Tác giả:

Editor: Nha Đam Tớ mới tìm được raw hoàn chỉnh nên edit thêm chương ở quyển 1 nhưng mà quyển 1 tối đa 200 chương mất rồi nên đành phải xóa 1 chương  ở quyển 1 và up sang quyển 2. Bà tác giả này viết chiếc truyện ngây thơ đến tột độ như này mà lại còn bị ẩn chương nữa. Chả thể hiểu nổi 😂 ~~~~~~~~~~~~~~ Phong Thiển: "Vậy ngươi làm cách nào tìm được nó?" Chưởng quầy: "..." Tại sao cô nương này không làm theo kịch bản? Phong Thiển nhìn xuống. Cảm thấy nó khá ổn. Tốt. Phiền nhất là khi chọn lễ vật. Ngay khi Phong Thiển đang chuẩn bị tính tiền, một cô nương mặc áo tím đột nhiên lao ra như gió, trực tiếp lấy ngọc bội trên tay cô. Phong Thiển: "..." Cô nương áo tím: "Chưởng quầy, ta muốn miếng ngọc bội này, tính tiền!" Chưởng quỹ: "?!" Hắn khó xử nhìn Phong Thiển một cái, nhẹ giọng nói: "Cô nương à, miếng ngọc bội này đã được vị cô nương này chọn trước rồi." Cô nương áo tím cau mày nhìn về phía Phong Thiển. Sau khi nhìn thoáng qua khuôn mặt quá mức xinh đẹp của đối phương, cô ta không khỏi…

Chương 214: Đồ đệ của ta vừa bám người vừa hung dữ (2)

[Quyển 2] [Mau xuyên] Điện Hạ Nhà Ta Có Chút NgoanTác giả: Vân Cửu TừTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình Editor: Nha Đam Tớ mới tìm được raw hoàn chỉnh nên edit thêm chương ở quyển 1 nhưng mà quyển 1 tối đa 200 chương mất rồi nên đành phải xóa 1 chương  ở quyển 1 và up sang quyển 2. Bà tác giả này viết chiếc truyện ngây thơ đến tột độ như này mà lại còn bị ẩn chương nữa. Chả thể hiểu nổi 😂 ~~~~~~~~~~~~~~ Phong Thiển: "Vậy ngươi làm cách nào tìm được nó?" Chưởng quầy: "..." Tại sao cô nương này không làm theo kịch bản? Phong Thiển nhìn xuống. Cảm thấy nó khá ổn. Tốt. Phiền nhất là khi chọn lễ vật. Ngay khi Phong Thiển đang chuẩn bị tính tiền, một cô nương mặc áo tím đột nhiên lao ra như gió, trực tiếp lấy ngọc bội trên tay cô. Phong Thiển: "..." Cô nương áo tím: "Chưởng quầy, ta muốn miếng ngọc bội này, tính tiền!" Chưởng quỹ: "?!" Hắn khó xử nhìn Phong Thiển một cái, nhẹ giọng nói: "Cô nương à, miếng ngọc bội này đã được vị cô nương này chọn trước rồi." Cô nương áo tím cau mày nhìn về phía Phong Thiển. Sau khi nhìn thoáng qua khuôn mặt quá mức xinh đẹp của đối phương, cô ta không khỏi… Editor: Nha ĐamSau đó, ngày càng nhiều trưởng lão bị xúi giục lần lượt tuyên bố ròi khỏi Cửu Châu Các.Cảm thấy tình hình không ổn, mất bò mới lo làm chuồng, nguyên chủ liền ban bố quy định mới: một khi đã vào Cửu Châu, không được rời đi.Bị thực thực của nguyên chủ cưỡng chế, những người đó cuối cùng cũng thu liễm một chút.Nhưng cũng chỉ là thu liễm mà thôi.Nhưng anh đã làm điều đó một cách bí mật.Cuối cùng, một tổ chức mới bất ngờ xuất hiện ở Vân Huyễn Đại Lục – Cửu Châu Các.Nguyên chủ cũng bối rối.Có bao nhiêu tên lại nhằm đúng tên này mà đặt, hiển nhiên, bọn họ muốn nhắm vào mình.Nguyên chủ cử người đến điều tra.Tuy nhiên, những người được cử đi không bao giờ trở lại.Cô đành phải đích thân đến đến Cửu Châu Các này một chuyến.Đi xong chuyến này.Nguyên chủ tức giận đến hộc máu.Cửu Châu Các mới ra đời này chẳng phải được xây dựng bởi mấy trưởng lão đã rời khỏi Cửu Châu Các kia sao.Nguyên chủ bức xúc.Rốt cuộc, bọn họ thực sự đã quá phận.Tuy nhiên, cô không có lý do gì để đả thương người ta.Đương nhiên, nếu cô muốn phá hủy Cửu Châu Các này, chỉ cần cô có thực lực, sẽ không ai nói gì.Nhưng lòng dạ nguyên chủ lại nhân từ.Có nhiều trưởng lão trong Tân Các này đã chăm sóc cô khi còn nhỏ.Bây giờ, mặc dù nguyên chủ rất đau lòng vì sự phản bội của họ, nhưng vì tình cảm thuở nhỏ nên đành phải từ bỏ.Nguyên chủ vẫn muốn hồi sinh Cửu Châu Các.Nhưng mà, dù sao vẫn còn quá trẻ tuy rằng thực lực cường đại, nhưng không có lòng dạ đa mưu túc trí của mấy trưởng lão đó.Vinh quang của Cửu Châu Các dần dần trở thành lịch sử.Cửu Châu Các mới ra đời, sử dụng phương thức quản lý giống như Cửu Châu Các ban đầu, liền phát triển nhanh chóng.Nói đến cùng, chung quy là đố kỵ.Nhóm trưởng lão vốn không chịu thừa nhận nguyên chủ - chỉ là một cô gái trẻ tuổi đảm đương chức vụ các chủ.Cũng ghen tị với sức mạnh nghịch thiên của cô gái nhỏ này.Rốt cuộc, vẫn không muốn đứng dưới người khác, mà người đó lại còn là một tiểu nha đầu còn trẻ tuổi.Vì vậy, đã phát triển đến nông nỗi này.Cuộc đời đầy bất hạnh, Cửu Châu Các đã không còn nữa....[Leng keng ~ Nhiệm vụ chi nhánh: Tổ chức lại Cửu Châu Các và loại bỏ những người bất đồng chính kiến. 】Phong Thiển sắp xếp lại ký ức của nguyên chủ.Mốc thời gian hiện tại là không lâu sau khi nguyên chủ đột phá Cửu Trọng Thiên, không có thay đổi gì trong Cửu Châu Các.Và bây giờ cô ấy đang cưỡi trên cỗ xe do các thần thú thiên mã kéo.Cửu Châu Các được Hoàng đế Cảnh Quốc mời để tuyển chọn những hoàng tử và công chúa có trình độ cao để theo học tại trường Cửu Châu Các.Cảnh Quốc là một quốc gia mới.Đất nước phía nam trước đây đã bị phá hủy, một tay thành lập Cảnh Quốc hiện tại.Sau đó, Cảnh Quốc nhanh chóng phát triển lớn mạnh với tốc độ kinh người, cho đến khi trở thành quốc gia lớn nhất hiện nay.Hoàng đế Cảnh Quốc thịnh tình mời, để tỏ lòng thành kính, nguyên chủ quyết định đích thân ra mặt, thị sát, tham gia tuyển chọn ứng viên.Sắp xếp theo dòng thời gian.Phong Thiển kéo màn rèm lên.Qua làn mây mờ ảo, người ta có thể mơ hồ nhìn thấy hình dáng của kinh thành.Sắp đến rồi.Phong Thiển thu tay lại và nằm trên ghế mềm.Duỗi tay ngáp một cái.Được.Thân phận lần này cũng rất tốt....Không lâu sau.Thiên mã đáp xuống cổng cung điện.Các trưởng lão và những đệ tử ưu tú của Cửu Châu Các, những người đến trước đã chờ sẵn để nghênh đón ở cổng cung điện.Cỗ xe yên vị.Cô gái trong xe ngựa từ từ mở rèm, nhẹ nhàng nhảy ra khỏi xe ngựa.Một cô gái mười sáu tuổi với đôi mắt sáng, môi đỏ và răng trắng.Bộ dáng xinh đẹp đáng yêu.Tiểu còn trẻ đã trở thành Các chủ của Cửu Châu Các, mà thực lực cũng cực kỳ cường đại đến nghịch thiên.Vừa mới đột phá Cửu Trọng Thiên, liền có tư cách đến thượng giới.Dù là thực lực hay địa vị, cũng đủ khiến người ta ghen tị đến phát cuồng.Cô mặc một chiếc váy lụa màu trắng, vạt áo bồng bềnh.Mái tóc đen được tóm gọn bằng một chiếc mỹ miện gọc lưu ly, trông có vẻ có vài phần tư thế hiên ngang oai hùng.Gần như cùng lúc khi cô bước ra khỏi xe ngựa, các trưởng lão và đệ tử của Cửu Châu Các đang đợi ở cửa đều cung kính khom lưng.Họ đồng thanh hô to: "Cung nghênh các chủ đại nhân".~~~~~~~~~~~~Mấy hôm nay mình đang  edit bìa truyện cho truyện của mình mà khó edit quá, cứ làm xong lại xóa làm cái khác vì thấy không ưng tí nào😂. Mấy cái bìa truyện mình đều làm bằng PowerPoint đấy 😂. Mình chả biết dùng Photoshop nên dùng tạm PP để edit vậy 😆

[Quyển 2] [Mau xuyên] Điện Hạ Nhà Ta Có Chút NgoanTác giả: Vân Cửu TừTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình Editor: Nha Đam Tớ mới tìm được raw hoàn chỉnh nên edit thêm chương ở quyển 1 nhưng mà quyển 1 tối đa 200 chương mất rồi nên đành phải xóa 1 chương  ở quyển 1 và up sang quyển 2. Bà tác giả này viết chiếc truyện ngây thơ đến tột độ như này mà lại còn bị ẩn chương nữa. Chả thể hiểu nổi 😂 ~~~~~~~~~~~~~~ Phong Thiển: "Vậy ngươi làm cách nào tìm được nó?" Chưởng quầy: "..." Tại sao cô nương này không làm theo kịch bản? Phong Thiển nhìn xuống. Cảm thấy nó khá ổn. Tốt. Phiền nhất là khi chọn lễ vật. Ngay khi Phong Thiển đang chuẩn bị tính tiền, một cô nương mặc áo tím đột nhiên lao ra như gió, trực tiếp lấy ngọc bội trên tay cô. Phong Thiển: "..." Cô nương áo tím: "Chưởng quầy, ta muốn miếng ngọc bội này, tính tiền!" Chưởng quỹ: "?!" Hắn khó xử nhìn Phong Thiển một cái, nhẹ giọng nói: "Cô nương à, miếng ngọc bội này đã được vị cô nương này chọn trước rồi." Cô nương áo tím cau mày nhìn về phía Phong Thiển. Sau khi nhìn thoáng qua khuôn mặt quá mức xinh đẹp của đối phương, cô ta không khỏi… Editor: Nha ĐamSau đó, ngày càng nhiều trưởng lão bị xúi giục lần lượt tuyên bố ròi khỏi Cửu Châu Các.Cảm thấy tình hình không ổn, mất bò mới lo làm chuồng, nguyên chủ liền ban bố quy định mới: một khi đã vào Cửu Châu, không được rời đi.Bị thực thực của nguyên chủ cưỡng chế, những người đó cuối cùng cũng thu liễm một chút.Nhưng cũng chỉ là thu liễm mà thôi.Nhưng anh đã làm điều đó một cách bí mật.Cuối cùng, một tổ chức mới bất ngờ xuất hiện ở Vân Huyễn Đại Lục – Cửu Châu Các.Nguyên chủ cũng bối rối.Có bao nhiêu tên lại nhằm đúng tên này mà đặt, hiển nhiên, bọn họ muốn nhắm vào mình.Nguyên chủ cử người đến điều tra.Tuy nhiên, những người được cử đi không bao giờ trở lại.Cô đành phải đích thân đến đến Cửu Châu Các này một chuyến.Đi xong chuyến này.Nguyên chủ tức giận đến hộc máu.Cửu Châu Các mới ra đời này chẳng phải được xây dựng bởi mấy trưởng lão đã rời khỏi Cửu Châu Các kia sao.Nguyên chủ bức xúc.Rốt cuộc, bọn họ thực sự đã quá phận.Tuy nhiên, cô không có lý do gì để đả thương người ta.Đương nhiên, nếu cô muốn phá hủy Cửu Châu Các này, chỉ cần cô có thực lực, sẽ không ai nói gì.Nhưng lòng dạ nguyên chủ lại nhân từ.Có nhiều trưởng lão trong Tân Các này đã chăm sóc cô khi còn nhỏ.Bây giờ, mặc dù nguyên chủ rất đau lòng vì sự phản bội của họ, nhưng vì tình cảm thuở nhỏ nên đành phải từ bỏ.Nguyên chủ vẫn muốn hồi sinh Cửu Châu Các.Nhưng mà, dù sao vẫn còn quá trẻ tuy rằng thực lực cường đại, nhưng không có lòng dạ đa mưu túc trí của mấy trưởng lão đó.Vinh quang của Cửu Châu Các dần dần trở thành lịch sử.Cửu Châu Các mới ra đời, sử dụng phương thức quản lý giống như Cửu Châu Các ban đầu, liền phát triển nhanh chóng.Nói đến cùng, chung quy là đố kỵ.Nhóm trưởng lão vốn không chịu thừa nhận nguyên chủ - chỉ là một cô gái trẻ tuổi đảm đương chức vụ các chủ.Cũng ghen tị với sức mạnh nghịch thiên của cô gái nhỏ này.Rốt cuộc, vẫn không muốn đứng dưới người khác, mà người đó lại còn là một tiểu nha đầu còn trẻ tuổi.Vì vậy, đã phát triển đến nông nỗi này.Cuộc đời đầy bất hạnh, Cửu Châu Các đã không còn nữa....[Leng keng ~ Nhiệm vụ chi nhánh: Tổ chức lại Cửu Châu Các và loại bỏ những người bất đồng chính kiến. 】Phong Thiển sắp xếp lại ký ức của nguyên chủ.Mốc thời gian hiện tại là không lâu sau khi nguyên chủ đột phá Cửu Trọng Thiên, không có thay đổi gì trong Cửu Châu Các.Và bây giờ cô ấy đang cưỡi trên cỗ xe do các thần thú thiên mã kéo.Cửu Châu Các được Hoàng đế Cảnh Quốc mời để tuyển chọn những hoàng tử và công chúa có trình độ cao để theo học tại trường Cửu Châu Các.Cảnh Quốc là một quốc gia mới.Đất nước phía nam trước đây đã bị phá hủy, một tay thành lập Cảnh Quốc hiện tại.Sau đó, Cảnh Quốc nhanh chóng phát triển lớn mạnh với tốc độ kinh người, cho đến khi trở thành quốc gia lớn nhất hiện nay.Hoàng đế Cảnh Quốc thịnh tình mời, để tỏ lòng thành kính, nguyên chủ quyết định đích thân ra mặt, thị sát, tham gia tuyển chọn ứng viên.Sắp xếp theo dòng thời gian.Phong Thiển kéo màn rèm lên.Qua làn mây mờ ảo, người ta có thể mơ hồ nhìn thấy hình dáng của kinh thành.Sắp đến rồi.Phong Thiển thu tay lại và nằm trên ghế mềm.Duỗi tay ngáp một cái.Được.Thân phận lần này cũng rất tốt....Không lâu sau.Thiên mã đáp xuống cổng cung điện.Các trưởng lão và những đệ tử ưu tú của Cửu Châu Các, những người đến trước đã chờ sẵn để nghênh đón ở cổng cung điện.Cỗ xe yên vị.Cô gái trong xe ngựa từ từ mở rèm, nhẹ nhàng nhảy ra khỏi xe ngựa.Một cô gái mười sáu tuổi với đôi mắt sáng, môi đỏ và răng trắng.Bộ dáng xinh đẹp đáng yêu.Tiểu còn trẻ đã trở thành Các chủ của Cửu Châu Các, mà thực lực cũng cực kỳ cường đại đến nghịch thiên.Vừa mới đột phá Cửu Trọng Thiên, liền có tư cách đến thượng giới.Dù là thực lực hay địa vị, cũng đủ khiến người ta ghen tị đến phát cuồng.Cô mặc một chiếc váy lụa màu trắng, vạt áo bồng bềnh.Mái tóc đen được tóm gọn bằng một chiếc mỹ miện gọc lưu ly, trông có vẻ có vài phần tư thế hiên ngang oai hùng.Gần như cùng lúc khi cô bước ra khỏi xe ngựa, các trưởng lão và đệ tử của Cửu Châu Các đang đợi ở cửa đều cung kính khom lưng.Họ đồng thanh hô to: "Cung nghênh các chủ đại nhân".~~~~~~~~~~~~Mấy hôm nay mình đang  edit bìa truyện cho truyện của mình mà khó edit quá, cứ làm xong lại xóa làm cái khác vì thấy không ưng tí nào😂. Mấy cái bìa truyện mình đều làm bằng PowerPoint đấy 😂. Mình chả biết dùng Photoshop nên dùng tạm PP để edit vậy 😆

[Quyển 2] [Mau xuyên] Điện Hạ Nhà Ta Có Chút NgoanTác giả: Vân Cửu TừTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình Editor: Nha Đam Tớ mới tìm được raw hoàn chỉnh nên edit thêm chương ở quyển 1 nhưng mà quyển 1 tối đa 200 chương mất rồi nên đành phải xóa 1 chương  ở quyển 1 và up sang quyển 2. Bà tác giả này viết chiếc truyện ngây thơ đến tột độ như này mà lại còn bị ẩn chương nữa. Chả thể hiểu nổi 😂 ~~~~~~~~~~~~~~ Phong Thiển: "Vậy ngươi làm cách nào tìm được nó?" Chưởng quầy: "..." Tại sao cô nương này không làm theo kịch bản? Phong Thiển nhìn xuống. Cảm thấy nó khá ổn. Tốt. Phiền nhất là khi chọn lễ vật. Ngay khi Phong Thiển đang chuẩn bị tính tiền, một cô nương mặc áo tím đột nhiên lao ra như gió, trực tiếp lấy ngọc bội trên tay cô. Phong Thiển: "..." Cô nương áo tím: "Chưởng quầy, ta muốn miếng ngọc bội này, tính tiền!" Chưởng quỹ: "?!" Hắn khó xử nhìn Phong Thiển một cái, nhẹ giọng nói: "Cô nương à, miếng ngọc bội này đã được vị cô nương này chọn trước rồi." Cô nương áo tím cau mày nhìn về phía Phong Thiển. Sau khi nhìn thoáng qua khuôn mặt quá mức xinh đẹp của đối phương, cô ta không khỏi… Editor: Nha ĐamSau đó, ngày càng nhiều trưởng lão bị xúi giục lần lượt tuyên bố ròi khỏi Cửu Châu Các.Cảm thấy tình hình không ổn, mất bò mới lo làm chuồng, nguyên chủ liền ban bố quy định mới: một khi đã vào Cửu Châu, không được rời đi.Bị thực thực của nguyên chủ cưỡng chế, những người đó cuối cùng cũng thu liễm một chút.Nhưng cũng chỉ là thu liễm mà thôi.Nhưng anh đã làm điều đó một cách bí mật.Cuối cùng, một tổ chức mới bất ngờ xuất hiện ở Vân Huyễn Đại Lục – Cửu Châu Các.Nguyên chủ cũng bối rối.Có bao nhiêu tên lại nhằm đúng tên này mà đặt, hiển nhiên, bọn họ muốn nhắm vào mình.Nguyên chủ cử người đến điều tra.Tuy nhiên, những người được cử đi không bao giờ trở lại.Cô đành phải đích thân đến đến Cửu Châu Các này một chuyến.Đi xong chuyến này.Nguyên chủ tức giận đến hộc máu.Cửu Châu Các mới ra đời này chẳng phải được xây dựng bởi mấy trưởng lão đã rời khỏi Cửu Châu Các kia sao.Nguyên chủ bức xúc.Rốt cuộc, bọn họ thực sự đã quá phận.Tuy nhiên, cô không có lý do gì để đả thương người ta.Đương nhiên, nếu cô muốn phá hủy Cửu Châu Các này, chỉ cần cô có thực lực, sẽ không ai nói gì.Nhưng lòng dạ nguyên chủ lại nhân từ.Có nhiều trưởng lão trong Tân Các này đã chăm sóc cô khi còn nhỏ.Bây giờ, mặc dù nguyên chủ rất đau lòng vì sự phản bội của họ, nhưng vì tình cảm thuở nhỏ nên đành phải từ bỏ.Nguyên chủ vẫn muốn hồi sinh Cửu Châu Các.Nhưng mà, dù sao vẫn còn quá trẻ tuy rằng thực lực cường đại, nhưng không có lòng dạ đa mưu túc trí của mấy trưởng lão đó.Vinh quang của Cửu Châu Các dần dần trở thành lịch sử.Cửu Châu Các mới ra đời, sử dụng phương thức quản lý giống như Cửu Châu Các ban đầu, liền phát triển nhanh chóng.Nói đến cùng, chung quy là đố kỵ.Nhóm trưởng lão vốn không chịu thừa nhận nguyên chủ - chỉ là một cô gái trẻ tuổi đảm đương chức vụ các chủ.Cũng ghen tị với sức mạnh nghịch thiên của cô gái nhỏ này.Rốt cuộc, vẫn không muốn đứng dưới người khác, mà người đó lại còn là một tiểu nha đầu còn trẻ tuổi.Vì vậy, đã phát triển đến nông nỗi này.Cuộc đời đầy bất hạnh, Cửu Châu Các đã không còn nữa....[Leng keng ~ Nhiệm vụ chi nhánh: Tổ chức lại Cửu Châu Các và loại bỏ những người bất đồng chính kiến. 】Phong Thiển sắp xếp lại ký ức của nguyên chủ.Mốc thời gian hiện tại là không lâu sau khi nguyên chủ đột phá Cửu Trọng Thiên, không có thay đổi gì trong Cửu Châu Các.Và bây giờ cô ấy đang cưỡi trên cỗ xe do các thần thú thiên mã kéo.Cửu Châu Các được Hoàng đế Cảnh Quốc mời để tuyển chọn những hoàng tử và công chúa có trình độ cao để theo học tại trường Cửu Châu Các.Cảnh Quốc là một quốc gia mới.Đất nước phía nam trước đây đã bị phá hủy, một tay thành lập Cảnh Quốc hiện tại.Sau đó, Cảnh Quốc nhanh chóng phát triển lớn mạnh với tốc độ kinh người, cho đến khi trở thành quốc gia lớn nhất hiện nay.Hoàng đế Cảnh Quốc thịnh tình mời, để tỏ lòng thành kính, nguyên chủ quyết định đích thân ra mặt, thị sát, tham gia tuyển chọn ứng viên.Sắp xếp theo dòng thời gian.Phong Thiển kéo màn rèm lên.Qua làn mây mờ ảo, người ta có thể mơ hồ nhìn thấy hình dáng của kinh thành.Sắp đến rồi.Phong Thiển thu tay lại và nằm trên ghế mềm.Duỗi tay ngáp một cái.Được.Thân phận lần này cũng rất tốt....Không lâu sau.Thiên mã đáp xuống cổng cung điện.Các trưởng lão và những đệ tử ưu tú của Cửu Châu Các, những người đến trước đã chờ sẵn để nghênh đón ở cổng cung điện.Cỗ xe yên vị.Cô gái trong xe ngựa từ từ mở rèm, nhẹ nhàng nhảy ra khỏi xe ngựa.Một cô gái mười sáu tuổi với đôi mắt sáng, môi đỏ và răng trắng.Bộ dáng xinh đẹp đáng yêu.Tiểu còn trẻ đã trở thành Các chủ của Cửu Châu Các, mà thực lực cũng cực kỳ cường đại đến nghịch thiên.Vừa mới đột phá Cửu Trọng Thiên, liền có tư cách đến thượng giới.Dù là thực lực hay địa vị, cũng đủ khiến người ta ghen tị đến phát cuồng.Cô mặc một chiếc váy lụa màu trắng, vạt áo bồng bềnh.Mái tóc đen được tóm gọn bằng một chiếc mỹ miện gọc lưu ly, trông có vẻ có vài phần tư thế hiên ngang oai hùng.Gần như cùng lúc khi cô bước ra khỏi xe ngựa, các trưởng lão và đệ tử của Cửu Châu Các đang đợi ở cửa đều cung kính khom lưng.Họ đồng thanh hô to: "Cung nghênh các chủ đại nhân".~~~~~~~~~~~~Mấy hôm nay mình đang  edit bìa truyện cho truyện của mình mà khó edit quá, cứ làm xong lại xóa làm cái khác vì thấy không ưng tí nào😂. Mấy cái bìa truyện mình đều làm bằng PowerPoint đấy 😂. Mình chả biết dùng Photoshop nên dùng tạm PP để edit vậy 😆

Chương 214: Đồ đệ của ta vừa bám người vừa hung dữ (2)