Tác giả:

Edit + beta : Linhlady Căn phòng lấy màu cà phê làm chủ đạo, trong phòng có một nữ sinh khuôn mặt lạnh nhạt ngồi ở chỗ kia, trước mặt cô, là một cái chùm sáng màu trắng. "Vì sao tôi lại muốn đi làm cái gì mà phát sóng trực tiếp kia?" Vẻ mặt Mạc Vân Quả không kiên nhẫn, nhìn đầu xỏ quấy rầy đến giấc ngủ của cô! "Bởi vì cô có sự ràng buộc với tôi!" Thanh âm lạnh nhạt vô tình trả lời Mạc Vân Quả, thành công làm sắc mặt Mạc Vân Quả càng thêm lạnh lẽo. "Ràng buộc với cậu thì tôi phải đi làm phát sóng trực tiếp? Thật là khôi hài!" Mạc Vân Quả hừ lạnh một tiếng, khoanh tay trước ngực, vô cùng không vui. "Đúng vậy!" Vẫn cứ là cái thanh âm lạnh nhạt kia, "Nếu cô không đi làm nhiệm vụ để thăng cấp, rất nhanh cô sẽ chết!" Nụ cười lạnh lẽo trên mặt Mạc Vân Quả càng sâu hơn "Ngươi cho rằng, ta sợ chết?" Làm một thiên tài có chỉ số thông minh cao nhân cách tính ******, chết? Thiết ~ Nghe vậy ánh sáng quanh chùm sáng kia ảm đạm đi một phần, tạm dừng nửa ngày, lúc sau, nó nói: "Cô không làm nhiệm vụ…

Chương 296

Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!Tác giả: Giáng HàmTruyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngEdit + beta : Linhlady Căn phòng lấy màu cà phê làm chủ đạo, trong phòng có một nữ sinh khuôn mặt lạnh nhạt ngồi ở chỗ kia, trước mặt cô, là một cái chùm sáng màu trắng. "Vì sao tôi lại muốn đi làm cái gì mà phát sóng trực tiếp kia?" Vẻ mặt Mạc Vân Quả không kiên nhẫn, nhìn đầu xỏ quấy rầy đến giấc ngủ của cô! "Bởi vì cô có sự ràng buộc với tôi!" Thanh âm lạnh nhạt vô tình trả lời Mạc Vân Quả, thành công làm sắc mặt Mạc Vân Quả càng thêm lạnh lẽo. "Ràng buộc với cậu thì tôi phải đi làm phát sóng trực tiếp? Thật là khôi hài!" Mạc Vân Quả hừ lạnh một tiếng, khoanh tay trước ngực, vô cùng không vui. "Đúng vậy!" Vẫn cứ là cái thanh âm lạnh nhạt kia, "Nếu cô không đi làm nhiệm vụ để thăng cấp, rất nhanh cô sẽ chết!" Nụ cười lạnh lẽo trên mặt Mạc Vân Quả càng sâu hơn "Ngươi cho rằng, ta sợ chết?" Làm một thiên tài có chỉ số thông minh cao nhân cách tính ******, chết? Thiết ~ Nghe vậy ánh sáng quanh chùm sáng kia ảm đạm đi một phần, tạm dừng nửa ngày, lúc sau, nó nói: "Cô không làm nhiệm vụ… Edit: Linhlady- -------------------------🍀Michelin cùng Mạc Vân Quả ăn xong rồi bữa sáng, Michelin vừa thấy thời gian, đã là 9 giờ, sốt ruột hoảng hốt lôi kéo Mạc Vân Quả ra cửa.Mà Y Tường Vi nhìn cửa nhà đã đóng cửa, cười khẽ một tiếng, nghe qua lại có vài phần sung sướng.Bên này, Michelin lôi kéo Mạc Vân Quả chạy tới công ty, đổi quần áo, hóa trang sau đó vắt đầu chụp ảnh.Mạc Vân Quả chưa làm qua việc này, cô cũng không biết nên làm như thế nào.Nhưng mà thẩm mỹ quan nơi quả thật không bình thường, bất kể Mạc Vân Quả tạo dáng vẻ gì, bọn họ đều thấy đẹp đẹp đẹp!Tiếng nhiếp ảnh gia khoa trương khiến Mạc Vân Quả nhịn không được nhìn hắn vài lần, sau đó nhiếp ảnh gia che vị trí ngực của mình, nói rằng bị sét đánh trúng.Mạc Vân Quả:……Cuối cùng, sau khi chụp ảnh xong đã là bữa trưa.Mạc Vân Quả nghĩ trở về ăn cơm trưa, lôi kéo Michelin chạy về nhà mình.Michelin tự nhiên sẽ sủng nghệ sĩ nhà mình, trên cơ bản cô muốn làm cái gì, hắn ta đều sẽ đồng ý.Nhưng mà khi hai người ra khỏi cửa liền thấy Kỳ Thần.Mạc Vân Quả:……Kỳ Thần đi đến bên người Mạc Vân Quả, lập tức kéo cổ tay cô.Hắn nhìn Michelin gật gật đầu, sau đó kéo Mạc Vân Quả, cũng không quay đầu lại rời đi.Michelin nhìn bóng dáng hai người, sờ sờ mũi, tuy rằng bên ngoài ai cũng nói hai người họ yêu nhau, nhưng mà hắn ta lại không thấy được không khí ái muội giữa hai người……Mạc Vân Quả nhìn người đàn ông đang kéo mình đi, mắt thấy hắn sắp kéo cô đến nhà ăn, lập tức liền dừng bước, không đi nữa.Kỳ Thần đột nhiên thấy có một ngoại lực ngăn cản hắn đi về phía trước, hắn quay đầu nhìn lại, thấy Mạc Vân Quả đứng ở nơi đó bất động.Kỳ Thần hơi nhíu mày, dùng sức lôi kéo.Kéo…… Kéo không nhúc nhích……Kỳ Thần:……Hắn bừng tỉnh nghĩ đến tối hôm qua xem cái video kia, sau đó lại nhìn sắc mặt lạnh lẽo của Mạc Vân Quả.“Về nhà.” Mạc Vân Quả nhìn đến Kỳ Thần dừng lại nhìn cô thì lập tức nói.Kỳ Thần cau mày, muốn nói không cần quên giao ước của bọn họ, nhưng ngược lại nghĩ đến, theo thông tin hắn nhận được thì cô ấy đang ở nhà cô……Kỳ Thần mím môi, đạm nhiên gật gật đầu, chỉ là bàn tay đang nắm chặt kia lại tiết lộ tâm tư của hắn.Mạc Vân Quả thấy Kỳ Thần cũng không có ý phản, trở tay bắt được cánh tay của Kỳ Thần muốn đi về chung cư.Kỳ Thần cũng không giãy giụa, so với bị người bắt lấy, hắn càng muốn gặp đến cô ấy.Hơn mười phút, hai người đi tới chung cư.Còn không vào cửa, Mạc Vân Quả đã ngửi được một mùi hương.Cô biết, nhất định là Y Tường Vi làm đồ ăn.Mạc Vân Quả đôi mắt xoát sáng ngời, cô lại lần nữa nghĩ đến, việc tối hôm qua đồng ý Y Tường Vi ở lại quả thực là một quyết định đặc biệt chính xác.Y Tường Vi vừa vặn đem đồ ăn mang lên bàn, cô ấy cũng không thể xác định Mạc Vân Quả có trở về hay không, nhưng vì về phòng, cô ấy vẫn nấu ba món một canh bày sẵn.Y Tường Vi xoay người đi cầm chén đũa, sau đó cô ấy nghe thấy tiếng mở cửa.Cô ấy biết, nhất định là Mạc Vân Quả đã trở lại.Nghĩ đến Mạc Vân Quả, khóe miệng liền nhịn không được ngậm một mạt ý cười, cô là người đầu tiên chứng minh giá trị con người mình, thật tốt……Y Tường Vi bước nhanh đi ra phòng bếp, muốn giúp Mạc Vân Quả có thể nhanh chóng ăn đồ mình làm, đương nhiên, có thể khen cô ấy thì thật tốt.Nhưng mà khi cô ấy đi ra, lại thấy một người ngoài ý muốn……Kỳ Thần cô gái mặc tạp dề, vẫn là khuôn mặt kia, nhưng so với trong trí nhớ lại có vài phần nhu hoà……- ------

Edit: Linhlady

- -------------------------🍀

Michelin cùng Mạc Vân Quả ăn xong rồi bữa sáng, Michelin vừa thấy thời gian, đã là 9 giờ, sốt ruột hoảng hốt lôi kéo Mạc Vân Quả ra cửa.

Mà Y Tường Vi nhìn cửa nhà đã đóng cửa, cười khẽ một tiếng, nghe qua lại có vài phần sung sướng.

Bên này, Michelin lôi kéo Mạc Vân Quả chạy tới công ty, đổi quần áo, hóa trang sau đó vắt đầu chụp ảnh.

Mạc Vân Quả chưa làm qua việc này, cô cũng không biết nên làm như thế nào.

Nhưng mà thẩm mỹ quan nơi quả thật không bình thường, bất kể Mạc Vân Quả tạo dáng vẻ gì, bọn họ đều thấy đẹp đẹp đẹp!

Tiếng nhiếp ảnh gia khoa trương khiến Mạc Vân Quả nhịn không được nhìn hắn vài lần, sau đó nhiếp ảnh gia che vị trí ngực của mình, nói rằng bị sét đánh trúng.

Mạc Vân Quả:……

Cuối cùng, sau khi chụp ảnh xong đã là bữa trưa.

Mạc Vân Quả nghĩ trở về ăn cơm trưa, lôi kéo Michelin chạy về nhà mình.

Michelin tự nhiên sẽ sủng nghệ sĩ nhà mình, trên cơ bản cô muốn làm cái gì, hắn ta đều sẽ đồng ý.

Nhưng mà khi hai người ra khỏi cửa liền thấy Kỳ Thần.

Mạc Vân Quả:……

Kỳ Thần đi đến bên người Mạc Vân Quả, lập tức kéo cổ tay cô.

Hắn nhìn Michelin gật gật đầu, sau đó kéo Mạc Vân Quả, cũng không quay đầu lại rời đi.

Michelin nhìn bóng dáng hai người, sờ sờ mũi, tuy rằng bên ngoài ai cũng nói hai người họ yêu nhau, nhưng mà hắn ta lại không thấy được không khí ái muội giữa hai người……

Mạc Vân Quả nhìn người đàn ông đang kéo mình đi, mắt thấy hắn sắp kéo cô đến nhà ăn, lập tức liền dừng bước, không đi nữa.

Kỳ Thần đột nhiên thấy có một ngoại lực ngăn cản hắn đi về phía trước, hắn quay đầu nhìn lại, thấy Mạc Vân Quả đứng ở nơi đó bất động.

Kỳ Thần hơi nhíu mày, dùng sức lôi kéo.

Kéo…… Kéo không nhúc nhích……

Kỳ Thần:……

Hắn bừng tỉnh nghĩ đến tối hôm qua xem cái video kia, sau đó lại nhìn sắc mặt lạnh lẽo của Mạc Vân Quả.

“Về nhà.” Mạc Vân Quả nhìn đến Kỳ Thần dừng lại nhìn cô thì lập tức nói.

Kỳ Thần cau mày, muốn nói không cần quên giao ước của bọn họ, nhưng ngược lại nghĩ đến, theo thông tin hắn nhận được thì cô ấy đang ở nhà cô……

Kỳ Thần mím môi, đạm nhiên gật gật đầu, chỉ là bàn tay đang nắm chặt kia lại tiết lộ tâm tư của hắn.

Mạc Vân Quả thấy Kỳ Thần cũng không có ý phản, trở tay bắt được cánh tay của Kỳ Thần muốn đi về chung cư.

Kỳ Thần cũng không giãy giụa, so với bị người bắt lấy, hắn càng muốn gặp đến cô ấy.

Hơn mười phút, hai người đi tới chung cư.

Còn không vào cửa, Mạc Vân Quả đã ngửi được một mùi hương.

Cô biết, nhất định là Y Tường Vi làm đồ ăn.

Mạc Vân Quả đôi mắt xoát sáng ngời, cô lại lần nữa nghĩ đến, việc tối hôm qua đồng ý Y Tường Vi ở lại quả thực là một quyết định đặc biệt chính xác.

Y Tường Vi vừa vặn đem đồ ăn mang lên bàn, cô ấy cũng không thể xác định Mạc Vân Quả có trở về hay không, nhưng vì về phòng, cô ấy vẫn nấu ba món một canh bày sẵn.

Y Tường Vi xoay người đi cầm chén đũa, sau đó cô ấy nghe thấy tiếng mở cửa.

Cô ấy biết, nhất định là Mạc Vân Quả đã trở lại.

Nghĩ đến Mạc Vân Quả, khóe miệng liền nhịn không được ngậm một mạt ý cười, cô là người đầu tiên chứng minh giá trị con người mình, thật tốt……

Y Tường Vi bước nhanh đi ra phòng bếp, muốn giúp Mạc Vân Quả có thể nhanh chóng ăn đồ mình làm, đương nhiên, có thể khen cô ấy thì thật tốt.

Nhưng mà khi cô ấy đi ra, lại thấy một người ngoài ý muốn……

Kỳ Thần cô gái mặc tạp dề, vẫn là khuôn mặt kia, nhưng so với trong trí nhớ lại có vài phần nhu hoà……

- ------

Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!Tác giả: Giáng HàmTruyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngEdit + beta : Linhlady Căn phòng lấy màu cà phê làm chủ đạo, trong phòng có một nữ sinh khuôn mặt lạnh nhạt ngồi ở chỗ kia, trước mặt cô, là một cái chùm sáng màu trắng. "Vì sao tôi lại muốn đi làm cái gì mà phát sóng trực tiếp kia?" Vẻ mặt Mạc Vân Quả không kiên nhẫn, nhìn đầu xỏ quấy rầy đến giấc ngủ của cô! "Bởi vì cô có sự ràng buộc với tôi!" Thanh âm lạnh nhạt vô tình trả lời Mạc Vân Quả, thành công làm sắc mặt Mạc Vân Quả càng thêm lạnh lẽo. "Ràng buộc với cậu thì tôi phải đi làm phát sóng trực tiếp? Thật là khôi hài!" Mạc Vân Quả hừ lạnh một tiếng, khoanh tay trước ngực, vô cùng không vui. "Đúng vậy!" Vẫn cứ là cái thanh âm lạnh nhạt kia, "Nếu cô không đi làm nhiệm vụ để thăng cấp, rất nhanh cô sẽ chết!" Nụ cười lạnh lẽo trên mặt Mạc Vân Quả càng sâu hơn "Ngươi cho rằng, ta sợ chết?" Làm một thiên tài có chỉ số thông minh cao nhân cách tính ******, chết? Thiết ~ Nghe vậy ánh sáng quanh chùm sáng kia ảm đạm đi một phần, tạm dừng nửa ngày, lúc sau, nó nói: "Cô không làm nhiệm vụ… Edit: Linhlady- -------------------------🍀Michelin cùng Mạc Vân Quả ăn xong rồi bữa sáng, Michelin vừa thấy thời gian, đã là 9 giờ, sốt ruột hoảng hốt lôi kéo Mạc Vân Quả ra cửa.Mà Y Tường Vi nhìn cửa nhà đã đóng cửa, cười khẽ một tiếng, nghe qua lại có vài phần sung sướng.Bên này, Michelin lôi kéo Mạc Vân Quả chạy tới công ty, đổi quần áo, hóa trang sau đó vắt đầu chụp ảnh.Mạc Vân Quả chưa làm qua việc này, cô cũng không biết nên làm như thế nào.Nhưng mà thẩm mỹ quan nơi quả thật không bình thường, bất kể Mạc Vân Quả tạo dáng vẻ gì, bọn họ đều thấy đẹp đẹp đẹp!Tiếng nhiếp ảnh gia khoa trương khiến Mạc Vân Quả nhịn không được nhìn hắn vài lần, sau đó nhiếp ảnh gia che vị trí ngực của mình, nói rằng bị sét đánh trúng.Mạc Vân Quả:……Cuối cùng, sau khi chụp ảnh xong đã là bữa trưa.Mạc Vân Quả nghĩ trở về ăn cơm trưa, lôi kéo Michelin chạy về nhà mình.Michelin tự nhiên sẽ sủng nghệ sĩ nhà mình, trên cơ bản cô muốn làm cái gì, hắn ta đều sẽ đồng ý.Nhưng mà khi hai người ra khỏi cửa liền thấy Kỳ Thần.Mạc Vân Quả:……Kỳ Thần đi đến bên người Mạc Vân Quả, lập tức kéo cổ tay cô.Hắn nhìn Michelin gật gật đầu, sau đó kéo Mạc Vân Quả, cũng không quay đầu lại rời đi.Michelin nhìn bóng dáng hai người, sờ sờ mũi, tuy rằng bên ngoài ai cũng nói hai người họ yêu nhau, nhưng mà hắn ta lại không thấy được không khí ái muội giữa hai người……Mạc Vân Quả nhìn người đàn ông đang kéo mình đi, mắt thấy hắn sắp kéo cô đến nhà ăn, lập tức liền dừng bước, không đi nữa.Kỳ Thần đột nhiên thấy có một ngoại lực ngăn cản hắn đi về phía trước, hắn quay đầu nhìn lại, thấy Mạc Vân Quả đứng ở nơi đó bất động.Kỳ Thần hơi nhíu mày, dùng sức lôi kéo.Kéo…… Kéo không nhúc nhích……Kỳ Thần:……Hắn bừng tỉnh nghĩ đến tối hôm qua xem cái video kia, sau đó lại nhìn sắc mặt lạnh lẽo của Mạc Vân Quả.“Về nhà.” Mạc Vân Quả nhìn đến Kỳ Thần dừng lại nhìn cô thì lập tức nói.Kỳ Thần cau mày, muốn nói không cần quên giao ước của bọn họ, nhưng ngược lại nghĩ đến, theo thông tin hắn nhận được thì cô ấy đang ở nhà cô……Kỳ Thần mím môi, đạm nhiên gật gật đầu, chỉ là bàn tay đang nắm chặt kia lại tiết lộ tâm tư của hắn.Mạc Vân Quả thấy Kỳ Thần cũng không có ý phản, trở tay bắt được cánh tay của Kỳ Thần muốn đi về chung cư.Kỳ Thần cũng không giãy giụa, so với bị người bắt lấy, hắn càng muốn gặp đến cô ấy.Hơn mười phút, hai người đi tới chung cư.Còn không vào cửa, Mạc Vân Quả đã ngửi được một mùi hương.Cô biết, nhất định là Y Tường Vi làm đồ ăn.Mạc Vân Quả đôi mắt xoát sáng ngời, cô lại lần nữa nghĩ đến, việc tối hôm qua đồng ý Y Tường Vi ở lại quả thực là một quyết định đặc biệt chính xác.Y Tường Vi vừa vặn đem đồ ăn mang lên bàn, cô ấy cũng không thể xác định Mạc Vân Quả có trở về hay không, nhưng vì về phòng, cô ấy vẫn nấu ba món một canh bày sẵn.Y Tường Vi xoay người đi cầm chén đũa, sau đó cô ấy nghe thấy tiếng mở cửa.Cô ấy biết, nhất định là Mạc Vân Quả đã trở lại.Nghĩ đến Mạc Vân Quả, khóe miệng liền nhịn không được ngậm một mạt ý cười, cô là người đầu tiên chứng minh giá trị con người mình, thật tốt……Y Tường Vi bước nhanh đi ra phòng bếp, muốn giúp Mạc Vân Quả có thể nhanh chóng ăn đồ mình làm, đương nhiên, có thể khen cô ấy thì thật tốt.Nhưng mà khi cô ấy đi ra, lại thấy một người ngoài ý muốn……Kỳ Thần cô gái mặc tạp dề, vẫn là khuôn mặt kia, nhưng so với trong trí nhớ lại có vài phần nhu hoà……- ------

Chương 296