Tháng sáu trời nóng bức, tiếng ve râm rang. Vừa rồi trời còn nắng gắt, chớp mắt mây đen lại kéo đến, trời bắt đầu đổ mưa to ào ào. Đường Tuế ôm chăn ngồi dậy, sắc mặt ngơ ngác, đôi mắt to mờ mịt đọng nước, luống cuống quan sát xung quanh. Cô, cô thật sự bị Huyền Ly thượng thần ném đi rồi? Chỉ cho cô một cái Luân Hồi Kính, rồi để cô xuyên qua 3000 thế giới, mới có thể quay về thiên giới. Luân Hồi Kính nói, nhân vật cô xuyên qua căn bản đều xoay quanh nam chính, cô phải tháo gỡ ràng buộc của cốt truyện vừa không thể phá hư nó, nếu không sẽ bị điện giật. Trừ khi cô bài trừ hết giá trị hắc hóa của nam phụ đến khi nó trở về 0 mới có thế không đi theo nội dung cốt truyện, thích làm gì thì làm. Mắt Đường Tuế đỏ ngầu, tóc cũng rối loạn, ngẩn người. Bỗng nhiên, cửa phòng mở ra. Thiếu niên mặc trang phục quản gia, mang theo quần áo và hộp đựng giày bước vào. Sắc mặt thiếu niên lãnh đạm, mặt không biểu cảm đặt đồ lên khay trà. Hôm nay lại cứ ngồi ngây người như phỗng. Sự yên lặng quỷ dị như vậy…
Chương 394: Chương 394
Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy TôiTác giả: Linh MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTháng sáu trời nóng bức, tiếng ve râm rang. Vừa rồi trời còn nắng gắt, chớp mắt mây đen lại kéo đến, trời bắt đầu đổ mưa to ào ào. Đường Tuế ôm chăn ngồi dậy, sắc mặt ngơ ngác, đôi mắt to mờ mịt đọng nước, luống cuống quan sát xung quanh. Cô, cô thật sự bị Huyền Ly thượng thần ném đi rồi? Chỉ cho cô một cái Luân Hồi Kính, rồi để cô xuyên qua 3000 thế giới, mới có thể quay về thiên giới. Luân Hồi Kính nói, nhân vật cô xuyên qua căn bản đều xoay quanh nam chính, cô phải tháo gỡ ràng buộc của cốt truyện vừa không thể phá hư nó, nếu không sẽ bị điện giật. Trừ khi cô bài trừ hết giá trị hắc hóa của nam phụ đến khi nó trở về 0 mới có thế không đi theo nội dung cốt truyện, thích làm gì thì làm. Mắt Đường Tuế đỏ ngầu, tóc cũng rối loạn, ngẩn người. Bỗng nhiên, cửa phòng mở ra. Thiếu niên mặc trang phục quản gia, mang theo quần áo và hộp đựng giày bước vào. Sắc mặt thiếu niên lãnh đạm, mặt không biểu cảm đặt đồ lên khay trà. Hôm nay lại cứ ngồi ngây người như phỗng. Sự yên lặng quỷ dị như vậy… “Quan sai đại nhân, là bọn họ!”Máy người quan sai nhìn thoáng qua hai người dưới đất đã bị đánh thành một đống.Chuyện này!Đúng không dị?Nào có chuyện lại đây gây chuyện mà bộ dạng lại thảm đến vậy."Đại nhân, chúng ta là oan uổng, Đường gia gì đó hại tướng công ta sinh bệnh.”“Hu hu hu, là bọn họ.”“Mang hai người này về, thẩm vấn kỹ càng, rốt cuộc là có chuyện gì.”Chu Triệt chắp tay, từ trong đám người đi ra.Bọn quan sai vốn có chút xem thường.Thế nhưng vừa quay đầu lại, nhìn thấy người đến là Chu Triệt.Liền bị dọa cho run chân."Vương gia điện hạ."Đám người đồng loạt quỳ xuống mặt đất."Vương gia."Người chung quanh cũng nhanh chóng quỳ xuống, hành lễ với Chu Triệt."Miễn lễ."Chu Triệt vung ống tay áo lên.Lúc này, hai người quỳ rạp trên mặt đất run lẩy bẩy.Kỷ Vạn Tinh đưa tiền bảo bọn họ chạy tới gây chuyện, nhưng không có nói, sẽ có Lệ Vương ở đây!"Vương gia tha mạng!”"Chúng ta là nghe tên Kỷ Vạn Tinh kia sai sử mới lại đây gây chuyện.""Vương gia tha mạng!”"Dẫn đi."Chu Triệt lạnh lẽo nhìn thoáng qua.Hai người đang lớn tiếng khóc lóc bị người kéo xuống.Có lẽ vì Lệ Vương ở đây làm những người xem náo nhiệt e ngại quyền thế của Lệ Vương, tất cả đều đã hoảng sợ chạy đi.Rất nhanh, cửa hàng đã yên tĩnh lại."Cảm ơn vương gia."Đường Tuế đi lên trước, nói lời cảm ơn.Mặc dù chuyện này có hơi phiền toái, nhưng chỉ cần chút thời gian vẫn có thể giải quyết được.Nhưng không thể nhanh như vậy, hơn nữa, còn nói tình hình thực tế trước mặt tỷ tỷ nàng.Chu Triệt không nói gì, chỉ hờ hững nhìn Đường Tuế."Vương gia, để ta dẫn ngươi đi lên phòng riêng trên lầu trước, đợi một lát rồi ta sẽ bưng đồ ăn lên.”Chu Triệt thản nhiên đáp lại, phất ống tay áo lên, đứng dậy lên lầu.Đường Tuế ngẩng đầu, đưa mắt nhìn bóng lưng của Chu Triệt dần dần biến mất.Rồi mới đi tới trước mặt Đường Mộc Nguyệt.Sắc mặt Đường Mộc Nguyệt trắng bệch, ngón tay cũng phát run."Tỷ tỷ."Đường Tuế biết trong lòng nàng ta bây giờ sẽ cảm thấy khó chịu.“Tỷ và Kỷ Vạn Tinh nhanh chóng đưa ra một cái kết đi.”Đường Mộc Nguyệt vươn tay sờ bụng mình, trong khoảng thời gian ngắn có phần khó tiếp nhận được.Hồi lâu sau mới gật đầu.“Tỷ biết, tỷ sẽ lập tức trở về viết hưu thư rồi sai người đưa đến cho hắn ta.”Đường Mộc Nguyệt mặt trầm như nước.Từ trước đến nay, nàng ta cảm thấy tình cảm bọn họ cũng rất mặn nồng, không ngờ, đều là giả.Kỷ Vạn Tinh vậy mà lại ti tiện đến mức phái người lại đây, làm hại con của chính hắn ta.Nếu hắn ta cứ bình thường, gặp nhau thì cũng có lúc chia tay, thì không nói gì.Đằng này, hắn ta lại hết lần này đến lần khác không biết xấu hổ như vậy.Được! Nếu hắn ta lựa chọn con đường này, vậy đừng trách nàng ta.Không nể mặt mũi."Được."Đường Tuế thấy nàng ta đã nghĩ thấu, trong lòng cũng thoải mái không ít.“Vậy thì cũng tốt.”’"Tỷ tỷ, tỷ trở về nghỉ ngơi trước đi.”"Được."Thoáng chốc này Đường Mộc Nguyệt cũng có chút đau đầu.Đường Tuế đi tới phòng bếp, làm ít đồ ăn cho Chu Triệt rồi bưng lên.Vừa mới đẩy cửa đi vào, liền thấy Chu Triệt ngồi ở sau bàn tròn.Hắn giương mắt, ung dung hỏi một câu: “Ngươi cảm thấy nơi này quen không?”Đường Tuế nhìn một vòng, ngây người như phỗng..
“Quan sai đại nhân, là bọn họ!”
Máy người quan sai nhìn thoáng qua hai người dưới đất đã bị đánh thành một đống.
Chuyện này!
Đúng không dị?
Nào có chuyện lại đây gây chuyện mà bộ dạng lại thảm đến vậy.
"Đại nhân, chúng ta là oan uổng, Đường gia gì đó hại tướng công ta sinh bệnh.
”
“Hu hu hu, là bọn họ.
”
“Mang hai người này về, thẩm vấn kỹ càng, rốt cuộc là có chuyện gì.
”
Chu Triệt chắp tay, từ trong đám người đi ra.
Bọn quan sai vốn có chút xem thường.
Thế nhưng vừa quay đầu lại, nhìn thấy người đến là Chu Triệt.
Liền bị dọa cho run chân.
"Vương gia điện hạ.
"
Đám người đồng loạt quỳ xuống mặt đất.
"Vương gia.
"
Người chung quanh cũng nhanh chóng quỳ xuống, hành lễ với Chu Triệt.
"Miễn lễ.
"
Chu Triệt vung ống tay áo lên.
Lúc này, hai người quỳ rạp trên mặt đất run lẩy bẩy.
Kỷ Vạn Tinh đưa tiền bảo bọn họ chạy tới gây chuyện, nhưng không có nói, sẽ có Lệ Vương ở đây!
"Vương gia tha mạng!”
"Chúng ta là nghe tên Kỷ Vạn Tinh kia sai sử mới lại đây gây chuyện.
"
"Vương gia tha mạng!”
"Dẫn đi.
"
Chu Triệt lạnh lẽo nhìn thoáng qua.
Hai người đang lớn tiếng khóc lóc bị người kéo xuống.
Có lẽ vì Lệ Vương ở đây làm những người xem náo nhiệt e ngại quyền thế của Lệ Vương, tất cả đều đã hoảng sợ chạy đi.
Rất nhanh, cửa hàng đã yên tĩnh lại.
"Cảm ơn vương gia.
"
Đường Tuế đi lên trước, nói lời cảm ơn.
Mặc dù chuyện này có hơi phiền toái, nhưng chỉ cần chút thời gian vẫn có thể giải quyết được.
Nhưng không thể nhanh như vậy, hơn nữa, còn nói tình hình thực tế trước mặt tỷ tỷ nàng.
Chu Triệt không nói gì, chỉ hờ hững nhìn Đường Tuế.
"Vương gia, để ta dẫn ngươi đi lên phòng riêng trên lầu trước, đợi một lát rồi ta sẽ bưng đồ ăn lên.
”
Chu Triệt thản nhiên đáp lại, phất ống tay áo lên, đứng dậy lên lầu.
Đường Tuế ngẩng đầu, đưa mắt nhìn bóng lưng của Chu Triệt dần dần biến mất.
Rồi mới đi tới trước mặt Đường Mộc Nguyệt.
Sắc mặt Đường Mộc Nguyệt trắng bệch, ngón tay cũng phát run.
"Tỷ tỷ.
"
Đường Tuế biết trong lòng nàng ta bây giờ sẽ cảm thấy khó chịu.
“Tỷ và Kỷ Vạn Tinh nhanh chóng đưa ra một cái kết đi.
”
Đường Mộc Nguyệt vươn tay sờ bụng mình, trong khoảng thời gian ngắn có phần khó tiếp nhận được.
Hồi lâu sau mới gật đầu.
“Tỷ biết, tỷ sẽ lập tức trở về viết hưu thư rồi sai người đưa đến cho hắn ta.
”
Đường Mộc Nguyệt mặt trầm như nước.
Từ trước đến nay, nàng ta cảm thấy tình cảm bọn họ cũng rất mặn nồng, không ngờ, đều là giả.
Kỷ Vạn Tinh vậy mà lại ti tiện đến mức phái người lại đây, làm hại con của chính hắn ta.
Nếu hắn ta cứ bình thường, gặp nhau thì cũng có lúc chia tay, thì không nói gì.
Đằng này, hắn ta lại hết lần này đến lần khác không biết xấu hổ như vậy.
Được! Nếu hắn ta lựa chọn con đường này, vậy đừng trách nàng ta.
Không nể mặt mũi.
"Được.
"
Đường Tuế thấy nàng ta đã nghĩ thấu, trong lòng cũng thoải mái không ít.
“Vậy thì cũng tốt.
”’
"Tỷ tỷ, tỷ trở về nghỉ ngơi trước đi.
”
"Được.
"
Thoáng chốc này Đường Mộc Nguyệt cũng có chút đau đầu.
Đường Tuế đi tới phòng bếp, làm ít đồ ăn cho Chu Triệt rồi bưng lên.
Vừa mới đẩy cửa đi vào, liền thấy Chu Triệt ngồi ở sau bàn tròn.
Hắn giương mắt, ung dung hỏi một câu: “Ngươi cảm thấy nơi này quen không?”
Đường Tuế nhìn một vòng, ngây người như phỗng.
.
Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy TôiTác giả: Linh MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTháng sáu trời nóng bức, tiếng ve râm rang. Vừa rồi trời còn nắng gắt, chớp mắt mây đen lại kéo đến, trời bắt đầu đổ mưa to ào ào. Đường Tuế ôm chăn ngồi dậy, sắc mặt ngơ ngác, đôi mắt to mờ mịt đọng nước, luống cuống quan sát xung quanh. Cô, cô thật sự bị Huyền Ly thượng thần ném đi rồi? Chỉ cho cô một cái Luân Hồi Kính, rồi để cô xuyên qua 3000 thế giới, mới có thể quay về thiên giới. Luân Hồi Kính nói, nhân vật cô xuyên qua căn bản đều xoay quanh nam chính, cô phải tháo gỡ ràng buộc của cốt truyện vừa không thể phá hư nó, nếu không sẽ bị điện giật. Trừ khi cô bài trừ hết giá trị hắc hóa của nam phụ đến khi nó trở về 0 mới có thế không đi theo nội dung cốt truyện, thích làm gì thì làm. Mắt Đường Tuế đỏ ngầu, tóc cũng rối loạn, ngẩn người. Bỗng nhiên, cửa phòng mở ra. Thiếu niên mặc trang phục quản gia, mang theo quần áo và hộp đựng giày bước vào. Sắc mặt thiếu niên lãnh đạm, mặt không biểu cảm đặt đồ lên khay trà. Hôm nay lại cứ ngồi ngây người như phỗng. Sự yên lặng quỷ dị như vậy… “Quan sai đại nhân, là bọn họ!”Máy người quan sai nhìn thoáng qua hai người dưới đất đã bị đánh thành một đống.Chuyện này!Đúng không dị?Nào có chuyện lại đây gây chuyện mà bộ dạng lại thảm đến vậy."Đại nhân, chúng ta là oan uổng, Đường gia gì đó hại tướng công ta sinh bệnh.”“Hu hu hu, là bọn họ.”“Mang hai người này về, thẩm vấn kỹ càng, rốt cuộc là có chuyện gì.”Chu Triệt chắp tay, từ trong đám người đi ra.Bọn quan sai vốn có chút xem thường.Thế nhưng vừa quay đầu lại, nhìn thấy người đến là Chu Triệt.Liền bị dọa cho run chân."Vương gia điện hạ."Đám người đồng loạt quỳ xuống mặt đất."Vương gia."Người chung quanh cũng nhanh chóng quỳ xuống, hành lễ với Chu Triệt."Miễn lễ."Chu Triệt vung ống tay áo lên.Lúc này, hai người quỳ rạp trên mặt đất run lẩy bẩy.Kỷ Vạn Tinh đưa tiền bảo bọn họ chạy tới gây chuyện, nhưng không có nói, sẽ có Lệ Vương ở đây!"Vương gia tha mạng!”"Chúng ta là nghe tên Kỷ Vạn Tinh kia sai sử mới lại đây gây chuyện.""Vương gia tha mạng!”"Dẫn đi."Chu Triệt lạnh lẽo nhìn thoáng qua.Hai người đang lớn tiếng khóc lóc bị người kéo xuống.Có lẽ vì Lệ Vương ở đây làm những người xem náo nhiệt e ngại quyền thế của Lệ Vương, tất cả đều đã hoảng sợ chạy đi.Rất nhanh, cửa hàng đã yên tĩnh lại."Cảm ơn vương gia."Đường Tuế đi lên trước, nói lời cảm ơn.Mặc dù chuyện này có hơi phiền toái, nhưng chỉ cần chút thời gian vẫn có thể giải quyết được.Nhưng không thể nhanh như vậy, hơn nữa, còn nói tình hình thực tế trước mặt tỷ tỷ nàng.Chu Triệt không nói gì, chỉ hờ hững nhìn Đường Tuế."Vương gia, để ta dẫn ngươi đi lên phòng riêng trên lầu trước, đợi một lát rồi ta sẽ bưng đồ ăn lên.”Chu Triệt thản nhiên đáp lại, phất ống tay áo lên, đứng dậy lên lầu.Đường Tuế ngẩng đầu, đưa mắt nhìn bóng lưng của Chu Triệt dần dần biến mất.Rồi mới đi tới trước mặt Đường Mộc Nguyệt.Sắc mặt Đường Mộc Nguyệt trắng bệch, ngón tay cũng phát run."Tỷ tỷ."Đường Tuế biết trong lòng nàng ta bây giờ sẽ cảm thấy khó chịu.“Tỷ và Kỷ Vạn Tinh nhanh chóng đưa ra một cái kết đi.”Đường Mộc Nguyệt vươn tay sờ bụng mình, trong khoảng thời gian ngắn có phần khó tiếp nhận được.Hồi lâu sau mới gật đầu.“Tỷ biết, tỷ sẽ lập tức trở về viết hưu thư rồi sai người đưa đến cho hắn ta.”Đường Mộc Nguyệt mặt trầm như nước.Từ trước đến nay, nàng ta cảm thấy tình cảm bọn họ cũng rất mặn nồng, không ngờ, đều là giả.Kỷ Vạn Tinh vậy mà lại ti tiện đến mức phái người lại đây, làm hại con của chính hắn ta.Nếu hắn ta cứ bình thường, gặp nhau thì cũng có lúc chia tay, thì không nói gì.Đằng này, hắn ta lại hết lần này đến lần khác không biết xấu hổ như vậy.Được! Nếu hắn ta lựa chọn con đường này, vậy đừng trách nàng ta.Không nể mặt mũi."Được."Đường Tuế thấy nàng ta đã nghĩ thấu, trong lòng cũng thoải mái không ít.“Vậy thì cũng tốt.”’"Tỷ tỷ, tỷ trở về nghỉ ngơi trước đi.”"Được."Thoáng chốc này Đường Mộc Nguyệt cũng có chút đau đầu.Đường Tuế đi tới phòng bếp, làm ít đồ ăn cho Chu Triệt rồi bưng lên.Vừa mới đẩy cửa đi vào, liền thấy Chu Triệt ngồi ở sau bàn tròn.Hắn giương mắt, ung dung hỏi một câu: “Ngươi cảm thấy nơi này quen không?”Đường Tuế nhìn một vòng, ngây người như phỗng..