Edit + beta : Linhlady Căn phòng lấy màu cà phê làm chủ đạo, trong phòng có một nữ sinh khuôn mặt lạnh nhạt ngồi ở chỗ kia, trước mặt cô, là một cái chùm sáng màu trắng. "Vì sao tôi lại muốn đi làm cái gì mà phát sóng trực tiếp kia?" Vẻ mặt Mạc Vân Quả không kiên nhẫn, nhìn đầu xỏ quấy rầy đến giấc ngủ của cô! "Bởi vì cô có sự ràng buộc với tôi!" Thanh âm lạnh nhạt vô tình trả lời Mạc Vân Quả, thành công làm sắc mặt Mạc Vân Quả càng thêm lạnh lẽo. "Ràng buộc với cậu thì tôi phải đi làm phát sóng trực tiếp? Thật là khôi hài!" Mạc Vân Quả hừ lạnh một tiếng, khoanh tay trước ngực, vô cùng không vui. "Đúng vậy!" Vẫn cứ là cái thanh âm lạnh nhạt kia, "Nếu cô không đi làm nhiệm vụ để thăng cấp, rất nhanh cô sẽ chết!" Nụ cười lạnh lẽo trên mặt Mạc Vân Quả càng sâu hơn "Ngươi cho rằng, ta sợ chết?" Làm một thiên tài có chỉ số thông minh cao nhân cách tính ******, chết? Thiết ~ Nghe vậy ánh sáng quanh chùm sáng kia ảm đạm đi một phần, tạm dừng nửa ngày, lúc sau, nó nói: "Cô không làm nhiệm vụ…
Chương 607
Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!Tác giả: Giáng HàmTruyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngEdit + beta : Linhlady Căn phòng lấy màu cà phê làm chủ đạo, trong phòng có một nữ sinh khuôn mặt lạnh nhạt ngồi ở chỗ kia, trước mặt cô, là một cái chùm sáng màu trắng. "Vì sao tôi lại muốn đi làm cái gì mà phát sóng trực tiếp kia?" Vẻ mặt Mạc Vân Quả không kiên nhẫn, nhìn đầu xỏ quấy rầy đến giấc ngủ của cô! "Bởi vì cô có sự ràng buộc với tôi!" Thanh âm lạnh nhạt vô tình trả lời Mạc Vân Quả, thành công làm sắc mặt Mạc Vân Quả càng thêm lạnh lẽo. "Ràng buộc với cậu thì tôi phải đi làm phát sóng trực tiếp? Thật là khôi hài!" Mạc Vân Quả hừ lạnh một tiếng, khoanh tay trước ngực, vô cùng không vui. "Đúng vậy!" Vẫn cứ là cái thanh âm lạnh nhạt kia, "Nếu cô không đi làm nhiệm vụ để thăng cấp, rất nhanh cô sẽ chết!" Nụ cười lạnh lẽo trên mặt Mạc Vân Quả càng sâu hơn "Ngươi cho rằng, ta sợ chết?" Làm một thiên tài có chỉ số thông minh cao nhân cách tính ******, chết? Thiết ~ Nghe vậy ánh sáng quanh chùm sáng kia ảm đạm đi một phần, tạm dừng nửa ngày, lúc sau, nó nói: "Cô không làm nhiệm vụ… Edit: LinhladyTừ trình độ nào đó, có thể nói Tô Chi Cảnh xem như ngu ngốc.Hắn cả đời tìm kiếm lực lượng, hiện giờ đã xem như đứng ở trên đỉnh thế giới.Ở trong cuộc sồng của hắn, gần như không thiết phải quan tâm nhiều chuyện thế sự, càng đừng nói, quan tâm đến việc hoa hoa cỏ cỏ cần ánh mặt trời để phát triển.Hắn đương nhiên cho rằng hắn cảm thấy tốt, như vậy đối với Mạc Vân Quả mà nói, đó là tốt.Giống như hiện tại, hắn cảm thấy ánh mặt trời không thích hợp cho Mạc Vân Quả, cho nên đương nhiên hắn sẽ che khuất ánh nắng kia.Mạc Vân Quả chỉ cảm thấy trên người có một trận âm lãnh, một chút cũng không có cảm giác ấm áp.Mạc Vân Quả muốn nói với Tô Chi Cảnh đừng che ánh mặt trời của nàng, nhưng hiện tại, nàng lại không mở miệng được.Hiện tại Tô Chi Cảnh hứng thú bừng bừng, cứ như vậy ôm Mạc Vân Quả đi tới đi lui.Ngẫu nhiên còn sẽ cùng nàng nói hai ba câu, nội dung nói chuyện không có tý dinh dưỡng nào.Tô Chi Cảnh đối đãi với Mạc Vân Quả cực kỳ yêu thích, cũng không biết bởi vì cảm giác cực kỳ quen thuộc kia, hay vì hắn cảm thấy cuộc sống này quá nhàm chán.Phòng phát sóng trực tiếp mỗi ngày đều có thể thưởng thức tuyệt thế mũ nhan của Tô Chi Cảnh, thuận tiện phun tào nhiệm vụ của thế giới này.Thời gian nhoáng lên lại qua đi một tháng, mười centimet đại Mạc Vân Quả vẫn như cũ không có lớn lên dấu hiệu.Tô Chi Cảnh lại không vui.Không lớn mà nói, có nghĩa là hắn không thể cho nàng hóa hình đan, cũng không thể nào biết được nàng có phải tiểu cương thi kỳ quái kia không.Vì thế, Tô Chi Cảnh lại không vui, sau đó, Mạc Vân Quả lại lớn lên một chút.Tô Chi Cảnh lại vui vẻ, Mạc Vân Quả lại không lớn lên, Tô Chi Cảnh lại không vui, Mạc Vân Quả lại lớn lên một chút……Như thế lặp lại vài lần, nửa năm trôi qua, Mạc Vân Quả cũng cuối cùng cũng bắt đầu nở hoa rồi.Cho nên suốt một ngày sau nhi Mạc Vân Quả nở hoa, Tô Chi Cảnh lấy hỏa hình đan ra dùng một phương thức đặc thù truyền sang cho Mạc Vân Quả, sau đó ngay sau đó, Mạc Vân Quả liền hóa hình.Chuyện này giống như thuận lý thành chương, đương nhiên, nếu xem nhẹ một chuyện, đó là sau nhi hóa hình Mạc Vân Quả vẫn là một đứa bé……Tô Chi Cảnh vừa thấy Mạc Vân Quả, xém chút nữa nhịn không được ném văng nàng ra.Hắn tưởng tượng sau khi Mạc Vân Quả hóa hình, sẽ là một cô nương nhu nhu nhược nhược, chứ không phải một đứa bé bụ bẫm.Đứa bé còn đanh cắn ngón tay của mình, trên khóe miệng còn có khả năng có chất lỏng khả nghi chảy ra……Tô Chi Cảnh luôn không thích đồ vật đáng yêu, hắn chỉ thích cô nương mềm mại sạch sẽ.Hiện giờ Mạc Vân Quả là cái dạng này, ừm…… Một đứa bé mập mạp, đúng là không chiếm được nửa điểm hắn yêu thích.Vì thế, Tô Chi Cảnh ném Mạc Vân Quả xuống, không biết chạy đi nơi đâu.Còn đám người trong phòng phát sóng trực tiếp, đối với hình hài sau khi Mạc Vân Quả biết hóa, một đám tỏ vẻ thích nghe ngóng.“Ha ha ha! Đây là dáng vẻ tiểu Quả Quả khi còn nhỏ sao? Cảm giác thật béo!”“Ai da, các ngươi xem bụng nhỏ của tiểu Quả Quả kìa, chọc một cái thôi, khẳng định sẽ bật lại á!”“A a a! Cảm giác thịt thịt sẽ thật mềm, thật muốn chọc một cái!”“Dáng vẻ này của tiểu Quả Quả cái thật đáng yêu a a a!”“Quả thật muốn manh hóa! Ta cũng muốn có một nữ nhi như vậy!”“Tiểu Quả Quả còn đang cắn ngón tay nha ~haha”“Tiểu Quả Quả bụ bẫm, bế lên khẳng định rất có phân lượng 23333333333”“A a a! Tô Chi Cảnh là đại phôi đản, vậy kà không ôm tiểu Quả Quả nhà ta một cái ~”“Hắc hắc ~ này không phải vừa lúc sao? Tiểu Quả Quả nhà ta chỉ có thể để ta ôm lạp lạp lạp lạp ~”
Edit: Linhlady
Từ trình độ nào đó, có thể nói Tô Chi Cảnh xem như ngu ngốc.
Hắn cả đời tìm kiếm lực lượng, hiện giờ đã xem như đứng ở trên đỉnh thế giới.
Ở trong cuộc sồng của hắn, gần như không thiết phải quan tâm nhiều chuyện thế sự, càng đừng nói, quan tâm đến việc hoa hoa cỏ cỏ cần ánh mặt trời để phát triển.
Hắn đương nhiên cho rằng hắn cảm thấy tốt, như vậy đối với Mạc Vân Quả mà nói, đó là tốt.
Giống như hiện tại, hắn cảm thấy ánh mặt trời không thích hợp cho Mạc Vân Quả, cho nên đương nhiên hắn sẽ che khuất ánh nắng kia.
Mạc Vân Quả chỉ cảm thấy trên người có một trận âm lãnh, một chút cũng không có cảm giác ấm áp.
Mạc Vân Quả muốn nói với Tô Chi Cảnh đừng che ánh mặt trời của nàng, nhưng hiện tại, nàng lại không mở miệng được.
Hiện tại Tô Chi Cảnh hứng thú bừng bừng, cứ như vậy ôm Mạc Vân Quả đi tới đi lui.
Ngẫu nhiên còn sẽ cùng nàng nói hai ba câu, nội dung nói chuyện không có tý dinh dưỡng nào.
Tô Chi Cảnh đối đãi với Mạc Vân Quả cực kỳ yêu thích, cũng không biết bởi vì cảm giác cực kỳ quen thuộc kia, hay vì hắn cảm thấy cuộc sống này quá nhàm chán.
Phòng phát sóng trực tiếp mỗi ngày đều có thể thưởng thức tuyệt thế mũ nhan của Tô Chi Cảnh, thuận tiện phun tào nhiệm vụ của thế giới này.
Thời gian nhoáng lên lại qua đi một tháng, mười centimet đại Mạc Vân Quả vẫn như cũ không có lớn lên dấu hiệu.
Tô Chi Cảnh lại không vui.
Không lớn mà nói, có nghĩa là hắn không thể cho nàng hóa hình đan, cũng không thể nào biết được nàng có phải tiểu cương thi kỳ quái kia không.
Vì thế, Tô Chi Cảnh lại không vui, sau đó, Mạc Vân Quả lại lớn lên một chút.
Tô Chi Cảnh lại vui vẻ, Mạc Vân Quả lại không lớn lên, Tô Chi Cảnh lại không vui, Mạc Vân Quả lại lớn lên một chút……
Như thế lặp lại vài lần, nửa năm trôi qua, Mạc Vân Quả cũng cuối cùng cũng bắt đầu nở hoa rồi.
Cho nên suốt một ngày sau nhi Mạc Vân Quả nở hoa, Tô Chi Cảnh lấy hỏa hình đan ra dùng một phương thức đặc thù truyền sang cho Mạc Vân Quả, sau đó ngay sau đó, Mạc Vân Quả liền hóa hình.
Chuyện này giống như thuận lý thành chương, đương nhiên, nếu xem nhẹ một chuyện, đó là sau nhi hóa hình Mạc Vân Quả vẫn là một đứa bé……
Tô Chi Cảnh vừa thấy Mạc Vân Quả, xém chút nữa nhịn không được ném văng nàng ra.
Hắn tưởng tượng sau khi Mạc Vân Quả hóa hình, sẽ là một cô nương nhu nhu nhược nhược, chứ không phải một đứa bé bụ bẫm.
Đứa bé còn đanh cắn ngón tay của mình, trên khóe miệng còn có khả năng có chất lỏng khả nghi chảy ra……
Tô Chi Cảnh luôn không thích đồ vật đáng yêu, hắn chỉ thích cô nương mềm mại sạch sẽ.
Hiện giờ Mạc Vân Quả là cái dạng này, ừm…… Một đứa bé mập mạp, đúng là không chiếm được nửa điểm hắn yêu thích.
Vì thế, Tô Chi Cảnh ném Mạc Vân Quả xuống, không biết chạy đi nơi đâu.
Còn đám người trong phòng phát sóng trực tiếp, đối với hình hài sau khi Mạc Vân Quả biết hóa, một đám tỏ vẻ thích nghe ngóng.
“Ha ha ha! Đây là dáng vẻ tiểu Quả Quả khi còn nhỏ sao? Cảm giác thật béo!”
“Ai da, các ngươi xem bụng nhỏ của tiểu Quả Quả kìa, chọc một cái thôi, khẳng định sẽ bật lại á!”
“A a a! Cảm giác thịt thịt sẽ thật mềm, thật muốn chọc một cái!”
“Dáng vẻ này của tiểu Quả Quả cái thật đáng yêu a a a!”
“Quả thật muốn manh hóa! Ta cũng muốn có một nữ nhi như vậy!”
“Tiểu Quả Quả còn đang cắn ngón tay nha ~haha”
“Tiểu Quả Quả bụ bẫm, bế lên khẳng định rất có phân lượng 23333333333”
“A a a! Tô Chi Cảnh là đại phôi đản, vậy kà không ôm tiểu Quả Quả nhà ta một cái ~”
“Hắc hắc ~ này không phải vừa lúc sao? Tiểu Quả Quả nhà ta chỉ có thể để ta ôm lạp lạp lạp lạp ~”
Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!Tác giả: Giáng HàmTruyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngEdit + beta : Linhlady Căn phòng lấy màu cà phê làm chủ đạo, trong phòng có một nữ sinh khuôn mặt lạnh nhạt ngồi ở chỗ kia, trước mặt cô, là một cái chùm sáng màu trắng. "Vì sao tôi lại muốn đi làm cái gì mà phát sóng trực tiếp kia?" Vẻ mặt Mạc Vân Quả không kiên nhẫn, nhìn đầu xỏ quấy rầy đến giấc ngủ của cô! "Bởi vì cô có sự ràng buộc với tôi!" Thanh âm lạnh nhạt vô tình trả lời Mạc Vân Quả, thành công làm sắc mặt Mạc Vân Quả càng thêm lạnh lẽo. "Ràng buộc với cậu thì tôi phải đi làm phát sóng trực tiếp? Thật là khôi hài!" Mạc Vân Quả hừ lạnh một tiếng, khoanh tay trước ngực, vô cùng không vui. "Đúng vậy!" Vẫn cứ là cái thanh âm lạnh nhạt kia, "Nếu cô không đi làm nhiệm vụ để thăng cấp, rất nhanh cô sẽ chết!" Nụ cười lạnh lẽo trên mặt Mạc Vân Quả càng sâu hơn "Ngươi cho rằng, ta sợ chết?" Làm một thiên tài có chỉ số thông minh cao nhân cách tính ******, chết? Thiết ~ Nghe vậy ánh sáng quanh chùm sáng kia ảm đạm đi một phần, tạm dừng nửa ngày, lúc sau, nó nói: "Cô không làm nhiệm vụ… Edit: LinhladyTừ trình độ nào đó, có thể nói Tô Chi Cảnh xem như ngu ngốc.Hắn cả đời tìm kiếm lực lượng, hiện giờ đã xem như đứng ở trên đỉnh thế giới.Ở trong cuộc sồng của hắn, gần như không thiết phải quan tâm nhiều chuyện thế sự, càng đừng nói, quan tâm đến việc hoa hoa cỏ cỏ cần ánh mặt trời để phát triển.Hắn đương nhiên cho rằng hắn cảm thấy tốt, như vậy đối với Mạc Vân Quả mà nói, đó là tốt.Giống như hiện tại, hắn cảm thấy ánh mặt trời không thích hợp cho Mạc Vân Quả, cho nên đương nhiên hắn sẽ che khuất ánh nắng kia.Mạc Vân Quả chỉ cảm thấy trên người có một trận âm lãnh, một chút cũng không có cảm giác ấm áp.Mạc Vân Quả muốn nói với Tô Chi Cảnh đừng che ánh mặt trời của nàng, nhưng hiện tại, nàng lại không mở miệng được.Hiện tại Tô Chi Cảnh hứng thú bừng bừng, cứ như vậy ôm Mạc Vân Quả đi tới đi lui.Ngẫu nhiên còn sẽ cùng nàng nói hai ba câu, nội dung nói chuyện không có tý dinh dưỡng nào.Tô Chi Cảnh đối đãi với Mạc Vân Quả cực kỳ yêu thích, cũng không biết bởi vì cảm giác cực kỳ quen thuộc kia, hay vì hắn cảm thấy cuộc sống này quá nhàm chán.Phòng phát sóng trực tiếp mỗi ngày đều có thể thưởng thức tuyệt thế mũ nhan của Tô Chi Cảnh, thuận tiện phun tào nhiệm vụ của thế giới này.Thời gian nhoáng lên lại qua đi một tháng, mười centimet đại Mạc Vân Quả vẫn như cũ không có lớn lên dấu hiệu.Tô Chi Cảnh lại không vui.Không lớn mà nói, có nghĩa là hắn không thể cho nàng hóa hình đan, cũng không thể nào biết được nàng có phải tiểu cương thi kỳ quái kia không.Vì thế, Tô Chi Cảnh lại không vui, sau đó, Mạc Vân Quả lại lớn lên một chút.Tô Chi Cảnh lại vui vẻ, Mạc Vân Quả lại không lớn lên, Tô Chi Cảnh lại không vui, Mạc Vân Quả lại lớn lên một chút……Như thế lặp lại vài lần, nửa năm trôi qua, Mạc Vân Quả cũng cuối cùng cũng bắt đầu nở hoa rồi.Cho nên suốt một ngày sau nhi Mạc Vân Quả nở hoa, Tô Chi Cảnh lấy hỏa hình đan ra dùng một phương thức đặc thù truyền sang cho Mạc Vân Quả, sau đó ngay sau đó, Mạc Vân Quả liền hóa hình.Chuyện này giống như thuận lý thành chương, đương nhiên, nếu xem nhẹ một chuyện, đó là sau nhi hóa hình Mạc Vân Quả vẫn là một đứa bé……Tô Chi Cảnh vừa thấy Mạc Vân Quả, xém chút nữa nhịn không được ném văng nàng ra.Hắn tưởng tượng sau khi Mạc Vân Quả hóa hình, sẽ là một cô nương nhu nhu nhược nhược, chứ không phải một đứa bé bụ bẫm.Đứa bé còn đanh cắn ngón tay của mình, trên khóe miệng còn có khả năng có chất lỏng khả nghi chảy ra……Tô Chi Cảnh luôn không thích đồ vật đáng yêu, hắn chỉ thích cô nương mềm mại sạch sẽ.Hiện giờ Mạc Vân Quả là cái dạng này, ừm…… Một đứa bé mập mạp, đúng là không chiếm được nửa điểm hắn yêu thích.Vì thế, Tô Chi Cảnh ném Mạc Vân Quả xuống, không biết chạy đi nơi đâu.Còn đám người trong phòng phát sóng trực tiếp, đối với hình hài sau khi Mạc Vân Quả biết hóa, một đám tỏ vẻ thích nghe ngóng.“Ha ha ha! Đây là dáng vẻ tiểu Quả Quả khi còn nhỏ sao? Cảm giác thật béo!”“Ai da, các ngươi xem bụng nhỏ của tiểu Quả Quả kìa, chọc một cái thôi, khẳng định sẽ bật lại á!”“A a a! Cảm giác thịt thịt sẽ thật mềm, thật muốn chọc một cái!”“Dáng vẻ này của tiểu Quả Quả cái thật đáng yêu a a a!”“Quả thật muốn manh hóa! Ta cũng muốn có một nữ nhi như vậy!”“Tiểu Quả Quả còn đang cắn ngón tay nha ~haha”“Tiểu Quả Quả bụ bẫm, bế lên khẳng định rất có phân lượng 23333333333”“A a a! Tô Chi Cảnh là đại phôi đản, vậy kà không ôm tiểu Quả Quả nhà ta một cái ~”“Hắc hắc ~ này không phải vừa lúc sao? Tiểu Quả Quả nhà ta chỉ có thể để ta ôm lạp lạp lạp lạp ~”