*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Ký ức cuối cùng của Lưu Sở dừng lại trong ánh lửa hừng hực ấy. Cô có một giấc mơ. Trong giấc mơ, trong phòng khói dày đặc, ngọn lửa càng lúc càng lớn, bên ngoài mơ hồ nghe thấy tiếng còi xe cứu hỏa, hơi thở của cô càng ngày càng dồn dập, cuối cùng mất đi ý thức… Lưu Sở cố gắng thoát khỏi cơn ác mộng, chợt mở mắt ra, một bức màn có in hoa văn hiện ra trước mắt. Nàng sững người một lúc rồi mò mẫm vớ lấy tấm đệm bên cạnh, đứng dậy nhìn xung quanh. Phòng này trông giống lều nỉ[1], những bức tường bao quanh bằng nỉ và ván gỗ, bên cạnh có một cái bếp lò, bên trong ngọn lửa than đang cháy. Trong đầu Lưu Sở nhất thời trống rỗng, ngọn lửa lớn như vậy, nàng coi như đã chết rồi. Thế thì đây là đâu? Nàng vươn tay, dùng sức véo vào mặt. Lập tức cảm thấy cơn đau bỏng rát, và cơn đau rõ ràng cho nàng biết rằng nàng vẫn còn sống. Lưu Sở run lên một chút, từ trên giường nhảy lên…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...