Tác giả:

Bùi Đông Tịnh ngáp một cái, nhìn cây trâm vàng trên búi tóc của vị hoàng hậu đang khóc như hoa lê dính mưa trước mặt, phát ngốc. Chiếc trâm vàng đó vô cùng đặc biệt, bên trên có hình phượng hoàng tung cánh được khảm từ bảo thạch rực rỡ, dưới ánh mặt trời vô cùng chói mắt, chỉ là, phượng hoàng này, hôm qua lại từng xuất hiện ở một nơi không nên xuất hiện... "Thái hậu, thái hậu?" Hoàng hậu vừa quỳ vừa khóc, vừa thương tâm vừa thương thân, lại thấy ánh mắt thái hậu lơ đãng rơi trên đỉnh đầu của mình, không hề nhìn mình, nàng ta chỉ đành gọi nàng hai câu. Lưu Ly cô cô đứng đằng sau khẽ đẩy Bùi Đông Tịnh, lúc này Bùi Đông Tịnh mới hoàn hồn, nói: "A? Ồ... Hoàng hậu, lời ngươi nói bổn cung đều hiểu, Tuệ quý phi quả thực không nên tranh chấp với ngươi. Chỉ là hiện giờ hoàng hậu ngươi đang quản lý hậu cung, phải biết khoan dung, nghe nói gần đây Tháp Đạt tặc lại không yên phận, hoàng thượng đã rất đau đầu, sao có thể phiền não vì chút chuyện nhỏ của các ngươi nữa? Lát nữa bổn cung sẽ cho người…

Chương 23: Đừng giả vờ ngủ nữa

Hoàng Đường - Tắc MộTác giả: Tắc MộTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBùi Đông Tịnh ngáp một cái, nhìn cây trâm vàng trên búi tóc của vị hoàng hậu đang khóc như hoa lê dính mưa trước mặt, phát ngốc. Chiếc trâm vàng đó vô cùng đặc biệt, bên trên có hình phượng hoàng tung cánh được khảm từ bảo thạch rực rỡ, dưới ánh mặt trời vô cùng chói mắt, chỉ là, phượng hoàng này, hôm qua lại từng xuất hiện ở một nơi không nên xuất hiện... "Thái hậu, thái hậu?" Hoàng hậu vừa quỳ vừa khóc, vừa thương tâm vừa thương thân, lại thấy ánh mắt thái hậu lơ đãng rơi trên đỉnh đầu của mình, không hề nhìn mình, nàng ta chỉ đành gọi nàng hai câu. Lưu Ly cô cô đứng đằng sau khẽ đẩy Bùi Đông Tịnh, lúc này Bùi Đông Tịnh mới hoàn hồn, nói: "A? Ồ... Hoàng hậu, lời ngươi nói bổn cung đều hiểu, Tuệ quý phi quả thực không nên tranh chấp với ngươi. Chỉ là hiện giờ hoàng hậu ngươi đang quản lý hậu cung, phải biết khoan dung, nghe nói gần đây Tháp Đạt tặc lại không yên phận, hoàng thượng đã rất đau đầu, sao có thể phiền não vì chút chuyện nhỏ của các ngươi nữa? Lát nữa bổn cung sẽ cho người… Không bao lâu sau, Trịnh Phi cũng mang về tin tức của Tần Diễm Diễm. Trịnh Phi đến Phù Hương Viên hỏi chuyện về Tần Diễm Diễm, nhưng lại được biết vì mẫu thân ở quê bị bệnh nên Tần Diễm Diễm đã rời đi. Trong khế ước của Tần Diễm Diễm với Phù Hương Viên trước kia, Tần Diễm Diễm gần như tự do, có thể rời đi bất cứ lúc nào, vì thế lần này tú bà ở Phù Hương Viên không hề cản nàng ta. Khi hỏi quê nhà của Tần Diễm Diễm ở đâu, tú bà tỏ ý không biết.Nói cách khác, Tần Diễm Diễm đã biến mất như vậy.Hoài Vương cảm thấy buồn cười, nhưng cũng không bảo Trịnh Phi điều tra sâu nữa, quay về Hoài vương phủ trước, cho hạ nhân dọn dẹp Hầu Trúc Đường sạch sẽ, đợi hai mẹ con Lưu Gia Vận vào ở. Hai người họ đại khái sẽ tới sau bữa tối, vì thế bữa tối vẫn chỉ có Hoài Vương và Hoài vương phi. Có phượng hoàng ngư đỗ, hà bao giải nhục, khương trấp biển đậu, phật thủ kim quyển, yên ảnh kim sơ và vài món khai vị (đoạn này tên món ăn khá khó dịch nên mình để phiên âm luôn nhé huhu:

Hoàng Đường - Tắc MộTác giả: Tắc MộTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBùi Đông Tịnh ngáp một cái, nhìn cây trâm vàng trên búi tóc của vị hoàng hậu đang khóc như hoa lê dính mưa trước mặt, phát ngốc. Chiếc trâm vàng đó vô cùng đặc biệt, bên trên có hình phượng hoàng tung cánh được khảm từ bảo thạch rực rỡ, dưới ánh mặt trời vô cùng chói mắt, chỉ là, phượng hoàng này, hôm qua lại từng xuất hiện ở một nơi không nên xuất hiện... "Thái hậu, thái hậu?" Hoàng hậu vừa quỳ vừa khóc, vừa thương tâm vừa thương thân, lại thấy ánh mắt thái hậu lơ đãng rơi trên đỉnh đầu của mình, không hề nhìn mình, nàng ta chỉ đành gọi nàng hai câu. Lưu Ly cô cô đứng đằng sau khẽ đẩy Bùi Đông Tịnh, lúc này Bùi Đông Tịnh mới hoàn hồn, nói: "A? Ồ... Hoàng hậu, lời ngươi nói bổn cung đều hiểu, Tuệ quý phi quả thực không nên tranh chấp với ngươi. Chỉ là hiện giờ hoàng hậu ngươi đang quản lý hậu cung, phải biết khoan dung, nghe nói gần đây Tháp Đạt tặc lại không yên phận, hoàng thượng đã rất đau đầu, sao có thể phiền não vì chút chuyện nhỏ của các ngươi nữa? Lát nữa bổn cung sẽ cho người… Không bao lâu sau, Trịnh Phi cũng mang về tin tức của Tần Diễm Diễm. Trịnh Phi đến Phù Hương Viên hỏi chuyện về Tần Diễm Diễm, nhưng lại được biết vì mẫu thân ở quê bị bệnh nên Tần Diễm Diễm đã rời đi. Trong khế ước của Tần Diễm Diễm với Phù Hương Viên trước kia, Tần Diễm Diễm gần như tự do, có thể rời đi bất cứ lúc nào, vì thế lần này tú bà ở Phù Hương Viên không hề cản nàng ta. Khi hỏi quê nhà của Tần Diễm Diễm ở đâu, tú bà tỏ ý không biết.Nói cách khác, Tần Diễm Diễm đã biến mất như vậy.Hoài Vương cảm thấy buồn cười, nhưng cũng không bảo Trịnh Phi điều tra sâu nữa, quay về Hoài vương phủ trước, cho hạ nhân dọn dẹp Hầu Trúc Đường sạch sẽ, đợi hai mẹ con Lưu Gia Vận vào ở. Hai người họ đại khái sẽ tới sau bữa tối, vì thế bữa tối vẫn chỉ có Hoài Vương và Hoài vương phi. Có phượng hoàng ngư đỗ, hà bao giải nhục, khương trấp biển đậu, phật thủ kim quyển, yên ảnh kim sơ và vài món khai vị (đoạn này tên món ăn khá khó dịch nên mình để phiên âm luôn nhé huhu:

Hoàng Đường - Tắc MộTác giả: Tắc MộTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBùi Đông Tịnh ngáp một cái, nhìn cây trâm vàng trên búi tóc của vị hoàng hậu đang khóc như hoa lê dính mưa trước mặt, phát ngốc. Chiếc trâm vàng đó vô cùng đặc biệt, bên trên có hình phượng hoàng tung cánh được khảm từ bảo thạch rực rỡ, dưới ánh mặt trời vô cùng chói mắt, chỉ là, phượng hoàng này, hôm qua lại từng xuất hiện ở một nơi không nên xuất hiện... "Thái hậu, thái hậu?" Hoàng hậu vừa quỳ vừa khóc, vừa thương tâm vừa thương thân, lại thấy ánh mắt thái hậu lơ đãng rơi trên đỉnh đầu của mình, không hề nhìn mình, nàng ta chỉ đành gọi nàng hai câu. Lưu Ly cô cô đứng đằng sau khẽ đẩy Bùi Đông Tịnh, lúc này Bùi Đông Tịnh mới hoàn hồn, nói: "A? Ồ... Hoàng hậu, lời ngươi nói bổn cung đều hiểu, Tuệ quý phi quả thực không nên tranh chấp với ngươi. Chỉ là hiện giờ hoàng hậu ngươi đang quản lý hậu cung, phải biết khoan dung, nghe nói gần đây Tháp Đạt tặc lại không yên phận, hoàng thượng đã rất đau đầu, sao có thể phiền não vì chút chuyện nhỏ của các ngươi nữa? Lát nữa bổn cung sẽ cho người… Không bao lâu sau, Trịnh Phi cũng mang về tin tức của Tần Diễm Diễm. Trịnh Phi đến Phù Hương Viên hỏi chuyện về Tần Diễm Diễm, nhưng lại được biết vì mẫu thân ở quê bị bệnh nên Tần Diễm Diễm đã rời đi. Trong khế ước của Tần Diễm Diễm với Phù Hương Viên trước kia, Tần Diễm Diễm gần như tự do, có thể rời đi bất cứ lúc nào, vì thế lần này tú bà ở Phù Hương Viên không hề cản nàng ta. Khi hỏi quê nhà của Tần Diễm Diễm ở đâu, tú bà tỏ ý không biết.Nói cách khác, Tần Diễm Diễm đã biến mất như vậy.Hoài Vương cảm thấy buồn cười, nhưng cũng không bảo Trịnh Phi điều tra sâu nữa, quay về Hoài vương phủ trước, cho hạ nhân dọn dẹp Hầu Trúc Đường sạch sẽ, đợi hai mẹ con Lưu Gia Vận vào ở. Hai người họ đại khái sẽ tới sau bữa tối, vì thế bữa tối vẫn chỉ có Hoài Vương và Hoài vương phi. Có phượng hoàng ngư đỗ, hà bao giải nhục, khương trấp biển đậu, phật thủ kim quyển, yên ảnh kim sơ và vài món khai vị (đoạn này tên món ăn khá khó dịch nên mình để phiên âm luôn nhé huhu:

Chương 23: Đừng giả vờ ngủ nữa