Tác giả:

Hoàng hôn dần buông, quả cầu khổng lồ chậm chạp rơi xuống lòng biển sâu thăm thẳm. Gió biển thổi từng cơn mát lạnh. Sóng lăn tăn thi nhau lên xuống bờ cát mịn màng, tung bọt trắng xóa. Ráng chiều nhuộm đỏ cả một vùng mênh mông. Đám mây vảy rồng kéo dài tới tận phía xa kia chân trời. Ở nơi xa lạ này, Tùng Quân không ngừng đặt ra cho mình muôn vàn câu hỏi. Anh là ai? Anh ở đâu? Anh đang làm gì? Và anh muốn làm gì? Nhưng câu trả lời giống như những đám mây lơ lửng trên cao vời, lang thang bất định, rồi trôi tuột vào vùng trời miên man, tan biến theo làn gió. Hiện tại, anh chẳng có nơi nào để đi. Anh chỉ là một kẻ không nhà không cửa, một kẻ chạy trốn, chơ vơ lạc lõng giữa dòng đời. ẦM! "Cái quái quỷ gì thế này?" Tùng Quân vừa ho sặc sụa vừa nguyền rủa con sóng chết tiệt nào đó đã nhào lên người mình mà không báo trước. "Khỉ thật! Ngay cả sóng cũng ghét mình." Nhưng dù sóng có gào lên: "Ta sắp nhảy bổ vào ngươi!" thì chắc Tùng Quân cũng không thể nghe thấy. Chẳng hiểu anh ngủ quên từ lúc…

Truyện chữ