không phải nói anh yêu Vũ Linh Đan sao, cơ hội ngay trước mắt anh mà anh lại không biết quý trọng”Thấy Đức Phú không nói gì, Trần Anh Thư lại nói: “Một ả đàn bà bị bỏ thuốc anh còn làm không được.Tôi nghĩ anh không có cơ hội nữa đâu!”.