Tháng sáu trời nóng bức, tiếng ve râm rang. Vừa rồi trời còn nắng gắt, chớp mắt mây đen lại kéo đến, trời bắt đầu đổ mưa to ào ào. Đường Tuế ôm chăn ngồi dậy, sắc mặt ngơ ngác, đôi mắt to mờ mịt đọng nước, luống cuống quan sát xung quanh. Cô, cô thật sự bị Huyền Ly thượng thần ném đi rồi? Chỉ cho cô một cái Luân Hồi Kính, rồi để cô xuyên qua 3000 thế giới, mới có thể quay về thiên giới. Luân Hồi Kính nói, nhân vật cô xuyên qua căn bản đều xoay quanh nam chính, cô phải tháo gỡ ràng buộc của cốt truyện vừa không thể phá hư nó, nếu không sẽ bị điện giật. Trừ khi cô bài trừ hết giá trị hắc hóa của nam phụ đến khi nó trở về 0 mới có thế không đi theo nội dung cốt truyện, thích làm gì thì làm. Mắt Đường Tuế đỏ ngầu, tóc cũng rối loạn, ngẩn người. Bỗng nhiên, cửa phòng mở ra. Thiếu niên mặc trang phục quản gia, mang theo quần áo và hộp đựng giày bước vào. Sắc mặt thiếu niên lãnh đạm, mặt không biểu cảm đặt đồ lên khay trà. Hôm nay lại cứ ngồi ngây người như phỗng. Sự yên lặng quỷ dị như vậy…
Chương 375: Chương 375
Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy TôiTác giả: Linh MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTháng sáu trời nóng bức, tiếng ve râm rang. Vừa rồi trời còn nắng gắt, chớp mắt mây đen lại kéo đến, trời bắt đầu đổ mưa to ào ào. Đường Tuế ôm chăn ngồi dậy, sắc mặt ngơ ngác, đôi mắt to mờ mịt đọng nước, luống cuống quan sát xung quanh. Cô, cô thật sự bị Huyền Ly thượng thần ném đi rồi? Chỉ cho cô một cái Luân Hồi Kính, rồi để cô xuyên qua 3000 thế giới, mới có thể quay về thiên giới. Luân Hồi Kính nói, nhân vật cô xuyên qua căn bản đều xoay quanh nam chính, cô phải tháo gỡ ràng buộc của cốt truyện vừa không thể phá hư nó, nếu không sẽ bị điện giật. Trừ khi cô bài trừ hết giá trị hắc hóa của nam phụ đến khi nó trở về 0 mới có thế không đi theo nội dung cốt truyện, thích làm gì thì làm. Mắt Đường Tuế đỏ ngầu, tóc cũng rối loạn, ngẩn người. Bỗng nhiên, cửa phòng mở ra. Thiếu niên mặc trang phục quản gia, mang theo quần áo và hộp đựng giày bước vào. Sắc mặt thiếu niên lãnh đạm, mặt không biểu cảm đặt đồ lên khay trà. Hôm nay lại cứ ngồi ngây người như phỗng. Sự yên lặng quỷ dị như vậy… “Là ngươi.”Hả?Có ý gì.Ngay lúc Đường Tuế đang mê man, thị vệ bên cạnh Chu Triệt ôm trường kiếm đi tới.“Này, của ngươi.”“Hả?”“Ý là, ta xếp thứ nhất hả?”"Vương gia ở lại Dương Châu, bên người tự nhiên cần phải có người phục vụ cơm nước, chính là ngươi đó.”“Hôm nay ngươi trở về thu dọn đồ đạc đi, người của chúng ta sẽ đến đón ngươi.”Đường Tuế: “Ta còn muốn ở đây!”Nàng hoàn toàn không biết luôn đó! Cuộc sống thế này sẽ không có chút tự do đâu.“Đây là lẽ hiển nhiên, chẳng lẽ vương gia chỉ vì để ăn đồ ăn của ngươi mà không thể đi lại trong thành?”Thị vệ nhìn bộ dạng kinh ngạc này của nàng, hừ lạnh một tiếngThật không biết điều.“Vâng.”Đường Tuế nghe vậy, gật đầu.Không ai lên tiếng."Đi ra ngoài đi!"Thị vệ hất cằm.Đường Tuế cúi đầu, đi ra ngoài.Haizzz, vậy là không được ở nhà nữa rồi.Tỷ tỷ phải làm sao bây giờ."Tiểu thư, ngươi người sao vậy?”Thúy Nhi thấy Đường Tuế cau mày, cho là nàng không qua.Nên mở lời động viên: "Tiểu thư, người cũng đừng buồn, không phải nhiều người ở đây cũng không qua được sao? Hơn nữa tuổi bọn họ đã cao, chúng ta không mất mặt chút nào.”Người chung quanh:???Chúng ta cao tuổi thì mất mặt cái gì?Phúc thúc cũng đi tới động viên: "Nhị tiểu thư, không sao cả, đừng khó chịu.”"Ta qua rồi."Đường Tuế ngẩng đầu lên, vẻ mặt bình tĩnh.Bọn họ khuyên cái gì thế.Phúc thúc và Thúy Nhi liếc mắt nhìn nhau.Qua rồi sao lại ủ rũ như vậy.Đường Tuế lại thở dài một hơi.!Đường Mộc Nguyệt đưa cho nàng một chén trà, nhìn vẻ mặt buồn thôi rồi của Đường Tuế, nhịn không được bật cười.“Nha đầu muội, rốt cuộc là sao vậy? Chuyện tốt như thế rơi lên đầu mà muội lại vậy.”“Lo lắng cho tỷ à! Bên cạnh tỷ có nhiều nha hoàn ma ma mà.”Đường Tuế ngẩng đầu lên, bất đắc dĩ nhìn Đường Mộc Nguyệt.“Trước đó bên cạnh tỷ cũng nhiều nha hoàn ma ma, kết quả thế nào?”“Huống chi muội cảm thấy Kỷ Vạn Tinh người này thật sự có chút vẫn đề, muội không ở nhà canh chừng, có thể không lo lắng sao?”Đường Mộc Nguyệt nhìn nàng, tuổi nhỏ mà đã suy nghĩ sâu xa như thế.Nhất là cái vẻ mặt này, nhịn cười không được.Đường Tuế thấy nàng ta vẫn giễu cợt mình, tức giận.Tiên Hiệp HayĐôi mắt đen láy cũng tròn xoe lên."Tỷ tỷ!""Được rồi, tỷ không chọc muội nữa, trước đó Kỷ Vạn Tinh trở về, nói có chuyện phải ra ngoài một quãng thời gian, tạm thời không ở nhà, vậy thì muội không cần lo lắng nữa rồi chứ?”Khóe môi Đường Mộc Nguyệt mang theo ý cười, cười khanh khách nhìn Đường Tuế."Đi xa nhà rồi?"Bên trong cốt truyện không có một màn này.Chẳng quả, ngẫm lại.Kỷ Vạn Tinh cũng coi là nam chính, ở trong thế giới cổ đại này, sưu tập tem khắp nơi, giờ bên này có người cướp đoạt tiên cơ của hắn ta thì hắn ta vẫn có thể rực rỡ ở chỗ khác.Hiện tại, hắn ta không ở trong nhà, ngược lại là chuyện tốt.Nàng ở bên Chu Triệt cũng có chút thể yên tâm một chút.“Đúng vậy, đã đi xa nhà, muội yên tâm đi!".
“Là ngươi.
”
Hả?
Có ý gì.
Ngay lúc Đường Tuế đang mê man, thị vệ bên cạnh Chu Triệt ôm trường kiếm đi tới.
“Này, của ngươi.
”
“Hả?”
“Ý là, ta xếp thứ nhất hả?”
"Vương gia ở lại Dương Châu, bên người tự nhiên cần phải có người phục vụ cơm nước, chính là ngươi đó.
”
“Hôm nay ngươi trở về thu dọn đồ đạc đi, người của chúng ta sẽ đến đón ngươi.
”
Đường Tuế: “Ta còn muốn ở đây!”
Nàng hoàn toàn không biết luôn đó! Cuộc sống thế này sẽ không có chút tự do đâu.
“Đây là lẽ hiển nhiên, chẳng lẽ vương gia chỉ vì để ăn đồ ăn của ngươi mà không thể đi lại trong thành?”
Thị vệ nhìn bộ dạng kinh ngạc này của nàng, hừ lạnh một tiếng
Thật không biết điều.
“Vâng.
”
Đường Tuế nghe vậy, gật đầu.
Không ai lên tiếng.
"Đi ra ngoài đi!"
Thị vệ hất cằm.
Đường Tuế cúi đầu, đi ra ngoài.
Haizzz, vậy là không được ở nhà nữa rồi.
Tỷ tỷ phải làm sao bây giờ.
"Tiểu thư, ngươi người sao vậy?”
Thúy Nhi thấy Đường Tuế cau mày, cho là nàng không qua.
Nên mở lời động viên: "Tiểu thư, người cũng đừng buồn, không phải nhiều người ở đây cũng không qua được sao? Hơn nữa tuổi bọn họ đã cao, chúng ta không mất mặt chút nào.
”
Người chung quanh:???
Chúng ta cao tuổi thì mất mặt cái gì?
Phúc thúc cũng đi tới động viên: "Nhị tiểu thư, không sao cả, đừng khó chịu.
”
"Ta qua rồi.
"
Đường Tuế ngẩng đầu lên, vẻ mặt bình tĩnh.
Bọn họ khuyên cái gì thế.
Phúc thúc và Thúy Nhi liếc mắt nhìn nhau.
Qua rồi sao lại ủ rũ như vậy.
Đường Tuế lại thở dài một hơi.
!
Đường Mộc Nguyệt đưa cho nàng một chén trà, nhìn vẻ mặt buồn thôi rồi của Đường Tuế, nhịn không được bật cười.
“Nha đầu muội, rốt cuộc là sao vậy? Chuyện tốt như thế rơi lên đầu mà muội lại vậy.
”
“Lo lắng cho tỷ à! Bên cạnh tỷ có nhiều nha hoàn ma ma mà.
”
Đường Tuế ngẩng đầu lên, bất đắc dĩ nhìn Đường Mộc Nguyệt.
“Trước đó bên cạnh tỷ cũng nhiều nha hoàn ma ma, kết quả thế nào?”
“Huống chi muội cảm thấy Kỷ Vạn Tinh người này thật sự có chút vẫn đề, muội không ở nhà canh chừng, có thể không lo lắng sao?”
Đường Mộc Nguyệt nhìn nàng, tuổi nhỏ mà đã suy nghĩ sâu xa như thế.
Nhất là cái vẻ mặt này, nhịn cười không được.
Đường Tuế thấy nàng ta vẫn giễu cợt mình, tức giận.
Tiên Hiệp Hay
Đôi mắt đen láy cũng tròn xoe lên.
"Tỷ tỷ!"
"Được rồi, tỷ không chọc muội nữa, trước đó Kỷ Vạn Tinh trở về, nói có chuyện phải ra ngoài một quãng thời gian, tạm thời không ở nhà, vậy thì muội không cần lo lắng nữa rồi chứ?”
Khóe môi Đường Mộc Nguyệt mang theo ý cười, cười khanh khách nhìn Đường Tuế.
"Đi xa nhà rồi?"
Bên trong cốt truyện không có một màn này.
Chẳng quả, ngẫm lại.
Kỷ Vạn Tinh cũng coi là nam chính, ở trong thế giới cổ đại này, sưu tập tem khắp nơi, giờ bên này có người cướp đoạt tiên cơ của hắn ta thì hắn ta vẫn có thể rực rỡ ở chỗ khác.
Hiện tại, hắn ta không ở trong nhà, ngược lại là chuyện tốt.
Nàng ở bên Chu Triệt cũng có chút thể yên tâm một chút.
“Đúng vậy, đã đi xa nhà, muội yên tâm đi!".
Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy TôiTác giả: Linh MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTháng sáu trời nóng bức, tiếng ve râm rang. Vừa rồi trời còn nắng gắt, chớp mắt mây đen lại kéo đến, trời bắt đầu đổ mưa to ào ào. Đường Tuế ôm chăn ngồi dậy, sắc mặt ngơ ngác, đôi mắt to mờ mịt đọng nước, luống cuống quan sát xung quanh. Cô, cô thật sự bị Huyền Ly thượng thần ném đi rồi? Chỉ cho cô một cái Luân Hồi Kính, rồi để cô xuyên qua 3000 thế giới, mới có thể quay về thiên giới. Luân Hồi Kính nói, nhân vật cô xuyên qua căn bản đều xoay quanh nam chính, cô phải tháo gỡ ràng buộc của cốt truyện vừa không thể phá hư nó, nếu không sẽ bị điện giật. Trừ khi cô bài trừ hết giá trị hắc hóa của nam phụ đến khi nó trở về 0 mới có thế không đi theo nội dung cốt truyện, thích làm gì thì làm. Mắt Đường Tuế đỏ ngầu, tóc cũng rối loạn, ngẩn người. Bỗng nhiên, cửa phòng mở ra. Thiếu niên mặc trang phục quản gia, mang theo quần áo và hộp đựng giày bước vào. Sắc mặt thiếu niên lãnh đạm, mặt không biểu cảm đặt đồ lên khay trà. Hôm nay lại cứ ngồi ngây người như phỗng. Sự yên lặng quỷ dị như vậy… “Là ngươi.”Hả?Có ý gì.Ngay lúc Đường Tuế đang mê man, thị vệ bên cạnh Chu Triệt ôm trường kiếm đi tới.“Này, của ngươi.”“Hả?”“Ý là, ta xếp thứ nhất hả?”"Vương gia ở lại Dương Châu, bên người tự nhiên cần phải có người phục vụ cơm nước, chính là ngươi đó.”“Hôm nay ngươi trở về thu dọn đồ đạc đi, người của chúng ta sẽ đến đón ngươi.”Đường Tuế: “Ta còn muốn ở đây!”Nàng hoàn toàn không biết luôn đó! Cuộc sống thế này sẽ không có chút tự do đâu.“Đây là lẽ hiển nhiên, chẳng lẽ vương gia chỉ vì để ăn đồ ăn của ngươi mà không thể đi lại trong thành?”Thị vệ nhìn bộ dạng kinh ngạc này của nàng, hừ lạnh một tiếngThật không biết điều.“Vâng.”Đường Tuế nghe vậy, gật đầu.Không ai lên tiếng."Đi ra ngoài đi!"Thị vệ hất cằm.Đường Tuế cúi đầu, đi ra ngoài.Haizzz, vậy là không được ở nhà nữa rồi.Tỷ tỷ phải làm sao bây giờ."Tiểu thư, ngươi người sao vậy?”Thúy Nhi thấy Đường Tuế cau mày, cho là nàng không qua.Nên mở lời động viên: "Tiểu thư, người cũng đừng buồn, không phải nhiều người ở đây cũng không qua được sao? Hơn nữa tuổi bọn họ đã cao, chúng ta không mất mặt chút nào.”Người chung quanh:???Chúng ta cao tuổi thì mất mặt cái gì?Phúc thúc cũng đi tới động viên: "Nhị tiểu thư, không sao cả, đừng khó chịu.”"Ta qua rồi."Đường Tuế ngẩng đầu lên, vẻ mặt bình tĩnh.Bọn họ khuyên cái gì thế.Phúc thúc và Thúy Nhi liếc mắt nhìn nhau.Qua rồi sao lại ủ rũ như vậy.Đường Tuế lại thở dài một hơi.!Đường Mộc Nguyệt đưa cho nàng một chén trà, nhìn vẻ mặt buồn thôi rồi của Đường Tuế, nhịn không được bật cười.“Nha đầu muội, rốt cuộc là sao vậy? Chuyện tốt như thế rơi lên đầu mà muội lại vậy.”“Lo lắng cho tỷ à! Bên cạnh tỷ có nhiều nha hoàn ma ma mà.”Đường Tuế ngẩng đầu lên, bất đắc dĩ nhìn Đường Mộc Nguyệt.“Trước đó bên cạnh tỷ cũng nhiều nha hoàn ma ma, kết quả thế nào?”“Huống chi muội cảm thấy Kỷ Vạn Tinh người này thật sự có chút vẫn đề, muội không ở nhà canh chừng, có thể không lo lắng sao?”Đường Mộc Nguyệt nhìn nàng, tuổi nhỏ mà đã suy nghĩ sâu xa như thế.Nhất là cái vẻ mặt này, nhịn cười không được.Đường Tuế thấy nàng ta vẫn giễu cợt mình, tức giận.Tiên Hiệp HayĐôi mắt đen láy cũng tròn xoe lên."Tỷ tỷ!""Được rồi, tỷ không chọc muội nữa, trước đó Kỷ Vạn Tinh trở về, nói có chuyện phải ra ngoài một quãng thời gian, tạm thời không ở nhà, vậy thì muội không cần lo lắng nữa rồi chứ?”Khóe môi Đường Mộc Nguyệt mang theo ý cười, cười khanh khách nhìn Đường Tuế."Đi xa nhà rồi?"Bên trong cốt truyện không có một màn này.Chẳng quả, ngẫm lại.Kỷ Vạn Tinh cũng coi là nam chính, ở trong thế giới cổ đại này, sưu tập tem khắp nơi, giờ bên này có người cướp đoạt tiên cơ của hắn ta thì hắn ta vẫn có thể rực rỡ ở chỗ khác.Hiện tại, hắn ta không ở trong nhà, ngược lại là chuyện tốt.Nàng ở bên Chu Triệt cũng có chút thể yên tâm một chút.“Đúng vậy, đã đi xa nhà, muội yên tâm đi!".