Tác giả:

Tháng sáu trời nóng bức, tiếng ve râm rang. Vừa rồi trời còn nắng gắt, chớp mắt mây đen lại kéo đến, trời bắt đầu đổ mưa to ào ào. Đường Tuế ôm chăn ngồi dậy, sắc mặt ngơ ngác, đôi mắt to mờ mịt đọng nước, luống cuống quan sát xung quanh. Cô, cô thật sự bị Huyền Ly thượng thần ném đi rồi? Chỉ cho cô một cái Luân Hồi Kính, rồi để cô xuyên qua 3000 thế giới, mới có thể quay về thiên giới. Luân Hồi Kính nói, nhân vật cô xuyên qua căn bản đều xoay quanh nam chính, cô phải tháo gỡ ràng buộc của cốt truyện vừa không thể phá hư nó, nếu không sẽ bị điện giật. Trừ khi cô bài trừ hết giá trị hắc hóa của nam phụ đến khi nó trở về 0 mới có thế không đi theo nội dung cốt truyện, thích làm gì thì làm. Mắt Đường Tuế đỏ ngầu, tóc cũng rối loạn, ngẩn người. Bỗng nhiên, cửa phòng mở ra. Thiếu niên mặc trang phục quản gia, mang theo quần áo và hộp đựng giày bước vào. Sắc mặt thiếu niên lãnh đạm, mặt không biểu cảm đặt đồ lên khay trà. Hôm nay lại cứ ngồi ngây người như phỗng. Sự yên lặng quỷ dị như vậy…

Chương 445: Chương 445

Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy TôiTác giả: Linh MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTháng sáu trời nóng bức, tiếng ve râm rang. Vừa rồi trời còn nắng gắt, chớp mắt mây đen lại kéo đến, trời bắt đầu đổ mưa to ào ào. Đường Tuế ôm chăn ngồi dậy, sắc mặt ngơ ngác, đôi mắt to mờ mịt đọng nước, luống cuống quan sát xung quanh. Cô, cô thật sự bị Huyền Ly thượng thần ném đi rồi? Chỉ cho cô một cái Luân Hồi Kính, rồi để cô xuyên qua 3000 thế giới, mới có thể quay về thiên giới. Luân Hồi Kính nói, nhân vật cô xuyên qua căn bản đều xoay quanh nam chính, cô phải tháo gỡ ràng buộc của cốt truyện vừa không thể phá hư nó, nếu không sẽ bị điện giật. Trừ khi cô bài trừ hết giá trị hắc hóa của nam phụ đến khi nó trở về 0 mới có thế không đi theo nội dung cốt truyện, thích làm gì thì làm. Mắt Đường Tuế đỏ ngầu, tóc cũng rối loạn, ngẩn người. Bỗng nhiên, cửa phòng mở ra. Thiếu niên mặc trang phục quản gia, mang theo quần áo và hộp đựng giày bước vào. Sắc mặt thiếu niên lãnh đạm, mặt không biểu cảm đặt đồ lên khay trà. Hôm nay lại cứ ngồi ngây người như phỗng. Sự yên lặng quỷ dị như vậy… Đường Thiển Thiển si mê nhìn Hoắc Chi Châu rồi nhanh chóng dời mắt đi.Cô ta không thể bộc lộ tâm tình của mình được, huống chi, cô ta còn phải lấy vị trí hiện tại của Đường Tuế.Dáng dấp Đường Tuế như quyến rũ như gái đi.ế.m, đàn bà tục tằn như vậy ai mà thích, dịu dàng hào phóng mới là sở thích của mọi người.Còn nữa, cô ta thấy Hoắc Chi Châu hiện tại cũng không đáng sợ như vậy.Một người đàn ông đẹp trai như vậy, đâu có như lời người ta nói?Cô ta không tin đâu.Nhất định là có người nói anh thành như thế.Đường Thiển Thiển suy nghĩ một lát rồi cười khanh khách ngẩng đầu ngước mắt lên.“Cũng không có gì, chỉ là đến tìm Tuế Tuế nói chuyện phiếm.” Nói xong Đường Thiển Thiển lại vén tóc, để lộ gò má hoàn mỹ của mình ra.“Chỉ vậy thôi sao?” Đường Tuế cảm thấy buồn cười: “Không phải chị đã quên! những lời mình tự nói rồi chứ.”“Có cần tôi nhắc lại không?”Đường Tuế khoanh tay trước ngực, cười như không cười nhìn Đường Thiển Thiển.Lúc này Đường Thiển Thiển tủi thân không thôi, xệ miệng, nước mắt cũng sắp rơi ra.“Đường Thiển Thiển, tôi không rảnh ở chỗ này điên điên khùng khùng với cô, chỗ chúng tôi có camera, còn là loại 360 độ không góc chết.Những lời mờ ám cô vừa nói cũng đều rõ ràng, tôi khuyên cô không cần chối cày.”Đường Tuế hừ lạnh một tiếng, cảm thấy Đường Thiển Thiển này không biết tự lượng sức mình.Đường Thiển Thiển nghe xong tóc gáy đều dựng lên.Làm gì có ai ở nhà mà lắp nhiều camera như vậy, thật, thật đúng là tên biến thái!Đường Thiển Thiển trợn mắt lên, không thể tin nhìn Đường Tuế."Rốt cuộc muốn nói cái gì?"Vẻ mặt của Hoắc Chi Châu đã không kiên nhẫn nổi nữa, ánh mắt bén nhọn thoáng đảo qua người Đường Thiển Thiển.Ánh mắt âm u lạnh lẽo tàn nhẫn này làm sau lưng Đường Thiển Thiển đổ một lớp mồ hôi mỏng.Tay cũng run rẩy, cô ta cắn môi, cố gắng duy trì tỉnh tảo.“Tôi! tôi không nói gì cả.”Nói xong câu này cô ta như mất hết toàn sức lực.“Tôi đi trước.”Đường Thiển Thiển vứt lại câu này rồi vội vàng rời khỏi đại sảnh.Cô ta đi ra ngoài như có người đuổi theo ở sau, mãi cho đến khi nhìn thấy xe nhà cô ta, cô ta mới mệt lả ngồi trên mặt đất.“Cô chủ, cô sao vậy?”Tài xế Tiểu Lưu ngây ra, không hiểu tại sao Đường Thiển Thiển lại thành như thế này.“Cậu mù hả? Còn không dìu tôi lên xe!”Đường Thiển Thiển giận dữ mắng mỏ.Tiểu Lưu giật mình ngẩn ra.Cô chủ?Đây đúng là cô chủ ư.Đây chính là cô chủ từ trước đến nay luôn dịu dàng, ân cần hỏi han những kẻ hạ nhân như bọn họ, người mà tốt hơn cô chủ giả Đường Tuế trăm lần sao!Thế nhưng!Người trước mặt, không khác gì quỷ dạ xoa.Trong lòng Tiểu Lưu nổi sóng.Cậu ta cứng ngắc xuống xe, mở cửa rồi đỡ Đường Thiển Thiển mặt tái nhợt ngồi trên mặt đất lên xe.Cửa xe đóng lại, hơi lạnh trong xe nhanh chóng làm nhiều độ trên người cô ta giảm xuống.Thân thể cũng dần khôi phục, sự sợ hãi trên mặt dần dần bị sự lạnh lẽo thay thế.Dường như Đường Tuế đã thay đổi, loại thay đổi này làm cho Đường Thiển Thiển sinh ra một loại nguy hiểm mất kiểm soát..

Đường Thiển Thiển si mê nhìn Hoắc Chi Châu rồi nhanh chóng dời mắt đi.

Cô ta không thể bộc lộ tâm tình của mình được, huống chi, cô ta còn phải lấy vị trí hiện tại của Đường Tuế.

Dáng dấp Đường Tuế như quyến rũ như gái đi.

ế.

m, đàn bà tục tằn như vậy ai mà thích, dịu dàng hào phóng mới là sở thích của mọi người.

Còn nữa, cô ta thấy Hoắc Chi Châu hiện tại cũng không đáng sợ như vậy.

Một người đàn ông đẹp trai như vậy, đâu có như lời người ta nói?

Cô ta không tin đâu.

Nhất định là có người nói anh thành như thế.

Đường Thiển Thiển suy nghĩ một lát rồi cười khanh khách ngẩng đầu ngước mắt lên.

“Cũng không có gì, chỉ là đến tìm Tuế Tuế nói chuyện phiếm.

” Nói xong Đường Thiển Thiển lại vén tóc, để lộ gò má hoàn mỹ của mình ra.

“Chỉ vậy thôi sao?” Đường Tuế cảm thấy buồn cười: “Không phải chị đã quên! những lời mình tự nói rồi chứ.

“Có cần tôi nhắc lại không?”

Đường Tuế khoanh tay trước ngực, cười như không cười nhìn Đường Thiển Thiển.

Lúc này Đường Thiển Thiển tủi thân không thôi, xệ miệng, nước mắt cũng sắp rơi ra.

“Đường Thiển Thiển, tôi không rảnh ở chỗ này điên điên khùng khùng với cô, chỗ chúng tôi có camera, còn là loại 360 độ không góc chết.

Những lời mờ ám cô vừa nói cũng đều rõ ràng, tôi khuyên cô không cần chối cày.

Đường Tuế hừ lạnh một tiếng, cảm thấy Đường Thiển Thiển này không biết tự lượng sức mình.

Đường Thiển Thiển nghe xong tóc gáy đều dựng lên.

Làm gì có ai ở nhà mà lắp nhiều camera như vậy, thật, thật đúng là tên biến thái!

Đường Thiển Thiển trợn mắt lên, không thể tin nhìn Đường Tuế.

"Rốt cuộc muốn nói cái gì?"

Vẻ mặt của Hoắc Chi Châu đã không kiên nhẫn nổi nữa, ánh mắt bén nhọn thoáng đảo qua người Đường Thiển Thiển.

Ánh mắt âm u lạnh lẽo tàn nhẫn này làm sau lưng Đường Thiển Thiển đổ một lớp mồ hôi mỏng.

Tay cũng run rẩy, cô ta cắn môi, cố gắng duy trì tỉnh tảo.

“Tôi! tôi không nói gì cả.

Nói xong câu này cô ta như mất hết toàn sức lực.

“Tôi đi trước.

Đường Thiển Thiển vứt lại câu này rồi vội vàng rời khỏi đại sảnh.

Cô ta đi ra ngoài như có người đuổi theo ở sau, mãi cho đến khi nhìn thấy xe nhà cô ta, cô ta mới mệt lả ngồi trên mặt đất.

“Cô chủ, cô sao vậy?”

Tài xế Tiểu Lưu ngây ra, không hiểu tại sao Đường Thiển Thiển lại thành như thế này.

“Cậu mù hả? Còn không dìu tôi lên xe!”

Đường Thiển Thiển giận dữ mắng mỏ.

Tiểu Lưu giật mình ngẩn ra.

Cô chủ?

Đây đúng là cô chủ ư.

Đây chính là cô chủ từ trước đến nay luôn dịu dàng, ân cần hỏi han những kẻ hạ nhân như bọn họ, người mà tốt hơn cô chủ giả Đường Tuế trăm lần sao!

Thế nhưng!

Người trước mặt, không khác gì quỷ dạ xoa.

Trong lòng Tiểu Lưu nổi sóng.

Cậu ta cứng ngắc xuống xe, mở cửa rồi đỡ Đường Thiển Thiển mặt tái nhợt ngồi trên mặt đất lên xe.

Cửa xe đóng lại, hơi lạnh trong xe nhanh chóng làm nhiều độ trên người cô ta giảm xuống.

Thân thể cũng dần khôi phục, sự sợ hãi trên mặt dần dần bị sự lạnh lẽo thay thế.

Dường như Đường Tuế đã thay đổi, loại thay đổi này làm cho Đường Thiển Thiển sinh ra một loại nguy hiểm mất kiểm soát.

.

Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy TôiTác giả: Linh MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTháng sáu trời nóng bức, tiếng ve râm rang. Vừa rồi trời còn nắng gắt, chớp mắt mây đen lại kéo đến, trời bắt đầu đổ mưa to ào ào. Đường Tuế ôm chăn ngồi dậy, sắc mặt ngơ ngác, đôi mắt to mờ mịt đọng nước, luống cuống quan sát xung quanh. Cô, cô thật sự bị Huyền Ly thượng thần ném đi rồi? Chỉ cho cô một cái Luân Hồi Kính, rồi để cô xuyên qua 3000 thế giới, mới có thể quay về thiên giới. Luân Hồi Kính nói, nhân vật cô xuyên qua căn bản đều xoay quanh nam chính, cô phải tháo gỡ ràng buộc của cốt truyện vừa không thể phá hư nó, nếu không sẽ bị điện giật. Trừ khi cô bài trừ hết giá trị hắc hóa của nam phụ đến khi nó trở về 0 mới có thế không đi theo nội dung cốt truyện, thích làm gì thì làm. Mắt Đường Tuế đỏ ngầu, tóc cũng rối loạn, ngẩn người. Bỗng nhiên, cửa phòng mở ra. Thiếu niên mặc trang phục quản gia, mang theo quần áo và hộp đựng giày bước vào. Sắc mặt thiếu niên lãnh đạm, mặt không biểu cảm đặt đồ lên khay trà. Hôm nay lại cứ ngồi ngây người như phỗng. Sự yên lặng quỷ dị như vậy… Đường Thiển Thiển si mê nhìn Hoắc Chi Châu rồi nhanh chóng dời mắt đi.Cô ta không thể bộc lộ tâm tình của mình được, huống chi, cô ta còn phải lấy vị trí hiện tại của Đường Tuế.Dáng dấp Đường Tuế như quyến rũ như gái đi.ế.m, đàn bà tục tằn như vậy ai mà thích, dịu dàng hào phóng mới là sở thích của mọi người.Còn nữa, cô ta thấy Hoắc Chi Châu hiện tại cũng không đáng sợ như vậy.Một người đàn ông đẹp trai như vậy, đâu có như lời người ta nói?Cô ta không tin đâu.Nhất định là có người nói anh thành như thế.Đường Thiển Thiển suy nghĩ một lát rồi cười khanh khách ngẩng đầu ngước mắt lên.“Cũng không có gì, chỉ là đến tìm Tuế Tuế nói chuyện phiếm.” Nói xong Đường Thiển Thiển lại vén tóc, để lộ gò má hoàn mỹ của mình ra.“Chỉ vậy thôi sao?” Đường Tuế cảm thấy buồn cười: “Không phải chị đã quên! những lời mình tự nói rồi chứ.”“Có cần tôi nhắc lại không?”Đường Tuế khoanh tay trước ngực, cười như không cười nhìn Đường Thiển Thiển.Lúc này Đường Thiển Thiển tủi thân không thôi, xệ miệng, nước mắt cũng sắp rơi ra.“Đường Thiển Thiển, tôi không rảnh ở chỗ này điên điên khùng khùng với cô, chỗ chúng tôi có camera, còn là loại 360 độ không góc chết.Những lời mờ ám cô vừa nói cũng đều rõ ràng, tôi khuyên cô không cần chối cày.”Đường Tuế hừ lạnh một tiếng, cảm thấy Đường Thiển Thiển này không biết tự lượng sức mình.Đường Thiển Thiển nghe xong tóc gáy đều dựng lên.Làm gì có ai ở nhà mà lắp nhiều camera như vậy, thật, thật đúng là tên biến thái!Đường Thiển Thiển trợn mắt lên, không thể tin nhìn Đường Tuế."Rốt cuộc muốn nói cái gì?"Vẻ mặt của Hoắc Chi Châu đã không kiên nhẫn nổi nữa, ánh mắt bén nhọn thoáng đảo qua người Đường Thiển Thiển.Ánh mắt âm u lạnh lẽo tàn nhẫn này làm sau lưng Đường Thiển Thiển đổ một lớp mồ hôi mỏng.Tay cũng run rẩy, cô ta cắn môi, cố gắng duy trì tỉnh tảo.“Tôi! tôi không nói gì cả.”Nói xong câu này cô ta như mất hết toàn sức lực.“Tôi đi trước.”Đường Thiển Thiển vứt lại câu này rồi vội vàng rời khỏi đại sảnh.Cô ta đi ra ngoài như có người đuổi theo ở sau, mãi cho đến khi nhìn thấy xe nhà cô ta, cô ta mới mệt lả ngồi trên mặt đất.“Cô chủ, cô sao vậy?”Tài xế Tiểu Lưu ngây ra, không hiểu tại sao Đường Thiển Thiển lại thành như thế này.“Cậu mù hả? Còn không dìu tôi lên xe!”Đường Thiển Thiển giận dữ mắng mỏ.Tiểu Lưu giật mình ngẩn ra.Cô chủ?Đây đúng là cô chủ ư.Đây chính là cô chủ từ trước đến nay luôn dịu dàng, ân cần hỏi han những kẻ hạ nhân như bọn họ, người mà tốt hơn cô chủ giả Đường Tuế trăm lần sao!Thế nhưng!Người trước mặt, không khác gì quỷ dạ xoa.Trong lòng Tiểu Lưu nổi sóng.Cậu ta cứng ngắc xuống xe, mở cửa rồi đỡ Đường Thiển Thiển mặt tái nhợt ngồi trên mặt đất lên xe.Cửa xe đóng lại, hơi lạnh trong xe nhanh chóng làm nhiều độ trên người cô ta giảm xuống.Thân thể cũng dần khôi phục, sự sợ hãi trên mặt dần dần bị sự lạnh lẽo thay thế.Dường như Đường Tuế đã thay đổi, loại thay đổi này làm cho Đường Thiển Thiển sinh ra một loại nguy hiểm mất kiểm soát..

Chương 445: Chương 445