Thu Danh Duy hóa thân mình thành một nhân vật trong sách.Ở chặng đua chung kết cuối cùng tại giải châu Á, chiếc xe bất ngờ mất lái và rơi từ đường núi cao hơn 3.000m so với mực nước biển.Khi mở mắt ra lần nữa, cô lại trở thành vai nữ chính tiểu hoa đán của một tên trùm cẩu huyết, đang ngồi trong đại sảnh của tòa nhà tập đoàn nhà họ Thu, kiên nhẫn chờ đợi nam chính xuống gặp cô.Ly cà phê cô cầm trong lòng bàn tay cũng dần nguội lạnh.Ánh qua bề mặt chất lỏng màu nâu sẫm ấy, phản chiếu khuôn mặt nhợt nhạt hao gầy, thiếu sức sống của cô.Rất đẹp nhưng cũng tiều tụy và hốc hác.Có lẽ là do sau khi chờ đợi quá lâu, trong lòng đã rõ người mà mình chờ mong cũng sẽ không xuất hiện, hàng lông mi run rẩy hạ xuống che khuất vành mắt ngấn lệ, chỉ biết nhìn bản thân mình mà thương hại."Thưa cô chủ, tôi có thể đổi giúp cô một tách cà phê khác được không? Tổng giám đốc Lục có quá nhiều công việc phải làm, vì vậy anh ấy cũng không có nhiều thời gian rảnh tiếp đón. Mong cô thông cảm." Những lời này của…
Chương 160
Tôi Mới Là Ân Nhân Cứu Nam ChínhTác giả: Sâm Hạ QuỳTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhThu Danh Duy hóa thân mình thành một nhân vật trong sách.Ở chặng đua chung kết cuối cùng tại giải châu Á, chiếc xe bất ngờ mất lái và rơi từ đường núi cao hơn 3.000m so với mực nước biển.Khi mở mắt ra lần nữa, cô lại trở thành vai nữ chính tiểu hoa đán của một tên trùm cẩu huyết, đang ngồi trong đại sảnh của tòa nhà tập đoàn nhà họ Thu, kiên nhẫn chờ đợi nam chính xuống gặp cô.Ly cà phê cô cầm trong lòng bàn tay cũng dần nguội lạnh.Ánh qua bề mặt chất lỏng màu nâu sẫm ấy, phản chiếu khuôn mặt nhợt nhạt hao gầy, thiếu sức sống của cô.Rất đẹp nhưng cũng tiều tụy và hốc hác.Có lẽ là do sau khi chờ đợi quá lâu, trong lòng đã rõ người mà mình chờ mong cũng sẽ không xuất hiện, hàng lông mi run rẩy hạ xuống che khuất vành mắt ngấn lệ, chỉ biết nhìn bản thân mình mà thương hại."Thưa cô chủ, tôi có thể đổi giúp cô một tách cà phê khác được không? Tổng giám đốc Lục có quá nhiều công việc phải làm, vì vậy anh ấy cũng không có nhiều thời gian rảnh tiếp đón. Mong cô thông cảm." Những lời này của… Nhưng cũng chính nhờ sự ngốc nghếch ấy của anh mà có mới cảm nhận được sự thành thật trong anh, mới khiến cô cảm thấy quãng đường sau này có thêm một người bầu bạn cũng tốt.Cô là sự rung động ngoài ý muốn của anh, cô vì cớ gì mà không thể cho anh một ngoại lệ?Không ai trong hai người họ nói ra câu “thích” nhưng so với những người nói ngàn vạn lần câu “anh yêu em” lại cảm nhận được rõ ràng tâm ý của đối phương hơn.Bởi vì tình yêu thật sự không thể nói ra một cách rõ ràng.Khoảnh khắc nó bước vào trong lòng một người, hòa tan vào trong hơi thở, len lỏi vào giấc mơ, âm thầm theo dõi từng thay đổi nhỏ trong ánh mắt.Căn bản không cần nhiều lời …Tô Ngạn và Quý Ninh đang trốn trong góc tối nhìn trộm bốn mắt nhìn nhau rất hiểu ý mà đi ra ngoài.Sau khi xuống tầng, Quý Ninh cười vui vẻ nói: “Anh Nguyên Triệt cũng coi như là thuận lợi gả đi rồi.”“Thật quá là có lợi cho tên tiểu tử Bạc Nguyên Triệt rồi! Một người tài giỏi như chị Duy vậy mà lại nhìn trúng cậu ta cơ chứ!” Tô Ngạn mặc dù miệng thì nói như vậy nhưng trên mặt đều là niềm vui cùng sự chúc phúc.Nửa năm gần đây xảy ra biết bao nhiêu chuyện, khiến bọn họ đã hiểu ra Thu Thanh Duy chính là mạng sống của Bạc Nguyên Triệt, đời này kiếp này không thể rời xa.Nửa đêm.Bạc Nguyên Triệt lại đăng một bài weibo mới.Bạc Nguyên Triệt: “Giới thiệu với mọi người, đây là bạn gái của tôi.”Trên ảnh là hai bàn tay đang nắm chặt lấy nhau, chỉ một bức ảnh cũng có thể nhìn ra tình yêu mãnh liệt giữa hai người.Thế nên, những kỹ thuật viên vừa lấy lại được nick weibo cho Bạc Nguyên Triệt một lần nữa phải ra tay.Toàn cư dân mạng hóng dưa suốt một đêm, Bạc Nguyên Triệt cũng vì tỏ tình thành công mà vui sướиɠ đến mức mất ngủ.Ngày thứ hai tỉnh dậy, toàn thân không có chút sức sống, tinh thần mệt mỏi, nghe thấy phòng bên cạnh phát ra âm thanh anh liền lập tức đứng dậy mở cửa đi ra ngoài.Thu Thanh Duy vẫn như ngày thường, trên người mặc quần áo thể thao chuẩn bị đi chạy buổi sáng. Ngoảnh đầu thấy Bạc Nguyên Triệt đứng ở bên cạnh, trên mắt treo hai quầng thâm rõ ràng đến mức muốn lơ đi giả vờ như không thấy cũng khó.Tên tiểu gia hỏa này chắc cả đêm qua không ngủ đây.“Chào buổi sáng.” Bạc Nguyên Triệt lên tiếng chào hỏi.“Chào buổi sáng.” Thu Thanh Duy trả lời một câu rất tự nhiên sau đó nhìn chằm chằm vào mảng thâm quầng dưới mắt của anh nói: “Em đi chạy bộ đây, hay là anh vào ngủ thêm một chút nữa đi? Hôm nay cũng không có việc gì, có thể ở nhà nghỉ ngơi đàng hoàng.”Bạc Nguyên Triệt lắc đầu: “Không cần, anh không buồn ngủ.”Thu Thanh Duy rõ ràng không tin.Nhưng Bạc Nguyên Triệt lại là nói thật, người mà anh thích đồng ý làm bạn gái anh, anh vui đến phát điên lên không được à? Làm sao mà ngủ được cơ chứ …Chỉ có điều, Tiểu Duy nhìn có vẻ rất bình tĩnh, lời tỏ tình tối qua hình như không ảnh hưởng gì đến cô, tất cả vẫn giống lúc trước như chưa có gì thay đổi.Điều này khiến anh cảm thấy bất an, ngập ngừng lên tiếng: “Lời nói … hôm qua em nói … có tính không?”Thu Thanh Duy không biết điều anh muốn nói đến là gì: “Em đã nói gì cơ?”Trái tim dường như đang bị treo lên, hô hấp cũng tưởng như dừng lại.Bạc Nguyên Triệt bất giác cảm thấy sợ hãi, tất cả những điều tốt đẹp đêm qua quá không chân thực, không phải là anh uống say rồi nằm mơ đấy chứ!Anh hoang mang muốn xác nhận lại lần nữa: “Tối qua anh … anh tỏ tình với em rồi …”Thu Thanh Duy gật đầu: “Tỏ tình rồi.”Anh nuốt nước bọt, nhìn cô một lúc, tiếp tục nói, “Em … Em nói đồng ý …”Đối mặt với anh mắt không chắc chắn của anh, Thu Thanh Duy cuối cùng cũng hiểu ra, giơ tay đưa cho anh một hạt dẻ, cười cười nói: “Nghĩ cái gì vậy? Chuyện em đã đồng ý em sẽ không hối hận đâu.”Huống hồ còn là chuyện quan trọng như thế, cô làm sao có thể tùy tiện trêu đùa được?Một cơn đau nhẹ từ trán lan tỏa ra khắp chân tay, Bạc Nguyên Triệt đưa tay ấn ấn, cuối cùng cũng lộ ra một nụ cười nhẹ nhõm.“Vậy thì …” Ánh mắt anh đảo qua đảo lại, âm thanh có chút căng thẳng, “Bắt đầu từ hôm nay, em chính là … bạn gái của anh rồi?”“Bạn gái” – một từ ngữ lạ lùng phát ra từ miệng anh, cả hai người đều hơi ngây ra một lúc.Cho dù là trước khi xuyên vào sách hay sau khi xuyên vào sách, thì đây là lần đầu tiên Thu Thanh Duy làm bạn gái của người khác, đối với Bạc Nguyên Triệt mà nói thì cô chính là mối tình đầu của anh.Bầu không khí nóng lên lạ thường.
Nhưng cũng chính nhờ sự ngốc nghếch ấy của anh mà có mới cảm nhận được sự thành thật trong anh, mới khiến cô cảm thấy quãng đường sau này có thêm một người bầu bạn cũng tốt.
Cô là sự rung động ngoài ý muốn của anh, cô vì cớ gì mà không thể cho anh một ngoại lệ?
Không ai trong hai người họ nói ra câu “thích” nhưng so với những người nói ngàn vạn lần câu “anh yêu em” lại cảm nhận được rõ ràng tâm ý của đối phương hơn.
Bởi vì tình yêu thật sự không thể nói ra một cách rõ ràng.
Khoảnh khắc nó bước vào trong lòng một người, hòa tan vào trong hơi thở, len lỏi vào giấc mơ, âm thầm theo dõi từng thay đổi nhỏ trong ánh mắt.
Căn bản không cần nhiều lời …
Tô Ngạn và Quý Ninh đang trốn trong góc tối nhìn trộm bốn mắt nhìn nhau rất hiểu ý mà đi ra ngoài.
Sau khi xuống tầng, Quý Ninh cười vui vẻ nói: “Anh Nguyên Triệt cũng coi như là thuận lợi gả đi rồi.”
“Thật quá là có lợi cho tên tiểu tử Bạc Nguyên Triệt rồi! Một người tài giỏi như chị Duy vậy mà lại nhìn trúng cậu ta cơ chứ!” Tô Ngạn mặc dù miệng thì nói như vậy nhưng trên mặt đều là niềm vui cùng sự chúc phúc.
Nửa năm gần đây xảy ra biết bao nhiêu chuyện, khiến bọn họ đã hiểu ra Thu Thanh Duy chính là mạng sống của Bạc Nguyên Triệt, đời này kiếp này không thể rời xa.
Nửa đêm.
Bạc Nguyên Triệt lại đăng một bài weibo mới.
Bạc Nguyên Triệt: “Giới thiệu với mọi người, đây là bạn gái của tôi.”
Trên ảnh là hai bàn tay đang nắm chặt lấy nhau, chỉ một bức ảnh cũng có thể nhìn ra tình yêu mãnh liệt giữa hai người.
Thế nên, những kỹ thuật viên vừa lấy lại được nick weibo cho Bạc Nguyên Triệt một lần nữa phải ra tay.
Toàn cư dân mạng hóng dưa suốt một đêm, Bạc Nguyên Triệt cũng vì tỏ tình thành công mà vui sướиɠ đến mức mất ngủ.
Ngày thứ hai tỉnh dậy, toàn thân không có chút sức sống, tinh thần mệt mỏi, nghe thấy phòng bên cạnh phát ra âm thanh anh liền lập tức đứng dậy mở cửa đi ra ngoài.
Thu Thanh Duy vẫn như ngày thường, trên người mặc quần áo thể thao chuẩn bị đi chạy buổi sáng. Ngoảnh đầu thấy Bạc Nguyên Triệt đứng ở bên cạnh, trên mắt treo hai quầng thâm rõ ràng đến mức muốn lơ đi giả vờ như không thấy cũng khó.
Tên tiểu gia hỏa này chắc cả đêm qua không ngủ đây.
“Chào buổi sáng.” Bạc Nguyên Triệt lên tiếng chào hỏi.
“Chào buổi sáng.” Thu Thanh Duy trả lời một câu rất tự nhiên sau đó nhìn chằm chằm vào mảng thâm quầng dưới mắt của anh nói: “Em đi chạy bộ đây, hay là anh vào ngủ thêm một chút nữa đi? Hôm nay cũng không có việc gì, có thể ở nhà nghỉ ngơi đàng hoàng.”
Bạc Nguyên Triệt lắc đầu: “Không cần, anh không buồn ngủ.”
Thu Thanh Duy rõ ràng không tin.
Nhưng Bạc Nguyên Triệt lại là nói thật, người mà anh thích đồng ý làm bạn gái anh, anh vui đến phát điên lên không được à? Làm sao mà ngủ được cơ chứ …
Chỉ có điều, Tiểu Duy nhìn có vẻ rất bình tĩnh, lời tỏ tình tối qua hình như không ảnh hưởng gì đến cô, tất cả vẫn giống lúc trước như chưa có gì thay đổi.
Điều này khiến anh cảm thấy bất an, ngập ngừng lên tiếng: “Lời nói … hôm qua em nói … có tính không?”
Thu Thanh Duy không biết điều anh muốn nói đến là gì: “Em đã nói gì cơ?”
Trái tim dường như đang bị treo lên, hô hấp cũng tưởng như dừng lại.
Bạc Nguyên Triệt bất giác cảm thấy sợ hãi, tất cả những điều tốt đẹp đêm qua quá không chân thực, không phải là anh uống say rồi nằm mơ đấy chứ!
Anh hoang mang muốn xác nhận lại lần nữa: “Tối qua anh … anh tỏ tình với em rồi …”
Thu Thanh Duy gật đầu: “Tỏ tình rồi.”
Anh nuốt nước bọt, nhìn cô một lúc, tiếp tục nói, “Em … Em nói đồng ý …”
Đối mặt với anh mắt không chắc chắn của anh, Thu Thanh Duy cuối cùng cũng hiểu ra, giơ tay đưa cho anh một hạt dẻ, cười cười nói: “Nghĩ cái gì vậy? Chuyện em đã đồng ý em sẽ không hối hận đâu.”
Huống hồ còn là chuyện quan trọng như thế, cô làm sao có thể tùy tiện trêu đùa được?
Một cơn đau nhẹ từ trán lan tỏa ra khắp chân tay, Bạc Nguyên Triệt đưa tay ấn ấn, cuối cùng cũng lộ ra một nụ cười nhẹ nhõm.
“Vậy thì …” Ánh mắt anh đảo qua đảo lại, âm thanh có chút căng thẳng, “Bắt đầu từ hôm nay, em chính là … bạn gái của anh rồi?”
“Bạn gái” – một từ ngữ lạ lùng phát ra từ miệng anh, cả hai người đều hơi ngây ra một lúc.
Cho dù là trước khi xuyên vào sách hay sau khi xuyên vào sách, thì đây là lần đầu tiên Thu Thanh Duy làm bạn gái của người khác, đối với Bạc Nguyên Triệt mà nói thì cô chính là mối tình đầu của anh.
Bầu không khí nóng lên lạ thường.
Tôi Mới Là Ân Nhân Cứu Nam ChínhTác giả: Sâm Hạ QuỳTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhThu Danh Duy hóa thân mình thành một nhân vật trong sách.Ở chặng đua chung kết cuối cùng tại giải châu Á, chiếc xe bất ngờ mất lái và rơi từ đường núi cao hơn 3.000m so với mực nước biển.Khi mở mắt ra lần nữa, cô lại trở thành vai nữ chính tiểu hoa đán của một tên trùm cẩu huyết, đang ngồi trong đại sảnh của tòa nhà tập đoàn nhà họ Thu, kiên nhẫn chờ đợi nam chính xuống gặp cô.Ly cà phê cô cầm trong lòng bàn tay cũng dần nguội lạnh.Ánh qua bề mặt chất lỏng màu nâu sẫm ấy, phản chiếu khuôn mặt nhợt nhạt hao gầy, thiếu sức sống của cô.Rất đẹp nhưng cũng tiều tụy và hốc hác.Có lẽ là do sau khi chờ đợi quá lâu, trong lòng đã rõ người mà mình chờ mong cũng sẽ không xuất hiện, hàng lông mi run rẩy hạ xuống che khuất vành mắt ngấn lệ, chỉ biết nhìn bản thân mình mà thương hại."Thưa cô chủ, tôi có thể đổi giúp cô một tách cà phê khác được không? Tổng giám đốc Lục có quá nhiều công việc phải làm, vì vậy anh ấy cũng không có nhiều thời gian rảnh tiếp đón. Mong cô thông cảm." Những lời này của… Nhưng cũng chính nhờ sự ngốc nghếch ấy của anh mà có mới cảm nhận được sự thành thật trong anh, mới khiến cô cảm thấy quãng đường sau này có thêm một người bầu bạn cũng tốt.Cô là sự rung động ngoài ý muốn của anh, cô vì cớ gì mà không thể cho anh một ngoại lệ?Không ai trong hai người họ nói ra câu “thích” nhưng so với những người nói ngàn vạn lần câu “anh yêu em” lại cảm nhận được rõ ràng tâm ý của đối phương hơn.Bởi vì tình yêu thật sự không thể nói ra một cách rõ ràng.Khoảnh khắc nó bước vào trong lòng một người, hòa tan vào trong hơi thở, len lỏi vào giấc mơ, âm thầm theo dõi từng thay đổi nhỏ trong ánh mắt.Căn bản không cần nhiều lời …Tô Ngạn và Quý Ninh đang trốn trong góc tối nhìn trộm bốn mắt nhìn nhau rất hiểu ý mà đi ra ngoài.Sau khi xuống tầng, Quý Ninh cười vui vẻ nói: “Anh Nguyên Triệt cũng coi như là thuận lợi gả đi rồi.”“Thật quá là có lợi cho tên tiểu tử Bạc Nguyên Triệt rồi! Một người tài giỏi như chị Duy vậy mà lại nhìn trúng cậu ta cơ chứ!” Tô Ngạn mặc dù miệng thì nói như vậy nhưng trên mặt đều là niềm vui cùng sự chúc phúc.Nửa năm gần đây xảy ra biết bao nhiêu chuyện, khiến bọn họ đã hiểu ra Thu Thanh Duy chính là mạng sống của Bạc Nguyên Triệt, đời này kiếp này không thể rời xa.Nửa đêm.Bạc Nguyên Triệt lại đăng một bài weibo mới.Bạc Nguyên Triệt: “Giới thiệu với mọi người, đây là bạn gái của tôi.”Trên ảnh là hai bàn tay đang nắm chặt lấy nhau, chỉ một bức ảnh cũng có thể nhìn ra tình yêu mãnh liệt giữa hai người.Thế nên, những kỹ thuật viên vừa lấy lại được nick weibo cho Bạc Nguyên Triệt một lần nữa phải ra tay.Toàn cư dân mạng hóng dưa suốt một đêm, Bạc Nguyên Triệt cũng vì tỏ tình thành công mà vui sướиɠ đến mức mất ngủ.Ngày thứ hai tỉnh dậy, toàn thân không có chút sức sống, tinh thần mệt mỏi, nghe thấy phòng bên cạnh phát ra âm thanh anh liền lập tức đứng dậy mở cửa đi ra ngoài.Thu Thanh Duy vẫn như ngày thường, trên người mặc quần áo thể thao chuẩn bị đi chạy buổi sáng. Ngoảnh đầu thấy Bạc Nguyên Triệt đứng ở bên cạnh, trên mắt treo hai quầng thâm rõ ràng đến mức muốn lơ đi giả vờ như không thấy cũng khó.Tên tiểu gia hỏa này chắc cả đêm qua không ngủ đây.“Chào buổi sáng.” Bạc Nguyên Triệt lên tiếng chào hỏi.“Chào buổi sáng.” Thu Thanh Duy trả lời một câu rất tự nhiên sau đó nhìn chằm chằm vào mảng thâm quầng dưới mắt của anh nói: “Em đi chạy bộ đây, hay là anh vào ngủ thêm một chút nữa đi? Hôm nay cũng không có việc gì, có thể ở nhà nghỉ ngơi đàng hoàng.”Bạc Nguyên Triệt lắc đầu: “Không cần, anh không buồn ngủ.”Thu Thanh Duy rõ ràng không tin.Nhưng Bạc Nguyên Triệt lại là nói thật, người mà anh thích đồng ý làm bạn gái anh, anh vui đến phát điên lên không được à? Làm sao mà ngủ được cơ chứ …Chỉ có điều, Tiểu Duy nhìn có vẻ rất bình tĩnh, lời tỏ tình tối qua hình như không ảnh hưởng gì đến cô, tất cả vẫn giống lúc trước như chưa có gì thay đổi.Điều này khiến anh cảm thấy bất an, ngập ngừng lên tiếng: “Lời nói … hôm qua em nói … có tính không?”Thu Thanh Duy không biết điều anh muốn nói đến là gì: “Em đã nói gì cơ?”Trái tim dường như đang bị treo lên, hô hấp cũng tưởng như dừng lại.Bạc Nguyên Triệt bất giác cảm thấy sợ hãi, tất cả những điều tốt đẹp đêm qua quá không chân thực, không phải là anh uống say rồi nằm mơ đấy chứ!Anh hoang mang muốn xác nhận lại lần nữa: “Tối qua anh … anh tỏ tình với em rồi …”Thu Thanh Duy gật đầu: “Tỏ tình rồi.”Anh nuốt nước bọt, nhìn cô một lúc, tiếp tục nói, “Em … Em nói đồng ý …”Đối mặt với anh mắt không chắc chắn của anh, Thu Thanh Duy cuối cùng cũng hiểu ra, giơ tay đưa cho anh một hạt dẻ, cười cười nói: “Nghĩ cái gì vậy? Chuyện em đã đồng ý em sẽ không hối hận đâu.”Huống hồ còn là chuyện quan trọng như thế, cô làm sao có thể tùy tiện trêu đùa được?Một cơn đau nhẹ từ trán lan tỏa ra khắp chân tay, Bạc Nguyên Triệt đưa tay ấn ấn, cuối cùng cũng lộ ra một nụ cười nhẹ nhõm.“Vậy thì …” Ánh mắt anh đảo qua đảo lại, âm thanh có chút căng thẳng, “Bắt đầu từ hôm nay, em chính là … bạn gái của anh rồi?”“Bạn gái” – một từ ngữ lạ lùng phát ra từ miệng anh, cả hai người đều hơi ngây ra một lúc.Cho dù là trước khi xuyên vào sách hay sau khi xuyên vào sách, thì đây là lần đầu tiên Thu Thanh Duy làm bạn gái của người khác, đối với Bạc Nguyên Triệt mà nói thì cô chính là mối tình đầu của anh.Bầu không khí nóng lên lạ thường.