Editor: Yang1002 Nhan Tích Ninh lẳng lặng nằm dưới gốc đại thụ, hai mắt trống rỗng như cá muối. Bóng tối trên đỉnh đầu dần dần tản ra, trong tầm mắt xuất hiện một cái lụa đỏ đang lay động. Làm một cái xã súc 996(*), hắn biết rõ rằng làm việc cường độ cao sẽ khiến thân thể quá sức chịu đựng. Chỉ là không nghĩ tới, thân thể lại suy sụp nhanh đến vậy. (*)996: làm việc từ 9 giờ sáng đến 9 giờ tối, 6 ngày một tuần. Trong khoảng thời gian này vì đuổi kịp tiến độ, mỗi ngày chỉ có thể ngủ hai - ba tiếng đồng hồ. Hắn nhớ chính mình đang ở trong buổi họp, đột nhiên ngực đau đến không thể hô hấp, trước mắt đen trắng đan xen. Trong tiếng kinh hô của đồng nghiệp, hắn ngã xuống. Đến nỗi sau khi ngã xuống, tức ngực khó thở hấp hối giãy giụa......!Cũng không cần nhắc lại, tóm lại tư vị chết đột ngột không hề dễ chịu. Vì sao hắn xác định chính mình đã chết? Bởi vì mở mắt ra đã thấy bản thân ở một thời không khác. Không chỉ thế, hắn còn chiếm lấy thân thể của một người xa lạ. Lúc này đầu óc có chút…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...