1. Tôi vội vàng sắp xếp cho cô gái ấy vào ở trong khu nhà tốt nhất phủ, sau đó về lục tung cả phòng mình lên. Nha hoàn thân cận Hạnh Nhi bất bình thay tôi: "Tướng quân thật quá đáng, trước kia tiểu thư theo ngài ấy vào sinh ra tử, nếm mật nằm gai, mới được sung sướng được dăm hôm, tướng quân đã dẫn theo người đàn bà khác về, lại còn có thai nữa chứ. Tiểu thư, tiểu thư còn chưa có con nữa này." Tôi nhắm mắt làm ngơ, lôi ra một hòm trang sức to oành. Hạnh Nhi cũng giúp tôi gói lại: "Tiểu thư làm đúng lắm, đã vậy thì mình về nhà, không cần phải chịu ấm ức." "Mau, giúp ta đem đồ sang chỗ Đào cô nương!" "Vậy em... gì cơ ạ?" ... Không có thời gian nữa rồi, tôi vội vàng ôm đồ chạy sang bên đó. Lúc đến nơi, tôi thấy Tề Kha đang ra lệnh cho đầu bếp bưng đủ thứ sơn hào hải vị vào phòng, không thiếu thứ gì. Tôi đứng bên cạnh hắn, nghiến răng: "Nhanh quá nhỉ." Tề Kha nhìn đống ngọc ngà châu báu trong tay tôi cũng cười giả lả: "Em cũng không chậm." Tôi với Tề Kha đều là người xuyên sách, trong thế…

Chương 9

Trông Em Từ Thuở Còn ThơTác giả: Đừng đùa nữa (Biệt Cảo Tiếu Liễu)Truyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình1. Tôi vội vàng sắp xếp cho cô gái ấy vào ở trong khu nhà tốt nhất phủ, sau đó về lục tung cả phòng mình lên. Nha hoàn thân cận Hạnh Nhi bất bình thay tôi: "Tướng quân thật quá đáng, trước kia tiểu thư theo ngài ấy vào sinh ra tử, nếm mật nằm gai, mới được sung sướng được dăm hôm, tướng quân đã dẫn theo người đàn bà khác về, lại còn có thai nữa chứ. Tiểu thư, tiểu thư còn chưa có con nữa này." Tôi nhắm mắt làm ngơ, lôi ra một hòm trang sức to oành. Hạnh Nhi cũng giúp tôi gói lại: "Tiểu thư làm đúng lắm, đã vậy thì mình về nhà, không cần phải chịu ấm ức." "Mau, giúp ta đem đồ sang chỗ Đào cô nương!" "Vậy em... gì cơ ạ?" ... Không có thời gian nữa rồi, tôi vội vàng ôm đồ chạy sang bên đó. Lúc đến nơi, tôi thấy Tề Kha đang ra lệnh cho đầu bếp bưng đủ thứ sơn hào hải vị vào phòng, không thiếu thứ gì. Tôi đứng bên cạnh hắn, nghiến răng: "Nhanh quá nhỉ." Tề Kha nhìn đống ngọc ngà châu báu trong tay tôi cũng cười giả lả: "Em cũng không chậm." Tôi với Tề Kha đều là người xuyên sách, trong thế… 9.Ngụy Phong được hạ nhân trong phủ tới khiêng về.Sau khi tiễn người, tôi vác gậy chặn cửa Tề Kha: "Khai báo thành khẩn sẽ được khoan hồng, nói, anh thuổng được món gì từ chỗ Ngụy Phong? Cưa đôi mỗi đứa một nửa."Tề Kha khinh bỉ nhìn tôi một cái rồi đi tới mở hộc tủ, lấy ra một miếng vải dính máu, hình như là xé từ vải áo ra."Thằng khùng này vứt nhân sâm ngàn năm chỏng chơ trong hộc tủ, nhưng lại giấu miếng vải rách này trong ngăn bí mật dưới gầm giường."Tôi dụi mắt nhìn kỹ, miếng vải in hình hello kitty này không phải là vải áo tôi mặc lúc xuyên tới đây hay sao?Hôm đó tôi xuyên cái bịch xuống ngay giữa ch.iến trường, thấy xung quanh toàn x.ác người, sợ muốn bay màu, vất vả lắm mới tìm được một người còn thoi thóp, chính là Ngụy đi.ên, thế là vội vàng xé áo băng bó cho gã.Sau đó...Đệ.ch, sau đó gã bắt đầu đối xử với tôi theo kiểu biế.n th.ái!Hóa ra nguồn gốc tộ.i á.c là từ đây!Tề Kha mặt mày lạnh te: "Ngụy Phong là thằng đ.iên, em biết anh thấy gì ở trong hậu viện nhà hắn không?"Tôi dựng hết cả tóc gáy lên: "Là, là cái gì?""Th.i th.ể, th.i th.ể nằm la liệt ngổn ngang trong nhà lao ngầm, toàn các cô gái trẻ, các cô ấy đều có một điểm chung."Tề Kha nhìn tôi: "Họ đều có nét gì đó giống em."...Giây phút này trong đầu tôi chỉ có một ý nghĩ.Nam chính ơi con lớn nhanh lên đi! Bà mẹ già này tham sống sợ ch.ết lắm, rất cần con bảo vệ!Thế là bọn tôi bắt đầu bước lên con đường nuôi con gian khổ dài đằng đẵng.Chẳng bao lâu tôi đã quên mất tên kh.ốn Ngụy Phong, bởi vì hào quang nam chính của Tiểu Thiên quá dễ sử dụng.Phải, Tiểu Thiên, nam chính của bộ truyện này, Long Kình Thiên.Một cái tên bất cháy, rất hợp làm nam chính.Hào quang nam chính này dễ dùng đến mức nào ấy hả?Tôi bế nó đi đá.nh bạ.c, lần nào cũng gom sò.ng.Tề Kha bồng nó đi dạo dưới đáy vực, lần nào cũng nhặt được bí kíp võ công thượng thừa.Hạnh Nhi dẫn nó lên núi chơi, lần nào cũng nhặt được thảo dược quý, nhân sâm lụm cả rổ, phơi đầy sân như phơi củ cải.Cứ thế, chúng tôi sống phè phỡn sung sướng nhờ lợi dụng bug của thế giới này.Cuộc sống nhàn nhã quên cả tháng ngày.Đến lúc Tiểu Thiên biết nói, Đào Vân Nhi chẳng biết hóng được tin tức của chồng cô ấy ở chỗ nào, đòi dắt Tiểu Thiên đi tìm.Ài, ngày đó rốt cuộc cũng phải đến.Bước ngoặt đầu tiên trong truyện, trên đường tìm chồng Đào Vân Nhi vì bảo vệ con mà ch.ết, Tiểu Thiên được cha mình đón về, trở thành lãnh chúa một phương.

Trông Em Từ Thuở Còn ThơTác giả: Đừng đùa nữa (Biệt Cảo Tiếu Liễu)Truyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình1. Tôi vội vàng sắp xếp cho cô gái ấy vào ở trong khu nhà tốt nhất phủ, sau đó về lục tung cả phòng mình lên. Nha hoàn thân cận Hạnh Nhi bất bình thay tôi: "Tướng quân thật quá đáng, trước kia tiểu thư theo ngài ấy vào sinh ra tử, nếm mật nằm gai, mới được sung sướng được dăm hôm, tướng quân đã dẫn theo người đàn bà khác về, lại còn có thai nữa chứ. Tiểu thư, tiểu thư còn chưa có con nữa này." Tôi nhắm mắt làm ngơ, lôi ra một hòm trang sức to oành. Hạnh Nhi cũng giúp tôi gói lại: "Tiểu thư làm đúng lắm, đã vậy thì mình về nhà, không cần phải chịu ấm ức." "Mau, giúp ta đem đồ sang chỗ Đào cô nương!" "Vậy em... gì cơ ạ?" ... Không có thời gian nữa rồi, tôi vội vàng ôm đồ chạy sang bên đó. Lúc đến nơi, tôi thấy Tề Kha đang ra lệnh cho đầu bếp bưng đủ thứ sơn hào hải vị vào phòng, không thiếu thứ gì. Tôi đứng bên cạnh hắn, nghiến răng: "Nhanh quá nhỉ." Tề Kha nhìn đống ngọc ngà châu báu trong tay tôi cũng cười giả lả: "Em cũng không chậm." Tôi với Tề Kha đều là người xuyên sách, trong thế… 9.Ngụy Phong được hạ nhân trong phủ tới khiêng về.Sau khi tiễn người, tôi vác gậy chặn cửa Tề Kha: "Khai báo thành khẩn sẽ được khoan hồng, nói, anh thuổng được món gì từ chỗ Ngụy Phong? Cưa đôi mỗi đứa một nửa."Tề Kha khinh bỉ nhìn tôi một cái rồi đi tới mở hộc tủ, lấy ra một miếng vải dính máu, hình như là xé từ vải áo ra."Thằng khùng này vứt nhân sâm ngàn năm chỏng chơ trong hộc tủ, nhưng lại giấu miếng vải rách này trong ngăn bí mật dưới gầm giường."Tôi dụi mắt nhìn kỹ, miếng vải in hình hello kitty này không phải là vải áo tôi mặc lúc xuyên tới đây hay sao?Hôm đó tôi xuyên cái bịch xuống ngay giữa ch.iến trường, thấy xung quanh toàn x.ác người, sợ muốn bay màu, vất vả lắm mới tìm được một người còn thoi thóp, chính là Ngụy đi.ên, thế là vội vàng xé áo băng bó cho gã.Sau đó...Đệ.ch, sau đó gã bắt đầu đối xử với tôi theo kiểu biế.n th.ái!Hóa ra nguồn gốc tộ.i á.c là từ đây!Tề Kha mặt mày lạnh te: "Ngụy Phong là thằng đ.iên, em biết anh thấy gì ở trong hậu viện nhà hắn không?"Tôi dựng hết cả tóc gáy lên: "Là, là cái gì?""Th.i th.ể, th.i th.ể nằm la liệt ngổn ngang trong nhà lao ngầm, toàn các cô gái trẻ, các cô ấy đều có một điểm chung."Tề Kha nhìn tôi: "Họ đều có nét gì đó giống em."...Giây phút này trong đầu tôi chỉ có một ý nghĩ.Nam chính ơi con lớn nhanh lên đi! Bà mẹ già này tham sống sợ ch.ết lắm, rất cần con bảo vệ!Thế là bọn tôi bắt đầu bước lên con đường nuôi con gian khổ dài đằng đẵng.Chẳng bao lâu tôi đã quên mất tên kh.ốn Ngụy Phong, bởi vì hào quang nam chính của Tiểu Thiên quá dễ sử dụng.Phải, Tiểu Thiên, nam chính của bộ truyện này, Long Kình Thiên.Một cái tên bất cháy, rất hợp làm nam chính.Hào quang nam chính này dễ dùng đến mức nào ấy hả?Tôi bế nó đi đá.nh bạ.c, lần nào cũng gom sò.ng.Tề Kha bồng nó đi dạo dưới đáy vực, lần nào cũng nhặt được bí kíp võ công thượng thừa.Hạnh Nhi dẫn nó lên núi chơi, lần nào cũng nhặt được thảo dược quý, nhân sâm lụm cả rổ, phơi đầy sân như phơi củ cải.Cứ thế, chúng tôi sống phè phỡn sung sướng nhờ lợi dụng bug của thế giới này.Cuộc sống nhàn nhã quên cả tháng ngày.Đến lúc Tiểu Thiên biết nói, Đào Vân Nhi chẳng biết hóng được tin tức của chồng cô ấy ở chỗ nào, đòi dắt Tiểu Thiên đi tìm.Ài, ngày đó rốt cuộc cũng phải đến.Bước ngoặt đầu tiên trong truyện, trên đường tìm chồng Đào Vân Nhi vì bảo vệ con mà ch.ết, Tiểu Thiên được cha mình đón về, trở thành lãnh chúa một phương.

Trông Em Từ Thuở Còn ThơTác giả: Đừng đùa nữa (Biệt Cảo Tiếu Liễu)Truyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình1. Tôi vội vàng sắp xếp cho cô gái ấy vào ở trong khu nhà tốt nhất phủ, sau đó về lục tung cả phòng mình lên. Nha hoàn thân cận Hạnh Nhi bất bình thay tôi: "Tướng quân thật quá đáng, trước kia tiểu thư theo ngài ấy vào sinh ra tử, nếm mật nằm gai, mới được sung sướng được dăm hôm, tướng quân đã dẫn theo người đàn bà khác về, lại còn có thai nữa chứ. Tiểu thư, tiểu thư còn chưa có con nữa này." Tôi nhắm mắt làm ngơ, lôi ra một hòm trang sức to oành. Hạnh Nhi cũng giúp tôi gói lại: "Tiểu thư làm đúng lắm, đã vậy thì mình về nhà, không cần phải chịu ấm ức." "Mau, giúp ta đem đồ sang chỗ Đào cô nương!" "Vậy em... gì cơ ạ?" ... Không có thời gian nữa rồi, tôi vội vàng ôm đồ chạy sang bên đó. Lúc đến nơi, tôi thấy Tề Kha đang ra lệnh cho đầu bếp bưng đủ thứ sơn hào hải vị vào phòng, không thiếu thứ gì. Tôi đứng bên cạnh hắn, nghiến răng: "Nhanh quá nhỉ." Tề Kha nhìn đống ngọc ngà châu báu trong tay tôi cũng cười giả lả: "Em cũng không chậm." Tôi với Tề Kha đều là người xuyên sách, trong thế… 9.Ngụy Phong được hạ nhân trong phủ tới khiêng về.Sau khi tiễn người, tôi vác gậy chặn cửa Tề Kha: "Khai báo thành khẩn sẽ được khoan hồng, nói, anh thuổng được món gì từ chỗ Ngụy Phong? Cưa đôi mỗi đứa một nửa."Tề Kha khinh bỉ nhìn tôi một cái rồi đi tới mở hộc tủ, lấy ra một miếng vải dính máu, hình như là xé từ vải áo ra."Thằng khùng này vứt nhân sâm ngàn năm chỏng chơ trong hộc tủ, nhưng lại giấu miếng vải rách này trong ngăn bí mật dưới gầm giường."Tôi dụi mắt nhìn kỹ, miếng vải in hình hello kitty này không phải là vải áo tôi mặc lúc xuyên tới đây hay sao?Hôm đó tôi xuyên cái bịch xuống ngay giữa ch.iến trường, thấy xung quanh toàn x.ác người, sợ muốn bay màu, vất vả lắm mới tìm được một người còn thoi thóp, chính là Ngụy đi.ên, thế là vội vàng xé áo băng bó cho gã.Sau đó...Đệ.ch, sau đó gã bắt đầu đối xử với tôi theo kiểu biế.n th.ái!Hóa ra nguồn gốc tộ.i á.c là từ đây!Tề Kha mặt mày lạnh te: "Ngụy Phong là thằng đ.iên, em biết anh thấy gì ở trong hậu viện nhà hắn không?"Tôi dựng hết cả tóc gáy lên: "Là, là cái gì?""Th.i th.ể, th.i th.ể nằm la liệt ngổn ngang trong nhà lao ngầm, toàn các cô gái trẻ, các cô ấy đều có một điểm chung."Tề Kha nhìn tôi: "Họ đều có nét gì đó giống em."...Giây phút này trong đầu tôi chỉ có một ý nghĩ.Nam chính ơi con lớn nhanh lên đi! Bà mẹ già này tham sống sợ ch.ết lắm, rất cần con bảo vệ!Thế là bọn tôi bắt đầu bước lên con đường nuôi con gian khổ dài đằng đẵng.Chẳng bao lâu tôi đã quên mất tên kh.ốn Ngụy Phong, bởi vì hào quang nam chính của Tiểu Thiên quá dễ sử dụng.Phải, Tiểu Thiên, nam chính của bộ truyện này, Long Kình Thiên.Một cái tên bất cháy, rất hợp làm nam chính.Hào quang nam chính này dễ dùng đến mức nào ấy hả?Tôi bế nó đi đá.nh bạ.c, lần nào cũng gom sò.ng.Tề Kha bồng nó đi dạo dưới đáy vực, lần nào cũng nhặt được bí kíp võ công thượng thừa.Hạnh Nhi dẫn nó lên núi chơi, lần nào cũng nhặt được thảo dược quý, nhân sâm lụm cả rổ, phơi đầy sân như phơi củ cải.Cứ thế, chúng tôi sống phè phỡn sung sướng nhờ lợi dụng bug của thế giới này.Cuộc sống nhàn nhã quên cả tháng ngày.Đến lúc Tiểu Thiên biết nói, Đào Vân Nhi chẳng biết hóng được tin tức của chồng cô ấy ở chỗ nào, đòi dắt Tiểu Thiên đi tìm.Ài, ngày đó rốt cuộc cũng phải đến.Bước ngoặt đầu tiên trong truyện, trên đường tìm chồng Đào Vân Nhi vì bảo vệ con mà ch.ết, Tiểu Thiên được cha mình đón về, trở thành lãnh chúa một phương.

Chương 9