Tác giả:

Edit + beta : Linhlady Căn phòng lấy màu cà phê làm chủ đạo, trong phòng có một nữ sinh khuôn mặt lạnh nhạt ngồi ở chỗ kia, trước mặt cô, là một cái chùm sáng màu trắng. "Vì sao tôi lại muốn đi làm cái gì mà phát sóng trực tiếp kia?" Vẻ mặt Mạc Vân Quả không kiên nhẫn, nhìn đầu xỏ quấy rầy đến giấc ngủ của cô! "Bởi vì cô có sự ràng buộc với tôi!" Thanh âm lạnh nhạt vô tình trả lời Mạc Vân Quả, thành công làm sắc mặt Mạc Vân Quả càng thêm lạnh lẽo. "Ràng buộc với cậu thì tôi phải đi làm phát sóng trực tiếp? Thật là khôi hài!" Mạc Vân Quả hừ lạnh một tiếng, khoanh tay trước ngực, vô cùng không vui. "Đúng vậy!" Vẫn cứ là cái thanh âm lạnh nhạt kia, "Nếu cô không đi làm nhiệm vụ để thăng cấp, rất nhanh cô sẽ chết!" Nụ cười lạnh lẽo trên mặt Mạc Vân Quả càng sâu hơn "Ngươi cho rằng, ta sợ chết?" Làm một thiên tài có chỉ số thông minh cao nhân cách tính ******, chết? Thiết ~ Nghe vậy ánh sáng quanh chùm sáng kia ảm đạm đi một phần, tạm dừng nửa ngày, lúc sau, nó nói: "Cô không làm nhiệm vụ…

Chương 338

Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!Tác giả: Giáng HàmTruyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngEdit + beta : Linhlady Căn phòng lấy màu cà phê làm chủ đạo, trong phòng có một nữ sinh khuôn mặt lạnh nhạt ngồi ở chỗ kia, trước mặt cô, là một cái chùm sáng màu trắng. "Vì sao tôi lại muốn đi làm cái gì mà phát sóng trực tiếp kia?" Vẻ mặt Mạc Vân Quả không kiên nhẫn, nhìn đầu xỏ quấy rầy đến giấc ngủ của cô! "Bởi vì cô có sự ràng buộc với tôi!" Thanh âm lạnh nhạt vô tình trả lời Mạc Vân Quả, thành công làm sắc mặt Mạc Vân Quả càng thêm lạnh lẽo. "Ràng buộc với cậu thì tôi phải đi làm phát sóng trực tiếp? Thật là khôi hài!" Mạc Vân Quả hừ lạnh một tiếng, khoanh tay trước ngực, vô cùng không vui. "Đúng vậy!" Vẫn cứ là cái thanh âm lạnh nhạt kia, "Nếu cô không đi làm nhiệm vụ để thăng cấp, rất nhanh cô sẽ chết!" Nụ cười lạnh lẽo trên mặt Mạc Vân Quả càng sâu hơn "Ngươi cho rằng, ta sợ chết?" Làm một thiên tài có chỉ số thông minh cao nhân cách tính ******, chết? Thiết ~ Nghe vậy ánh sáng quanh chùm sáng kia ảm đạm đi một phần, tạm dừng nửa ngày, lúc sau, nó nói: "Cô không làm nhiệm vụ… Edit:Linhlady- ------------------------🍀Mạc Vân Quả nhìn phòng phát sóng trực tiếp nói như vậy, nghĩ nghĩ, giống như nói không sai.Nhóm người trong phòng phát sóng này đúng là vô địch thiên hạ a!Nghĩ đến đây, Mạc Vân Quả liền nói với Cố Khinh Thước: “Không cần sợ hãi, không cần lo lắng!”Cố Khinh Thước:……Cố Khinh Thước cảm thấy có chút kỳ quái, giống như, tiểu Quả Quả sẽ không nói như thế đi? Loại hình thức nói cổ vũ với khuôn mặt lạnh lẽo kia, ừm…… Có một loại đâng yêu nói không nên lời.Cố Khinh Thước ho nhẹ một tiếng, che dấu việc mình xấu hổ.Hắn gật gật đầu nói: “Một khi đã như vậy, ta đây liền không lo lắng!”Cố Khinh Thước ra vẻ nghiêm túc trả lời,đáy mắt kia, toàn là dung túng với Mạc Vân Quả.Vẻ mặt Mạc Vân Quả không đổi gật đầu, sau đó đứng lên, trên cao nhìn xuống Cố Khinh Thước.Cố Khinh Thước cũng vội vàng đứng lên, sau đó xoa xoa đầu Mạc Vân Quả.Hắn nhắm mắt lại, tinh tế cảm thụ một chút, hai phút sau, hắn mở mắt, nhìn nơi nào đó, ánh mắt sâu thẳm.“Tiểu Quả Quả, ta cảm giác được nơi đó có thứ rất cường đại tồn tại~” khóe miệng Cố Khinh Thước ngậm ý cười, tinh tế nhìn lại, giọng nói mang theo một tia tà khí.Mạc Vân Quả gật đầu, chụp được tay Cố Khinh Thước nói: “Không cần lo lắng xông lên!”Đường nhiên Cố Khinh Thước sẽ xông lên, hắn lôi kéo Mạc Vân Quả chạy về nơi đó.Một lát sau, hắn đi tới một nơi trống trải.Chỉ thấy nơi này có một quái vật khổng lồ đang xé rách một quái vật khác, nhìn qua giống như đại chiến thế kỷ.Trong mắt Cố Khinh thước loé sáng, hắn đem Mạc Vân Quả bế lên, nhảy lên một chạc cây cao đứng, sau đó bản thân cẩn thân giáu hơi thở đi, đến gần hai con mãnh thú kia.Hắn muốn, không phải là kiểu chim cò tranh nhau ngư ông đắc lợi, mà là thật thật tại tại mặt đối mặt chiến đấu.Đối với chuyện Cố Khinh Thước đột nhiên xuất hiện, hai con mãnh thú kia dĩ nhiên nâng cao cảnh giác.Chúng nó có thể cảm giác được lực lượng từ Cố Khinh Thước truyên đến, đó là tồn tại vô cùng cường đại.Hai mãnh thú liếc nhau, trong nháy mắt đạt nhận thức chung.Cộng sức đối phó tên gia hoả đột nhiên xuất hiện này, sau đó lại tiếp tục chiến đấu!Vì thế hai mãnh thú đồng loạt tấn công Cố Khinh Thước, vừa vặn hắn đã chuẩn bị tốt sẵn sàng nghênh chiến.Hai mãnh thú thấy không làm Cố Khinh Thước bị thương được, ngược lại để cho hắn chạy thoát, còn hung hăng dẫm chúng nó một chân, chúng nó liền cảm thấy đã chịu vũ nhục.Trong lúc nhất thời, khí thế của hai mãnh thú tăng lên.Cố Khinh Thước nắm chặt nắm tay, hung hăng đập vào phần lựng của một trong hai mãnh thú.Phần lưng của mãnh thú kia lập tức lún xuống, nhìn qua rất khủng bố.Giờ khắc này, hai mãnh thú cũng nhận ra được sự khủng bố của Cố Khinh Thước, nhưng để bọn chúng cứ như vậy đầu hàng, tuyệt đối không có khả năng!Vì thế, một vòng chiến đấu mới bắt đầu!Bốn tiếng sau, Cố Khinh Thước cả người là máu dẫm lên hai mãnh thú tương tự như vậy, nụ cười nhàn nhạt chưa phai.Máu trên người Cố Khinh Thước nghiễm nhiên không phải của hắn, mà là hai mãnh thú kia, mất bốn tiếng chiến đấu, đường nhiên hắn sẽ tra tấn hai mãnh thú kia một phen.Bị đạp dưới lòng bàn chân hai mãnh thú quả thực chết không nhắm mắt, bọn chúng chỉ là ngứa da hẹn nhau đấu một trận thôi, tại sao lại gặp nhân loại khủng bố để bị tra tấn như vậy a!Nếu cho chúng nó một cơ hội mữa, chúng nó tuyệt đối sẽ không ra đây! Da ngứa chết cũng không ra!- ------

Edit:Linhlady

- ------------------------🍀

Mạc Vân Quả nhìn phòng phát sóng trực tiếp nói như vậy, nghĩ nghĩ, giống như nói không sai.

Nhóm người trong phòng phát sóng này đúng là vô địch thiên hạ a!

Nghĩ đến đây, Mạc Vân Quả liền nói với Cố Khinh Thước: “Không cần sợ hãi, không cần lo lắng!”

Cố Khinh Thước:……

Cố Khinh Thước cảm thấy có chút kỳ quái, giống như, tiểu Quả Quả sẽ không nói như thế đi? Loại hình thức nói cổ vũ với khuôn mặt lạnh lẽo kia, ừm…… Có một loại đâng yêu nói không nên lời.

Cố Khinh Thước ho nhẹ một tiếng, che dấu việc mình xấu hổ.

Hắn gật gật đầu nói: “Một khi đã như vậy, ta đây liền không lo lắng!”

Cố Khinh Thước ra vẻ nghiêm túc trả lời,đáy mắt kia, toàn là dung túng với Mạc Vân Quả.

Vẻ mặt Mạc Vân Quả không đổi gật đầu, sau đó đứng lên, trên cao nhìn xuống Cố Khinh Thước.

Cố Khinh Thước cũng vội vàng đứng lên, sau đó xoa xoa đầu Mạc Vân Quả.

Hắn nhắm mắt lại, tinh tế cảm thụ một chút, hai phút sau, hắn mở mắt, nhìn nơi nào đó, ánh mắt sâu thẳm.

“Tiểu Quả Quả, ta cảm giác được nơi đó có thứ rất cường đại tồn tại~” khóe miệng Cố Khinh Thước ngậm ý cười, tinh tế nhìn lại, giọng nói mang theo một tia tà khí.

Mạc Vân Quả gật đầu, chụp được tay Cố Khinh Thước nói: “Không cần lo lắng xông lên!”

Đường nhiên Cố Khinh Thước sẽ xông lên, hắn lôi kéo Mạc Vân Quả chạy về nơi đó.

Một lát sau, hắn đi tới một nơi trống trải.

Chỉ thấy nơi này có một quái vật khổng lồ đang xé rách một quái vật khác, nhìn qua giống như đại chiến thế kỷ.

Trong mắt Cố Khinh thước loé sáng, hắn đem Mạc Vân Quả bế lên, nhảy lên một chạc cây cao đứng, sau đó bản thân cẩn thân giáu hơi thở đi, đến gần hai con mãnh thú kia.

Hắn muốn, không phải là kiểu chim cò tranh nhau ngư ông đắc lợi, mà là thật thật tại tại mặt đối mặt chiến đấu.

Đối với chuyện Cố Khinh Thước đột nhiên xuất hiện, hai con mãnh thú kia dĩ nhiên nâng cao cảnh giác.

Chúng nó có thể cảm giác được lực lượng từ Cố Khinh Thước truyên đến, đó là tồn tại vô cùng cường đại.

Hai mãnh thú liếc nhau, trong nháy mắt đạt nhận thức chung.

Cộng sức đối phó tên gia hoả đột nhiên xuất hiện này, sau đó lại tiếp tục chiến đấu!

Vì thế hai mãnh thú đồng loạt tấn công Cố Khinh Thước, vừa vặn hắn đã chuẩn bị tốt sẵn sàng nghênh chiến.

Hai mãnh thú thấy không làm Cố Khinh Thước bị thương được, ngược lại để cho hắn chạy thoát, còn hung hăng dẫm chúng nó một chân, chúng nó liền cảm thấy đã chịu vũ nhục.

Trong lúc nhất thời, khí thế của hai mãnh thú tăng lên.

Cố Khinh Thước nắm chặt nắm tay, hung hăng đập vào phần lựng của một trong hai mãnh thú.

Phần lưng của mãnh thú kia lập tức lún xuống, nhìn qua rất khủng bố.

Giờ khắc này, hai mãnh thú cũng nhận ra được sự khủng bố của Cố Khinh Thước, nhưng để bọn chúng cứ như vậy đầu hàng, tuyệt đối không có khả năng!

Vì thế, một vòng chiến đấu mới bắt đầu!

Bốn tiếng sau, Cố Khinh Thước cả người là máu dẫm lên hai mãnh thú tương tự như vậy, nụ cười nhàn nhạt chưa phai.

Máu trên người Cố Khinh Thước nghiễm nhiên không phải của hắn, mà là hai mãnh thú kia, mất bốn tiếng chiến đấu, đường nhiên hắn sẽ tra tấn hai mãnh thú kia một phen.

Bị đạp dưới lòng bàn chân hai mãnh thú quả thực chết không nhắm mắt, bọn chúng chỉ là ngứa da hẹn nhau đấu một trận thôi, tại sao lại gặp nhân loại khủng bố để bị tra tấn như vậy a!

Nếu cho chúng nó một cơ hội mữa, chúng nó tuyệt đối sẽ không ra đây! Da ngứa chết cũng không ra!

- ------

Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!Tác giả: Giáng HàmTruyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngEdit + beta : Linhlady Căn phòng lấy màu cà phê làm chủ đạo, trong phòng có một nữ sinh khuôn mặt lạnh nhạt ngồi ở chỗ kia, trước mặt cô, là một cái chùm sáng màu trắng. "Vì sao tôi lại muốn đi làm cái gì mà phát sóng trực tiếp kia?" Vẻ mặt Mạc Vân Quả không kiên nhẫn, nhìn đầu xỏ quấy rầy đến giấc ngủ của cô! "Bởi vì cô có sự ràng buộc với tôi!" Thanh âm lạnh nhạt vô tình trả lời Mạc Vân Quả, thành công làm sắc mặt Mạc Vân Quả càng thêm lạnh lẽo. "Ràng buộc với cậu thì tôi phải đi làm phát sóng trực tiếp? Thật là khôi hài!" Mạc Vân Quả hừ lạnh một tiếng, khoanh tay trước ngực, vô cùng không vui. "Đúng vậy!" Vẫn cứ là cái thanh âm lạnh nhạt kia, "Nếu cô không đi làm nhiệm vụ để thăng cấp, rất nhanh cô sẽ chết!" Nụ cười lạnh lẽo trên mặt Mạc Vân Quả càng sâu hơn "Ngươi cho rằng, ta sợ chết?" Làm một thiên tài có chỉ số thông minh cao nhân cách tính ******, chết? Thiết ~ Nghe vậy ánh sáng quanh chùm sáng kia ảm đạm đi một phần, tạm dừng nửa ngày, lúc sau, nó nói: "Cô không làm nhiệm vụ… Edit:Linhlady- ------------------------🍀Mạc Vân Quả nhìn phòng phát sóng trực tiếp nói như vậy, nghĩ nghĩ, giống như nói không sai.Nhóm người trong phòng phát sóng này đúng là vô địch thiên hạ a!Nghĩ đến đây, Mạc Vân Quả liền nói với Cố Khinh Thước: “Không cần sợ hãi, không cần lo lắng!”Cố Khinh Thước:……Cố Khinh Thước cảm thấy có chút kỳ quái, giống như, tiểu Quả Quả sẽ không nói như thế đi? Loại hình thức nói cổ vũ với khuôn mặt lạnh lẽo kia, ừm…… Có một loại đâng yêu nói không nên lời.Cố Khinh Thước ho nhẹ một tiếng, che dấu việc mình xấu hổ.Hắn gật gật đầu nói: “Một khi đã như vậy, ta đây liền không lo lắng!”Cố Khinh Thước ra vẻ nghiêm túc trả lời,đáy mắt kia, toàn là dung túng với Mạc Vân Quả.Vẻ mặt Mạc Vân Quả không đổi gật đầu, sau đó đứng lên, trên cao nhìn xuống Cố Khinh Thước.Cố Khinh Thước cũng vội vàng đứng lên, sau đó xoa xoa đầu Mạc Vân Quả.Hắn nhắm mắt lại, tinh tế cảm thụ một chút, hai phút sau, hắn mở mắt, nhìn nơi nào đó, ánh mắt sâu thẳm.“Tiểu Quả Quả, ta cảm giác được nơi đó có thứ rất cường đại tồn tại~” khóe miệng Cố Khinh Thước ngậm ý cười, tinh tế nhìn lại, giọng nói mang theo một tia tà khí.Mạc Vân Quả gật đầu, chụp được tay Cố Khinh Thước nói: “Không cần lo lắng xông lên!”Đường nhiên Cố Khinh Thước sẽ xông lên, hắn lôi kéo Mạc Vân Quả chạy về nơi đó.Một lát sau, hắn đi tới một nơi trống trải.Chỉ thấy nơi này có một quái vật khổng lồ đang xé rách một quái vật khác, nhìn qua giống như đại chiến thế kỷ.Trong mắt Cố Khinh thước loé sáng, hắn đem Mạc Vân Quả bế lên, nhảy lên một chạc cây cao đứng, sau đó bản thân cẩn thân giáu hơi thở đi, đến gần hai con mãnh thú kia.Hắn muốn, không phải là kiểu chim cò tranh nhau ngư ông đắc lợi, mà là thật thật tại tại mặt đối mặt chiến đấu.Đối với chuyện Cố Khinh Thước đột nhiên xuất hiện, hai con mãnh thú kia dĩ nhiên nâng cao cảnh giác.Chúng nó có thể cảm giác được lực lượng từ Cố Khinh Thước truyên đến, đó là tồn tại vô cùng cường đại.Hai mãnh thú liếc nhau, trong nháy mắt đạt nhận thức chung.Cộng sức đối phó tên gia hoả đột nhiên xuất hiện này, sau đó lại tiếp tục chiến đấu!Vì thế hai mãnh thú đồng loạt tấn công Cố Khinh Thước, vừa vặn hắn đã chuẩn bị tốt sẵn sàng nghênh chiến.Hai mãnh thú thấy không làm Cố Khinh Thước bị thương được, ngược lại để cho hắn chạy thoát, còn hung hăng dẫm chúng nó một chân, chúng nó liền cảm thấy đã chịu vũ nhục.Trong lúc nhất thời, khí thế của hai mãnh thú tăng lên.Cố Khinh Thước nắm chặt nắm tay, hung hăng đập vào phần lựng của một trong hai mãnh thú.Phần lưng của mãnh thú kia lập tức lún xuống, nhìn qua rất khủng bố.Giờ khắc này, hai mãnh thú cũng nhận ra được sự khủng bố của Cố Khinh Thước, nhưng để bọn chúng cứ như vậy đầu hàng, tuyệt đối không có khả năng!Vì thế, một vòng chiến đấu mới bắt đầu!Bốn tiếng sau, Cố Khinh Thước cả người là máu dẫm lên hai mãnh thú tương tự như vậy, nụ cười nhàn nhạt chưa phai.Máu trên người Cố Khinh Thước nghiễm nhiên không phải của hắn, mà là hai mãnh thú kia, mất bốn tiếng chiến đấu, đường nhiên hắn sẽ tra tấn hai mãnh thú kia một phen.Bị đạp dưới lòng bàn chân hai mãnh thú quả thực chết không nhắm mắt, bọn chúng chỉ là ngứa da hẹn nhau đấu một trận thôi, tại sao lại gặp nhân loại khủng bố để bị tra tấn như vậy a!Nếu cho chúng nó một cơ hội mữa, chúng nó tuyệt đối sẽ không ra đây! Da ngứa chết cũng không ra!- ------

Chương 338