Tháng sáu trời nóng bức, tiếng ve râm rang. Vừa rồi trời còn nắng gắt, chớp mắt mây đen lại kéo đến, trời bắt đầu đổ mưa to ào ào. Đường Tuế ôm chăn ngồi dậy, sắc mặt ngơ ngác, đôi mắt to mờ mịt đọng nước, luống cuống quan sát xung quanh. Cô, cô thật sự bị Huyền Ly thượng thần ném đi rồi? Chỉ cho cô một cái Luân Hồi Kính, rồi để cô xuyên qua 3000 thế giới, mới có thể quay về thiên giới. Luân Hồi Kính nói, nhân vật cô xuyên qua căn bản đều xoay quanh nam chính, cô phải tháo gỡ ràng buộc của cốt truyện vừa không thể phá hư nó, nếu không sẽ bị điện giật. Trừ khi cô bài trừ hết giá trị hắc hóa của nam phụ đến khi nó trở về 0 mới có thế không đi theo nội dung cốt truyện, thích làm gì thì làm. Mắt Đường Tuế đỏ ngầu, tóc cũng rối loạn, ngẩn người. Bỗng nhiên, cửa phòng mở ra. Thiếu niên mặc trang phục quản gia, mang theo quần áo và hộp đựng giày bước vào. Sắc mặt thiếu niên lãnh đạm, mặt không biểu cảm đặt đồ lên khay trà. Hôm nay lại cứ ngồi ngây người như phỗng. Sự yên lặng quỷ dị như vậy…
Chương 502: Chương 502
Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy TôiTác giả: Linh MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTháng sáu trời nóng bức, tiếng ve râm rang. Vừa rồi trời còn nắng gắt, chớp mắt mây đen lại kéo đến, trời bắt đầu đổ mưa to ào ào. Đường Tuế ôm chăn ngồi dậy, sắc mặt ngơ ngác, đôi mắt to mờ mịt đọng nước, luống cuống quan sát xung quanh. Cô, cô thật sự bị Huyền Ly thượng thần ném đi rồi? Chỉ cho cô một cái Luân Hồi Kính, rồi để cô xuyên qua 3000 thế giới, mới có thể quay về thiên giới. Luân Hồi Kính nói, nhân vật cô xuyên qua căn bản đều xoay quanh nam chính, cô phải tháo gỡ ràng buộc của cốt truyện vừa không thể phá hư nó, nếu không sẽ bị điện giật. Trừ khi cô bài trừ hết giá trị hắc hóa của nam phụ đến khi nó trở về 0 mới có thế không đi theo nội dung cốt truyện, thích làm gì thì làm. Mắt Đường Tuế đỏ ngầu, tóc cũng rối loạn, ngẩn người. Bỗng nhiên, cửa phòng mở ra. Thiếu niên mặc trang phục quản gia, mang theo quần áo và hộp đựng giày bước vào. Sắc mặt thiếu niên lãnh đạm, mặt không biểu cảm đặt đồ lên khay trà. Hôm nay lại cứ ngồi ngây người như phỗng. Sự yên lặng quỷ dị như vậy… Vẻ đẹp khiến cho người ta thán phục.Đường Tuế đứng ở trước thang máy, giữa những tiếng hít thở xung quanh.Đinh, cửa mở ra.Ngay khi Lục Dữ Phong chuẩn bị đi ra từ bên trong, vừa nâng mắt lên đã thấy Đường Tuế.Điềm đạm đáng yêu làm cho hắn muốn bảo vệ.Bình thường khi nhìn thấy những cô gái như thế, hắn cũng sẽ nhìn lâu thêm mấy lần, chỉ là hôm nay hắn nhìn thế nào cũng cảm thấy có chút quen mắt."Anh không ra à?"Đường Tuế cau mày, thấy Lục Dữ Phong một mực ở trong không chịu ra, không khỏi có chút cáu kỉnh."Đường Tuế!"Lục Dữ Phong nghe được giọng của cô, có hơi ngạc nhiên.Lúc này, hắn lại quan sát Đường Tuế từ trên xuống dưới.Không thể nào, mặt mũi của Đường Tuế rõ ràng là thô tục chỉ hơi quyến rũ một chút, cô gái trước mắt hắn như hoa sen mới nở, làm sao có thể là cô gái Đường Tuế kia.Hắn nhíu mày một cái, lập tức cảm thấy không thể nào!"Đi ra, chó ngoan không cản đường." Đường Tuế đứng ở bên ngoài một lúc lâu cũng không thấy Lục Dữ Phong đi ra, chân mày nheo lại, trực tiếp đưa tay ra, lôi Lục Dữ Phong ra ngoài.Cô nhấn thang máy rất nhanh, thang máy chậm rãi đi lên.Lục Dữ Phong đứng ở bên ngoài thang máy thừ người ra.Người vừa rồi, thế mà lại là Đường Tuế.Tại sao cô đột nhiên lại trang điểm như vậy? Nhất định là muốn câu dẫn hắn.Nghe ngóng được hắn thích kiểu người như này?Nỗ lực muốn câu dẫn hắn sao?A, đã quá muộn rồi.Cô có quan hệ cùng với chú của hắn, còn đến nhà hắn một cách công khai.Bây giờ mẹ hắn cũng không thích cô, cô không xứng làm người phụ nữ của hắn nữa rồi.Chỉ là, nhìn dáng vẻ của cô, có lẽ, hắn vẫn có thể chấp nhận được việc lén lút chơi bời với một người phụ nữ như cô.Hắn đặt một tay ở thắt lưng, sải bước đi về phía trước.Đường Tuế đứng ở trước cửa phòng của Lục Thời Minh, dùng đôi tay nhỏ bé trắng noãn, nhẹ nhàng gõ cửa một cái."Vào đi."Bên tai truyền đến giọng nói lạnh như băng của Lục Thời Minh.Đường Tuế đẩy cửa ra, đi vào.Lục Thời Minh ngửi được mùi thơm trong không khí chỉ thuộc về trên người Đường Tuế, không nhịn được đặt cây bút máy trong tay xuống, ngẩng đầu lên nhìn."Tại sao cô lại đến đây?"Sau khi trải qua trò chơi ở công viên giải trí lần trước, mối quan hệ giữa hai người đã có một bước nhảy vọt.Dĩ nhiên, những thứ này đều là do bản thân Đường Tuế tự cảm nhận."Tại sao anh lại lạnh lùng và tàn nhẫn như vậy?”Đường Tuế đi đến bên cạnh anh, cơ thể mềm mại của cô trực tiếp treo ở trên người anh.Lục Thời Minh vừa định đẩy cô ra, nhưng mà ánh mắt anh lại chạm đến ánh mắt Đường Tuế, trong lòng không khỏi cứng lại."Trước tiên cô buông ra đi."m thanh đã hết sức bình tĩnh."Tôi không muốn."Đường Tuế sống chết không chịu buông tay.Luân Hồi Kính: Lục Thời Minh hắc hóa -5, giá trị hắc hóa còn lại 45.Đường Tuế nghe thấy truyền tin từ Luân Hồi Kính, không khỏi bật cười.Cái miệng mềm mại cong lên, hôn lên mặt Lục Thời Minh một cái.Thật đúng là tên kiêu ngạo đáng chết, rõ ràng là thích, nhưng vẫn muốn giả vờ không thích.Theo âm thanh của nụ hôn vang lên, cơ thể Lục Thời Minh đã cứng đờ tại chỗ."Tôi đến tìm anh đi ăn cơm, cùng tôi đi ra ngoài ăn cơm."Đường Tuế thấy lỗ tai anh đều đã đỏ bừng, cũng không có ý định trêu chọc anh nữa, liền rời khỏi người anh."Không đi sao?"Đường Tuế thấy anh không trả lời, đưa ngón tay ra, chọt chọt trên người anh.Cơ thể Lục Thời Minh có chút cứng, tay cũng cứng lại..
Vẻ đẹp khiến cho người ta thán phục.
Đường Tuế đứng ở trước thang máy, giữa những tiếng hít thở xung quanh.
Đinh, cửa mở ra.
Ngay khi Lục Dữ Phong chuẩn bị đi ra từ bên trong, vừa nâng mắt lên đã thấy Đường Tuế.
Điềm đạm đáng yêu làm cho hắn muốn bảo vệ.
Bình thường khi nhìn thấy những cô gái như thế, hắn cũng sẽ nhìn lâu thêm mấy lần, chỉ là hôm nay hắn nhìn thế nào cũng cảm thấy có chút quen mắt.
"Anh không ra à?"
Đường Tuế cau mày, thấy Lục Dữ Phong một mực ở trong không chịu ra, không khỏi có chút cáu kỉnh.
"Đường Tuế!"
Lục Dữ Phong nghe được giọng của cô, có hơi ngạc nhiên.
Lúc này, hắn lại quan sát Đường Tuế từ trên xuống dưới.
Không thể nào, mặt mũi của Đường Tuế rõ ràng là thô tục chỉ hơi quyến rũ một chút, cô gái trước mắt hắn như hoa sen mới nở, làm sao có thể là cô gái Đường Tuế kia.
Hắn nhíu mày một cái, lập tức cảm thấy không thể nào!
"Đi ra, chó ngoan không cản đường.
" Đường Tuế đứng ở bên ngoài một lúc lâu cũng không thấy Lục Dữ Phong đi ra, chân mày nheo lại, trực tiếp đưa tay ra, lôi Lục Dữ Phong ra ngoài.
Cô nhấn thang máy rất nhanh, thang máy chậm rãi đi lên.
Lục Dữ Phong đứng ở bên ngoài thang máy thừ người ra.
Người vừa rồi, thế mà lại là Đường Tuế.
Tại sao cô đột nhiên lại trang điểm như vậy? Nhất định là muốn câu dẫn hắn.
Nghe ngóng được hắn thích kiểu người như này?
Nỗ lực muốn câu dẫn hắn sao?
A, đã quá muộn rồi.
Cô có quan hệ cùng với chú của hắn, còn đến nhà hắn một cách công khai.
Bây giờ mẹ hắn cũng không thích cô, cô không xứng làm người phụ nữ của hắn nữa rồi.
Chỉ là, nhìn dáng vẻ của cô, có lẽ, hắn vẫn có thể chấp nhận được việc lén lút chơi bời với một người phụ nữ như cô.
Hắn đặt một tay ở thắt lưng, sải bước đi về phía trước.
Đường Tuế đứng ở trước cửa phòng của Lục Thời Minh, dùng đôi tay nhỏ bé trắng noãn, nhẹ nhàng gõ cửa một cái.
"Vào đi.
"
Bên tai truyền đến giọng nói lạnh như băng của Lục Thời Minh.
Đường Tuế đẩy cửa ra, đi vào.
Lục Thời Minh ngửi được mùi thơm trong không khí chỉ thuộc về trên người Đường Tuế, không nhịn được đặt cây bút máy trong tay xuống, ngẩng đầu lên nhìn.
"Tại sao cô lại đến đây?"
Sau khi trải qua trò chơi ở công viên giải trí lần trước, mối quan hệ giữa hai người đã có một bước nhảy vọt.
Dĩ nhiên, những thứ này đều là do bản thân Đường Tuế tự cảm nhận.
"Tại sao anh lại lạnh lùng và tàn nhẫn như vậy?”
Đường Tuế đi đến bên cạnh anh, cơ thể mềm mại của cô trực tiếp treo ở trên người anh.
Lục Thời Minh vừa định đẩy cô ra, nhưng mà ánh mắt anh lại chạm đến ánh mắt Đường Tuế, trong lòng không khỏi cứng lại.
"Trước tiên cô buông ra đi.
"
m thanh đã hết sức bình tĩnh.
"Tôi không muốn.
"
Đường Tuế sống chết không chịu buông tay.
Luân Hồi Kính: Lục Thời Minh hắc hóa -5, giá trị hắc hóa còn lại 45.
Đường Tuế nghe thấy truyền tin từ Luân Hồi Kính, không khỏi bật cười.
Cái miệng mềm mại cong lên, hôn lên mặt Lục Thời Minh một cái.
Thật đúng là tên kiêu ngạo đáng chết, rõ ràng là thích, nhưng vẫn muốn giả vờ không thích.
Theo âm thanh của nụ hôn vang lên, cơ thể Lục Thời Minh đã cứng đờ tại chỗ.
"Tôi đến tìm anh đi ăn cơm, cùng tôi đi ra ngoài ăn cơm.
"
Đường Tuế thấy lỗ tai anh đều đã đỏ bừng, cũng không có ý định trêu chọc anh nữa, liền rời khỏi người anh.
"Không đi sao?"
Đường Tuế thấy anh không trả lời, đưa ngón tay ra, chọt chọt trên người anh.
Cơ thể Lục Thời Minh có chút cứng, tay cũng cứng lại.
.
Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy TôiTác giả: Linh MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTháng sáu trời nóng bức, tiếng ve râm rang. Vừa rồi trời còn nắng gắt, chớp mắt mây đen lại kéo đến, trời bắt đầu đổ mưa to ào ào. Đường Tuế ôm chăn ngồi dậy, sắc mặt ngơ ngác, đôi mắt to mờ mịt đọng nước, luống cuống quan sát xung quanh. Cô, cô thật sự bị Huyền Ly thượng thần ném đi rồi? Chỉ cho cô một cái Luân Hồi Kính, rồi để cô xuyên qua 3000 thế giới, mới có thể quay về thiên giới. Luân Hồi Kính nói, nhân vật cô xuyên qua căn bản đều xoay quanh nam chính, cô phải tháo gỡ ràng buộc của cốt truyện vừa không thể phá hư nó, nếu không sẽ bị điện giật. Trừ khi cô bài trừ hết giá trị hắc hóa của nam phụ đến khi nó trở về 0 mới có thế không đi theo nội dung cốt truyện, thích làm gì thì làm. Mắt Đường Tuế đỏ ngầu, tóc cũng rối loạn, ngẩn người. Bỗng nhiên, cửa phòng mở ra. Thiếu niên mặc trang phục quản gia, mang theo quần áo và hộp đựng giày bước vào. Sắc mặt thiếu niên lãnh đạm, mặt không biểu cảm đặt đồ lên khay trà. Hôm nay lại cứ ngồi ngây người như phỗng. Sự yên lặng quỷ dị như vậy… Vẻ đẹp khiến cho người ta thán phục.Đường Tuế đứng ở trước thang máy, giữa những tiếng hít thở xung quanh.Đinh, cửa mở ra.Ngay khi Lục Dữ Phong chuẩn bị đi ra từ bên trong, vừa nâng mắt lên đã thấy Đường Tuế.Điềm đạm đáng yêu làm cho hắn muốn bảo vệ.Bình thường khi nhìn thấy những cô gái như thế, hắn cũng sẽ nhìn lâu thêm mấy lần, chỉ là hôm nay hắn nhìn thế nào cũng cảm thấy có chút quen mắt."Anh không ra à?"Đường Tuế cau mày, thấy Lục Dữ Phong một mực ở trong không chịu ra, không khỏi có chút cáu kỉnh."Đường Tuế!"Lục Dữ Phong nghe được giọng của cô, có hơi ngạc nhiên.Lúc này, hắn lại quan sát Đường Tuế từ trên xuống dưới.Không thể nào, mặt mũi của Đường Tuế rõ ràng là thô tục chỉ hơi quyến rũ một chút, cô gái trước mắt hắn như hoa sen mới nở, làm sao có thể là cô gái Đường Tuế kia.Hắn nhíu mày một cái, lập tức cảm thấy không thể nào!"Đi ra, chó ngoan không cản đường." Đường Tuế đứng ở bên ngoài một lúc lâu cũng không thấy Lục Dữ Phong đi ra, chân mày nheo lại, trực tiếp đưa tay ra, lôi Lục Dữ Phong ra ngoài.Cô nhấn thang máy rất nhanh, thang máy chậm rãi đi lên.Lục Dữ Phong đứng ở bên ngoài thang máy thừ người ra.Người vừa rồi, thế mà lại là Đường Tuế.Tại sao cô đột nhiên lại trang điểm như vậy? Nhất định là muốn câu dẫn hắn.Nghe ngóng được hắn thích kiểu người như này?Nỗ lực muốn câu dẫn hắn sao?A, đã quá muộn rồi.Cô có quan hệ cùng với chú của hắn, còn đến nhà hắn một cách công khai.Bây giờ mẹ hắn cũng không thích cô, cô không xứng làm người phụ nữ của hắn nữa rồi.Chỉ là, nhìn dáng vẻ của cô, có lẽ, hắn vẫn có thể chấp nhận được việc lén lút chơi bời với một người phụ nữ như cô.Hắn đặt một tay ở thắt lưng, sải bước đi về phía trước.Đường Tuế đứng ở trước cửa phòng của Lục Thời Minh, dùng đôi tay nhỏ bé trắng noãn, nhẹ nhàng gõ cửa một cái."Vào đi."Bên tai truyền đến giọng nói lạnh như băng của Lục Thời Minh.Đường Tuế đẩy cửa ra, đi vào.Lục Thời Minh ngửi được mùi thơm trong không khí chỉ thuộc về trên người Đường Tuế, không nhịn được đặt cây bút máy trong tay xuống, ngẩng đầu lên nhìn."Tại sao cô lại đến đây?"Sau khi trải qua trò chơi ở công viên giải trí lần trước, mối quan hệ giữa hai người đã có một bước nhảy vọt.Dĩ nhiên, những thứ này đều là do bản thân Đường Tuế tự cảm nhận."Tại sao anh lại lạnh lùng và tàn nhẫn như vậy?”Đường Tuế đi đến bên cạnh anh, cơ thể mềm mại của cô trực tiếp treo ở trên người anh.Lục Thời Minh vừa định đẩy cô ra, nhưng mà ánh mắt anh lại chạm đến ánh mắt Đường Tuế, trong lòng không khỏi cứng lại."Trước tiên cô buông ra đi."m thanh đã hết sức bình tĩnh."Tôi không muốn."Đường Tuế sống chết không chịu buông tay.Luân Hồi Kính: Lục Thời Minh hắc hóa -5, giá trị hắc hóa còn lại 45.Đường Tuế nghe thấy truyền tin từ Luân Hồi Kính, không khỏi bật cười.Cái miệng mềm mại cong lên, hôn lên mặt Lục Thời Minh một cái.Thật đúng là tên kiêu ngạo đáng chết, rõ ràng là thích, nhưng vẫn muốn giả vờ không thích.Theo âm thanh của nụ hôn vang lên, cơ thể Lục Thời Minh đã cứng đờ tại chỗ."Tôi đến tìm anh đi ăn cơm, cùng tôi đi ra ngoài ăn cơm."Đường Tuế thấy lỗ tai anh đều đã đỏ bừng, cũng không có ý định trêu chọc anh nữa, liền rời khỏi người anh."Không đi sao?"Đường Tuế thấy anh không trả lời, đưa ngón tay ra, chọt chọt trên người anh.Cơ thể Lục Thời Minh có chút cứng, tay cũng cứng lại..