Edit + beta : Linhlady Căn phòng lấy màu cà phê làm chủ đạo, trong phòng có một nữ sinh khuôn mặt lạnh nhạt ngồi ở chỗ kia, trước mặt cô, là một cái chùm sáng màu trắng. "Vì sao tôi lại muốn đi làm cái gì mà phát sóng trực tiếp kia?" Vẻ mặt Mạc Vân Quả không kiên nhẫn, nhìn đầu xỏ quấy rầy đến giấc ngủ của cô! "Bởi vì cô có sự ràng buộc với tôi!" Thanh âm lạnh nhạt vô tình trả lời Mạc Vân Quả, thành công làm sắc mặt Mạc Vân Quả càng thêm lạnh lẽo. "Ràng buộc với cậu thì tôi phải đi làm phát sóng trực tiếp? Thật là khôi hài!" Mạc Vân Quả hừ lạnh một tiếng, khoanh tay trước ngực, vô cùng không vui. "Đúng vậy!" Vẫn cứ là cái thanh âm lạnh nhạt kia, "Nếu cô không đi làm nhiệm vụ để thăng cấp, rất nhanh cô sẽ chết!" Nụ cười lạnh lẽo trên mặt Mạc Vân Quả càng sâu hơn "Ngươi cho rằng, ta sợ chết?" Làm một thiên tài có chỉ số thông minh cao nhân cách tính ******, chết? Thiết ~ Nghe vậy ánh sáng quanh chùm sáng kia ảm đạm đi một phần, tạm dừng nửa ngày, lúc sau, nó nói: "Cô không làm nhiệm vụ…
Chương 596: Ươm một hạt giống nhỏ
Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!Tác giả: Giáng HàmTruyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngEdit + beta : Linhlady Căn phòng lấy màu cà phê làm chủ đạo, trong phòng có một nữ sinh khuôn mặt lạnh nhạt ngồi ở chỗ kia, trước mặt cô, là một cái chùm sáng màu trắng. "Vì sao tôi lại muốn đi làm cái gì mà phát sóng trực tiếp kia?" Vẻ mặt Mạc Vân Quả không kiên nhẫn, nhìn đầu xỏ quấy rầy đến giấc ngủ của cô! "Bởi vì cô có sự ràng buộc với tôi!" Thanh âm lạnh nhạt vô tình trả lời Mạc Vân Quả, thành công làm sắc mặt Mạc Vân Quả càng thêm lạnh lẽo. "Ràng buộc với cậu thì tôi phải đi làm phát sóng trực tiếp? Thật là khôi hài!" Mạc Vân Quả hừ lạnh một tiếng, khoanh tay trước ngực, vô cùng không vui. "Đúng vậy!" Vẫn cứ là cái thanh âm lạnh nhạt kia, "Nếu cô không đi làm nhiệm vụ để thăng cấp, rất nhanh cô sẽ chết!" Nụ cười lạnh lẽo trên mặt Mạc Vân Quả càng sâu hơn "Ngươi cho rằng, ta sợ chết?" Làm một thiên tài có chỉ số thông minh cao nhân cách tính ******, chết? Thiết ~ Nghe vậy ánh sáng quanh chùm sáng kia ảm đạm đi một phần, tạm dừng nửa ngày, lúc sau, nó nói: "Cô không làm nhiệm vụ… Edit: LinhladyHoàn thành nhiệm vụ Mạc Vân Quả ở trong không gian u ám một khoảng thời gian, sau đó tiếp tục mở phát sóng trực tiếp mới.Đoàn Tử nhanh chóng truyền bối cảnh chuyện xưa cùng nhiệm vụ truyền lại cho Mạc Vân Quả, đồng thời cũng xuyên đến phòng phát sóng trực tiếp.Cùng lúc đó, phòng phát sóng trực tiếp mở ra, một thế giới mới chậm rãi xuất hiện trước mắt mọi người……Tiên khí lượn lờ cung điện giống như đứng sừng sững trong không trung, đây là đại lục Thiên Khải kỳ tích, cũng là mục tiêu để mọi người tồn tại.Bao nhiêu người suốt cuộc đời, chỉ mong một lần có thể bước chân vào tòa cung điện kia, cho dù chỉ có thể ngắm qua một lần.Nhưng mà lúc này ở trong cung điện, Tô Chi Cảnh làm chủ một cung cười tà khí, trước mặt hắn ta có một người nam nhân đang quỳ.Trên mặt người nam nhân có một vết sẹo thật dài, nhìn qua vô cùng khủng bố.Tô Chi Cảnh không để ý nhấp một ngụm trà, dung nhan tuyệt mỹ kia khiến cung điện lộng lẫy cũng trở nên ảm đạm thất sắc.Người nam nhân có vết sẹo nhìn thấy Tô Chi Cảnh thư thái như vậy, bỗng nhiên sửng sốt, sau đó dựa vào ý chí kịp phản ứng lại.Hắn ta lắc đầu nói: “Muốn chém muốn giết, muốn làm gì cũng được.”Tô Chi Cảnh sách một tiếng, nhàn nhạt nói: “Trong cung thật nhàm chán, ta thấy ngươi rất thích hợp làm một nông dân chuyên trồng hoa, về sau, ngươi ở nơi đó đi.”Người nam nhân có vết sẹo mở to mắt, hắn ta biết nơi Tô Chi Cảnh nhắc đến là nơi nào, nơi đó có đủ các loại thực vật hung tàn, hơi vô ý một chút thôi, cũng có khả năng bị hút khô máu!Tô Chi Cảnh vẫy vẫy tay, ngay lập tức có người xuất hiện kéo hắn ta xuống.Tô Chi Cảnh thở dài một hơi, nhìn về phía phương xa, từ khi tở về từ nơi vô vọng, ngày tháng sau đó, càng ngày càng nhàm chán……Cũng chính ở ngay lúc này, không khí xung quanh hắn xuất hiện một trận dao động, từ trong hư không rơi xuống một hạt giống.Hạt giống?!Đương nhiên Tô Chi Cảnh sẽ không cho rằng, đây là một hạt giống bình thường, bởi vì hắn có thể cảm giác được, năng lượng ở trong hạt giống này, có chứa máu của hắn cho cương thi kỳ quái ở nơi vô vọng kia……Trong mắt Tô Chi Cảnh xẹt qua một tia thích thú, hắn phất tay đem hạt giống ôm vào tay, sau đó từ trong không gian của mình lấy ra một cái bồn ngọc, bỏ đầy thổ nhưỡng vào bên trong, sau đó thêm tức nhưỡng, tức nhưỡng này cũng là một lần ngẫu nhiên hắn có được.Sau khi làm xong một loạt hành động này, hắn nhìn bồn ngọc, khẽ cười một tiếng nói: “Ngươi á, cũng đừng làm cho ta thất vọng đấy ~”Rõ ràng là cười khẽ, lại làm người ta cảm giác chứa đầy uy hiếp.Lúc này Mạc Vân Quả làm một hạt giống:……“Oa? Tình huống như thế nào đây, tiểu Quả Quả nhà ta làm sao lại biến thành hạt giống nhỏ rồi?”“Oa ~ lợi hại nha hệ thống!”“Oa ~ hạt giống thì sinh hoạt như thế nào?”“Đương nhiên là hấp thu ánh mặt trời á!”“( xem thường ) hệ thống thật là càng ngày càng biết chơi.”“Nói, nhiệm vụ lần này mục tiêu chúng ta trước kia có phải đã gặp qua đúng không?”“Đương nhiên đã gặp qua, chính là lần ở nơi vô vọng đó ~”“À à, nhớ rồi, là tiểu cương thi xấu xí, hi hi ~”“Phốc, cái hình dung của lầu trên, lợi hại……”“Chậc, ta nhớ không nhầm Tô Chi Cảnh cũng không phải người tốt bụng nha!”“Đúng thế, đúng thế, nhiệm vụ lần này lại còn hố cha như vậy ~”“Hắc hắc, vừa lúc, để tiểu Quả Quả nhà chúng ta hiểu biết một chút, cái gì gọi là nguy hiểm của vin diện trung đẳng!”“( xem thường ) lầu trên ta cảm thấy ngươi suy nghĩ nhiều rồi, tiểu Quả Quả nhà ta sẽ gặp được nguy hiểm sao!”“Hiển nhiên sẽ không!”“Tiểu Quả Quả nhà ta uy vũ hùng tráng 233333333”“Không không không, hiện tại là nhỏ xinh nhu nhược 2333333”Mạc Vân Quả:……Edit: Tui thật phục tui khi theo cái truyện đến gần 600 chương mà ông nam chính như tàng hình (─.─||
Edit: Linhlady
Hoàn thành nhiệm vụ Mạc Vân Quả ở trong không gian u ám một khoảng thời gian, sau đó tiếp tục mở phát sóng trực tiếp mới.
Đoàn Tử nhanh chóng truyền bối cảnh chuyện xưa cùng nhiệm vụ truyền lại cho Mạc Vân Quả, đồng thời cũng xuyên đến phòng phát sóng trực tiếp.
Cùng lúc đó, phòng phát sóng trực tiếp mở ra, một thế giới mới chậm rãi xuất hiện trước mắt mọi người……
Tiên khí lượn lờ cung điện giống như đứng sừng sững trong không trung, đây là đại lục Thiên Khải kỳ tích, cũng là mục tiêu để mọi người tồn tại.
Bao nhiêu người suốt cuộc đời, chỉ mong một lần có thể bước chân vào tòa cung điện kia, cho dù chỉ có thể ngắm qua một lần.
Nhưng mà lúc này ở trong cung điện, Tô Chi Cảnh làm chủ một cung cười tà khí, trước mặt hắn ta có một người nam nhân đang quỳ.
Trên mặt người nam nhân có một vết sẹo thật dài, nhìn qua vô cùng khủng bố.
Tô Chi Cảnh không để ý nhấp một ngụm trà, dung nhan tuyệt mỹ kia khiến cung điện lộng lẫy cũng trở nên ảm đạm thất sắc.
Người nam nhân có vết sẹo nhìn thấy Tô Chi Cảnh thư thái như vậy, bỗng nhiên sửng sốt, sau đó dựa vào ý chí kịp phản ứng lại.
Hắn ta lắc đầu nói: “Muốn chém muốn giết, muốn làm gì cũng được.”
Tô Chi Cảnh sách một tiếng, nhàn nhạt nói: “Trong cung thật nhàm chán, ta thấy ngươi rất thích hợp làm một nông dân chuyên trồng hoa, về sau, ngươi ở nơi đó đi.”
Người nam nhân có vết sẹo mở to mắt, hắn ta biết nơi Tô Chi Cảnh nhắc đến là nơi nào, nơi đó có đủ các loại thực vật hung tàn, hơi vô ý một chút thôi, cũng có khả năng bị hút khô máu!
Tô Chi Cảnh vẫy vẫy tay, ngay lập tức có người xuất hiện kéo hắn ta xuống.
Tô Chi Cảnh thở dài một hơi, nhìn về phía phương xa, từ khi tở về từ nơi vô vọng, ngày tháng sau đó, càng ngày càng nhàm chán……
Cũng chính ở ngay lúc này, không khí xung quanh hắn xuất hiện một trận dao động, từ trong hư không rơi xuống một hạt giống.
Hạt giống?!
Đương nhiên Tô Chi Cảnh sẽ không cho rằng, đây là một hạt giống bình thường, bởi vì hắn có thể cảm giác được, năng lượng ở trong hạt giống này, có chứa máu của hắn cho cương thi kỳ quái ở nơi vô vọng kia……
Trong mắt Tô Chi Cảnh xẹt qua một tia thích thú, hắn phất tay đem hạt giống ôm vào tay, sau đó từ trong không gian của mình lấy ra một cái bồn ngọc, bỏ đầy thổ nhưỡng vào bên trong, sau đó thêm tức nhưỡng, tức nhưỡng này cũng là một lần ngẫu nhiên hắn có được.
Sau khi làm xong một loạt hành động này, hắn nhìn bồn ngọc, khẽ cười một tiếng nói: “Ngươi á, cũng đừng làm cho ta thất vọng đấy ~”
Rõ ràng là cười khẽ, lại làm người ta cảm giác chứa đầy uy hiếp.
Lúc này Mạc Vân Quả làm một hạt giống:……
“Oa? Tình huống như thế nào đây, tiểu Quả Quả nhà ta làm sao lại biến thành hạt giống nhỏ rồi?”
“Oa ~ lợi hại nha hệ thống!”
“Oa ~ hạt giống thì sinh hoạt như thế nào?”
“Đương nhiên là hấp thu ánh mặt trời á!”
“( xem thường ) hệ thống thật là càng ngày càng biết chơi.”
“Nói, nhiệm vụ lần này mục tiêu chúng ta trước kia có phải đã gặp qua đúng không?”
“Đương nhiên đã gặp qua, chính là lần ở nơi vô vọng đó ~”
“À à, nhớ rồi, là tiểu cương thi xấu xí, hi hi ~”
“Phốc, cái hình dung của lầu trên, lợi hại……”
“Chậc, ta nhớ không nhầm Tô Chi Cảnh cũng không phải người tốt bụng nha!”
“Đúng thế, đúng thế, nhiệm vụ lần này lại còn hố cha như vậy ~”
“Hắc hắc, vừa lúc, để tiểu Quả Quả nhà chúng ta hiểu biết một chút, cái gì gọi là nguy hiểm của vin diện trung đẳng!”
“( xem thường ) lầu trên ta cảm thấy ngươi suy nghĩ nhiều rồi, tiểu Quả Quả nhà ta sẽ gặp được nguy hiểm sao!”
“Hiển nhiên sẽ không!”
“Tiểu Quả Quả nhà ta uy vũ hùng tráng 233333333”
“Không không không, hiện tại là nhỏ xinh nhu nhược 2333333”
Mạc Vân Quả:……
Edit: Tui thật phục tui khi theo cái truyện đến gần 600 chương mà ông nam chính như tàng hình (─.─||
Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!Tác giả: Giáng HàmTruyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngEdit + beta : Linhlady Căn phòng lấy màu cà phê làm chủ đạo, trong phòng có một nữ sinh khuôn mặt lạnh nhạt ngồi ở chỗ kia, trước mặt cô, là một cái chùm sáng màu trắng. "Vì sao tôi lại muốn đi làm cái gì mà phát sóng trực tiếp kia?" Vẻ mặt Mạc Vân Quả không kiên nhẫn, nhìn đầu xỏ quấy rầy đến giấc ngủ của cô! "Bởi vì cô có sự ràng buộc với tôi!" Thanh âm lạnh nhạt vô tình trả lời Mạc Vân Quả, thành công làm sắc mặt Mạc Vân Quả càng thêm lạnh lẽo. "Ràng buộc với cậu thì tôi phải đi làm phát sóng trực tiếp? Thật là khôi hài!" Mạc Vân Quả hừ lạnh một tiếng, khoanh tay trước ngực, vô cùng không vui. "Đúng vậy!" Vẫn cứ là cái thanh âm lạnh nhạt kia, "Nếu cô không đi làm nhiệm vụ để thăng cấp, rất nhanh cô sẽ chết!" Nụ cười lạnh lẽo trên mặt Mạc Vân Quả càng sâu hơn "Ngươi cho rằng, ta sợ chết?" Làm một thiên tài có chỉ số thông minh cao nhân cách tính ******, chết? Thiết ~ Nghe vậy ánh sáng quanh chùm sáng kia ảm đạm đi một phần, tạm dừng nửa ngày, lúc sau, nó nói: "Cô không làm nhiệm vụ… Edit: LinhladyHoàn thành nhiệm vụ Mạc Vân Quả ở trong không gian u ám một khoảng thời gian, sau đó tiếp tục mở phát sóng trực tiếp mới.Đoàn Tử nhanh chóng truyền bối cảnh chuyện xưa cùng nhiệm vụ truyền lại cho Mạc Vân Quả, đồng thời cũng xuyên đến phòng phát sóng trực tiếp.Cùng lúc đó, phòng phát sóng trực tiếp mở ra, một thế giới mới chậm rãi xuất hiện trước mắt mọi người……Tiên khí lượn lờ cung điện giống như đứng sừng sững trong không trung, đây là đại lục Thiên Khải kỳ tích, cũng là mục tiêu để mọi người tồn tại.Bao nhiêu người suốt cuộc đời, chỉ mong một lần có thể bước chân vào tòa cung điện kia, cho dù chỉ có thể ngắm qua một lần.Nhưng mà lúc này ở trong cung điện, Tô Chi Cảnh làm chủ một cung cười tà khí, trước mặt hắn ta có một người nam nhân đang quỳ.Trên mặt người nam nhân có một vết sẹo thật dài, nhìn qua vô cùng khủng bố.Tô Chi Cảnh không để ý nhấp một ngụm trà, dung nhan tuyệt mỹ kia khiến cung điện lộng lẫy cũng trở nên ảm đạm thất sắc.Người nam nhân có vết sẹo nhìn thấy Tô Chi Cảnh thư thái như vậy, bỗng nhiên sửng sốt, sau đó dựa vào ý chí kịp phản ứng lại.Hắn ta lắc đầu nói: “Muốn chém muốn giết, muốn làm gì cũng được.”Tô Chi Cảnh sách một tiếng, nhàn nhạt nói: “Trong cung thật nhàm chán, ta thấy ngươi rất thích hợp làm một nông dân chuyên trồng hoa, về sau, ngươi ở nơi đó đi.”Người nam nhân có vết sẹo mở to mắt, hắn ta biết nơi Tô Chi Cảnh nhắc đến là nơi nào, nơi đó có đủ các loại thực vật hung tàn, hơi vô ý một chút thôi, cũng có khả năng bị hút khô máu!Tô Chi Cảnh vẫy vẫy tay, ngay lập tức có người xuất hiện kéo hắn ta xuống.Tô Chi Cảnh thở dài một hơi, nhìn về phía phương xa, từ khi tở về từ nơi vô vọng, ngày tháng sau đó, càng ngày càng nhàm chán……Cũng chính ở ngay lúc này, không khí xung quanh hắn xuất hiện một trận dao động, từ trong hư không rơi xuống một hạt giống.Hạt giống?!Đương nhiên Tô Chi Cảnh sẽ không cho rằng, đây là một hạt giống bình thường, bởi vì hắn có thể cảm giác được, năng lượng ở trong hạt giống này, có chứa máu của hắn cho cương thi kỳ quái ở nơi vô vọng kia……Trong mắt Tô Chi Cảnh xẹt qua một tia thích thú, hắn phất tay đem hạt giống ôm vào tay, sau đó từ trong không gian của mình lấy ra một cái bồn ngọc, bỏ đầy thổ nhưỡng vào bên trong, sau đó thêm tức nhưỡng, tức nhưỡng này cũng là một lần ngẫu nhiên hắn có được.Sau khi làm xong một loạt hành động này, hắn nhìn bồn ngọc, khẽ cười một tiếng nói: “Ngươi á, cũng đừng làm cho ta thất vọng đấy ~”Rõ ràng là cười khẽ, lại làm người ta cảm giác chứa đầy uy hiếp.Lúc này Mạc Vân Quả làm một hạt giống:……“Oa? Tình huống như thế nào đây, tiểu Quả Quả nhà ta làm sao lại biến thành hạt giống nhỏ rồi?”“Oa ~ lợi hại nha hệ thống!”“Oa ~ hạt giống thì sinh hoạt như thế nào?”“Đương nhiên là hấp thu ánh mặt trời á!”“( xem thường ) hệ thống thật là càng ngày càng biết chơi.”“Nói, nhiệm vụ lần này mục tiêu chúng ta trước kia có phải đã gặp qua đúng không?”“Đương nhiên đã gặp qua, chính là lần ở nơi vô vọng đó ~”“À à, nhớ rồi, là tiểu cương thi xấu xí, hi hi ~”“Phốc, cái hình dung của lầu trên, lợi hại……”“Chậc, ta nhớ không nhầm Tô Chi Cảnh cũng không phải người tốt bụng nha!”“Đúng thế, đúng thế, nhiệm vụ lần này lại còn hố cha như vậy ~”“Hắc hắc, vừa lúc, để tiểu Quả Quả nhà chúng ta hiểu biết một chút, cái gì gọi là nguy hiểm của vin diện trung đẳng!”“( xem thường ) lầu trên ta cảm thấy ngươi suy nghĩ nhiều rồi, tiểu Quả Quả nhà ta sẽ gặp được nguy hiểm sao!”“Hiển nhiên sẽ không!”“Tiểu Quả Quả nhà ta uy vũ hùng tráng 233333333”“Không không không, hiện tại là nhỏ xinh nhu nhược 2333333”Mạc Vân Quả:……Edit: Tui thật phục tui khi theo cái truyện đến gần 600 chương mà ông nam chính như tàng hình (─.─||