Tác giả:

Tháng sáu trời nóng bức, tiếng ve râm rang. Vừa rồi trời còn nắng gắt, chớp mắt mây đen lại kéo đến, trời bắt đầu đổ mưa to ào ào. Đường Tuế ôm chăn ngồi dậy, sắc mặt ngơ ngác, đôi mắt to mờ mịt đọng nước, luống cuống quan sát xung quanh. Cô, cô thật sự bị Huyền Ly thượng thần ném đi rồi? Chỉ cho cô một cái Luân Hồi Kính, rồi để cô xuyên qua 3000 thế giới, mới có thể quay về thiên giới. Luân Hồi Kính nói, nhân vật cô xuyên qua căn bản đều xoay quanh nam chính, cô phải tháo gỡ ràng buộc của cốt truyện vừa không thể phá hư nó, nếu không sẽ bị điện giật. Trừ khi cô bài trừ hết giá trị hắc hóa của nam phụ đến khi nó trở về 0 mới có thế không đi theo nội dung cốt truyện, thích làm gì thì làm. Mắt Đường Tuế đỏ ngầu, tóc cũng rối loạn, ngẩn người. Bỗng nhiên, cửa phòng mở ra. Thiếu niên mặc trang phục quản gia, mang theo quần áo và hộp đựng giày bước vào. Sắc mặt thiếu niên lãnh đạm, mặt không biểu cảm đặt đồ lên khay trà. Hôm nay lại cứ ngồi ngây người như phỗng. Sự yên lặng quỷ dị như vậy…

Chương 327: Chương 327

Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy TôiTác giả: Linh MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTháng sáu trời nóng bức, tiếng ve râm rang. Vừa rồi trời còn nắng gắt, chớp mắt mây đen lại kéo đến, trời bắt đầu đổ mưa to ào ào. Đường Tuế ôm chăn ngồi dậy, sắc mặt ngơ ngác, đôi mắt to mờ mịt đọng nước, luống cuống quan sát xung quanh. Cô, cô thật sự bị Huyền Ly thượng thần ném đi rồi? Chỉ cho cô một cái Luân Hồi Kính, rồi để cô xuyên qua 3000 thế giới, mới có thể quay về thiên giới. Luân Hồi Kính nói, nhân vật cô xuyên qua căn bản đều xoay quanh nam chính, cô phải tháo gỡ ràng buộc của cốt truyện vừa không thể phá hư nó, nếu không sẽ bị điện giật. Trừ khi cô bài trừ hết giá trị hắc hóa của nam phụ đến khi nó trở về 0 mới có thế không đi theo nội dung cốt truyện, thích làm gì thì làm. Mắt Đường Tuế đỏ ngầu, tóc cũng rối loạn, ngẩn người. Bỗng nhiên, cửa phòng mở ra. Thiếu niên mặc trang phục quản gia, mang theo quần áo và hộp đựng giày bước vào. Sắc mặt thiếu niên lãnh đạm, mặt không biểu cảm đặt đồ lên khay trà. Hôm nay lại cứ ngồi ngây người như phỗng. Sự yên lặng quỷ dị như vậy… Đường Tuế nghĩ như vậy thì nhìn về phía mẹ Cố đang ngồi bên kia và vẻ mặt của Cố Đình Tước.“Tịch Dao, đây là thật sao?”Cố Đình Tước hỏi.Đường Tịch Dao lắc đầu, nước mắt to bằng hạt đậu chậm rãi chảy xuống.“Đương nhiên là không phải.”“Anh phải tin em!”Đường Tịch Dao yếu ớt ngã vào lòng Cố Đình Tước.Cố Đình Tước ôm cô gái mềm mại trong lòng, nhanh chóng lựa chọn tin Đường Tịch Dao.Sao anh ta lại không tin người phụ nữ mình yêu được chứ.Đường Tuế chỉ đang giở trò mà thôi.Cố Đình Tước cắn răng, nói với nhân viên phục vụ bên cạnh: “Đuổi người này ra ngoài cho tôi, cô ta có tư cách gì đứng ở chỗ này.”Sắc mặt của nhân viên phục vụ cũng có chút khó coi, người có thể vào đây chắc chắn không phú cũng quý.Sao anh ta có thể đắc tội được, cho nên cũng chần chừ do dự, đứng tại chỗ không nhúc nhích.Cố Đình Tước thấy mình ra lệnh mà nhân viên phục vụ này không để trong lòng, trên mặt lập tức nỗi bão.Anh ta siết tay lại, trầm giọng nói: “Anh tin tôi sẽ khiến cho anh không thể lăn lộn ở đây nữa không?”Cố Đình Tước vừa nói vậy, nhân viên phục vụ lập tức đứng ngồi không yên.“Người tôi mang đến, cậu có ý kiến gì sao?”Cố Đình Uyên thong thả bước tới, theo sau anh là Tiểu Song mặt đầy căm phẫn.Cố Đình Uyên vừa nói lời này, cộng thêm vẻ mặt đầy che chở của anh.Xung quanh lập tức xôn xao.Mọi người nhanh chóng thì thầm bàn tán.Chà, chuyện này thật sự quá bùng nổ.Trước đó Đường Tuế còn là vợ của Cố Đình Tước, bây giờ cô và Cố Đình Uyên lại ở bên nhau.Chuyện này thật sự quá hỗn loạn.Lúc này sắc mặt Cố Đình Tước càng thêm khó coi.Lúc trước anh ta bắt gặp hai người bọn họ thì trong lòng đã biết rõ, chỉ không muốn đối mặt mà thôi.Anh ta không ngờ Cố Đình Uyên vậy mà không biết xấu hổ, công khai mang theo Đường Tuế ra ngoài.Mẹ Đường và Cố Hoàn Ninh đứng sau lưng Cố Đình Tước, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.Cơ thể Đường Tịch Dao run lên một cái, cô ta cúi đầu xuống, trong mắt đầy phong ba.Sao lại thế này.Con khốn Đường Tuế này vậy mà lại qua lại với Cố Đình Uyên.Cô ta miễn cưỡng lắm mới tiếp cận được Cố Đình Tước.Nhưng không ngờ cô và Cố Đình Uyên lại ở bên nhau!Cũng không phải cô ta không nghĩ tới chuyện tiếp cận Cố Đình Uyên, nhưng Cố Đình Uyên không có tình người, vốn không cho người ta đến gần.Con khốn Đường Tuế này, quả nhiên là hồ ly tinh.Lúc nào cũng muốn quyến rũ người khác.Không ngờ cô lại quyến rũ được Cố Đình Uyên.Cô ta không cam lòng.Đường Tịch Dao suy nghĩ một lát rồi ngẩng đầu lên, hai mắt lộ ra vẻ khéo hiểu lòng người.Đôi mắt to rưng rưng nước mắt, càng làm cho người ta cảm thấy cô ta yếu ớt không thôi.“Tuế Tuế, sao em có thể vừa ly hôn với Đình Tước đã cùng! Không lẽ em muốn trả thù sao!”Nếu lúc trước mọi người chỉ trợn mắt há mồm thì hiện tại cũng chỉ có thể dùng từ kinh dị để hình dung.Vì lời của Đường Tịch Dao quá có lý.Quá đúng.Đúng vậy!Trước đó Đường Tuế ở bên cạnh Cố Đình Tước không lấy được gì, hiện tại cô đi theo Cố Đình Uyên, có lẽ cũng chỉ để lợi dụng và trả thù mà thôi.Đường Tịch Dao nói xong, trong lòng cũng có chút đắc ý.Mọi người cũng bắt đầu nghi ngờ, cô ta cũng không tin.Loại người như Cố Đình Uyên sẽ không để ý đến Đường Tuế.Hành vi trèo cao của Đường Tuế sẽ lập tức thất bại..

Đường Tuế nghĩ như vậy thì nhìn về phía mẹ Cố đang ngồi bên kia và vẻ mặt của Cố Đình Tước.

“Tịch Dao, đây là thật sao?”

Cố Đình Tước hỏi.

Đường Tịch Dao lắc đầu, nước mắt to bằng hạt đậu chậm rãi chảy xuống.

“Đương nhiên là không phải.

“Anh phải tin em!”

Đường Tịch Dao yếu ớt ngã vào lòng Cố Đình Tước.

Cố Đình Tước ôm cô gái mềm mại trong lòng, nhanh chóng lựa chọn tin Đường Tịch Dao.

Sao anh ta lại không tin người phụ nữ mình yêu được chứ.

Đường Tuế chỉ đang giở trò mà thôi.

Cố Đình Tước cắn răng, nói với nhân viên phục vụ bên cạnh: “Đuổi người này ra ngoài cho tôi, cô ta có tư cách gì đứng ở chỗ này.

Sắc mặt của nhân viên phục vụ cũng có chút khó coi, người có thể vào đây chắc chắn không phú cũng quý.

Sao anh ta có thể đắc tội được, cho nên cũng chần chừ do dự, đứng tại chỗ không nhúc nhích.

Cố Đình Tước thấy mình ra lệnh mà nhân viên phục vụ này không để trong lòng, trên mặt lập tức nỗi bão.

Anh ta siết tay lại, trầm giọng nói: “Anh tin tôi sẽ khiến cho anh không thể lăn lộn ở đây nữa không?”

Cố Đình Tước vừa nói vậy, nhân viên phục vụ lập tức đứng ngồi không yên.

“Người tôi mang đến, cậu có ý kiến gì sao?”

Cố Đình Uyên thong thả bước tới, theo sau anh là Tiểu Song mặt đầy căm phẫn.

Cố Đình Uyên vừa nói lời này, cộng thêm vẻ mặt đầy che chở của anh.

Xung quanh lập tức xôn xao.

Mọi người nhanh chóng thì thầm bàn tán.

Chà, chuyện này thật sự quá bùng nổ.

Trước đó Đường Tuế còn là vợ của Cố Đình Tước, bây giờ cô và Cố Đình Uyên lại ở bên nhau.

Chuyện này thật sự quá hỗn loạn.

Lúc này sắc mặt Cố Đình Tước càng thêm khó coi.

Lúc trước anh ta bắt gặp hai người bọn họ thì trong lòng đã biết rõ, chỉ không muốn đối mặt mà thôi.

Anh ta không ngờ Cố Đình Uyên vậy mà không biết xấu hổ, công khai mang theo Đường Tuế ra ngoài.

Mẹ Đường và Cố Hoàn Ninh đứng sau lưng Cố Đình Tước, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.

Cơ thể Đường Tịch Dao run lên một cái, cô ta cúi đầu xuống, trong mắt đầy phong ba.

Sao lại thế này.

Con khốn Đường Tuế này vậy mà lại qua lại với Cố Đình Uyên.

Cô ta miễn cưỡng lắm mới tiếp cận được Cố Đình Tước.

Nhưng không ngờ cô và Cố Đình Uyên lại ở bên nhau!

Cũng không phải cô ta không nghĩ tới chuyện tiếp cận Cố Đình Uyên, nhưng Cố Đình Uyên không có tình người, vốn không cho người ta đến gần.

Con khốn Đường Tuế này, quả nhiên là hồ ly tinh.

Lúc nào cũng muốn quyến rũ người khác.

Không ngờ cô lại quyến rũ được Cố Đình Uyên.

Cô ta không cam lòng.

Đường Tịch Dao suy nghĩ một lát rồi ngẩng đầu lên, hai mắt lộ ra vẻ khéo hiểu lòng người.

Đôi mắt to rưng rưng nước mắt, càng làm cho người ta cảm thấy cô ta yếu ớt không thôi.

“Tuế Tuế, sao em có thể vừa ly hôn với Đình Tước đã cùng! Không lẽ em muốn trả thù sao!”

Nếu lúc trước mọi người chỉ trợn mắt há mồm thì hiện tại cũng chỉ có thể dùng từ kinh dị để hình dung.

Vì lời của Đường Tịch Dao quá có lý.

Quá đúng.

Đúng vậy!

Trước đó Đường Tuế ở bên cạnh Cố Đình Tước không lấy được gì, hiện tại cô đi theo Cố Đình Uyên, có lẽ cũng chỉ để lợi dụng và trả thù mà thôi.

Đường Tịch Dao nói xong, trong lòng cũng có chút đắc ý.

Mọi người cũng bắt đầu nghi ngờ, cô ta cũng không tin.

Loại người như Cố Đình Uyên sẽ không để ý đến Đường Tuế.

Hành vi trèo cao của Đường Tuế sẽ lập tức thất bại.

.

Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy TôiTác giả: Linh MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTháng sáu trời nóng bức, tiếng ve râm rang. Vừa rồi trời còn nắng gắt, chớp mắt mây đen lại kéo đến, trời bắt đầu đổ mưa to ào ào. Đường Tuế ôm chăn ngồi dậy, sắc mặt ngơ ngác, đôi mắt to mờ mịt đọng nước, luống cuống quan sát xung quanh. Cô, cô thật sự bị Huyền Ly thượng thần ném đi rồi? Chỉ cho cô một cái Luân Hồi Kính, rồi để cô xuyên qua 3000 thế giới, mới có thể quay về thiên giới. Luân Hồi Kính nói, nhân vật cô xuyên qua căn bản đều xoay quanh nam chính, cô phải tháo gỡ ràng buộc của cốt truyện vừa không thể phá hư nó, nếu không sẽ bị điện giật. Trừ khi cô bài trừ hết giá trị hắc hóa của nam phụ đến khi nó trở về 0 mới có thế không đi theo nội dung cốt truyện, thích làm gì thì làm. Mắt Đường Tuế đỏ ngầu, tóc cũng rối loạn, ngẩn người. Bỗng nhiên, cửa phòng mở ra. Thiếu niên mặc trang phục quản gia, mang theo quần áo và hộp đựng giày bước vào. Sắc mặt thiếu niên lãnh đạm, mặt không biểu cảm đặt đồ lên khay trà. Hôm nay lại cứ ngồi ngây người như phỗng. Sự yên lặng quỷ dị như vậy… Đường Tuế nghĩ như vậy thì nhìn về phía mẹ Cố đang ngồi bên kia và vẻ mặt của Cố Đình Tước.“Tịch Dao, đây là thật sao?”Cố Đình Tước hỏi.Đường Tịch Dao lắc đầu, nước mắt to bằng hạt đậu chậm rãi chảy xuống.“Đương nhiên là không phải.”“Anh phải tin em!”Đường Tịch Dao yếu ớt ngã vào lòng Cố Đình Tước.Cố Đình Tước ôm cô gái mềm mại trong lòng, nhanh chóng lựa chọn tin Đường Tịch Dao.Sao anh ta lại không tin người phụ nữ mình yêu được chứ.Đường Tuế chỉ đang giở trò mà thôi.Cố Đình Tước cắn răng, nói với nhân viên phục vụ bên cạnh: “Đuổi người này ra ngoài cho tôi, cô ta có tư cách gì đứng ở chỗ này.”Sắc mặt của nhân viên phục vụ cũng có chút khó coi, người có thể vào đây chắc chắn không phú cũng quý.Sao anh ta có thể đắc tội được, cho nên cũng chần chừ do dự, đứng tại chỗ không nhúc nhích.Cố Đình Tước thấy mình ra lệnh mà nhân viên phục vụ này không để trong lòng, trên mặt lập tức nỗi bão.Anh ta siết tay lại, trầm giọng nói: “Anh tin tôi sẽ khiến cho anh không thể lăn lộn ở đây nữa không?”Cố Đình Tước vừa nói vậy, nhân viên phục vụ lập tức đứng ngồi không yên.“Người tôi mang đến, cậu có ý kiến gì sao?”Cố Đình Uyên thong thả bước tới, theo sau anh là Tiểu Song mặt đầy căm phẫn.Cố Đình Uyên vừa nói lời này, cộng thêm vẻ mặt đầy che chở của anh.Xung quanh lập tức xôn xao.Mọi người nhanh chóng thì thầm bàn tán.Chà, chuyện này thật sự quá bùng nổ.Trước đó Đường Tuế còn là vợ của Cố Đình Tước, bây giờ cô và Cố Đình Uyên lại ở bên nhau.Chuyện này thật sự quá hỗn loạn.Lúc này sắc mặt Cố Đình Tước càng thêm khó coi.Lúc trước anh ta bắt gặp hai người bọn họ thì trong lòng đã biết rõ, chỉ không muốn đối mặt mà thôi.Anh ta không ngờ Cố Đình Uyên vậy mà không biết xấu hổ, công khai mang theo Đường Tuế ra ngoài.Mẹ Đường và Cố Hoàn Ninh đứng sau lưng Cố Đình Tước, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.Cơ thể Đường Tịch Dao run lên một cái, cô ta cúi đầu xuống, trong mắt đầy phong ba.Sao lại thế này.Con khốn Đường Tuế này vậy mà lại qua lại với Cố Đình Uyên.Cô ta miễn cưỡng lắm mới tiếp cận được Cố Đình Tước.Nhưng không ngờ cô và Cố Đình Uyên lại ở bên nhau!Cũng không phải cô ta không nghĩ tới chuyện tiếp cận Cố Đình Uyên, nhưng Cố Đình Uyên không có tình người, vốn không cho người ta đến gần.Con khốn Đường Tuế này, quả nhiên là hồ ly tinh.Lúc nào cũng muốn quyến rũ người khác.Không ngờ cô lại quyến rũ được Cố Đình Uyên.Cô ta không cam lòng.Đường Tịch Dao suy nghĩ một lát rồi ngẩng đầu lên, hai mắt lộ ra vẻ khéo hiểu lòng người.Đôi mắt to rưng rưng nước mắt, càng làm cho người ta cảm thấy cô ta yếu ớt không thôi.“Tuế Tuế, sao em có thể vừa ly hôn với Đình Tước đã cùng! Không lẽ em muốn trả thù sao!”Nếu lúc trước mọi người chỉ trợn mắt há mồm thì hiện tại cũng chỉ có thể dùng từ kinh dị để hình dung.Vì lời của Đường Tịch Dao quá có lý.Quá đúng.Đúng vậy!Trước đó Đường Tuế ở bên cạnh Cố Đình Tước không lấy được gì, hiện tại cô đi theo Cố Đình Uyên, có lẽ cũng chỉ để lợi dụng và trả thù mà thôi.Đường Tịch Dao nói xong, trong lòng cũng có chút đắc ý.Mọi người cũng bắt đầu nghi ngờ, cô ta cũng không tin.Loại người như Cố Đình Uyên sẽ không để ý đến Đường Tuế.Hành vi trèo cao của Đường Tuế sẽ lập tức thất bại..

Chương 327: Chương 327