Gió lạnh khẽ gào rít trong đêm đen, một cơn gió xào xạc cuốn qua mang theo một vài chiếc lá khô rơi rụng xuống nền đường. Đã nửa đêm, trên đường hoang vắng hơn một giờ đồng hồ không một bóng người, đúng lúc này lại có một người vội vã đạp trên những chiếc lá khô ấy, lê từng bước mệt mỏi trở về nhà, tiếng động vang lên nghe thê lương não nuột. Người này chính là Phùng Dương Dao, cô vừa mới tan ca từ một cửa hàng bán thức ăn nhanh Nhật Úy ở đường X, hôm nay là ngày nghỉ nên khách đến rất đông, đến bây giờ cô mới có thể tan ca. Cô còn là sinh viên đại học, chưa có bằng cấp, bây giờ thì lại không có tiền đóng học phí nên bắt buộc phải thôi học. Không nghành, không bằng cấp, chỉ có thể làm việc chân tay nặng nhọc, công việc của cô là rửa chén trong cửa hàng, công việc nặng thì công việc nặng, dù nặng nhọc đến đâu cô cũng gắng sức làm. Bình thường gia đình nhỏ của Phùng Dương Dao sống rất ấm no, nhưng rồi vào thời gian một hai trước, mẹ cô bị chẩn đoán là ung thư dạ dày, không khí trong nhà…
Chương 10: Chúng ta giao dịch- điều kiện không cho phép cô yêu tôi.
Mẹ Ơi~ Diêu Tổng Đứng Ngoài Cửa!Tác giả: Di Hoàn NguyệtTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngGió lạnh khẽ gào rít trong đêm đen, một cơn gió xào xạc cuốn qua mang theo một vài chiếc lá khô rơi rụng xuống nền đường. Đã nửa đêm, trên đường hoang vắng hơn một giờ đồng hồ không một bóng người, đúng lúc này lại có một người vội vã đạp trên những chiếc lá khô ấy, lê từng bước mệt mỏi trở về nhà, tiếng động vang lên nghe thê lương não nuột. Người này chính là Phùng Dương Dao, cô vừa mới tan ca từ một cửa hàng bán thức ăn nhanh Nhật Úy ở đường X, hôm nay là ngày nghỉ nên khách đến rất đông, đến bây giờ cô mới có thể tan ca. Cô còn là sinh viên đại học, chưa có bằng cấp, bây giờ thì lại không có tiền đóng học phí nên bắt buộc phải thôi học. Không nghành, không bằng cấp, chỉ có thể làm việc chân tay nặng nhọc, công việc của cô là rửa chén trong cửa hàng, công việc nặng thì công việc nặng, dù nặng nhọc đến đâu cô cũng gắng sức làm. Bình thường gia đình nhỏ của Phùng Dương Dao sống rất ấm no, nhưng rồi vào thời gian một hai trước, mẹ cô bị chẩn đoán là ung thư dạ dày, không khí trong nhà… Hoảng loạn ...Khi nãy cô bước vào thì vắng tanh cơ mà, bây giờ...Tần Tâm Ly quay người lại, nhìn xung quanh hai lượt mới chú ý đến một góc hẻo lánh có một người đàn ông đang ngồi trên Ghế Đẩu.Anh ta bị khuất nửa mặt, chỉ cho cô thấy một phần bên.... nhưng mà nửa mặt kia vô cùng tinh tế và anh tuấn.Tần Tâm Ly đánh giá người đàn ông này, nhan sắc có một chút ma mị không rõ." Tôi xin lỗi.. tôi đến tìm Diêu tổng, không biết ngài ấy..."." Cô là người phụ nữ mà tôi đã mua đêm đầu tiên đó sao?".Câu hỏi của người đàn ông làm cô bị chợn ngườiNgười này là Diêu Tổng ?.Người đàn ông thần bí này cho cô một cảm giác xa cách, cô không nghĩ đến người trước mặt này lại là khách hàng của cô." Cô là cô gái đó à? ". Người đàn ông lại lặp lại một lần nữa."...Tôi.... Đúng rồi, Tôi chính là người đã giao dịch với ngài".Tần Tâm Ly không còn cách nào khác, chỉ biết nói thẳng."Bước qua đây". Người đàn ông ra lệnh.Cô bị yêu cầu như thế thì chủ động đi đến.... nhưng mà không một ai biết được, cô đang dùng hết tất cả sức lực còn lại trong cơ thể mình mà đi đến đó.Những bước chân di chuyển nhưng nặng ngàn cân.Hắn ta là người như thế nào? Cô không biết.Cô rất sợ hãi. Diêu Tổng này...nếu hắn ta không vừa ý, cô sẽ không có tiền, Cô cũng đang sợ hắn ta là một kẻ khủng bố." Đi nhanh một chút, cô thật chậm chạp".Giọng nói trầm thấp có vẻ không hài lòng.".. xin lỗi... Tôi liền đến". Tần Tâm Ly sợ hãi bước đi nhanh hơn, khi đối diện với hắn ta rồi cô mới thở ra, lại không có can đảm ngẩng đầu nhìn hắn ta.Cô đang có cảm giác mình bị soi mói, tay chân lạnh ngắt, Tần Tâm Ly cúi đầu, chờ đợi anh ta ra lệnh." Ngẩng đầu lên". Hắn ta nói.Cô theo lời hắn ta, ngước lên, cũng thuận tiện thấy được "dung nhan" của hắn ta.Hắn ta quả thật rất ma mị. Rất đẹp và cũng.....rất nguy hiểm, giống như Tu La bước lên từ địa ngục. Ánh mắt sâu hút đen nhánh nhìn chằm chằm vào cô.Hắn ta nhìn cô rất lâu, cô cũng đứng im một chỗ, không dám cử động, trong ngực tim đã đập đến loạn xạ.Nhìn một lúc, đối mặt với ánh mắt của hắn ta, hắn ta làm cô kinh hãi, cô không dám nhìn nữa mà hướng mắt nhìn đi nơi khác... nhìn vào cúc áo trên ngực của hắn.Hắn mặc áo sơ mi màu xám nhạt, chiếc cúc bóng loáng, màu bạc chói lóa dưới ánh sáng đèn.Một lúc lâu sau đó, cô nghe hắn ta nói:" Không tệ, cô rất hợp ý tôi"." vậy... ngài...". Cô định hỏi hắn sẽ muốn làm gì?.Quyết định bước đi trên con đường này, cô chỉ còn cách can đảm đối đầu, tiếp tục mà bước tiếp, dù có bị tổn thương thì cũng không thể nào lùi bước được, bởi vì cô không còn con đường nào để quay lại."Tôi đưa cô đến đây là có lý do, tôi muốn cô hợp tác một chuyện". Hắn cười đểu:" Tôi không muốn chạm vào người cô.... thật bẩn thỉu".Trước lời nói nhục mạ của hắn, Tần Tâm Ly cắn môi chịu đựng, cô đã nhiều lần bị mắng chửi, nhưng không có ai nói nặng lời như hắn." Tôi đang cần một người phụ nữ giả làm vợ tôi trong 1 năm... Cô có hứng thú chứ?".Tần Tâm Ly ngạc nhiên nhìn thẳng vào anh ta, bắt gặp anh mắt sâu hun hút kia, cô lại khẩn trương nhìn đi nơi khác, không dám nhìn thẳng." ý của ngài là...?". Cô không hiểu." cô đã nghe rõ rồi, cô cũng không phải điếc"." Tôi xin lỗi ". Cô vội nói." cô có hứng thú không?, tôi sẽ không chạm vào cô, chỉ cần cô hoàn thành nghĩa vụ trong hợp đồng sẽ có một số tiền lớn. Y như những gì trước đó, chúng ta đã bàn bạc"." Thật sao?"." Diêu trì tôi không bao giờ nói hai lời".Hóa ra, người đàn ông cộc cằn này, tên hắn ta là Diêu Trì.Tần Tâm ly đang vô cùng kinh ngạc, cô cứ nghĩ...nhưng không ngờ mọi chuyện lại xảy ra ở một chiều hướng khác.Diêu tổng này còn bảo cô đóng kịch làm vợ anh ta. Đã thế còn cho cô tiền. Một cuộc giao dịch hấp dẫn như thế....Cô đang phân vân.Cô không còn gì cả, cũng không ngại xông pha." Cho cô 2 phút, 2 phút sau, nếu không trả lời được thì cút đi".Giọng điệu của hắn ta rất háo thắng và cáu gắt làm cô run rẩy.Tần Tâm Ly cố gắng bình tĩnh không để cho hắn nhìn ra cô đang không bình tĩnh." ngài....Anh định cho tôi bao nhiêu?".Nếu là vai trò giao dịch thì cả hai nên ngang bằng." cô muốn bao nhiêu đều có thể". Hắn kiêu ngạo nói."được, tôi đồng ý"." Rất tốt. Hợp tác vui vẻ, một năm sau, chúng ta sẽ không còn quan hệ gì". Hắn nói rõ:" cô có thể thỏa thích làm điều mình muốn nhưng trong một năm này. Nếu cô gây trở ngại gì cho tôi thì đừng trách tôi không báo trước cho cô"." tôi sẽ không". Tần Tâm Ly Kiên quyết." Hi vọng sẽ như lời cô nói". Hắn đảo mắt:" ah~ cũng nói luôn cho cô một điều. Trong quá trình giao dịch, cô không được phép có bất cứ tư tưởng gì với tôi, trong giao dịch và cả sau giao dịch cũng vậy"." Ý của anh là?".Cô Không hiểu.Hắn lại gầm mặt nói rõ:" cô không được phép yêu tôi, tôi không cho phép".
Hoảng loạn ...
Khi nãy cô bước vào thì vắng tanh cơ mà, bây giờ...
Tần Tâm Ly quay người lại, nhìn xung quanh hai lượt mới chú ý đến một góc hẻo lánh có một người đàn ông đang ngồi trên Ghế Đẩu.
Anh ta bị khuất nửa mặt, chỉ cho cô thấy một phần bên.... nhưng mà nửa mặt kia vô cùng tinh tế và anh tuấn.
Tần Tâm Ly đánh giá người đàn ông này, nhan sắc có một chút ma mị không rõ.
" Tôi xin lỗi.. tôi đến tìm Diêu tổng, không biết ngài ấy...".
" Cô là người phụ nữ mà tôi đã mua đêm đầu tiên đó sao?".
Câu hỏi của người đàn ông làm cô bị chợn người
Người này là Diêu Tổng ?.
Người đàn ông thần bí này cho cô một cảm giác xa cách, cô không nghĩ đến người trước mặt này lại là khách hàng của cô.
" Cô là cô gái đó à? ". Người đàn ông lại lặp lại một lần nữa.
"...Tôi.... Đúng rồi, Tôi chính là người đã giao dịch với ngài".
Tần Tâm Ly không còn cách nào khác, chỉ biết nói thẳng.
"Bước qua đây". Người đàn ông ra lệnh.
Cô bị yêu cầu như thế thì chủ động đi đến.... nhưng mà không một ai biết được, cô đang dùng hết tất cả sức lực còn lại trong cơ thể mình mà đi đến đó.
Những bước chân di chuyển nhưng nặng ngàn cân.
Hắn ta là người như thế nào? Cô không biết.
Cô rất sợ hãi. Diêu Tổng này...nếu hắn ta không vừa ý, cô sẽ không có tiền, Cô cũng đang sợ hắn ta là một kẻ khủng bố.
" Đi nhanh một chút, cô thật chậm chạp".
Giọng nói trầm thấp có vẻ không hài lòng.
".. xin lỗi... Tôi liền đến". Tần Tâm Ly sợ hãi bước đi nhanh hơn, khi đối diện với hắn ta rồi cô mới thở ra, lại không có can đảm ngẩng đầu nhìn hắn ta.
Cô đang có cảm giác mình bị soi mói, tay chân lạnh ngắt, Tần Tâm Ly cúi đầu, chờ đợi anh ta ra lệnh.
" Ngẩng đầu lên". Hắn ta nói.
Cô theo lời hắn ta, ngước lên, cũng thuận tiện thấy được "dung nhan" của hắn ta.
Hắn ta quả thật rất ma mị. Rất đẹp và cũng.....rất nguy hiểm, giống như Tu La bước lên từ địa ngục. Ánh mắt sâu hút đen nhánh nhìn chằm chằm vào cô.
Hắn ta nhìn cô rất lâu, cô cũng đứng im một chỗ, không dám cử động, trong ngực tim đã đập đến loạn xạ.
Nhìn một lúc, đối mặt với ánh mắt của hắn ta, hắn ta làm cô kinh hãi, cô không dám nhìn nữa mà hướng mắt nhìn đi nơi khác... nhìn vào cúc áo trên ngực của hắn.
Hắn mặc áo sơ mi màu xám nhạt, chiếc cúc bóng loáng, màu bạc chói lóa dưới ánh sáng đèn.
Một lúc lâu sau đó, cô nghe hắn ta nói:" Không tệ, cô rất hợp ý tôi".
" vậy... ngài...". Cô định hỏi hắn sẽ muốn làm gì?.
Quyết định bước đi trên con đường này, cô chỉ còn cách can đảm đối đầu, tiếp tục mà bước tiếp, dù có bị tổn thương thì cũng không thể nào lùi bước được, bởi vì cô không còn con đường nào để quay lại.
"Tôi đưa cô đến đây là có lý do, tôi muốn cô hợp tác một chuyện". Hắn cười đểu:" Tôi không muốn chạm vào người cô.... thật bẩn thỉu".
Trước lời nói nhục mạ của hắn, Tần Tâm Ly cắn môi chịu đựng, cô đã nhiều lần bị mắng chửi, nhưng không có ai nói nặng lời như hắn.
" Tôi đang cần một người phụ nữ giả làm vợ tôi trong 1 năm... Cô có hứng thú chứ?".
Tần Tâm Ly ngạc nhiên nhìn thẳng vào anh ta, bắt gặp anh mắt sâu hun hút kia, cô lại khẩn trương nhìn đi nơi khác, không dám nhìn thẳng.
" ý của ngài là...?". Cô không hiểu.
" cô đã nghe rõ rồi, cô cũng không phải điếc".
" Tôi xin lỗi ". Cô vội nói.
" cô có hứng thú không?, tôi sẽ không chạm vào cô, chỉ cần cô hoàn thành nghĩa vụ trong hợp đồng sẽ có một số tiền lớn. Y như những gì trước đó, chúng ta đã bàn bạc".
" Thật sao?".
" Diêu trì tôi không bao giờ nói hai lời".
Hóa ra, người đàn ông cộc cằn này, tên hắn ta là Diêu Trì.
Tần Tâm ly đang vô cùng kinh ngạc, cô cứ nghĩ...nhưng không ngờ mọi chuyện lại xảy ra ở một chiều hướng khác.
Diêu tổng này còn bảo cô đóng kịch làm vợ anh ta. Đã thế còn cho cô tiền. Một cuộc giao dịch hấp dẫn như thế....Cô đang phân vân.
Cô không còn gì cả, cũng không ngại xông pha.
" Cho cô 2 phút, 2 phút sau, nếu không trả lời được thì cút đi".
Giọng điệu của hắn ta rất háo thắng và cáu gắt làm cô run rẩy.
Tần Tâm Ly cố gắng bình tĩnh không để cho hắn nhìn ra cô đang không bình tĩnh.
" ngài....Anh định cho tôi bao nhiêu?".
Nếu là vai trò giao dịch thì cả hai nên ngang bằng.
" cô muốn bao nhiêu đều có thể". Hắn kiêu ngạo nói.
"được, tôi đồng ý".
" Rất tốt. Hợp tác vui vẻ, một năm sau, chúng ta sẽ không còn quan hệ gì". Hắn nói rõ:" cô có thể thỏa thích làm điều mình muốn nhưng trong một năm này. Nếu cô gây trở ngại gì cho tôi thì đừng trách tôi không báo trước cho cô".
" tôi sẽ không". Tần Tâm Ly Kiên quyết.
" Hi vọng sẽ như lời cô nói". Hắn đảo mắt:" ah~ cũng nói luôn cho cô một điều. Trong quá trình giao dịch, cô không được phép có bất cứ tư tưởng gì với tôi, trong giao dịch và cả sau giao dịch cũng vậy".
" Ý của anh là?".
Cô Không hiểu.
Hắn lại gầm mặt nói rõ:" cô không được phép yêu tôi, tôi không cho phép".
Mẹ Ơi~ Diêu Tổng Đứng Ngoài Cửa!Tác giả: Di Hoàn NguyệtTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngGió lạnh khẽ gào rít trong đêm đen, một cơn gió xào xạc cuốn qua mang theo một vài chiếc lá khô rơi rụng xuống nền đường. Đã nửa đêm, trên đường hoang vắng hơn một giờ đồng hồ không một bóng người, đúng lúc này lại có một người vội vã đạp trên những chiếc lá khô ấy, lê từng bước mệt mỏi trở về nhà, tiếng động vang lên nghe thê lương não nuột. Người này chính là Phùng Dương Dao, cô vừa mới tan ca từ một cửa hàng bán thức ăn nhanh Nhật Úy ở đường X, hôm nay là ngày nghỉ nên khách đến rất đông, đến bây giờ cô mới có thể tan ca. Cô còn là sinh viên đại học, chưa có bằng cấp, bây giờ thì lại không có tiền đóng học phí nên bắt buộc phải thôi học. Không nghành, không bằng cấp, chỉ có thể làm việc chân tay nặng nhọc, công việc của cô là rửa chén trong cửa hàng, công việc nặng thì công việc nặng, dù nặng nhọc đến đâu cô cũng gắng sức làm. Bình thường gia đình nhỏ của Phùng Dương Dao sống rất ấm no, nhưng rồi vào thời gian một hai trước, mẹ cô bị chẩn đoán là ung thư dạ dày, không khí trong nhà… Hoảng loạn ...Khi nãy cô bước vào thì vắng tanh cơ mà, bây giờ...Tần Tâm Ly quay người lại, nhìn xung quanh hai lượt mới chú ý đến một góc hẻo lánh có một người đàn ông đang ngồi trên Ghế Đẩu.Anh ta bị khuất nửa mặt, chỉ cho cô thấy một phần bên.... nhưng mà nửa mặt kia vô cùng tinh tế và anh tuấn.Tần Tâm Ly đánh giá người đàn ông này, nhan sắc có một chút ma mị không rõ." Tôi xin lỗi.. tôi đến tìm Diêu tổng, không biết ngài ấy..."." Cô là người phụ nữ mà tôi đã mua đêm đầu tiên đó sao?".Câu hỏi của người đàn ông làm cô bị chợn ngườiNgười này là Diêu Tổng ?.Người đàn ông thần bí này cho cô một cảm giác xa cách, cô không nghĩ đến người trước mặt này lại là khách hàng của cô." Cô là cô gái đó à? ". Người đàn ông lại lặp lại một lần nữa."...Tôi.... Đúng rồi, Tôi chính là người đã giao dịch với ngài".Tần Tâm Ly không còn cách nào khác, chỉ biết nói thẳng."Bước qua đây". Người đàn ông ra lệnh.Cô bị yêu cầu như thế thì chủ động đi đến.... nhưng mà không một ai biết được, cô đang dùng hết tất cả sức lực còn lại trong cơ thể mình mà đi đến đó.Những bước chân di chuyển nhưng nặng ngàn cân.Hắn ta là người như thế nào? Cô không biết.Cô rất sợ hãi. Diêu Tổng này...nếu hắn ta không vừa ý, cô sẽ không có tiền, Cô cũng đang sợ hắn ta là một kẻ khủng bố." Đi nhanh một chút, cô thật chậm chạp".Giọng nói trầm thấp có vẻ không hài lòng.".. xin lỗi... Tôi liền đến". Tần Tâm Ly sợ hãi bước đi nhanh hơn, khi đối diện với hắn ta rồi cô mới thở ra, lại không có can đảm ngẩng đầu nhìn hắn ta.Cô đang có cảm giác mình bị soi mói, tay chân lạnh ngắt, Tần Tâm Ly cúi đầu, chờ đợi anh ta ra lệnh." Ngẩng đầu lên". Hắn ta nói.Cô theo lời hắn ta, ngước lên, cũng thuận tiện thấy được "dung nhan" của hắn ta.Hắn ta quả thật rất ma mị. Rất đẹp và cũng.....rất nguy hiểm, giống như Tu La bước lên từ địa ngục. Ánh mắt sâu hút đen nhánh nhìn chằm chằm vào cô.Hắn ta nhìn cô rất lâu, cô cũng đứng im một chỗ, không dám cử động, trong ngực tim đã đập đến loạn xạ.Nhìn một lúc, đối mặt với ánh mắt của hắn ta, hắn ta làm cô kinh hãi, cô không dám nhìn nữa mà hướng mắt nhìn đi nơi khác... nhìn vào cúc áo trên ngực của hắn.Hắn mặc áo sơ mi màu xám nhạt, chiếc cúc bóng loáng, màu bạc chói lóa dưới ánh sáng đèn.Một lúc lâu sau đó, cô nghe hắn ta nói:" Không tệ, cô rất hợp ý tôi"." vậy... ngài...". Cô định hỏi hắn sẽ muốn làm gì?.Quyết định bước đi trên con đường này, cô chỉ còn cách can đảm đối đầu, tiếp tục mà bước tiếp, dù có bị tổn thương thì cũng không thể nào lùi bước được, bởi vì cô không còn con đường nào để quay lại."Tôi đưa cô đến đây là có lý do, tôi muốn cô hợp tác một chuyện". Hắn cười đểu:" Tôi không muốn chạm vào người cô.... thật bẩn thỉu".Trước lời nói nhục mạ của hắn, Tần Tâm Ly cắn môi chịu đựng, cô đã nhiều lần bị mắng chửi, nhưng không có ai nói nặng lời như hắn." Tôi đang cần một người phụ nữ giả làm vợ tôi trong 1 năm... Cô có hứng thú chứ?".Tần Tâm Ly ngạc nhiên nhìn thẳng vào anh ta, bắt gặp anh mắt sâu hun hút kia, cô lại khẩn trương nhìn đi nơi khác, không dám nhìn thẳng." ý của ngài là...?". Cô không hiểu." cô đã nghe rõ rồi, cô cũng không phải điếc"." Tôi xin lỗi ". Cô vội nói." cô có hứng thú không?, tôi sẽ không chạm vào cô, chỉ cần cô hoàn thành nghĩa vụ trong hợp đồng sẽ có một số tiền lớn. Y như những gì trước đó, chúng ta đã bàn bạc"." Thật sao?"." Diêu trì tôi không bao giờ nói hai lời".Hóa ra, người đàn ông cộc cằn này, tên hắn ta là Diêu Trì.Tần Tâm ly đang vô cùng kinh ngạc, cô cứ nghĩ...nhưng không ngờ mọi chuyện lại xảy ra ở một chiều hướng khác.Diêu tổng này còn bảo cô đóng kịch làm vợ anh ta. Đã thế còn cho cô tiền. Một cuộc giao dịch hấp dẫn như thế....Cô đang phân vân.Cô không còn gì cả, cũng không ngại xông pha." Cho cô 2 phút, 2 phút sau, nếu không trả lời được thì cút đi".Giọng điệu của hắn ta rất háo thắng và cáu gắt làm cô run rẩy.Tần Tâm Ly cố gắng bình tĩnh không để cho hắn nhìn ra cô đang không bình tĩnh." ngài....Anh định cho tôi bao nhiêu?".Nếu là vai trò giao dịch thì cả hai nên ngang bằng." cô muốn bao nhiêu đều có thể". Hắn kiêu ngạo nói."được, tôi đồng ý"." Rất tốt. Hợp tác vui vẻ, một năm sau, chúng ta sẽ không còn quan hệ gì". Hắn nói rõ:" cô có thể thỏa thích làm điều mình muốn nhưng trong một năm này. Nếu cô gây trở ngại gì cho tôi thì đừng trách tôi không báo trước cho cô"." tôi sẽ không". Tần Tâm Ly Kiên quyết." Hi vọng sẽ như lời cô nói". Hắn đảo mắt:" ah~ cũng nói luôn cho cô một điều. Trong quá trình giao dịch, cô không được phép có bất cứ tư tưởng gì với tôi, trong giao dịch và cả sau giao dịch cũng vậy"." Ý của anh là?".Cô Không hiểu.Hắn lại gầm mặt nói rõ:" cô không được phép yêu tôi, tôi không cho phép".