Tác giả:

Tháng sáu trời nóng bức, tiếng ve râm rang. Vừa rồi trời còn nắng gắt, chớp mắt mây đen lại kéo đến, trời bắt đầu đổ mưa to ào ào. Đường Tuế ôm chăn ngồi dậy, sắc mặt ngơ ngác, đôi mắt to mờ mịt đọng nước, luống cuống quan sát xung quanh. Cô, cô thật sự bị Huyền Ly thượng thần ném đi rồi? Chỉ cho cô một cái Luân Hồi Kính, rồi để cô xuyên qua 3000 thế giới, mới có thể quay về thiên giới. Luân Hồi Kính nói, nhân vật cô xuyên qua căn bản đều xoay quanh nam chính, cô phải tháo gỡ ràng buộc của cốt truyện vừa không thể phá hư nó, nếu không sẽ bị điện giật. Trừ khi cô bài trừ hết giá trị hắc hóa của nam phụ đến khi nó trở về 0 mới có thế không đi theo nội dung cốt truyện, thích làm gì thì làm. Mắt Đường Tuế đỏ ngầu, tóc cũng rối loạn, ngẩn người. Bỗng nhiên, cửa phòng mở ra. Thiếu niên mặc trang phục quản gia, mang theo quần áo và hộp đựng giày bước vào. Sắc mặt thiếu niên lãnh đạm, mặt không biểu cảm đặt đồ lên khay trà. Hôm nay lại cứ ngồi ngây người như phỗng. Sự yên lặng quỷ dị như vậy…

Chương 321: Chương 321

Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy TôiTác giả: Linh MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTháng sáu trời nóng bức, tiếng ve râm rang. Vừa rồi trời còn nắng gắt, chớp mắt mây đen lại kéo đến, trời bắt đầu đổ mưa to ào ào. Đường Tuế ôm chăn ngồi dậy, sắc mặt ngơ ngác, đôi mắt to mờ mịt đọng nước, luống cuống quan sát xung quanh. Cô, cô thật sự bị Huyền Ly thượng thần ném đi rồi? Chỉ cho cô một cái Luân Hồi Kính, rồi để cô xuyên qua 3000 thế giới, mới có thể quay về thiên giới. Luân Hồi Kính nói, nhân vật cô xuyên qua căn bản đều xoay quanh nam chính, cô phải tháo gỡ ràng buộc của cốt truyện vừa không thể phá hư nó, nếu không sẽ bị điện giật. Trừ khi cô bài trừ hết giá trị hắc hóa của nam phụ đến khi nó trở về 0 mới có thế không đi theo nội dung cốt truyện, thích làm gì thì làm. Mắt Đường Tuế đỏ ngầu, tóc cũng rối loạn, ngẩn người. Bỗng nhiên, cửa phòng mở ra. Thiếu niên mặc trang phục quản gia, mang theo quần áo và hộp đựng giày bước vào. Sắc mặt thiếu niên lãnh đạm, mặt không biểu cảm đặt đồ lên khay trà. Hôm nay lại cứ ngồi ngây người như phỗng. Sự yên lặng quỷ dị như vậy… Cố Hoàn Ninh hơi run rẩy gật đầu.“Đường Tuế kia sẽ không qua đây chứ?”Mẹ Cố lại hỏi."Sẽ không."Cố Hoàn Ninh lắc đầu.Hai người bọn họ đã ly hôn rồi, Đường Tuế không có tư cách tham gia loại tiệc tối này.“Hừ, đi về cẩn thận nói Đình Tước ly hôn đi, rồi cưới con dâu mới cho mẹ.”Cố Hoàn Ninh nghe vậy, sắc mặt nhanh chóng trở nên khó coi.Ách, nói trúng phóc rồi, hiện tại họ đã ly hôn.Cô ta há miệng, rất muốn nói ra nhưng nghĩ đến mình đã hứa với Đường Tịch Dao rồi, nên giờ không thể nói ra được.Vậy là nhất thời Cố Hoàn Ninh chỉ có thể khúm núm ở đây.Buổi tối, mẹ Cố dẫn theo Cố Hoàn Ninh, hai người đã thay đổi từ trên xuống dưới, đến tham dự tiệc từ thiện tối.Cố Đình Tước cũng tới nhà họ Đường, nhìn Đường Tịch Dao ăn mặc như đóa hoa lan trong cốc vắng, cả người làm cho người ta lóa mắt.“Tịch Dao, em thật đẹp.”Bởi vì chuyện của Đường Tuế, Cố Đình Tước còn có chút khó chịu, nhưng bây giờ nhìn thấy Đường Tịch Dao, tất cả những khó chịu đều tan thành mây khói.Hôm nay tham gia buổi tiệc tối này, anh ta sẽ quang minh chính đại nói cho tất cả mọi người, đây mới là vợ anh ta.“Có đâu.”Mặt Đường Tịch Dao ửng hồng, thẹn thùng cúi đầu, không dám nhìn Cố Đình Tước.Cố Đình Tước đi lên trước, cong cánh tay lại."Tịch Dao, chúng ta đi thôi."“Dạ.”Đường Tịch Dao xấu hổ đỏ mặt, nhẹ nhàng đặt khuỷu tay mình vào trong khuỷu tay Cố Đình Tước.Hai người cùng đi ra ngoài, mẹ Đường đứng nhìn ở sau, mặt đầy ý cười.Rồi cũng túm dạ phục trên người lại, hừ, tiệc từ thiện tối hôm nay, cũng mời nhà họ Đường bọn họ.Con khốn Đường Tuế kia, rời khỏi nhà bọn họ rồi thì đừng hòng tới.Huống chi, Tịch Dao với Đình Tước mới là một đôi.Hai người chỉ đứng đấy thôi cũng đẹp mắt.Nụ cười trên mặt mẹ Đường làm thế nào cũng không kìm được.!Đường Tuế vẫn ngủ ngon lành ở chỗ cũ.Chẳng qua, cô cảm thấy, luôn có ai đó đang cọ mặt cô."Ưm! Phiền quá đi."Cô mở mắt ra, liền nhìn thấy Cố Đình Uyên nằm sấp trước mặt mình.“Cố Đình Uyên! ”Đường Tuế ngước đầu, trong mắt lấm tấm ánh sao.“Anh về rồi hả, em vừa đánh anh, anh có đau không?”Đường Tuế vừa hỏi vừa vươn tay sờ gò má Cố Đình Uyên.“Không sao.”Cố Đình Uyên không để ý, trở tay bắt lấy tay Đường Tuế, đưa đến bên môi, hôn một cái.“Em có đói bụng không?”Giọng anh có chút trầm thấp lại hết sức êm tai.“Hơi đói.”Đường Tuế gật đầu, khuôn mặt xinh đẹp đỏ ửng cả lên.Cánh tay mềm mại vòng lên cổ Cố Đình Uyên.“Dậy đi, thay quần áo, anh dẫn em ra ngoài ăn.”Cố Đình Uyên đứng dậy, sẵn tiện nhấc Đường Tuế lên.Cả khuôn mặt đều dán lên cổ anh.Giọng nói cũng không có chút sức nào.“Đi ăn hả.”Cố Đình Uyên vừa nói, vừa cứ vậy mà ôm Đường Tuế ra ngoài.Đường Tuế vốn cho rằng, trong nhà chỉ có nhiều lắm là hai người bọn họ thôi.Thế nhưng, vừa đi ra ngoài! lại thình lình phát hiện trong phòng khách đầy người..

Cố Hoàn Ninh hơi run rẩy gật đầu.

“Đường Tuế kia sẽ không qua đây chứ?”

Mẹ Cố lại hỏi.

"Sẽ không.

"

Cố Hoàn Ninh lắc đầu.

Hai người bọn họ đã ly hôn rồi, Đường Tuế không có tư cách tham gia loại tiệc tối này.

“Hừ, đi về cẩn thận nói Đình Tước ly hôn đi, rồi cưới con dâu mới cho mẹ.

Cố Hoàn Ninh nghe vậy, sắc mặt nhanh chóng trở nên khó coi.

Ách, nói trúng phóc rồi, hiện tại họ đã ly hôn.

Cô ta há miệng, rất muốn nói ra nhưng nghĩ đến mình đã hứa với Đường Tịch Dao rồi, nên giờ không thể nói ra được.

Vậy là nhất thời Cố Hoàn Ninh chỉ có thể khúm núm ở đây.

Buổi tối, mẹ Cố dẫn theo Cố Hoàn Ninh, hai người đã thay đổi từ trên xuống dưới, đến tham dự tiệc từ thiện tối.

Cố Đình Tước cũng tới nhà họ Đường, nhìn Đường Tịch Dao ăn mặc như đóa hoa lan trong cốc vắng, cả người làm cho người ta lóa mắt.

“Tịch Dao, em thật đẹp.

Bởi vì chuyện của Đường Tuế, Cố Đình Tước còn có chút khó chịu, nhưng bây giờ nhìn thấy Đường Tịch Dao, tất cả những khó chịu đều tan thành mây khói.

Hôm nay tham gia buổi tiệc tối này, anh ta sẽ quang minh chính đại nói cho tất cả mọi người, đây mới là vợ anh ta.

“Có đâu.

Mặt Đường Tịch Dao ửng hồng, thẹn thùng cúi đầu, không dám nhìn Cố Đình Tước.

Cố Đình Tước đi lên trước, cong cánh tay lại.

"Tịch Dao, chúng ta đi thôi.

"

“Dạ.

Đường Tịch Dao xấu hổ đỏ mặt, nhẹ nhàng đặt khuỷu tay mình vào trong khuỷu tay Cố Đình Tước.

Hai người cùng đi ra ngoài, mẹ Đường đứng nhìn ở sau, mặt đầy ý cười.

Rồi cũng túm dạ phục trên người lại, hừ, tiệc từ thiện tối hôm nay, cũng mời nhà họ Đường bọn họ.

Con khốn Đường Tuế kia, rời khỏi nhà bọn họ rồi thì đừng hòng tới.

Huống chi, Tịch Dao với Đình Tước mới là một đôi.

Hai người chỉ đứng đấy thôi cũng đẹp mắt.

Nụ cười trên mặt mẹ Đường làm thế nào cũng không kìm được.

!

Đường Tuế vẫn ngủ ngon lành ở chỗ cũ.

Chẳng qua, cô cảm thấy, luôn có ai đó đang cọ mặt cô.

"Ưm! Phiền quá đi.

"

Cô mở mắt ra, liền nhìn thấy Cố Đình Uyên nằm sấp trước mặt mình.

“Cố Đình Uyên! ”

Đường Tuế ngước đầu, trong mắt lấm tấm ánh sao.

“Anh về rồi hả, em vừa đánh anh, anh có đau không?”

Đường Tuế vừa hỏi vừa vươn tay sờ gò má Cố Đình Uyên.

“Không sao.

Cố Đình Uyên không để ý, trở tay bắt lấy tay Đường Tuế, đưa đến bên môi, hôn một cái.

“Em có đói bụng không?”

Giọng anh có chút trầm thấp lại hết sức êm tai.

“Hơi đói.

Đường Tuế gật đầu, khuôn mặt xinh đẹp đỏ ửng cả lên.

Cánh tay mềm mại vòng lên cổ Cố Đình Uyên.

“Dậy đi, thay quần áo, anh dẫn em ra ngoài ăn.

Cố Đình Uyên đứng dậy, sẵn tiện nhấc Đường Tuế lên.

Cả khuôn mặt đều dán lên cổ anh.

Giọng nói cũng không có chút sức nào.

“Đi ăn hả.

Cố Đình Uyên vừa nói, vừa cứ vậy mà ôm Đường Tuế ra ngoài.

Đường Tuế vốn cho rằng, trong nhà chỉ có nhiều lắm là hai người bọn họ thôi.

Thế nhưng, vừa đi ra ngoài! lại thình lình phát hiện trong phòng khách đầy người.

.

Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy TôiTác giả: Linh MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTháng sáu trời nóng bức, tiếng ve râm rang. Vừa rồi trời còn nắng gắt, chớp mắt mây đen lại kéo đến, trời bắt đầu đổ mưa to ào ào. Đường Tuế ôm chăn ngồi dậy, sắc mặt ngơ ngác, đôi mắt to mờ mịt đọng nước, luống cuống quan sát xung quanh. Cô, cô thật sự bị Huyền Ly thượng thần ném đi rồi? Chỉ cho cô một cái Luân Hồi Kính, rồi để cô xuyên qua 3000 thế giới, mới có thể quay về thiên giới. Luân Hồi Kính nói, nhân vật cô xuyên qua căn bản đều xoay quanh nam chính, cô phải tháo gỡ ràng buộc của cốt truyện vừa không thể phá hư nó, nếu không sẽ bị điện giật. Trừ khi cô bài trừ hết giá trị hắc hóa của nam phụ đến khi nó trở về 0 mới có thế không đi theo nội dung cốt truyện, thích làm gì thì làm. Mắt Đường Tuế đỏ ngầu, tóc cũng rối loạn, ngẩn người. Bỗng nhiên, cửa phòng mở ra. Thiếu niên mặc trang phục quản gia, mang theo quần áo và hộp đựng giày bước vào. Sắc mặt thiếu niên lãnh đạm, mặt không biểu cảm đặt đồ lên khay trà. Hôm nay lại cứ ngồi ngây người như phỗng. Sự yên lặng quỷ dị như vậy… Cố Hoàn Ninh hơi run rẩy gật đầu.“Đường Tuế kia sẽ không qua đây chứ?”Mẹ Cố lại hỏi."Sẽ không."Cố Hoàn Ninh lắc đầu.Hai người bọn họ đã ly hôn rồi, Đường Tuế không có tư cách tham gia loại tiệc tối này.“Hừ, đi về cẩn thận nói Đình Tước ly hôn đi, rồi cưới con dâu mới cho mẹ.”Cố Hoàn Ninh nghe vậy, sắc mặt nhanh chóng trở nên khó coi.Ách, nói trúng phóc rồi, hiện tại họ đã ly hôn.Cô ta há miệng, rất muốn nói ra nhưng nghĩ đến mình đã hứa với Đường Tịch Dao rồi, nên giờ không thể nói ra được.Vậy là nhất thời Cố Hoàn Ninh chỉ có thể khúm núm ở đây.Buổi tối, mẹ Cố dẫn theo Cố Hoàn Ninh, hai người đã thay đổi từ trên xuống dưới, đến tham dự tiệc từ thiện tối.Cố Đình Tước cũng tới nhà họ Đường, nhìn Đường Tịch Dao ăn mặc như đóa hoa lan trong cốc vắng, cả người làm cho người ta lóa mắt.“Tịch Dao, em thật đẹp.”Bởi vì chuyện của Đường Tuế, Cố Đình Tước còn có chút khó chịu, nhưng bây giờ nhìn thấy Đường Tịch Dao, tất cả những khó chịu đều tan thành mây khói.Hôm nay tham gia buổi tiệc tối này, anh ta sẽ quang minh chính đại nói cho tất cả mọi người, đây mới là vợ anh ta.“Có đâu.”Mặt Đường Tịch Dao ửng hồng, thẹn thùng cúi đầu, không dám nhìn Cố Đình Tước.Cố Đình Tước đi lên trước, cong cánh tay lại."Tịch Dao, chúng ta đi thôi."“Dạ.”Đường Tịch Dao xấu hổ đỏ mặt, nhẹ nhàng đặt khuỷu tay mình vào trong khuỷu tay Cố Đình Tước.Hai người cùng đi ra ngoài, mẹ Đường đứng nhìn ở sau, mặt đầy ý cười.Rồi cũng túm dạ phục trên người lại, hừ, tiệc từ thiện tối hôm nay, cũng mời nhà họ Đường bọn họ.Con khốn Đường Tuế kia, rời khỏi nhà bọn họ rồi thì đừng hòng tới.Huống chi, Tịch Dao với Đình Tước mới là một đôi.Hai người chỉ đứng đấy thôi cũng đẹp mắt.Nụ cười trên mặt mẹ Đường làm thế nào cũng không kìm được.!Đường Tuế vẫn ngủ ngon lành ở chỗ cũ.Chẳng qua, cô cảm thấy, luôn có ai đó đang cọ mặt cô."Ưm! Phiền quá đi."Cô mở mắt ra, liền nhìn thấy Cố Đình Uyên nằm sấp trước mặt mình.“Cố Đình Uyên! ”Đường Tuế ngước đầu, trong mắt lấm tấm ánh sao.“Anh về rồi hả, em vừa đánh anh, anh có đau không?”Đường Tuế vừa hỏi vừa vươn tay sờ gò má Cố Đình Uyên.“Không sao.”Cố Đình Uyên không để ý, trở tay bắt lấy tay Đường Tuế, đưa đến bên môi, hôn một cái.“Em có đói bụng không?”Giọng anh có chút trầm thấp lại hết sức êm tai.“Hơi đói.”Đường Tuế gật đầu, khuôn mặt xinh đẹp đỏ ửng cả lên.Cánh tay mềm mại vòng lên cổ Cố Đình Uyên.“Dậy đi, thay quần áo, anh dẫn em ra ngoài ăn.”Cố Đình Uyên đứng dậy, sẵn tiện nhấc Đường Tuế lên.Cả khuôn mặt đều dán lên cổ anh.Giọng nói cũng không có chút sức nào.“Đi ăn hả.”Cố Đình Uyên vừa nói, vừa cứ vậy mà ôm Đường Tuế ra ngoài.Đường Tuế vốn cho rằng, trong nhà chỉ có nhiều lắm là hai người bọn họ thôi.Thế nhưng, vừa đi ra ngoài! lại thình lình phát hiện trong phòng khách đầy người..

Chương 321: Chương 321