Tháng sáu trời nóng bức, tiếng ve râm rang. Vừa rồi trời còn nắng gắt, chớp mắt mây đen lại kéo đến, trời bắt đầu đổ mưa to ào ào. Đường Tuế ôm chăn ngồi dậy, sắc mặt ngơ ngác, đôi mắt to mờ mịt đọng nước, luống cuống quan sát xung quanh. Cô, cô thật sự bị Huyền Ly thượng thần ném đi rồi? Chỉ cho cô một cái Luân Hồi Kính, rồi để cô xuyên qua 3000 thế giới, mới có thể quay về thiên giới. Luân Hồi Kính nói, nhân vật cô xuyên qua căn bản đều xoay quanh nam chính, cô phải tháo gỡ ràng buộc của cốt truyện vừa không thể phá hư nó, nếu không sẽ bị điện giật. Trừ khi cô bài trừ hết giá trị hắc hóa của nam phụ đến khi nó trở về 0 mới có thế không đi theo nội dung cốt truyện, thích làm gì thì làm. Mắt Đường Tuế đỏ ngầu, tóc cũng rối loạn, ngẩn người. Bỗng nhiên, cửa phòng mở ra. Thiếu niên mặc trang phục quản gia, mang theo quần áo và hộp đựng giày bước vào. Sắc mặt thiếu niên lãnh đạm, mặt không biểu cảm đặt đồ lên khay trà. Hôm nay lại cứ ngồi ngây người như phỗng. Sự yên lặng quỷ dị như vậy…
Chương 487: Chương 487
Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy TôiTác giả: Linh MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTháng sáu trời nóng bức, tiếng ve râm rang. Vừa rồi trời còn nắng gắt, chớp mắt mây đen lại kéo đến, trời bắt đầu đổ mưa to ào ào. Đường Tuế ôm chăn ngồi dậy, sắc mặt ngơ ngác, đôi mắt to mờ mịt đọng nước, luống cuống quan sát xung quanh. Cô, cô thật sự bị Huyền Ly thượng thần ném đi rồi? Chỉ cho cô một cái Luân Hồi Kính, rồi để cô xuyên qua 3000 thế giới, mới có thể quay về thiên giới. Luân Hồi Kính nói, nhân vật cô xuyên qua căn bản đều xoay quanh nam chính, cô phải tháo gỡ ràng buộc của cốt truyện vừa không thể phá hư nó, nếu không sẽ bị điện giật. Trừ khi cô bài trừ hết giá trị hắc hóa của nam phụ đến khi nó trở về 0 mới có thế không đi theo nội dung cốt truyện, thích làm gì thì làm. Mắt Đường Tuế đỏ ngầu, tóc cũng rối loạn, ngẩn người. Bỗng nhiên, cửa phòng mở ra. Thiếu niên mặc trang phục quản gia, mang theo quần áo và hộp đựng giày bước vào. Sắc mặt thiếu niên lãnh đạm, mặt không biểu cảm đặt đồ lên khay trà. Hôm nay lại cứ ngồi ngây người như phỗng. Sự yên lặng quỷ dị như vậy… Đường Tuế thấy vẻ mặt khiếp sợ của anh, cười hết sức vui vẻ.“Có phải ăn ngon đúng không.”Lục Thời Minh gật đầu, tiếp tục ăn.Có lẽ ớt cay hơi nhiều, môi mỏng của anh cũng đỏ lên.Anh ăn mấy xâu mề gà, Đường Tuế cảm thấy miệng của anh đã hơi sưng lên.Cô lập tức cầm lấy lon bia trên bàn đưa đến miệng anh.“Anh uống một ngụm, để giảm cay.”Giọng của Đường Tuế mềm mại, ngọt ngào.Lục Thời Minh ngây ra một lúc, sau đó gật đầu, cầm tay Đường Tuế uống một ngụm bia lạnh thoải mái.Uống ngon.“Nào, món này cũng ngon lắm.” Đường Tuế nói xong lại cầm một xiên khác đưa đến trước mặt Lục Thời Minh.“Được.” Lục Thời Minh cầm lấy ăn, Đường Tuế nói anh ăn món nào cũng cực kỳ ngon.Nhất là kết hợp với bia thì càng ngon hơn.Không tệ lắm.Từ trước đến nay anh chưa từng thử qua những thứ này.“Nào cụng ly.”Đường Tuế cười khanh khách cầm lon bia đưa đến trước mặt Lục Thời Minh, nghiêng đầu, đôi mắt đen nhánh cũng nhìn chằm chằm Lục Thời Minh.Lục Thời Minh giơ bia lên cụng với Đường Tuế một chút.Phát ra tiếng trong trẻo.Hai người nhìn nhau cười, lại cùng uống hết bia.“Vợ ơi.” Lục Thời Minh đưa tay ôm lấy Đường Tuế từ phía sau, giọng nói trầm thấp gợi cảm: “Anh rất thích em.”Anh vừa nói chuyện xong, lại nghiêng đầu hôn lên má Đường Tuế một cái.Đường Tuế:…“Làm sao vậy?”Lục Thời Minh thấy Đường Tuế không trả lời, đưa tay làm cho cô đối mặt với mình.“Em không vui sao?”“Hay là em không thích em.”Lục Thời Minh nói đến đây, giọng nói cũng dần thấp xuống.“Không có, không phải.”Đường Tuế nhìn dáng vẻ tủi thân của anh thì đưa tay sờ đầu của anh, vuốt lông anh.“Em cũng thích anh.”Cô nói xong, hai tay trắng nõn lập tức ôm má của anh, sau đó hôn lên một cái.“Còn chưa đủ.” Lục Thời Minh lắc đầu, cúi xuống hôn cô.“Ưm! ”Đường Tuế do dự một chút, cả người xoay một vòng, bị đè trên sô pha.Răng môi dính chặt, khung cảnh vô cùng cháy bỏng.Cuối cùng…Sáng sớm hôm sau, Đường Tuế mở mắt ra nhìn thấy Lục Thời Minh vẫn ôm chặt mình vào lòng.Cô lập tức giãy giụa, thoát khỏi vòng tay của Lục Thời Minh, nhanh chóng quay về phòng.Đôi tay cẩn thận rửa rửa mặt.Ừm.Rốt cuộc chuyện gì xảy ra.Uống bia một chút, sao lại uống say rồi, hơn nữa cô và Lục Thời Minh còn…Thật là hỗn loạn.…Bên ngoài.Lục Thời Minh tỉnh lại, tia nắng xuyên qua rèm cửa chiếu vào bên trong, ánh sáng rực rỡ chiếu lên mặt anh, làm cho anh giật mình.Anh nhất thời không biết vì sao mình lại ở chỗ này.Anh giật mình.Sắc mặt lập tức thay đổi.Anh bỗng nhiên đứng dậy, vừa chuẩn bị đi vào phòng, đột nhiên nhìn thấy vết máu tươi trên sô pha.Trong cơn ngươi đen nhánh hiện lên sự lạnh lùng.Chân dài bước về phía phòng của mình.Anh nhanh chóng tắm rửa xong, Lục Thời Minh mở laptop trên bàn, kiểm tra video ghi chép giám sát vào tối hôm qua.Lục Thời Minh càng xem, biểu cảm trên mặt càng khó coi..
Đường Tuế thấy vẻ mặt khiếp sợ của anh, cười hết sức vui vẻ.
“Có phải ăn ngon đúng không.
”
Lục Thời Minh gật đầu, tiếp tục ăn.
Có lẽ ớt cay hơi nhiều, môi mỏng của anh cũng đỏ lên.
Anh ăn mấy xâu mề gà, Đường Tuế cảm thấy miệng của anh đã hơi sưng lên.
Cô lập tức cầm lấy lon bia trên bàn đưa đến miệng anh.
“Anh uống một ngụm, để giảm cay.
”
Giọng của Đường Tuế mềm mại, ngọt ngào.
Lục Thời Minh ngây ra một lúc, sau đó gật đầu, cầm tay Đường Tuế uống một ngụm bia lạnh thoải mái.
Uống ngon.
“Nào, món này cũng ngon lắm.
” Đường Tuế nói xong lại cầm một xiên khác đưa đến trước mặt Lục Thời Minh.
“Được.
” Lục Thời Minh cầm lấy ăn, Đường Tuế nói anh ăn món nào cũng cực kỳ ngon.
Nhất là kết hợp với bia thì càng ngon hơn.
Không tệ lắm.
Từ trước đến nay anh chưa từng thử qua những thứ này.
“Nào cụng ly.
”
Đường Tuế cười khanh khách cầm lon bia đưa đến trước mặt Lục Thời Minh, nghiêng đầu, đôi mắt đen nhánh cũng nhìn chằm chằm Lục Thời Minh.
Lục Thời Minh giơ bia lên cụng với Đường Tuế một chút.
Phát ra tiếng trong trẻo.
Hai người nhìn nhau cười, lại cùng uống hết bia.
“Vợ ơi.
” Lục Thời Minh đưa tay ôm lấy Đường Tuế từ phía sau, giọng nói trầm thấp gợi cảm: “Anh rất thích em.
”
Anh vừa nói chuyện xong, lại nghiêng đầu hôn lên má Đường Tuế một cái.
Đường Tuế:…
“Làm sao vậy?”
Lục Thời Minh thấy Đường Tuế không trả lời, đưa tay làm cho cô đối mặt với mình.
“Em không vui sao?”
“Hay là em không thích em.
”
Lục Thời Minh nói đến đây, giọng nói cũng dần thấp xuống.
“Không có, không phải.
”
Đường Tuế nhìn dáng vẻ tủi thân của anh thì đưa tay sờ đầu của anh, vuốt lông anh.
“Em cũng thích anh.
”
Cô nói xong, hai tay trắng nõn lập tức ôm má của anh, sau đó hôn lên một cái.
“Còn chưa đủ.
” Lục Thời Minh lắc đầu, cúi xuống hôn cô.
“Ưm! ”
Đường Tuế do dự một chút, cả người xoay một vòng, bị đè trên sô pha.
Răng môi dính chặt, khung cảnh vô cùng cháy bỏng.
Cuối cùng…
Sáng sớm hôm sau, Đường Tuế mở mắt ra nhìn thấy Lục Thời Minh vẫn ôm chặt mình vào lòng.
Cô lập tức giãy giụa, thoát khỏi vòng tay của Lục Thời Minh, nhanh chóng quay về phòng.
Đôi tay cẩn thận rửa rửa mặt.
Ừm.
Rốt cuộc chuyện gì xảy ra.
Uống bia một chút, sao lại uống say rồi, hơn nữa cô và Lục Thời Minh còn…
Thật là hỗn loạn.
…
Bên ngoài.
Lục Thời Minh tỉnh lại, tia nắng xuyên qua rèm cửa chiếu vào bên trong, ánh sáng rực rỡ chiếu lên mặt anh, làm cho anh giật mình.
Anh nhất thời không biết vì sao mình lại ở chỗ này.
Anh giật mình.
Sắc mặt lập tức thay đổi.
Anh bỗng nhiên đứng dậy, vừa chuẩn bị đi vào phòng, đột nhiên nhìn thấy vết máu tươi trên sô pha.
Trong cơn ngươi đen nhánh hiện lên sự lạnh lùng.
Chân dài bước về phía phòng của mình.
Anh nhanh chóng tắm rửa xong, Lục Thời Minh mở laptop trên bàn, kiểm tra video ghi chép giám sát vào tối hôm qua.
Lục Thời Minh càng xem, biểu cảm trên mặt càng khó coi.
.
Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy TôiTác giả: Linh MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTháng sáu trời nóng bức, tiếng ve râm rang. Vừa rồi trời còn nắng gắt, chớp mắt mây đen lại kéo đến, trời bắt đầu đổ mưa to ào ào. Đường Tuế ôm chăn ngồi dậy, sắc mặt ngơ ngác, đôi mắt to mờ mịt đọng nước, luống cuống quan sát xung quanh. Cô, cô thật sự bị Huyền Ly thượng thần ném đi rồi? Chỉ cho cô một cái Luân Hồi Kính, rồi để cô xuyên qua 3000 thế giới, mới có thể quay về thiên giới. Luân Hồi Kính nói, nhân vật cô xuyên qua căn bản đều xoay quanh nam chính, cô phải tháo gỡ ràng buộc của cốt truyện vừa không thể phá hư nó, nếu không sẽ bị điện giật. Trừ khi cô bài trừ hết giá trị hắc hóa của nam phụ đến khi nó trở về 0 mới có thế không đi theo nội dung cốt truyện, thích làm gì thì làm. Mắt Đường Tuế đỏ ngầu, tóc cũng rối loạn, ngẩn người. Bỗng nhiên, cửa phòng mở ra. Thiếu niên mặc trang phục quản gia, mang theo quần áo và hộp đựng giày bước vào. Sắc mặt thiếu niên lãnh đạm, mặt không biểu cảm đặt đồ lên khay trà. Hôm nay lại cứ ngồi ngây người như phỗng. Sự yên lặng quỷ dị như vậy… Đường Tuế thấy vẻ mặt khiếp sợ của anh, cười hết sức vui vẻ.“Có phải ăn ngon đúng không.”Lục Thời Minh gật đầu, tiếp tục ăn.Có lẽ ớt cay hơi nhiều, môi mỏng của anh cũng đỏ lên.Anh ăn mấy xâu mề gà, Đường Tuế cảm thấy miệng của anh đã hơi sưng lên.Cô lập tức cầm lấy lon bia trên bàn đưa đến miệng anh.“Anh uống một ngụm, để giảm cay.”Giọng của Đường Tuế mềm mại, ngọt ngào.Lục Thời Minh ngây ra một lúc, sau đó gật đầu, cầm tay Đường Tuế uống một ngụm bia lạnh thoải mái.Uống ngon.“Nào, món này cũng ngon lắm.” Đường Tuế nói xong lại cầm một xiên khác đưa đến trước mặt Lục Thời Minh.“Được.” Lục Thời Minh cầm lấy ăn, Đường Tuế nói anh ăn món nào cũng cực kỳ ngon.Nhất là kết hợp với bia thì càng ngon hơn.Không tệ lắm.Từ trước đến nay anh chưa từng thử qua những thứ này.“Nào cụng ly.”Đường Tuế cười khanh khách cầm lon bia đưa đến trước mặt Lục Thời Minh, nghiêng đầu, đôi mắt đen nhánh cũng nhìn chằm chằm Lục Thời Minh.Lục Thời Minh giơ bia lên cụng với Đường Tuế một chút.Phát ra tiếng trong trẻo.Hai người nhìn nhau cười, lại cùng uống hết bia.“Vợ ơi.” Lục Thời Minh đưa tay ôm lấy Đường Tuế từ phía sau, giọng nói trầm thấp gợi cảm: “Anh rất thích em.”Anh vừa nói chuyện xong, lại nghiêng đầu hôn lên má Đường Tuế một cái.Đường Tuế:…“Làm sao vậy?”Lục Thời Minh thấy Đường Tuế không trả lời, đưa tay làm cho cô đối mặt với mình.“Em không vui sao?”“Hay là em không thích em.”Lục Thời Minh nói đến đây, giọng nói cũng dần thấp xuống.“Không có, không phải.”Đường Tuế nhìn dáng vẻ tủi thân của anh thì đưa tay sờ đầu của anh, vuốt lông anh.“Em cũng thích anh.”Cô nói xong, hai tay trắng nõn lập tức ôm má của anh, sau đó hôn lên một cái.“Còn chưa đủ.” Lục Thời Minh lắc đầu, cúi xuống hôn cô.“Ưm! ”Đường Tuế do dự một chút, cả người xoay một vòng, bị đè trên sô pha.Răng môi dính chặt, khung cảnh vô cùng cháy bỏng.Cuối cùng…Sáng sớm hôm sau, Đường Tuế mở mắt ra nhìn thấy Lục Thời Minh vẫn ôm chặt mình vào lòng.Cô lập tức giãy giụa, thoát khỏi vòng tay của Lục Thời Minh, nhanh chóng quay về phòng.Đôi tay cẩn thận rửa rửa mặt.Ừm.Rốt cuộc chuyện gì xảy ra.Uống bia một chút, sao lại uống say rồi, hơn nữa cô và Lục Thời Minh còn…Thật là hỗn loạn.…Bên ngoài.Lục Thời Minh tỉnh lại, tia nắng xuyên qua rèm cửa chiếu vào bên trong, ánh sáng rực rỡ chiếu lên mặt anh, làm cho anh giật mình.Anh nhất thời không biết vì sao mình lại ở chỗ này.Anh giật mình.Sắc mặt lập tức thay đổi.Anh bỗng nhiên đứng dậy, vừa chuẩn bị đi vào phòng, đột nhiên nhìn thấy vết máu tươi trên sô pha.Trong cơn ngươi đen nhánh hiện lên sự lạnh lùng.Chân dài bước về phía phòng của mình.Anh nhanh chóng tắm rửa xong, Lục Thời Minh mở laptop trên bàn, kiểm tra video ghi chép giám sát vào tối hôm qua.Lục Thời Minh càng xem, biểu cảm trên mặt càng khó coi..