Tháng sáu trời nóng bức, tiếng ve râm rang. Vừa rồi trời còn nắng gắt, chớp mắt mây đen lại kéo đến, trời bắt đầu đổ mưa to ào ào. Đường Tuế ôm chăn ngồi dậy, sắc mặt ngơ ngác, đôi mắt to mờ mịt đọng nước, luống cuống quan sát xung quanh. Cô, cô thật sự bị Huyền Ly thượng thần ném đi rồi? Chỉ cho cô một cái Luân Hồi Kính, rồi để cô xuyên qua 3000 thế giới, mới có thể quay về thiên giới. Luân Hồi Kính nói, nhân vật cô xuyên qua căn bản đều xoay quanh nam chính, cô phải tháo gỡ ràng buộc của cốt truyện vừa không thể phá hư nó, nếu không sẽ bị điện giật. Trừ khi cô bài trừ hết giá trị hắc hóa của nam phụ đến khi nó trở về 0 mới có thế không đi theo nội dung cốt truyện, thích làm gì thì làm. Mắt Đường Tuế đỏ ngầu, tóc cũng rối loạn, ngẩn người. Bỗng nhiên, cửa phòng mở ra. Thiếu niên mặc trang phục quản gia, mang theo quần áo và hộp đựng giày bước vào. Sắc mặt thiếu niên lãnh đạm, mặt không biểu cảm đặt đồ lên khay trà. Hôm nay lại cứ ngồi ngây người như phỗng. Sự yên lặng quỷ dị như vậy…
Chương 431: Chương 431
Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy TôiTác giả: Linh MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTháng sáu trời nóng bức, tiếng ve râm rang. Vừa rồi trời còn nắng gắt, chớp mắt mây đen lại kéo đến, trời bắt đầu đổ mưa to ào ào. Đường Tuế ôm chăn ngồi dậy, sắc mặt ngơ ngác, đôi mắt to mờ mịt đọng nước, luống cuống quan sát xung quanh. Cô, cô thật sự bị Huyền Ly thượng thần ném đi rồi? Chỉ cho cô một cái Luân Hồi Kính, rồi để cô xuyên qua 3000 thế giới, mới có thể quay về thiên giới. Luân Hồi Kính nói, nhân vật cô xuyên qua căn bản đều xoay quanh nam chính, cô phải tháo gỡ ràng buộc của cốt truyện vừa không thể phá hư nó, nếu không sẽ bị điện giật. Trừ khi cô bài trừ hết giá trị hắc hóa của nam phụ đến khi nó trở về 0 mới có thế không đi theo nội dung cốt truyện, thích làm gì thì làm. Mắt Đường Tuế đỏ ngầu, tóc cũng rối loạn, ngẩn người. Bỗng nhiên, cửa phòng mở ra. Thiếu niên mặc trang phục quản gia, mang theo quần áo và hộp đựng giày bước vào. Sắc mặt thiếu niên lãnh đạm, mặt không biểu cảm đặt đồ lên khay trà. Hôm nay lại cứ ngồi ngây người như phỗng. Sự yên lặng quỷ dị như vậy… “Đúng vậy.”Cô đi đến đó là để gặp bà nội, từ trước đến nay thứ bà nội quan tâm là cô chứ không phải vẻ bề ngoài.Cho nên… Những người khác đánh giá cô như thế nào thì có sao.“Mất mặt.” Ánh mắt Hoắc Chi Châu đen lại, nhìn lướt qua cô, cuối cùng ghét bỏ dời mắt đi.“Cho người chuẩn bị trang phục cho cô ấy.” Hoắc Chi Châu ra lệnh, Lục Nghiễn đứng bên cạnh lập tức làm việc.“Cậu chủ, thật sự… Không cần.”Đường Tuế từ chối, lại phát hiện Hoắc Chi Châu không thèm nhìn mình.Rõ ràng… Cậu chủ đã quyết định chuyện này.Lục Nghiễn nhanh chóng đưa người đi vào.Lena mang theo một số hầu gái đẩy xe đi vào.Đường Tuế ngước mắt lên mấy chiếc váy trên giá, tất cả là kiểu limited mới nhất.Không hổ là nhà họ Hoắc, trong thời gian ngắn như vậy lại lấy được nhiều kiểu limited như thế.Thật là lợi hại!“Cô chọn một kiểu đi.” “Được ạ!”Đường Tuế gật đầu, cậu chủ nói như vậy, cô không chọn thì có vẻ không hay lắm.Cô nhìn một vòng, lập tức chọn chiếc váy cúp ngực đuôi cá màu đen.Đang định đi thay.Thì nghe Hoắc Chi Châu nói.“Khó coi.”Đường Tuế: “…”Vậy sao lại nói cô tự chọn.Sau đó, Đường Tuế chọn lại.Vừa chạm vào chiếc váy ngắn màu trắng, lại nghe Hoắc Chi Châu nói.“Xấu muốn chết.”Đường Tuế: “…”“Cậu chủ, hay là anh chọn giúp tôi đi.”Dù sao cô chọn thì anh cũng không thích.“Cô là cái thá gì?” Lena nghe Đường Tuế nói vậy, không nhịn được mở miệng: “Còn muốn cậu chủ chọn váy dùm, đúng là không biết xấu hổ, tôi phi.”Chỉ là hầu gái riêng của cậu chủ mà thôi, chảnh cái gì chứ.“Cô đi ra ngoài.”Giọng Hoắc Chi Châu trầm thấp, tràn đầy nguy hiểm.Lena nghe vậy thì càng thêm diễu võ dương oai, hơi hất cằm, khẽ nhếch môi, đầy vẻ khiêu khích.“Cô có nghe hay không, cậu chủ nói cô cút đi.” Mặt Hoắc Chi Châu lạnh đi, đôi mắt sắc bén nhìn chằm chằm Lena.Lục Nghiễn đứng bên cạnh không nhìn nổi, nhíu mày lại, nhanh chóng đi tới: “Nói cô ra ngoài đó.”Nghe vậy Lena cứng đờ người, quay đầu nhìn Hoắc Chi Châu.Phát hiện ánh mắt cậu chủ nhìn cô ta đầy sự lạnh lùng.“Vâng.”Lena mang vẻ mặt đau khổ, lắc vai chuẩn bị đi ra ngoài.“Chờ đã.”Hoắc Chi Châu lại lên tiếng.Lena vui mừng, có phải cậu chủ thấy cô ta như vậy nên thương hoa tiếc ngọc không.Vậy là mắt cô ta lập tức rưng rưng, vô cùng đáng thương tủi thân nhìn Hoắc Chi Châu.“Lăn ra ngoài.”Giọng nói lạnh lùng của Hoắc Chi Châu như ác ma đến từ địa ngục.“Hả!” Lena hoàn toàn không ngờ cậu chủ sẽ trừng phạt mình như thế, nếu làm vậy thật, sau này cô ta sao có thể lăn lộn ở đây nữa.Còn có người nghe lời cô ta sao?“Cậu chủ! ” Lena vừa định cầu xin.Lại nghe anh nói.“Cô lăn một vòng quanh biệt thự, cô giám sát.”Sắc mặt Hoắc Chi Châu lạnh lẽo chỉ vào hầu gái bên cạnh.“Vâng.”Dưới khí thế của Hoắc Chi Châu, hầu gái kia sợ tới mức không dám ngẩng đầu lên..
“Đúng vậy.
”
Cô đi đến đó là để gặp bà nội, từ trước đến nay thứ bà nội quan tâm là cô chứ không phải vẻ bề ngoài.
Cho nên… Những người khác đánh giá cô như thế nào thì có sao.
“Mất mặt.
” Ánh mắt Hoắc Chi Châu đen lại, nhìn lướt qua cô, cuối cùng ghét bỏ dời mắt đi.
“Cho người chuẩn bị trang phục cho cô ấy.
” Hoắc Chi Châu ra lệnh, Lục Nghiễn đứng bên cạnh lập tức làm việc.
“Cậu chủ, thật sự… Không cần.
”
Đường Tuế từ chối, lại phát hiện Hoắc Chi Châu không thèm nhìn mình.
Rõ ràng… Cậu chủ đã quyết định chuyện này.
Lục Nghiễn nhanh chóng đưa người đi vào.
Lena mang theo một số hầu gái đẩy xe đi vào.
Đường Tuế ngước mắt lên mấy chiếc váy trên giá, tất cả là kiểu limited mới nhất.
Không hổ là nhà họ Hoắc, trong thời gian ngắn như vậy lại lấy được nhiều kiểu limited như thế.
Thật là lợi hại!
“Cô chọn một kiểu đi.
” “Được ạ!”
Đường Tuế gật đầu, cậu chủ nói như vậy, cô không chọn thì có vẻ không hay lắm.
Cô nhìn một vòng, lập tức chọn chiếc váy cúp ngực đuôi cá màu đen.
Đang định đi thay.
Thì nghe Hoắc Chi Châu nói.
“Khó coi.
”
Đường Tuế: “…”
Vậy sao lại nói cô tự chọn.
Sau đó, Đường Tuế chọn lại.
Vừa chạm vào chiếc váy ngắn màu trắng, lại nghe Hoắc Chi Châu nói.
“Xấu muốn chết.
”
Đường Tuế: “…”
“Cậu chủ, hay là anh chọn giúp tôi đi.
”
Dù sao cô chọn thì anh cũng không thích.
“Cô là cái thá gì?” Lena nghe Đường Tuế nói vậy, không nhịn được mở miệng: “Còn muốn cậu chủ chọn váy dùm, đúng là không biết xấu hổ, tôi phi.
”
Chỉ là hầu gái riêng của cậu chủ mà thôi, chảnh cái gì chứ.
“Cô đi ra ngoài.
”
Giọng Hoắc Chi Châu trầm thấp, tràn đầy nguy hiểm.
Lena nghe vậy thì càng thêm diễu võ dương oai, hơi hất cằm, khẽ nhếch môi, đầy vẻ khiêu khích.
“Cô có nghe hay không, cậu chủ nói cô cút đi.
” Mặt Hoắc Chi Châu lạnh đi, đôi mắt sắc bén nhìn chằm chằm Lena.
Lục Nghiễn đứng bên cạnh không nhìn nổi, nhíu mày lại, nhanh chóng đi tới: “Nói cô ra ngoài đó.
”
Nghe vậy Lena cứng đờ người, quay đầu nhìn Hoắc Chi Châu.
Phát hiện ánh mắt cậu chủ nhìn cô ta đầy sự lạnh lùng.
“Vâng.
”
Lena mang vẻ mặt đau khổ, lắc vai chuẩn bị đi ra ngoài.
“Chờ đã.
”
Hoắc Chi Châu lại lên tiếng.
Lena vui mừng, có phải cậu chủ thấy cô ta như vậy nên thương hoa tiếc ngọc không.
Vậy là mắt cô ta lập tức rưng rưng, vô cùng đáng thương tủi thân nhìn Hoắc Chi Châu.
“Lăn ra ngoài.
”
Giọng nói lạnh lùng của Hoắc Chi Châu như ác ma đến từ địa ngục.
“Hả!” Lena hoàn toàn không ngờ cậu chủ sẽ trừng phạt mình như thế, nếu làm vậy thật, sau này cô ta sao có thể lăn lộn ở đây nữa.
Còn có người nghe lời cô ta sao?
“Cậu chủ! ” Lena vừa định cầu xin.
Lại nghe anh nói.
“Cô lăn một vòng quanh biệt thự, cô giám sát.
”
Sắc mặt Hoắc Chi Châu lạnh lẽo chỉ vào hầu gái bên cạnh.
“Vâng.
”
Dưới khí thế của Hoắc Chi Châu, hầu gái kia sợ tới mức không dám ngẩng đầu lên.
.
Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy TôiTác giả: Linh MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTháng sáu trời nóng bức, tiếng ve râm rang. Vừa rồi trời còn nắng gắt, chớp mắt mây đen lại kéo đến, trời bắt đầu đổ mưa to ào ào. Đường Tuế ôm chăn ngồi dậy, sắc mặt ngơ ngác, đôi mắt to mờ mịt đọng nước, luống cuống quan sát xung quanh. Cô, cô thật sự bị Huyền Ly thượng thần ném đi rồi? Chỉ cho cô một cái Luân Hồi Kính, rồi để cô xuyên qua 3000 thế giới, mới có thể quay về thiên giới. Luân Hồi Kính nói, nhân vật cô xuyên qua căn bản đều xoay quanh nam chính, cô phải tháo gỡ ràng buộc của cốt truyện vừa không thể phá hư nó, nếu không sẽ bị điện giật. Trừ khi cô bài trừ hết giá trị hắc hóa của nam phụ đến khi nó trở về 0 mới có thế không đi theo nội dung cốt truyện, thích làm gì thì làm. Mắt Đường Tuế đỏ ngầu, tóc cũng rối loạn, ngẩn người. Bỗng nhiên, cửa phòng mở ra. Thiếu niên mặc trang phục quản gia, mang theo quần áo và hộp đựng giày bước vào. Sắc mặt thiếu niên lãnh đạm, mặt không biểu cảm đặt đồ lên khay trà. Hôm nay lại cứ ngồi ngây người như phỗng. Sự yên lặng quỷ dị như vậy… “Đúng vậy.”Cô đi đến đó là để gặp bà nội, từ trước đến nay thứ bà nội quan tâm là cô chứ không phải vẻ bề ngoài.Cho nên… Những người khác đánh giá cô như thế nào thì có sao.“Mất mặt.” Ánh mắt Hoắc Chi Châu đen lại, nhìn lướt qua cô, cuối cùng ghét bỏ dời mắt đi.“Cho người chuẩn bị trang phục cho cô ấy.” Hoắc Chi Châu ra lệnh, Lục Nghiễn đứng bên cạnh lập tức làm việc.“Cậu chủ, thật sự… Không cần.”Đường Tuế từ chối, lại phát hiện Hoắc Chi Châu không thèm nhìn mình.Rõ ràng… Cậu chủ đã quyết định chuyện này.Lục Nghiễn nhanh chóng đưa người đi vào.Lena mang theo một số hầu gái đẩy xe đi vào.Đường Tuế ngước mắt lên mấy chiếc váy trên giá, tất cả là kiểu limited mới nhất.Không hổ là nhà họ Hoắc, trong thời gian ngắn như vậy lại lấy được nhiều kiểu limited như thế.Thật là lợi hại!“Cô chọn một kiểu đi.” “Được ạ!”Đường Tuế gật đầu, cậu chủ nói như vậy, cô không chọn thì có vẻ không hay lắm.Cô nhìn một vòng, lập tức chọn chiếc váy cúp ngực đuôi cá màu đen.Đang định đi thay.Thì nghe Hoắc Chi Châu nói.“Khó coi.”Đường Tuế: “…”Vậy sao lại nói cô tự chọn.Sau đó, Đường Tuế chọn lại.Vừa chạm vào chiếc váy ngắn màu trắng, lại nghe Hoắc Chi Châu nói.“Xấu muốn chết.”Đường Tuế: “…”“Cậu chủ, hay là anh chọn giúp tôi đi.”Dù sao cô chọn thì anh cũng không thích.“Cô là cái thá gì?” Lena nghe Đường Tuế nói vậy, không nhịn được mở miệng: “Còn muốn cậu chủ chọn váy dùm, đúng là không biết xấu hổ, tôi phi.”Chỉ là hầu gái riêng của cậu chủ mà thôi, chảnh cái gì chứ.“Cô đi ra ngoài.”Giọng Hoắc Chi Châu trầm thấp, tràn đầy nguy hiểm.Lena nghe vậy thì càng thêm diễu võ dương oai, hơi hất cằm, khẽ nhếch môi, đầy vẻ khiêu khích.“Cô có nghe hay không, cậu chủ nói cô cút đi.” Mặt Hoắc Chi Châu lạnh đi, đôi mắt sắc bén nhìn chằm chằm Lena.Lục Nghiễn đứng bên cạnh không nhìn nổi, nhíu mày lại, nhanh chóng đi tới: “Nói cô ra ngoài đó.”Nghe vậy Lena cứng đờ người, quay đầu nhìn Hoắc Chi Châu.Phát hiện ánh mắt cậu chủ nhìn cô ta đầy sự lạnh lùng.“Vâng.”Lena mang vẻ mặt đau khổ, lắc vai chuẩn bị đi ra ngoài.“Chờ đã.”Hoắc Chi Châu lại lên tiếng.Lena vui mừng, có phải cậu chủ thấy cô ta như vậy nên thương hoa tiếc ngọc không.Vậy là mắt cô ta lập tức rưng rưng, vô cùng đáng thương tủi thân nhìn Hoắc Chi Châu.“Lăn ra ngoài.”Giọng nói lạnh lùng của Hoắc Chi Châu như ác ma đến từ địa ngục.“Hả!” Lena hoàn toàn không ngờ cậu chủ sẽ trừng phạt mình như thế, nếu làm vậy thật, sau này cô ta sao có thể lăn lộn ở đây nữa.Còn có người nghe lời cô ta sao?“Cậu chủ! ” Lena vừa định cầu xin.Lại nghe anh nói.“Cô lăn một vòng quanh biệt thự, cô giám sát.”Sắc mặt Hoắc Chi Châu lạnh lẽo chỉ vào hầu gái bên cạnh.“Vâng.”Dưới khí thế của Hoắc Chi Châu, hầu gái kia sợ tới mức không dám ngẩng đầu lên..