Tháng năm, với Lâm Sơn mà nói thì khá nóng. Trình Lộc kéo chiếc ba lô màu đen bên cạnh lên vai mình, đôi mắt xinh đẹp nhìn lướt qua hai người đàn ông đang ngồi trên xe van. Một là tài xế, một khác là người quan sát. Cuối cùng ánh mắt cô dừng lại ở chỗ người “tài xế”, cô mở miệng nói: “Đã xác định nơi giao dịch của Lý Đại Hữu là ở đây?” La Thứ, một cảnh sát mới vào cục vào năm nay và hiện đang đảm nhiệm vai trò “tài xế” lên tiếng trả lời: “Chị Lộc cứ yên tâm, chắc chắn thông tin từ đường dây này chính xác!” Trình Lộc thu hồi ánh mắt, cô hơi cụp mắt xuống. Làn da trắng như tuyết của cô càng trắng hơn dưới ống tay áo màu xanh nhạt được sắn lên một nửa, mà khuôn mặt lại xinh đẹp đáng yêu gấp bội. Ở bên ngoài trung tâm thể thao Lâm Sơn có rất nhiều sinh viên lui tới. Bình thường thì trung tâm thể thao này chỉ mở ra khi có buổi tọa đàm hoặc cuộc thi đấu cỡ lớn mà thôi, bây giờ có thể thấy được nhiều sinh viên như thế, đúng là khá lạ. Trình Lộc không nhìn nữa, ngón tay cô chạm vào quai ba lô…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...