Tác giả:

Anh quốc... Trong một toà nhà cao tầng, bên trong một căn phòng sang trọng, xung quanh được trang trí nhiều nội thất đắc tiền, có món lên đến hàng trăm tỉ đồng. Thậm chí chỉ là phòng ngủ của một đứa bé cũng rộng chẳng khác gì một căn nhà cấp bốn. Sở Kiệt vừa mới lên mười đã thạo năm ngoại ngữ nào là tiếng Anh, Pháp, Ý, Trung, Nhật. Bởi lẽ từ nhỏ, cậu đã được mẹ trau dồi nhiều kiến thức về thế giới bên ngoài cho nên tầm nhìn cao hơn những đứa trẻ cùng tuổi. - "Cậu chủ nhỏ, phu nhân bảo rằng cậu nên đi ngủ sớm." Quản gia đứng bên cạnh lịch sự nói liền nghe giọng nói trầm tĩnh vang lên tựa hồ như một người thừa kế tương lai. - "Tôi muốn đọc thêm một số tài liệu. Một lát sẽ lên giường." - "Vâng, thưa cậu chủ nhỏ." Ngay khi quản gia rời khỏi, Sở Kiệt lập tức chạy đến phòng làm việc riêng của mẹ cậu. Vừa bước đến cửa đã nghe tiếng quát mắng từ phía bên trong. - "Sai rồi. Làm lại toàn bộ hết cho tôi." - "Nhưng mà Diệp tổng, tài liệu này chỉ sai có hai chỗ, đến mức phải làm mới tất cả sao?"…

Chương 7: 7: Sở Hạ Vui Mừng

Ông Chú Già Và Mẹ Đơn ThânTác giả: Hoa Sen TrắngTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngAnh quốc... Trong một toà nhà cao tầng, bên trong một căn phòng sang trọng, xung quanh được trang trí nhiều nội thất đắc tiền, có món lên đến hàng trăm tỉ đồng. Thậm chí chỉ là phòng ngủ của một đứa bé cũng rộng chẳng khác gì một căn nhà cấp bốn. Sở Kiệt vừa mới lên mười đã thạo năm ngoại ngữ nào là tiếng Anh, Pháp, Ý, Trung, Nhật. Bởi lẽ từ nhỏ, cậu đã được mẹ trau dồi nhiều kiến thức về thế giới bên ngoài cho nên tầm nhìn cao hơn những đứa trẻ cùng tuổi. - "Cậu chủ nhỏ, phu nhân bảo rằng cậu nên đi ngủ sớm." Quản gia đứng bên cạnh lịch sự nói liền nghe giọng nói trầm tĩnh vang lên tựa hồ như một người thừa kế tương lai. - "Tôi muốn đọc thêm một số tài liệu. Một lát sẽ lên giường." - "Vâng, thưa cậu chủ nhỏ." Ngay khi quản gia rời khỏi, Sở Kiệt lập tức chạy đến phòng làm việc riêng của mẹ cậu. Vừa bước đến cửa đã nghe tiếng quát mắng từ phía bên trong. - "Sai rồi. Làm lại toàn bộ hết cho tôi." - "Nhưng mà Diệp tổng, tài liệu này chỉ sai có hai chỗ, đến mức phải làm mới tất cả sao?"… Một lúc sau, Lý Nhậm Bằng và Sở Chi cùng nhau trở về.Vừa về đến nhà, cô bé Sở Hạ đã lập tức chạy lên phòng.- "Sở Hạ, con lên phòng tìm gì thế?"- " Dạ, con đi ngủ ạ."Cả Nhậm Bằng và Sở Chi tỏ ra khó hiểu, trời vẫn chưa tối mà đã buồn ngủ rồi sao.Sở Nguyệt thì lại vô cùng thích tính cách này, cô mĩm cười nói:- "Có lẽ con bé đi cả ngày nên buồn ngủ sớm."Vừa thấy Sở Nguyệt liền lập tức Sở Chi chạy đến ôm chầm lấy cô.Đã lâu lắm rồi cả hai người không gặp lại bèn cùng nhau ngồi xuống trò chuyện.Sở Chi kể lại cho cô nghe tất cả sự việc khi cô đang ở Anh.Chuyện tình cảm giữa Lý Nhậm Bằng và em gái khiến cô cảm thấy ngưỡng mộ.Bọn họ đã vượt qua những rào cản để có được hạnh phúc như hôm nay.Cô mĩm cười, nhìn Lý Nhậm Bằng nói:- "Cậu phải chăm sóc tốt cho gia đình nhỏ của mình nhé."- "Vâng, thưa chị hai."Anh đáp lại liền sau đó dùng ánh mắt trìu mến nhìn Sở Chi.Hiện tại anh đã là cha của hai đứa trẻ cho nên không những tập trung cho sự nghiệp mà phải còn chăm sóc cho vợ và hai đứa con bé bỏng của mình.Ở phía này, ngay khi Sở Kiệt đang từ phòng của Sở Hạ bước ra liền bị cô mừng rỡ chạy đến ôm chầm lấy khiến cậu lảo đảo, suýt chút nữa ngã người ra phía sau:- "Anh Sở Kiệt, cuối cùng anh cũng về thăm em.Vui quá đi."Sở Kiệt đưa tay xoa xoa đầu của Sở Hạ.Cô bé bên ngoài xinh đẹp hơn gấp mấy lần, tính cách lại hoạt bát, đáng yêu.Cả Lý gia và Diệp gia đều xem cô giống như bảo bối vậy.- "Cả Sở Quân cũng nhớ anh lắm."Ngay lập tức, Sở Kiệt rút từ trong túi ra một sợi dây chuyền có hình ngôi sao được làm bằng đá quý.Cậu cẩn thận đeo lên cổ Sở Hạ, trầm ấm nói:- "Đây là món quà anh tặng em trước ngày sinh nhật.Hãy giữ nó cẩn thận nhé."Sở Hạ ngay khi nhận được quà mà không khỏi vui sướng liền nhón chân hôn lên má Sở Kiệt thay cho lời cảm ơn.Cô thật may mắn khi có người anh trai này.Cũng đã gần tối, Diệp phu nhân bảo người hầu đưa hai mẹ con Sở Nguyệt về phòng nghỉ ngơi, chắc hẳn cô cũng đã thấm mệt suốt một chuyến bay dài.Ở lại vui chơi một lúc, Lý Nhậm Bằng cũng đưa hai mẹ con Sở Chi trở về nhà.Lý gia....Trong một căn phòng nhỏ được trang trí vô cùng đáng yêu, Sở Hạ đang ngồi lặng lẽ một mình.Cô bé chăm chăm nhìn vào tấm ảnh của Ngôn Chính Phàm trên Instagram sau đó khẽ chu môi hôn lên đó.Cảm giác của cô bé lúc này giống như thần tượng một idol mà mình không bao giờ gặp.Anh hiện tại chính là thần tượng đối với cô.- "Không biết khi nào mình mới được gặp trực tiếp chú ấy."Sở Chi nhìn thấy con gái suy tư một mình bèn lại gần.Cô phát hiện Sở Hạ đang xem hình của Ngôn Chính Phàm khẽ mỉm cười sau đó ngồi xuống cạnh, nói:- "Con muốn gặp chú đẹp trai sao?"Nghe cô hỏi, Sở Hạ lập tức xoay người lại.Tâm trạng buồn bã lập tức biến mất.Thay vào đó là một sự phấn khích chờ đợi câu trả lời từ mẹ.- "Dạ, rất muốn."Sở Chi đưa tay vuốt nhẹ lên mái tóc mềm mại của con gái, dịu dàng đáp:- "Vài ngày nữa thôi, con sẽ gặp chú ấy tại bữa tiệc sinh nhật của mình."- "Thật ạ?"Sở Hạ không tin vào những gì mình nghe bèn hỏi ngược lại.Ngay khi nhìn thấy mẹ gật đầu xác nhận liền sau đó đứng lên giường, nhảy thật cao trong vui sướng.- "Yeah, Sở Hạ cuối cùng cũng sắp gặp lại chú đẹp trai rồi."NHẤN LIKE ĐỂ ỦNG HỘ MÌNH NHÉ! CẢM ƠN.

Ông Chú Già Và Mẹ Đơn ThânTác giả: Hoa Sen TrắngTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngAnh quốc... Trong một toà nhà cao tầng, bên trong một căn phòng sang trọng, xung quanh được trang trí nhiều nội thất đắc tiền, có món lên đến hàng trăm tỉ đồng. Thậm chí chỉ là phòng ngủ của một đứa bé cũng rộng chẳng khác gì một căn nhà cấp bốn. Sở Kiệt vừa mới lên mười đã thạo năm ngoại ngữ nào là tiếng Anh, Pháp, Ý, Trung, Nhật. Bởi lẽ từ nhỏ, cậu đã được mẹ trau dồi nhiều kiến thức về thế giới bên ngoài cho nên tầm nhìn cao hơn những đứa trẻ cùng tuổi. - "Cậu chủ nhỏ, phu nhân bảo rằng cậu nên đi ngủ sớm." Quản gia đứng bên cạnh lịch sự nói liền nghe giọng nói trầm tĩnh vang lên tựa hồ như một người thừa kế tương lai. - "Tôi muốn đọc thêm một số tài liệu. Một lát sẽ lên giường." - "Vâng, thưa cậu chủ nhỏ." Ngay khi quản gia rời khỏi, Sở Kiệt lập tức chạy đến phòng làm việc riêng của mẹ cậu. Vừa bước đến cửa đã nghe tiếng quát mắng từ phía bên trong. - "Sai rồi. Làm lại toàn bộ hết cho tôi." - "Nhưng mà Diệp tổng, tài liệu này chỉ sai có hai chỗ, đến mức phải làm mới tất cả sao?"… Một lúc sau, Lý Nhậm Bằng và Sở Chi cùng nhau trở về.Vừa về đến nhà, cô bé Sở Hạ đã lập tức chạy lên phòng.- "Sở Hạ, con lên phòng tìm gì thế?"- " Dạ, con đi ngủ ạ."Cả Nhậm Bằng và Sở Chi tỏ ra khó hiểu, trời vẫn chưa tối mà đã buồn ngủ rồi sao.Sở Nguyệt thì lại vô cùng thích tính cách này, cô mĩm cười nói:- "Có lẽ con bé đi cả ngày nên buồn ngủ sớm."Vừa thấy Sở Nguyệt liền lập tức Sở Chi chạy đến ôm chầm lấy cô.Đã lâu lắm rồi cả hai người không gặp lại bèn cùng nhau ngồi xuống trò chuyện.Sở Chi kể lại cho cô nghe tất cả sự việc khi cô đang ở Anh.Chuyện tình cảm giữa Lý Nhậm Bằng và em gái khiến cô cảm thấy ngưỡng mộ.Bọn họ đã vượt qua những rào cản để có được hạnh phúc như hôm nay.Cô mĩm cười, nhìn Lý Nhậm Bằng nói:- "Cậu phải chăm sóc tốt cho gia đình nhỏ của mình nhé."- "Vâng, thưa chị hai."Anh đáp lại liền sau đó dùng ánh mắt trìu mến nhìn Sở Chi.Hiện tại anh đã là cha của hai đứa trẻ cho nên không những tập trung cho sự nghiệp mà phải còn chăm sóc cho vợ và hai đứa con bé bỏng của mình.Ở phía này, ngay khi Sở Kiệt đang từ phòng của Sở Hạ bước ra liền bị cô mừng rỡ chạy đến ôm chầm lấy khiến cậu lảo đảo, suýt chút nữa ngã người ra phía sau:- "Anh Sở Kiệt, cuối cùng anh cũng về thăm em.Vui quá đi."Sở Kiệt đưa tay xoa xoa đầu của Sở Hạ.Cô bé bên ngoài xinh đẹp hơn gấp mấy lần, tính cách lại hoạt bát, đáng yêu.Cả Lý gia và Diệp gia đều xem cô giống như bảo bối vậy.- "Cả Sở Quân cũng nhớ anh lắm."Ngay lập tức, Sở Kiệt rút từ trong túi ra một sợi dây chuyền có hình ngôi sao được làm bằng đá quý.Cậu cẩn thận đeo lên cổ Sở Hạ, trầm ấm nói:- "Đây là món quà anh tặng em trước ngày sinh nhật.Hãy giữ nó cẩn thận nhé."Sở Hạ ngay khi nhận được quà mà không khỏi vui sướng liền nhón chân hôn lên má Sở Kiệt thay cho lời cảm ơn.Cô thật may mắn khi có người anh trai này.Cũng đã gần tối, Diệp phu nhân bảo người hầu đưa hai mẹ con Sở Nguyệt về phòng nghỉ ngơi, chắc hẳn cô cũng đã thấm mệt suốt một chuyến bay dài.Ở lại vui chơi một lúc, Lý Nhậm Bằng cũng đưa hai mẹ con Sở Chi trở về nhà.Lý gia....Trong một căn phòng nhỏ được trang trí vô cùng đáng yêu, Sở Hạ đang ngồi lặng lẽ một mình.Cô bé chăm chăm nhìn vào tấm ảnh của Ngôn Chính Phàm trên Instagram sau đó khẽ chu môi hôn lên đó.Cảm giác của cô bé lúc này giống như thần tượng một idol mà mình không bao giờ gặp.Anh hiện tại chính là thần tượng đối với cô.- "Không biết khi nào mình mới được gặp trực tiếp chú ấy."Sở Chi nhìn thấy con gái suy tư một mình bèn lại gần.Cô phát hiện Sở Hạ đang xem hình của Ngôn Chính Phàm khẽ mỉm cười sau đó ngồi xuống cạnh, nói:- "Con muốn gặp chú đẹp trai sao?"Nghe cô hỏi, Sở Hạ lập tức xoay người lại.Tâm trạng buồn bã lập tức biến mất.Thay vào đó là một sự phấn khích chờ đợi câu trả lời từ mẹ.- "Dạ, rất muốn."Sở Chi đưa tay vuốt nhẹ lên mái tóc mềm mại của con gái, dịu dàng đáp:- "Vài ngày nữa thôi, con sẽ gặp chú ấy tại bữa tiệc sinh nhật của mình."- "Thật ạ?"Sở Hạ không tin vào những gì mình nghe bèn hỏi ngược lại.Ngay khi nhìn thấy mẹ gật đầu xác nhận liền sau đó đứng lên giường, nhảy thật cao trong vui sướng.- "Yeah, Sở Hạ cuối cùng cũng sắp gặp lại chú đẹp trai rồi."NHẤN LIKE ĐỂ ỦNG HỘ MÌNH NHÉ! CẢM ƠN.

Ông Chú Già Và Mẹ Đơn ThânTác giả: Hoa Sen TrắngTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngAnh quốc... Trong một toà nhà cao tầng, bên trong một căn phòng sang trọng, xung quanh được trang trí nhiều nội thất đắc tiền, có món lên đến hàng trăm tỉ đồng. Thậm chí chỉ là phòng ngủ của một đứa bé cũng rộng chẳng khác gì một căn nhà cấp bốn. Sở Kiệt vừa mới lên mười đã thạo năm ngoại ngữ nào là tiếng Anh, Pháp, Ý, Trung, Nhật. Bởi lẽ từ nhỏ, cậu đã được mẹ trau dồi nhiều kiến thức về thế giới bên ngoài cho nên tầm nhìn cao hơn những đứa trẻ cùng tuổi. - "Cậu chủ nhỏ, phu nhân bảo rằng cậu nên đi ngủ sớm." Quản gia đứng bên cạnh lịch sự nói liền nghe giọng nói trầm tĩnh vang lên tựa hồ như một người thừa kế tương lai. - "Tôi muốn đọc thêm một số tài liệu. Một lát sẽ lên giường." - "Vâng, thưa cậu chủ nhỏ." Ngay khi quản gia rời khỏi, Sở Kiệt lập tức chạy đến phòng làm việc riêng của mẹ cậu. Vừa bước đến cửa đã nghe tiếng quát mắng từ phía bên trong. - "Sai rồi. Làm lại toàn bộ hết cho tôi." - "Nhưng mà Diệp tổng, tài liệu này chỉ sai có hai chỗ, đến mức phải làm mới tất cả sao?"… Một lúc sau, Lý Nhậm Bằng và Sở Chi cùng nhau trở về.Vừa về đến nhà, cô bé Sở Hạ đã lập tức chạy lên phòng.- "Sở Hạ, con lên phòng tìm gì thế?"- " Dạ, con đi ngủ ạ."Cả Nhậm Bằng và Sở Chi tỏ ra khó hiểu, trời vẫn chưa tối mà đã buồn ngủ rồi sao.Sở Nguyệt thì lại vô cùng thích tính cách này, cô mĩm cười nói:- "Có lẽ con bé đi cả ngày nên buồn ngủ sớm."Vừa thấy Sở Nguyệt liền lập tức Sở Chi chạy đến ôm chầm lấy cô.Đã lâu lắm rồi cả hai người không gặp lại bèn cùng nhau ngồi xuống trò chuyện.Sở Chi kể lại cho cô nghe tất cả sự việc khi cô đang ở Anh.Chuyện tình cảm giữa Lý Nhậm Bằng và em gái khiến cô cảm thấy ngưỡng mộ.Bọn họ đã vượt qua những rào cản để có được hạnh phúc như hôm nay.Cô mĩm cười, nhìn Lý Nhậm Bằng nói:- "Cậu phải chăm sóc tốt cho gia đình nhỏ của mình nhé."- "Vâng, thưa chị hai."Anh đáp lại liền sau đó dùng ánh mắt trìu mến nhìn Sở Chi.Hiện tại anh đã là cha của hai đứa trẻ cho nên không những tập trung cho sự nghiệp mà phải còn chăm sóc cho vợ và hai đứa con bé bỏng của mình.Ở phía này, ngay khi Sở Kiệt đang từ phòng của Sở Hạ bước ra liền bị cô mừng rỡ chạy đến ôm chầm lấy khiến cậu lảo đảo, suýt chút nữa ngã người ra phía sau:- "Anh Sở Kiệt, cuối cùng anh cũng về thăm em.Vui quá đi."Sở Kiệt đưa tay xoa xoa đầu của Sở Hạ.Cô bé bên ngoài xinh đẹp hơn gấp mấy lần, tính cách lại hoạt bát, đáng yêu.Cả Lý gia và Diệp gia đều xem cô giống như bảo bối vậy.- "Cả Sở Quân cũng nhớ anh lắm."Ngay lập tức, Sở Kiệt rút từ trong túi ra một sợi dây chuyền có hình ngôi sao được làm bằng đá quý.Cậu cẩn thận đeo lên cổ Sở Hạ, trầm ấm nói:- "Đây là món quà anh tặng em trước ngày sinh nhật.Hãy giữ nó cẩn thận nhé."Sở Hạ ngay khi nhận được quà mà không khỏi vui sướng liền nhón chân hôn lên má Sở Kiệt thay cho lời cảm ơn.Cô thật may mắn khi có người anh trai này.Cũng đã gần tối, Diệp phu nhân bảo người hầu đưa hai mẹ con Sở Nguyệt về phòng nghỉ ngơi, chắc hẳn cô cũng đã thấm mệt suốt một chuyến bay dài.Ở lại vui chơi một lúc, Lý Nhậm Bằng cũng đưa hai mẹ con Sở Chi trở về nhà.Lý gia....Trong một căn phòng nhỏ được trang trí vô cùng đáng yêu, Sở Hạ đang ngồi lặng lẽ một mình.Cô bé chăm chăm nhìn vào tấm ảnh của Ngôn Chính Phàm trên Instagram sau đó khẽ chu môi hôn lên đó.Cảm giác của cô bé lúc này giống như thần tượng một idol mà mình không bao giờ gặp.Anh hiện tại chính là thần tượng đối với cô.- "Không biết khi nào mình mới được gặp trực tiếp chú ấy."Sở Chi nhìn thấy con gái suy tư một mình bèn lại gần.Cô phát hiện Sở Hạ đang xem hình của Ngôn Chính Phàm khẽ mỉm cười sau đó ngồi xuống cạnh, nói:- "Con muốn gặp chú đẹp trai sao?"Nghe cô hỏi, Sở Hạ lập tức xoay người lại.Tâm trạng buồn bã lập tức biến mất.Thay vào đó là một sự phấn khích chờ đợi câu trả lời từ mẹ.- "Dạ, rất muốn."Sở Chi đưa tay vuốt nhẹ lên mái tóc mềm mại của con gái, dịu dàng đáp:- "Vài ngày nữa thôi, con sẽ gặp chú ấy tại bữa tiệc sinh nhật của mình."- "Thật ạ?"Sở Hạ không tin vào những gì mình nghe bèn hỏi ngược lại.Ngay khi nhìn thấy mẹ gật đầu xác nhận liền sau đó đứng lên giường, nhảy thật cao trong vui sướng.- "Yeah, Sở Hạ cuối cùng cũng sắp gặp lại chú đẹp trai rồi."NHẤN LIKE ĐỂ ỦNG HỘ MÌNH NHÉ! CẢM ƠN.

Chương 7: 7: Sở Hạ Vui Mừng