Tác giả:

-Cô gia, cơm có rồi, người ăn chút gì đi? –Tiểu Mai bước vào phòng, cầm một cái giỏ đồ, bên trong có 3 món canh thịt rau cùng chén cơm đặt lên trên bàn. *Xoẹt* Một cái bóng đen nhanh như chớp lao thẳng đến chân tiểu Mai -Tiểu Mai! Hu hu hu nể tình quen biết 2 ngày qua cô thả ta ra đi! -Cô gia người đừng làm tiểu Mai sợ, người trước buông tay ra đi! -Không! người không thả ta ra thì ta không buông! -C..cô gia.. *Xoạt* cánh cửa mở tung ra, mỹ nhân bạch y xinh đẹp mang theo nụ cười thâm sâu hiểm ác tiến vào trong. -Đường đường là cô gia lại đi ôm chân một a hoàn, ngươi không sợ lời ra tiếng vào sao? -T..tiểu...thư! xin tha tội, là cô gia cứ đòi ra ngoài. –Tiểu Mai vội vàng thoát khỏi đôi tay bạch tuộc của ta, sau đó hướng sang một bên quỳ xuống. -Được rồi, các ngươi lui hết đi, để ta cùng cô gia nói chuyện. -Dạ! Đám a hoàn bỏ hết ra ngoài, căn phòng giờ chỉ còn 2 người. -Phu quân ngươi thật không nhớ gì sao? -Ngươi sao kì vậy! ta đã nói hơn trăm lần là ta không phải phu quân gì đó của cô…

Truyện chữ