Tác giả:

Trong lúc tôi và Thẩm Đường đang chờ thang máy, có một đám nam sinh cứ nhìn chúng tôi. - Đó là Ôn Kiều, hoa khôi của trường đúng không? Ngoài đời đẹp hơn trong ảnh. - Đây gọi là tiên nữ sao? Tôi ước có một người bạn gái như thế này. - Tôi rất muốn đến đó xin thông tin liên lạc, nhưng cô ấy nhìn xinh đẹp như vậy, tôi không dám... Thẩm Đường đứng bên cạnh tôi với vẻ mặt vô cảm, nhưng bàn tay trong cổ tay áo đang nắm chặt. Tôi đã nhận ra rằng từ lâu cô ấy đã không hài lòng với tôi rồi! Mãi cho đến khi nhìn thấy một bóng người quen thuộc, Thẩm Đường mới vui mừng gọi lại: “Cố Tiên! Ở đây!” “Đường Đường tới đây” Cố Tiên mỉm cười đi, bước chân nhanh hơn, hắn ta đi tới trước mặt tôi, tôi bình tĩnh lùi về phía sau 2 bước. Thậm chí không nhìn hắn ta. Bước chân Cố Tiên hơi khựng lại. Nếu là quá khứ, hắn không cần mở miệng, tôi sẽ chủ động gặp hắn, mặc dù thái độ của hắn đối với tôi rõ ràng là không hề có tí kiên nhẫn nào. - Cố Tiên, Kiều Kiều tối nay có chuyện muốn nói với anh, đúng không Kiều…

Chương 17

Vả Mặt Trà XanhTác giả: 一点点Truyện Ngôn TìnhTrong lúc tôi và Thẩm Đường đang chờ thang máy, có một đám nam sinh cứ nhìn chúng tôi. - Đó là Ôn Kiều, hoa khôi của trường đúng không? Ngoài đời đẹp hơn trong ảnh. - Đây gọi là tiên nữ sao? Tôi ước có một người bạn gái như thế này. - Tôi rất muốn đến đó xin thông tin liên lạc, nhưng cô ấy nhìn xinh đẹp như vậy, tôi không dám... Thẩm Đường đứng bên cạnh tôi với vẻ mặt vô cảm, nhưng bàn tay trong cổ tay áo đang nắm chặt. Tôi đã nhận ra rằng từ lâu cô ấy đã không hài lòng với tôi rồi! Mãi cho đến khi nhìn thấy một bóng người quen thuộc, Thẩm Đường mới vui mừng gọi lại: “Cố Tiên! Ở đây!” “Đường Đường tới đây” Cố Tiên mỉm cười đi, bước chân nhanh hơn, hắn ta đi tới trước mặt tôi, tôi bình tĩnh lùi về phía sau 2 bước. Thậm chí không nhìn hắn ta. Bước chân Cố Tiên hơi khựng lại. Nếu là quá khứ, hắn không cần mở miệng, tôi sẽ chủ động gặp hắn, mặc dù thái độ của hắn đối với tôi rõ ràng là không hề có tí kiên nhẫn nào. - Cố Tiên, Kiều Kiều tối nay có chuyện muốn nói với anh, đúng không Kiều… Khi chúng tôi đến hiện trường, tôi thấy trong đống đổ nát có những vết máu mờ nhạt, có nhiều người nằm hỗn loạn trên mặt đất, thấy thế trái tim tôi như muốn vỡ ra.[Đều sẽ ổn thôi]Giọng tôi trầm xuống, tôi chưa bao giờ bình tĩnh đến như vậy.Cố Tiên và Đinh Lạc Yến bị vẻ mặt của tôi làm cho hoảng sợ, hắn ta khăng khăng muốn đi về phía trước, nhưng Đinh Lạc Yến đã ngăn hắn lại."Ôn Kiều, cậu đi đi, có chuyện gì lập tức gọi điện thoại cho bọn mình, cảnh sát cùng cứu thương sẽ tới ngay."Tôi gật đầu. Tôi biết rằng Chu Tấn Nhiên chỉ muốn gặp tôi vào lúc này.Tôi chậm rãi đi về phía trước, có rất nhiều người nằm trên mặt đất, và cơ thể của họ đều có những vết thương nặng nhẹ khác nhau.Tôi không thể tưởng tượng rằng bạn trai của mình lại ở một mình đối mặt với nhóm người này. Nhưng anh sẽ chiến thắng.Anh không bị thương, anh chiến đấu điên cuồng cho đến cùng.Thẩm Đường cũng ở đó, cô ta quỳ trên mặt đất, toàn thân run rẩy, nói gì đó.

Vả Mặt Trà XanhTác giả: 一点点Truyện Ngôn TìnhTrong lúc tôi và Thẩm Đường đang chờ thang máy, có một đám nam sinh cứ nhìn chúng tôi. - Đó là Ôn Kiều, hoa khôi của trường đúng không? Ngoài đời đẹp hơn trong ảnh. - Đây gọi là tiên nữ sao? Tôi ước có một người bạn gái như thế này. - Tôi rất muốn đến đó xin thông tin liên lạc, nhưng cô ấy nhìn xinh đẹp như vậy, tôi không dám... Thẩm Đường đứng bên cạnh tôi với vẻ mặt vô cảm, nhưng bàn tay trong cổ tay áo đang nắm chặt. Tôi đã nhận ra rằng từ lâu cô ấy đã không hài lòng với tôi rồi! Mãi cho đến khi nhìn thấy một bóng người quen thuộc, Thẩm Đường mới vui mừng gọi lại: “Cố Tiên! Ở đây!” “Đường Đường tới đây” Cố Tiên mỉm cười đi, bước chân nhanh hơn, hắn ta đi tới trước mặt tôi, tôi bình tĩnh lùi về phía sau 2 bước. Thậm chí không nhìn hắn ta. Bước chân Cố Tiên hơi khựng lại. Nếu là quá khứ, hắn không cần mở miệng, tôi sẽ chủ động gặp hắn, mặc dù thái độ của hắn đối với tôi rõ ràng là không hề có tí kiên nhẫn nào. - Cố Tiên, Kiều Kiều tối nay có chuyện muốn nói với anh, đúng không Kiều… Khi chúng tôi đến hiện trường, tôi thấy trong đống đổ nát có những vết máu mờ nhạt, có nhiều người nằm hỗn loạn trên mặt đất, thấy thế trái tim tôi như muốn vỡ ra.[Đều sẽ ổn thôi]Giọng tôi trầm xuống, tôi chưa bao giờ bình tĩnh đến như vậy.Cố Tiên và Đinh Lạc Yến bị vẻ mặt của tôi làm cho hoảng sợ, hắn ta khăng khăng muốn đi về phía trước, nhưng Đinh Lạc Yến đã ngăn hắn lại."Ôn Kiều, cậu đi đi, có chuyện gì lập tức gọi điện thoại cho bọn mình, cảnh sát cùng cứu thương sẽ tới ngay."Tôi gật đầu. Tôi biết rằng Chu Tấn Nhiên chỉ muốn gặp tôi vào lúc này.Tôi chậm rãi đi về phía trước, có rất nhiều người nằm trên mặt đất, và cơ thể của họ đều có những vết thương nặng nhẹ khác nhau.Tôi không thể tưởng tượng rằng bạn trai của mình lại ở một mình đối mặt với nhóm người này. Nhưng anh sẽ chiến thắng.Anh không bị thương, anh chiến đấu điên cuồng cho đến cùng.Thẩm Đường cũng ở đó, cô ta quỳ trên mặt đất, toàn thân run rẩy, nói gì đó.

Vả Mặt Trà XanhTác giả: 一点点Truyện Ngôn TìnhTrong lúc tôi và Thẩm Đường đang chờ thang máy, có một đám nam sinh cứ nhìn chúng tôi. - Đó là Ôn Kiều, hoa khôi của trường đúng không? Ngoài đời đẹp hơn trong ảnh. - Đây gọi là tiên nữ sao? Tôi ước có một người bạn gái như thế này. - Tôi rất muốn đến đó xin thông tin liên lạc, nhưng cô ấy nhìn xinh đẹp như vậy, tôi không dám... Thẩm Đường đứng bên cạnh tôi với vẻ mặt vô cảm, nhưng bàn tay trong cổ tay áo đang nắm chặt. Tôi đã nhận ra rằng từ lâu cô ấy đã không hài lòng với tôi rồi! Mãi cho đến khi nhìn thấy một bóng người quen thuộc, Thẩm Đường mới vui mừng gọi lại: “Cố Tiên! Ở đây!” “Đường Đường tới đây” Cố Tiên mỉm cười đi, bước chân nhanh hơn, hắn ta đi tới trước mặt tôi, tôi bình tĩnh lùi về phía sau 2 bước. Thậm chí không nhìn hắn ta. Bước chân Cố Tiên hơi khựng lại. Nếu là quá khứ, hắn không cần mở miệng, tôi sẽ chủ động gặp hắn, mặc dù thái độ của hắn đối với tôi rõ ràng là không hề có tí kiên nhẫn nào. - Cố Tiên, Kiều Kiều tối nay có chuyện muốn nói với anh, đúng không Kiều… Khi chúng tôi đến hiện trường, tôi thấy trong đống đổ nát có những vết máu mờ nhạt, có nhiều người nằm hỗn loạn trên mặt đất, thấy thế trái tim tôi như muốn vỡ ra.[Đều sẽ ổn thôi]Giọng tôi trầm xuống, tôi chưa bao giờ bình tĩnh đến như vậy.Cố Tiên và Đinh Lạc Yến bị vẻ mặt của tôi làm cho hoảng sợ, hắn ta khăng khăng muốn đi về phía trước, nhưng Đinh Lạc Yến đã ngăn hắn lại."Ôn Kiều, cậu đi đi, có chuyện gì lập tức gọi điện thoại cho bọn mình, cảnh sát cùng cứu thương sẽ tới ngay."Tôi gật đầu. Tôi biết rằng Chu Tấn Nhiên chỉ muốn gặp tôi vào lúc này.Tôi chậm rãi đi về phía trước, có rất nhiều người nằm trên mặt đất, và cơ thể của họ đều có những vết thương nặng nhẹ khác nhau.Tôi không thể tưởng tượng rằng bạn trai của mình lại ở một mình đối mặt với nhóm người này. Nhưng anh sẽ chiến thắng.Anh không bị thương, anh chiến đấu điên cuồng cho đến cùng.Thẩm Đường cũng ở đó, cô ta quỳ trên mặt đất, toàn thân run rẩy, nói gì đó.

Chương 17