Tác giả:

Đã mười một giờ, là thời điểm giữa khuya. Hoàn Nhĩ cúi người, một tay chống trên lan can bóng loáng, thở hổn hển từng hơi. Phòng tập vũ đạo tịch mịch trống rỗng, trừ bỏ gương chính là gương, ánh đèn bắn ra tán loạn, sáng sủa quả thực kỳ quái. Mái tóc cô rối tung, lộn xộn phủ trên vai, theo mồ hôi dính ở hai bên gò má. Năm ngón tay Hoàn Nhĩ xuyên qua mái tóc, lười nhác ngẩng đầu. Người trong gương có nước da trắng nõn mịn màng, làn da mềm y như kẹo bơ ngọt ngào, cô cong khóe miệng, nhẹ nhàng cười. Liên tục luyện tập mười hai giờ, thể lực thật sự chống đỡ không nổi, nhưng ở phân đoạn ngắn cuối cùng, nhảy lên vẫn không có cảm giác như trước. Hoàn Nhĩ bực bội thở dài, nhưng chỉ có thể từ bỏ, đứng dậy thở một hơi thật dài, sau đó xoay người, đi nhanh vào phòng thay đồ. Quần áo của cô cũng đã ướt đẫm, cả người đầy mùi mồ hôi. Khi cô vắt áo, thậm chí có thể vắt ra được cả nước. Hoàn Nhĩ lấy túi to đựng quần áo, ném đồ vào trong, sau đó đổi một chiếc váy nhỏ màu trắng. Tập luyện hằng năm, mỗi…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...