"Chị cậu thật sự muốn đến ở cùng với bạn trai sao? "Không rõ lắm, chỉ nói mỗi tối cuối tuần muốn đến nhà hắn ăn cơm" Tạ Diễn đi theo Chung Vị Thời vào kho hàng, đem hàng ra cửa. Trần nhà rất thấp, ở giữa có hai bóng đèn, chiếu toàn bộ kho hàng sáng như ban ngày. Đây kho để hàng hóa của một siêu thị, chứa rất nhiều vật dụng hằng ngày và đồ ăn vặt, đáng tiếc không có cửa sổ không thể thông gió hằng năm, mùi khói, mùi mồ hôi hòa với không khí ẩm mốc, thành ra xộc lên thứ mùi không dễ ngửi. Trời đã nóng lại còn oi bức, mới chỉ trò chuyện một lát mà chóp mũi và tóc của Tạ Diễn đã bắt đầu đổ mồ hôi. Cậu rút khăn giấy chấm mồ hôi trên trán, vuốt ngược tóc mái lên để lộ ra vầng trán sạch sẽ và mày kiếm sắc sảo. Khuôn mặt Tạ Diễn giống bố nhưng làn da lại giống mẹ, trơn bóng trắng nõn, mũi nhỏ nhắn trông rất thanh tú, đôi mắt phượng xinh đẹp với khóe mắt hơi nhọn, ngũ quan đẹp không tì vết, trông rất hào hoa phong nhã. Nhưng sự thật và vẻ bề ngoài không giống nhau, lần cuối Tạ Diễn chạm vào…
Tác giả: