Tác giả:

Một quán trà nọ. Trần Trản nhìn đăm đăm ly hắc kỷ tử trên bàn, thở dài vì giá đắt đỏ. "Chầu này tôi bao, ông còn than thở cái gì?" Người ngồi đối diện cậu để đầu đinh, mặt mày xem như tạm được. Trần Trản tự rót cho mình thêm một ly trà, im lặng không nói. Đầu đinh chỉ tiếc mài sắt không thành kim, nói: "Ngày xưa làm vua làm chúa, nhìn ông bây giờ đi, sắp phải đi nhặt ve chai rồi." Ánh mắt Trần Trản bỗng hơi dao động. Đầu đinh ngạc nhiên: "Nói chơi làm thật?" "Không làm được." Trần Trản nhẹ nhàng buông một câu: "Ông cụ nhà đối diện nói mỗi ngày ông đều đi gom, mấy cái thùng rác quanh đó đều là của ông ấy." "..." Trần Trản: "Mà hôm qua tôi mới biết, tiền ve chai ông ấy đều đem quyên góp định kỳ, lương hưu tám ngàn một tháng." "..." Trần Trản bĩu môi: "Thôi không sao, tôi có sang vựa ve chai hỏi, tiền tính ra cũng không đủ đóng điện nước." Đầu đinh tuy cũng ghét cay ghét đắng chuyện trước đây của người này, nhưng tốt xấu gì vẫn là bạn bè, lưỡng lự một hồi mới nói: "Không thì tôi cho ông…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...