Tháng sáu trời nóng bức, tiếng ve râm rang. Vừa rồi trời còn nắng gắt, chớp mắt mây đen lại kéo đến, trời bắt đầu đổ mưa to ào ào. Đường Tuế ôm chăn ngồi dậy, sắc mặt ngơ ngác, đôi mắt to mờ mịt đọng nước, luống cuống quan sát xung quanh. Cô, cô thật sự bị Huyền Ly thượng thần ném đi rồi? Chỉ cho cô một cái Luân Hồi Kính, rồi để cô xuyên qua 3000 thế giới, mới có thể quay về thiên giới. Luân Hồi Kính nói, nhân vật cô xuyên qua căn bản đều xoay quanh nam chính, cô phải tháo gỡ ràng buộc của cốt truyện vừa không thể phá hư nó, nếu không sẽ bị điện giật. Trừ khi cô bài trừ hết giá trị hắc hóa của nam phụ đến khi nó trở về 0 mới có thế không đi theo nội dung cốt truyện, thích làm gì thì làm. Mắt Đường Tuế đỏ ngầu, tóc cũng rối loạn, ngẩn người. Bỗng nhiên, cửa phòng mở ra. Thiếu niên mặc trang phục quản gia, mang theo quần áo và hộp đựng giày bước vào. Sắc mặt thiếu niên lãnh đạm, mặt không biểu cảm đặt đồ lên khay trà. Hôm nay lại cứ ngồi ngây người như phỗng. Sự yên lặng quỷ dị như vậy…
Chương 497: Chương 497
Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy TôiTác giả: Linh MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTháng sáu trời nóng bức, tiếng ve râm rang. Vừa rồi trời còn nắng gắt, chớp mắt mây đen lại kéo đến, trời bắt đầu đổ mưa to ào ào. Đường Tuế ôm chăn ngồi dậy, sắc mặt ngơ ngác, đôi mắt to mờ mịt đọng nước, luống cuống quan sát xung quanh. Cô, cô thật sự bị Huyền Ly thượng thần ném đi rồi? Chỉ cho cô một cái Luân Hồi Kính, rồi để cô xuyên qua 3000 thế giới, mới có thể quay về thiên giới. Luân Hồi Kính nói, nhân vật cô xuyên qua căn bản đều xoay quanh nam chính, cô phải tháo gỡ ràng buộc của cốt truyện vừa không thể phá hư nó, nếu không sẽ bị điện giật. Trừ khi cô bài trừ hết giá trị hắc hóa của nam phụ đến khi nó trở về 0 mới có thế không đi theo nội dung cốt truyện, thích làm gì thì làm. Mắt Đường Tuế đỏ ngầu, tóc cũng rối loạn, ngẩn người. Bỗng nhiên, cửa phòng mở ra. Thiếu niên mặc trang phục quản gia, mang theo quần áo và hộp đựng giày bước vào. Sắc mặt thiếu niên lãnh đạm, mặt không biểu cảm đặt đồ lên khay trà. Hôm nay lại cứ ngồi ngây người như phỗng. Sự yên lặng quỷ dị như vậy… "Ừ, đã nghĩ đến rất nhiều cách, ngay cả ăn anh cũng yêu cầu một phù thủy ở nước ngoài đưa cho anh, nhưng mà cũng chỉ có thể ức chế thôi.""Nhưng mà! " Lục Thời Minh do dự một chút, lúc này anh mới nói tiếp: "Bảo là cần phải yêu cầu dòng máu thuần khiết nhất thế gian, mới có thể, chỉ là anh có chút huyết thống của người sói, cũng không phải là quỷ hút máu, cho nên! "Lục Thời Minh cười nhẹ một tiếng: "Anh cảm thấy có chút buồn cười."Đường Tuế đưa tay đè ngón tay anh xuống: "Em không cảm thấy vậy, chắc chắn sau này sẽ có biện pháp, anh không cần lo lắng."Cô rủ mắt xuống, hàng mi dài hơi run rẩy, dưới mí mắt xuất hiện bóng mờ."Được."Lục Thời Minh nghe vậy, trong lòng xuất hiện một tia ấm áp.Luân Hồi Kính: Giá trị hắc hóa Lục Thời Minh -10, giá trị hắc hóa còn lại 40.Lúc này, Đường Tuế trái lại cũng không kinh ngạc.Có lẽ, Lục Thời Minh đã thẳng thắn thổ lộ tiếng lòng của mình nên giá trị hắc hóa giảm đi rất nhiều.Khóe miệng Đường Tuế hơi giương lên, ngón tay trắng nõn nhẹ nhàng móc vào ngón tay thon dài của Lục Thời Minh.Đôi mắt Lục Thời Minh híp lại, nhìn về phía Đường Tuế."Đến rồi, chúng ta cùng nhau xuống đi."Đường Tuế chớp chớp mắt nhìn về phía Lục Thời Minh, cả hai cùng nhau rời khỏi vòng đu quay.Sau khi ra sân chơi, vẻ mặt của cả hai đều rất vui vẻ thoải mái.Trở lại trong xe, hai người không ngừng nói chuyện phiếm, tiếng cười nói bên tai không dứt.Mấy ngày sau, là lúc Đường Tuế đi xem trang phục dạ hội.Cô vẫn chưa ra cửa, Tống Nhuyễn đã gọi điện thoại đến."Tuế Tuế, tôi đã đến nơi rồi, làm sao cậu vẫn chưa đến thế!"Giọng nói Tống Nhuyễn nóng nảy, hình như còn mang theo một ít không vui."Tôi vừa mới rời khỏi giường, có chuyện gì sao?"Đường Tuế cau mày, hỏi ngược lại."Không phải chúng ta đã hẹn hôm nay đi xem qua trang phục dạ hội sao? Trước đó cậu đã đồng ý với tôi, hơn nữa mỗi lần, đều là cậu đến trước chờ tôi, tôi đã đến lâu rồi, mà cậu vẫn chưa tới là sao." Trong giọng nói của Tống Nhuyễn mang đậm sự trách móc nặng nề.Đường Tuế nhíu mày.Đúng vậy, lúc trước bất kể là làm gì, đều là Đường Tuế ngu ngốc đi chờ đợi Tống Nhuyễn, tất cả đã giải quyết xong, Tống Nhuyễn lúc này mới khoan thai đến trễ.Có lúc, Tống Nhuyễn trực tiếp không tới, Đường Tuế còn phải giương mắt nhìn, hèn hạ đưa đồ vật đến tận cửa cho cô ta.Lần này, cô cũng không phải là cô gái ngu ngốc kia, sao cô có thể như vậy."Đường Tuế, cậu không nghe tôi nói gì sao? Tôi không có thẻ thành viên, không có cách nào đi vào nơi dành cho thành viên được, đứng ở chỗ này thật sự rất lúng túng."Trong giọng điệu của Tống Nhuyễn mơ hồ có một tia trách cứ.Thật sự khiến cho người ta khó chịu.Đường Tuế này rốt cuộc đang làm cái gì?Đường Tuế lười biếng duỗi người một chút, trên mặt lộ ra vẻ chế giễu."Lúc trước đều là tôi chờ cô, đợi mấy tiếng đồng hồ, tôi đoán chừng cô cũng tới chưa lâu! Tại sao lại không kiên nhẫn thế, chưa kể! Cô còn đang cầu xin tôi đi làm chuyện gì đó, bây giờ lại không muốn, nếu cô không muốn chờ, vậy thì cô cứ đi đi."Nói xong, Đường Tuế dứt khoát cúp điện thoại.Ném điện thoại di động sang một bên, trực tiếp đi vào nhà vệ sinh rửa mặt.Khoảng một tiếng sau, Đường Tuế mới xuất hiện ở bên trong cửa tiệm kia.Đường Tuế vừa mới xuất hiện, nhân viên đã ùn ùn kéo đến."Cô Đường, cô đến rồi, mời cô mau vào trong." Nhân viên cười, vội vàng đổi cách xưng hô: "Bà Lục, mời vào bên trong.".
"Ừ, đã nghĩ đến rất nhiều cách, ngay cả ăn anh cũng yêu cầu một phù thủy ở nước ngoài đưa cho anh, nhưng mà cũng chỉ có thể ức chế thôi.
"
"Nhưng mà! " Lục Thời Minh do dự một chút, lúc này anh mới nói tiếp: "Bảo là cần phải yêu cầu dòng máu thuần khiết nhất thế gian, mới có thể, chỉ là anh có chút huyết thống của người sói, cũng không phải là quỷ hút máu, cho nên! "
Lục Thời Minh cười nhẹ một tiếng: "Anh cảm thấy có chút buồn cười.
"
Đường Tuế đưa tay đè ngón tay anh xuống: "Em không cảm thấy vậy, chắc chắn sau này sẽ có biện pháp, anh không cần lo lắng.
"
Cô rủ mắt xuống, hàng mi dài hơi run rẩy, dưới mí mắt xuất hiện bóng mờ.
"Được.
"
Lục Thời Minh nghe vậy, trong lòng xuất hiện một tia ấm áp.
Luân Hồi Kính: Giá trị hắc hóa Lục Thời Minh -10, giá trị hắc hóa còn lại 40.
Lúc này, Đường Tuế trái lại cũng không kinh ngạc.
Có lẽ, Lục Thời Minh đã thẳng thắn thổ lộ tiếng lòng của mình nên giá trị hắc hóa giảm đi rất nhiều.
Khóe miệng Đường Tuế hơi giương lên, ngón tay trắng nõn nhẹ nhàng móc vào ngón tay thon dài của Lục Thời Minh.
Đôi mắt Lục Thời Minh híp lại, nhìn về phía Đường Tuế.
"Đến rồi, chúng ta cùng nhau xuống đi.
"
Đường Tuế chớp chớp mắt nhìn về phía Lục Thời Minh, cả hai cùng nhau rời khỏi vòng đu quay.
Sau khi ra sân chơi, vẻ mặt của cả hai đều rất vui vẻ thoải mái.
Trở lại trong xe, hai người không ngừng nói chuyện phiếm, tiếng cười nói bên tai không dứt.
Mấy ngày sau, là lúc Đường Tuế đi xem trang phục dạ hội.
Cô vẫn chưa ra cửa, Tống Nhuyễn đã gọi điện thoại đến.
"Tuế Tuế, tôi đã đến nơi rồi, làm sao cậu vẫn chưa đến thế!"
Giọng nói Tống Nhuyễn nóng nảy, hình như còn mang theo một ít không vui.
"Tôi vừa mới rời khỏi giường, có chuyện gì sao?"
Đường Tuế cau mày, hỏi ngược lại.
"Không phải chúng ta đã hẹn hôm nay đi xem qua trang phục dạ hội sao? Trước đó cậu đã đồng ý với tôi, hơn nữa mỗi lần, đều là cậu đến trước chờ tôi, tôi đã đến lâu rồi, mà cậu vẫn chưa tới là sao.
" Trong giọng nói của Tống Nhuyễn mang đậm sự trách móc nặng nề.
Đường Tuế nhíu mày.
Đúng vậy, lúc trước bất kể là làm gì, đều là Đường Tuế ngu ngốc đi chờ đợi Tống Nhuyễn, tất cả đã giải quyết xong, Tống Nhuyễn lúc này mới khoan thai đến trễ.
Có lúc, Tống Nhuyễn trực tiếp không tới, Đường Tuế còn phải giương mắt nhìn, hèn hạ đưa đồ vật đến tận cửa cho cô ta.
Lần này, cô cũng không phải là cô gái ngu ngốc kia, sao cô có thể như vậy.
"Đường Tuế, cậu không nghe tôi nói gì sao? Tôi không có thẻ thành viên, không có cách nào đi vào nơi dành cho thành viên được, đứng ở chỗ này thật sự rất lúng túng.
"
Trong giọng điệu của Tống Nhuyễn mơ hồ có một tia trách cứ.
Thật sự khiến cho người ta khó chịu.
Đường Tuế này rốt cuộc đang làm cái gì?
Đường Tuế lười biếng duỗi người một chút, trên mặt lộ ra vẻ chế giễu.
"Lúc trước đều là tôi chờ cô, đợi mấy tiếng đồng hồ, tôi đoán chừng cô cũng tới chưa lâu! Tại sao lại không kiên nhẫn thế, chưa kể! Cô còn đang cầu xin tôi đi làm chuyện gì đó, bây giờ lại không muốn, nếu cô không muốn chờ, vậy thì cô cứ đi đi.
"
Nói xong, Đường Tuế dứt khoát cúp điện thoại.
Ném điện thoại di động sang một bên, trực tiếp đi vào nhà vệ sinh rửa mặt.
Khoảng một tiếng sau, Đường Tuế mới xuất hiện ở bên trong cửa tiệm kia.
Đường Tuế vừa mới xuất hiện, nhân viên đã ùn ùn kéo đến.
"Cô Đường, cô đến rồi, mời cô mau vào trong.
"
Nhân viên cười, vội vàng đổi cách xưng hô: "Bà Lục, mời vào bên trong.
".
Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy TôiTác giả: Linh MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTháng sáu trời nóng bức, tiếng ve râm rang. Vừa rồi trời còn nắng gắt, chớp mắt mây đen lại kéo đến, trời bắt đầu đổ mưa to ào ào. Đường Tuế ôm chăn ngồi dậy, sắc mặt ngơ ngác, đôi mắt to mờ mịt đọng nước, luống cuống quan sát xung quanh. Cô, cô thật sự bị Huyền Ly thượng thần ném đi rồi? Chỉ cho cô một cái Luân Hồi Kính, rồi để cô xuyên qua 3000 thế giới, mới có thể quay về thiên giới. Luân Hồi Kính nói, nhân vật cô xuyên qua căn bản đều xoay quanh nam chính, cô phải tháo gỡ ràng buộc của cốt truyện vừa không thể phá hư nó, nếu không sẽ bị điện giật. Trừ khi cô bài trừ hết giá trị hắc hóa của nam phụ đến khi nó trở về 0 mới có thế không đi theo nội dung cốt truyện, thích làm gì thì làm. Mắt Đường Tuế đỏ ngầu, tóc cũng rối loạn, ngẩn người. Bỗng nhiên, cửa phòng mở ra. Thiếu niên mặc trang phục quản gia, mang theo quần áo và hộp đựng giày bước vào. Sắc mặt thiếu niên lãnh đạm, mặt không biểu cảm đặt đồ lên khay trà. Hôm nay lại cứ ngồi ngây người như phỗng. Sự yên lặng quỷ dị như vậy… "Ừ, đã nghĩ đến rất nhiều cách, ngay cả ăn anh cũng yêu cầu một phù thủy ở nước ngoài đưa cho anh, nhưng mà cũng chỉ có thể ức chế thôi.""Nhưng mà! " Lục Thời Minh do dự một chút, lúc này anh mới nói tiếp: "Bảo là cần phải yêu cầu dòng máu thuần khiết nhất thế gian, mới có thể, chỉ là anh có chút huyết thống của người sói, cũng không phải là quỷ hút máu, cho nên! "Lục Thời Minh cười nhẹ một tiếng: "Anh cảm thấy có chút buồn cười."Đường Tuế đưa tay đè ngón tay anh xuống: "Em không cảm thấy vậy, chắc chắn sau này sẽ có biện pháp, anh không cần lo lắng."Cô rủ mắt xuống, hàng mi dài hơi run rẩy, dưới mí mắt xuất hiện bóng mờ."Được."Lục Thời Minh nghe vậy, trong lòng xuất hiện một tia ấm áp.Luân Hồi Kính: Giá trị hắc hóa Lục Thời Minh -10, giá trị hắc hóa còn lại 40.Lúc này, Đường Tuế trái lại cũng không kinh ngạc.Có lẽ, Lục Thời Minh đã thẳng thắn thổ lộ tiếng lòng của mình nên giá trị hắc hóa giảm đi rất nhiều.Khóe miệng Đường Tuế hơi giương lên, ngón tay trắng nõn nhẹ nhàng móc vào ngón tay thon dài của Lục Thời Minh.Đôi mắt Lục Thời Minh híp lại, nhìn về phía Đường Tuế."Đến rồi, chúng ta cùng nhau xuống đi."Đường Tuế chớp chớp mắt nhìn về phía Lục Thời Minh, cả hai cùng nhau rời khỏi vòng đu quay.Sau khi ra sân chơi, vẻ mặt của cả hai đều rất vui vẻ thoải mái.Trở lại trong xe, hai người không ngừng nói chuyện phiếm, tiếng cười nói bên tai không dứt.Mấy ngày sau, là lúc Đường Tuế đi xem trang phục dạ hội.Cô vẫn chưa ra cửa, Tống Nhuyễn đã gọi điện thoại đến."Tuế Tuế, tôi đã đến nơi rồi, làm sao cậu vẫn chưa đến thế!"Giọng nói Tống Nhuyễn nóng nảy, hình như còn mang theo một ít không vui."Tôi vừa mới rời khỏi giường, có chuyện gì sao?"Đường Tuế cau mày, hỏi ngược lại."Không phải chúng ta đã hẹn hôm nay đi xem qua trang phục dạ hội sao? Trước đó cậu đã đồng ý với tôi, hơn nữa mỗi lần, đều là cậu đến trước chờ tôi, tôi đã đến lâu rồi, mà cậu vẫn chưa tới là sao." Trong giọng nói của Tống Nhuyễn mang đậm sự trách móc nặng nề.Đường Tuế nhíu mày.Đúng vậy, lúc trước bất kể là làm gì, đều là Đường Tuế ngu ngốc đi chờ đợi Tống Nhuyễn, tất cả đã giải quyết xong, Tống Nhuyễn lúc này mới khoan thai đến trễ.Có lúc, Tống Nhuyễn trực tiếp không tới, Đường Tuế còn phải giương mắt nhìn, hèn hạ đưa đồ vật đến tận cửa cho cô ta.Lần này, cô cũng không phải là cô gái ngu ngốc kia, sao cô có thể như vậy."Đường Tuế, cậu không nghe tôi nói gì sao? Tôi không có thẻ thành viên, không có cách nào đi vào nơi dành cho thành viên được, đứng ở chỗ này thật sự rất lúng túng."Trong giọng điệu của Tống Nhuyễn mơ hồ có một tia trách cứ.Thật sự khiến cho người ta khó chịu.Đường Tuế này rốt cuộc đang làm cái gì?Đường Tuế lười biếng duỗi người một chút, trên mặt lộ ra vẻ chế giễu."Lúc trước đều là tôi chờ cô, đợi mấy tiếng đồng hồ, tôi đoán chừng cô cũng tới chưa lâu! Tại sao lại không kiên nhẫn thế, chưa kể! Cô còn đang cầu xin tôi đi làm chuyện gì đó, bây giờ lại không muốn, nếu cô không muốn chờ, vậy thì cô cứ đi đi."Nói xong, Đường Tuế dứt khoát cúp điện thoại.Ném điện thoại di động sang một bên, trực tiếp đi vào nhà vệ sinh rửa mặt.Khoảng một tiếng sau, Đường Tuế mới xuất hiện ở bên trong cửa tiệm kia.Đường Tuế vừa mới xuất hiện, nhân viên đã ùn ùn kéo đến."Cô Đường, cô đến rồi, mời cô mau vào trong." Nhân viên cười, vội vàng đổi cách xưng hô: "Bà Lục, mời vào bên trong.".