Tháng sáu trời nóng bức, tiếng ve râm rang. Vừa rồi trời còn nắng gắt, chớp mắt mây đen lại kéo đến, trời bắt đầu đổ mưa to ào ào. Đường Tuế ôm chăn ngồi dậy, sắc mặt ngơ ngác, đôi mắt to mờ mịt đọng nước, luống cuống quan sát xung quanh. Cô, cô thật sự bị Huyền Ly thượng thần ném đi rồi? Chỉ cho cô một cái Luân Hồi Kính, rồi để cô xuyên qua 3000 thế giới, mới có thể quay về thiên giới. Luân Hồi Kính nói, nhân vật cô xuyên qua căn bản đều xoay quanh nam chính, cô phải tháo gỡ ràng buộc của cốt truyện vừa không thể phá hư nó, nếu không sẽ bị điện giật. Trừ khi cô bài trừ hết giá trị hắc hóa của nam phụ đến khi nó trở về 0 mới có thế không đi theo nội dung cốt truyện, thích làm gì thì làm. Mắt Đường Tuế đỏ ngầu, tóc cũng rối loạn, ngẩn người. Bỗng nhiên, cửa phòng mở ra. Thiếu niên mặc trang phục quản gia, mang theo quần áo và hộp đựng giày bước vào. Sắc mặt thiếu niên lãnh đạm, mặt không biểu cảm đặt đồ lên khay trà. Hôm nay lại cứ ngồi ngây người như phỗng. Sự yên lặng quỷ dị như vậy…
Chương 380: Chương 380
Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy TôiTác giả: Linh MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTháng sáu trời nóng bức, tiếng ve râm rang. Vừa rồi trời còn nắng gắt, chớp mắt mây đen lại kéo đến, trời bắt đầu đổ mưa to ào ào. Đường Tuế ôm chăn ngồi dậy, sắc mặt ngơ ngác, đôi mắt to mờ mịt đọng nước, luống cuống quan sát xung quanh. Cô, cô thật sự bị Huyền Ly thượng thần ném đi rồi? Chỉ cho cô một cái Luân Hồi Kính, rồi để cô xuyên qua 3000 thế giới, mới có thể quay về thiên giới. Luân Hồi Kính nói, nhân vật cô xuyên qua căn bản đều xoay quanh nam chính, cô phải tháo gỡ ràng buộc của cốt truyện vừa không thể phá hư nó, nếu không sẽ bị điện giật. Trừ khi cô bài trừ hết giá trị hắc hóa của nam phụ đến khi nó trở về 0 mới có thế không đi theo nội dung cốt truyện, thích làm gì thì làm. Mắt Đường Tuế đỏ ngầu, tóc cũng rối loạn, ngẩn người. Bỗng nhiên, cửa phòng mở ra. Thiếu niên mặc trang phục quản gia, mang theo quần áo và hộp đựng giày bước vào. Sắc mặt thiếu niên lãnh đạm, mặt không biểu cảm đặt đồ lên khay trà. Hôm nay lại cứ ngồi ngây người như phỗng. Sự yên lặng quỷ dị như vậy… Đường Tuế đã nhận ra sự đề phòng và thăm dò trong mắt hắn, cơn buồn ngủ lập tức bay đi.Nàng mím môi nhỏ nhẹ trả lời.“Chỉ là thấy buổi tối vương gia dùng không nhiều, nên muốn đưa đến chút đồ khuya cho vương gia.”Đường Tuế nói xong lại ngước đôi mắt long lanh trong vắt nhìn chằm chằm Chu Triệt.Ánh mặt trầm thấp lạnh lẽo của Chu Triệt vẫn luôn dừng trên người Đường Tuế.Đường Tuế bị hắn nhìn mà phát run.Hồi lâu sau Chu Triệt mới thu hồi ánh mắt này lại.“Ngươi nghỉ ngơi đi.”Nói xong, Chu Triệt đứng dậy rời đi.Đường Tuế nhìn bóng lưng của Chu Triệt, trái tim cũng coi như buông xuống.Thật ra, lòng nàng tự rõ.Nàng đứng ở đây, mọi việc nàng làm đều sẽ bị lấy ra cân đo đong đếm.Nói không chừng lúc nào đó làm sai một chút, sẽ bị lật đổ.Nàng phải cẩn thận, đang cẩn thận.Luân Hồi Kính quá chó.Đôi lúc ngươi sẽ không biết Luân Hồi Kính sẽ ban bố nhiệm vụ tào lao gì cho ngươi.Chu Triệt rời đi, trái tim Đường Tuế cũng buông lỏng.Nàng tìm một tư thế thoải mái, nhắm mắt lại, ngủ.Đến hôm sau, khi Đường Tuế tỉnh lại, vết thương sau lưng thật ra đã lành hơn phân nửa rồi.Dù sao nàng cũng là nhân sâm, không những bổ dưỡng với người khác, mà cũng có thể bổ dưỡng cho mình, điều này quá hiển nhiên.Nhưng loại chuyện này, Đường Tuế cảm thấy không thể manh động.Càng không thể để người khác biết nàng có năng lực tự chữa lành.Đường Tuế mím môi, tiếp tục nằm ở trên giường giả bệnh.Chờ một hồi lâu, nghe bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, Đường Tuế nhanh chóng nhắm mắt lại.Đột nhiên, từng hơi thở ồ ạt và làn gió thơm truyền đến."Đường cô nương."Người tới gọi vài tiếng, Đường Tuế mở mắt ra nhìn lại.Trước mặt nàng là một nữ tử mềm mại, y phục trên người nàng ta không giống là nha hoàn."Ta là Chúc Hoài Nhu."Chúc Hoài Nhu cười khanh khách đứng đấy, nhìn Đường Tuế.Chúc Hoài Nhu, muội muội Chúc Hoài Thư?Đường Tuế cũng khẽ gật đầu.“Hôm nay ta và ca ca lại đây, vốn là định ban thưởng cho ngươi vì làm thức ăn ngon, lại không nghĩ tới, ngươi vì cứu vương gia mà bị thương, ngươi không sao chứ!"Giọng điệu Chúc Hoài Nhu đầy lo lắng."Ta không sao, cảm ơn Chúc tiểu thư."“Ta đến nhìn ngươi thử xem, đừng nói cảm ơn.”"Huống chi, ta và vương gia! "Lời Chúc Hoài Nhu còn chưa dứt, vẻ mặt đã lộ ra vẻ thẹn thùng."Ngươi cứu vương gia, ta phải cảm ơn ngươi.”Đường Tuế nhìn nàng ta, đăm chiêu suy nghĩ.Cảm động quá, Chúc Hoài Nhu này là đến để tuyên thệ chủ quyền với nàng.“Được rồi, ta sẽ không quấy rầy ngươi, ngươi cẩn thận nghỉ ngơi đi, chờ thân thể người tốt rồi, ta sẽ đến ăn đồ ăn ngươi làm.”Mãi cho đến khi ra ngoài.Nha hoàn Hi Thụy của nàng ta mới lộ ra vẻ mặt không hiểu."Tiểu thư, người tốt với nàng ta như vậy làm gì?”Hi Thụy không hiểu gì cả, tiểu thư nhà bọn họ là thiên kim phủ thượng thư, còn Đường Tuế chẳng qua chỉ là một nữ đầu bếp nho nhỏ mà thôi.Chỉ là một kẻ có thân phận quá mức chênh lệch như vậy, không đáng."Hừ, ngươi không biết, nương ta định kết duyên nàng ta với nhị ca ta sao?”Chúc Hoài Nhu hừ lạnh một tiếng, một nữ tử thương hộ nho nhỏ, làm thiếp cho nhị ca nàng ta cũng không đủ tư cách.Cũng không biết, nương nghĩ gì nữa."Nô tỳ nghe nói, dường như Đường gia rất có tiền.".
Đường Tuế đã nhận ra sự đề phòng và thăm dò trong mắt hắn, cơn buồn ngủ lập tức bay đi.
Nàng mím môi nhỏ nhẹ trả lời.
“Chỉ là thấy buổi tối vương gia dùng không nhiều, nên muốn đưa đến chút đồ khuya cho vương gia.
”
Đường Tuế nói xong lại ngước đôi mắt long lanh trong vắt nhìn chằm chằm Chu Triệt.
Ánh mặt trầm thấp lạnh lẽo của Chu Triệt vẫn luôn dừng trên người Đường Tuế.
Đường Tuế bị hắn nhìn mà phát run.
Hồi lâu sau Chu Triệt mới thu hồi ánh mắt này lại.
“Ngươi nghỉ ngơi đi.
”
Nói xong, Chu Triệt đứng dậy rời đi.
Đường Tuế nhìn bóng lưng của Chu Triệt, trái tim cũng coi như buông xuống.
Thật ra, lòng nàng tự rõ.
Nàng đứng ở đây, mọi việc nàng làm đều sẽ bị lấy ra cân đo đong đếm.
Nói không chừng lúc nào đó làm sai một chút, sẽ bị lật đổ.
Nàng phải cẩn thận, đang cẩn thận.
Luân Hồi Kính quá chó.
Đôi lúc ngươi sẽ không biết Luân Hồi Kính sẽ ban bố nhiệm vụ tào lao gì cho ngươi.
Chu Triệt rời đi, trái tim Đường Tuế cũng buông lỏng.
Nàng tìm một tư thế thoải mái, nhắm mắt lại, ngủ.
Đến hôm sau, khi Đường Tuế tỉnh lại, vết thương sau lưng thật ra đã lành hơn phân nửa rồi.
Dù sao nàng cũng là nhân sâm, không những bổ dưỡng với người khác, mà cũng có thể bổ dưỡng cho mình, điều này quá hiển nhiên.
Nhưng loại chuyện này, Đường Tuế cảm thấy không thể manh động.
Càng không thể để người khác biết nàng có năng lực tự chữa lành.
Đường Tuế mím môi, tiếp tục nằm ở trên giường giả bệnh.
Chờ một hồi lâu, nghe bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, Đường Tuế nhanh chóng nhắm mắt lại.
Đột nhiên, từng hơi thở ồ ạt và làn gió thơm truyền đến.
"Đường cô nương.
"
Người tới gọi vài tiếng, Đường Tuế mở mắt ra nhìn lại.
Trước mặt nàng là một nữ tử mềm mại, y phục trên người nàng ta không giống là nha hoàn.
"Ta là Chúc Hoài Nhu.
"
Chúc Hoài Nhu cười khanh khách đứng đấy, nhìn Đường Tuế.
Chúc Hoài Nhu, muội muội Chúc Hoài Thư?
Đường Tuế cũng khẽ gật đầu.
“Hôm nay ta và ca ca lại đây, vốn là định ban thưởng cho ngươi vì làm thức ăn ngon, lại không nghĩ tới, ngươi vì cứu vương gia mà bị thương, ngươi không sao chứ!"
Giọng điệu Chúc Hoài Nhu đầy lo lắng.
"Ta không sao, cảm ơn Chúc tiểu thư.
"
“Ta đến nhìn ngươi thử xem, đừng nói cảm ơn.
”
"Huống chi, ta và vương gia! "
Lời Chúc Hoài Nhu còn chưa dứt, vẻ mặt đã lộ ra vẻ thẹn thùng.
"Ngươi cứu vương gia, ta phải cảm ơn ngươi.
”
Đường Tuế nhìn nàng ta, đăm chiêu suy nghĩ.
Cảm động quá, Chúc Hoài Nhu này là đến để tuyên thệ chủ quyền với nàng.
“Được rồi, ta sẽ không quấy rầy ngươi, ngươi cẩn thận nghỉ ngơi đi, chờ thân thể người tốt rồi, ta sẽ đến ăn đồ ăn ngươi làm.
”
Mãi cho đến khi ra ngoài.
Nha hoàn Hi Thụy của nàng ta mới lộ ra vẻ mặt không hiểu.
"Tiểu thư, người tốt với nàng ta như vậy làm gì?”
Hi Thụy không hiểu gì cả, tiểu thư nhà bọn họ là thiên kim phủ thượng thư, còn Đường Tuế chẳng qua chỉ là một nữ đầu bếp nho nhỏ mà thôi.
Chỉ là một kẻ có thân phận quá mức chênh lệch như vậy, không đáng.
"Hừ, ngươi không biết, nương ta định kết duyên nàng ta với nhị ca ta sao?”
Chúc Hoài Nhu hừ lạnh một tiếng, một nữ tử thương hộ nho nhỏ, làm thiếp cho nhị ca nàng ta cũng không đủ tư cách.
Cũng không biết, nương nghĩ gì nữa.
"Nô tỳ nghe nói, dường như Đường gia rất có tiền.
".
Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy TôiTác giả: Linh MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTháng sáu trời nóng bức, tiếng ve râm rang. Vừa rồi trời còn nắng gắt, chớp mắt mây đen lại kéo đến, trời bắt đầu đổ mưa to ào ào. Đường Tuế ôm chăn ngồi dậy, sắc mặt ngơ ngác, đôi mắt to mờ mịt đọng nước, luống cuống quan sát xung quanh. Cô, cô thật sự bị Huyền Ly thượng thần ném đi rồi? Chỉ cho cô một cái Luân Hồi Kính, rồi để cô xuyên qua 3000 thế giới, mới có thể quay về thiên giới. Luân Hồi Kính nói, nhân vật cô xuyên qua căn bản đều xoay quanh nam chính, cô phải tháo gỡ ràng buộc của cốt truyện vừa không thể phá hư nó, nếu không sẽ bị điện giật. Trừ khi cô bài trừ hết giá trị hắc hóa của nam phụ đến khi nó trở về 0 mới có thế không đi theo nội dung cốt truyện, thích làm gì thì làm. Mắt Đường Tuế đỏ ngầu, tóc cũng rối loạn, ngẩn người. Bỗng nhiên, cửa phòng mở ra. Thiếu niên mặc trang phục quản gia, mang theo quần áo và hộp đựng giày bước vào. Sắc mặt thiếu niên lãnh đạm, mặt không biểu cảm đặt đồ lên khay trà. Hôm nay lại cứ ngồi ngây người như phỗng. Sự yên lặng quỷ dị như vậy… Đường Tuế đã nhận ra sự đề phòng và thăm dò trong mắt hắn, cơn buồn ngủ lập tức bay đi.Nàng mím môi nhỏ nhẹ trả lời.“Chỉ là thấy buổi tối vương gia dùng không nhiều, nên muốn đưa đến chút đồ khuya cho vương gia.”Đường Tuế nói xong lại ngước đôi mắt long lanh trong vắt nhìn chằm chằm Chu Triệt.Ánh mặt trầm thấp lạnh lẽo của Chu Triệt vẫn luôn dừng trên người Đường Tuế.Đường Tuế bị hắn nhìn mà phát run.Hồi lâu sau Chu Triệt mới thu hồi ánh mắt này lại.“Ngươi nghỉ ngơi đi.”Nói xong, Chu Triệt đứng dậy rời đi.Đường Tuế nhìn bóng lưng của Chu Triệt, trái tim cũng coi như buông xuống.Thật ra, lòng nàng tự rõ.Nàng đứng ở đây, mọi việc nàng làm đều sẽ bị lấy ra cân đo đong đếm.Nói không chừng lúc nào đó làm sai một chút, sẽ bị lật đổ.Nàng phải cẩn thận, đang cẩn thận.Luân Hồi Kính quá chó.Đôi lúc ngươi sẽ không biết Luân Hồi Kính sẽ ban bố nhiệm vụ tào lao gì cho ngươi.Chu Triệt rời đi, trái tim Đường Tuế cũng buông lỏng.Nàng tìm một tư thế thoải mái, nhắm mắt lại, ngủ.Đến hôm sau, khi Đường Tuế tỉnh lại, vết thương sau lưng thật ra đã lành hơn phân nửa rồi.Dù sao nàng cũng là nhân sâm, không những bổ dưỡng với người khác, mà cũng có thể bổ dưỡng cho mình, điều này quá hiển nhiên.Nhưng loại chuyện này, Đường Tuế cảm thấy không thể manh động.Càng không thể để người khác biết nàng có năng lực tự chữa lành.Đường Tuế mím môi, tiếp tục nằm ở trên giường giả bệnh.Chờ một hồi lâu, nghe bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, Đường Tuế nhanh chóng nhắm mắt lại.Đột nhiên, từng hơi thở ồ ạt và làn gió thơm truyền đến."Đường cô nương."Người tới gọi vài tiếng, Đường Tuế mở mắt ra nhìn lại.Trước mặt nàng là một nữ tử mềm mại, y phục trên người nàng ta không giống là nha hoàn."Ta là Chúc Hoài Nhu."Chúc Hoài Nhu cười khanh khách đứng đấy, nhìn Đường Tuế.Chúc Hoài Nhu, muội muội Chúc Hoài Thư?Đường Tuế cũng khẽ gật đầu.“Hôm nay ta và ca ca lại đây, vốn là định ban thưởng cho ngươi vì làm thức ăn ngon, lại không nghĩ tới, ngươi vì cứu vương gia mà bị thương, ngươi không sao chứ!"Giọng điệu Chúc Hoài Nhu đầy lo lắng."Ta không sao, cảm ơn Chúc tiểu thư."“Ta đến nhìn ngươi thử xem, đừng nói cảm ơn.”"Huống chi, ta và vương gia! "Lời Chúc Hoài Nhu còn chưa dứt, vẻ mặt đã lộ ra vẻ thẹn thùng."Ngươi cứu vương gia, ta phải cảm ơn ngươi.”Đường Tuế nhìn nàng ta, đăm chiêu suy nghĩ.Cảm động quá, Chúc Hoài Nhu này là đến để tuyên thệ chủ quyền với nàng.“Được rồi, ta sẽ không quấy rầy ngươi, ngươi cẩn thận nghỉ ngơi đi, chờ thân thể người tốt rồi, ta sẽ đến ăn đồ ăn ngươi làm.”Mãi cho đến khi ra ngoài.Nha hoàn Hi Thụy của nàng ta mới lộ ra vẻ mặt không hiểu."Tiểu thư, người tốt với nàng ta như vậy làm gì?”Hi Thụy không hiểu gì cả, tiểu thư nhà bọn họ là thiên kim phủ thượng thư, còn Đường Tuế chẳng qua chỉ là một nữ đầu bếp nho nhỏ mà thôi.Chỉ là một kẻ có thân phận quá mức chênh lệch như vậy, không đáng."Hừ, ngươi không biết, nương ta định kết duyên nàng ta với nhị ca ta sao?”Chúc Hoài Nhu hừ lạnh một tiếng, một nữ tử thương hộ nho nhỏ, làm thiếp cho nhị ca nàng ta cũng không đủ tư cách.Cũng không biết, nương nghĩ gì nữa."Nô tỳ nghe nói, dường như Đường gia rất có tiền.".