Giang Hoài và Thẩm Ngọc yêu nhau. Vì thế mà ở tiệc tốt nghiệp trung học, ai cũng muốn xem trò cười của tôi. Đùa gì vậy, đàn ông thôi mà, chị đây đâu có thiếu. Bỏ qua những ánh mắt hiếu kì đó, tôi một mình đi lên phòng chờ ở tầng 3. Lúc ở hành lang, tôi vô tình gặp một người đàn ông. Anh ta mặc vest, cà vạt màu đen được thắt tỉ mỉ, gương mặt lạnh lùng khiến người ta không dám đến gần. Xung quanh anh ta có mấy người vệ sĩ, họ chặn tôi lại. "Tiểu thư, vui lòng dừng bước." Dù chỉ là gặp thoáng qua nhưng từ cái nhìn đầu tiên tôi đã biết rằng người đàn ông này chắc chắn dành cho tôi. Lạnh lùng, khó gần thì sao chứ, chị đây thích. Nghĩ là làm, tôi rút điện thoại và gọi cho quản gia: "Trong vòng ba giây, tôi muốn biết tất cả thông tin về anh ấy." "Vâng cô chủ, nhưng người muốn biết thông tin về ai? Anh ta ở đâu?" "Đến tầng 3 của nhà hàng tôi đi tiệc tối nay đi, người anh cần tìm hiểu là người đàn ông đẹp trai nhất ở đây." Hóa ra anh ta là người quen. Giang Chí Đình. Con trai cả của nhà họ…
Chương 14
Trêu Chọc - Sơn QủyTác giả: Sơn QuỷTruyện Ngôn TìnhGiang Hoài và Thẩm Ngọc yêu nhau. Vì thế mà ở tiệc tốt nghiệp trung học, ai cũng muốn xem trò cười của tôi. Đùa gì vậy, đàn ông thôi mà, chị đây đâu có thiếu. Bỏ qua những ánh mắt hiếu kì đó, tôi một mình đi lên phòng chờ ở tầng 3. Lúc ở hành lang, tôi vô tình gặp một người đàn ông. Anh ta mặc vest, cà vạt màu đen được thắt tỉ mỉ, gương mặt lạnh lùng khiến người ta không dám đến gần. Xung quanh anh ta có mấy người vệ sĩ, họ chặn tôi lại. "Tiểu thư, vui lòng dừng bước." Dù chỉ là gặp thoáng qua nhưng từ cái nhìn đầu tiên tôi đã biết rằng người đàn ông này chắc chắn dành cho tôi. Lạnh lùng, khó gần thì sao chứ, chị đây thích. Nghĩ là làm, tôi rút điện thoại và gọi cho quản gia: "Trong vòng ba giây, tôi muốn biết tất cả thông tin về anh ấy." "Vâng cô chủ, nhưng người muốn biết thông tin về ai? Anh ta ở đâu?" "Đến tầng 3 của nhà hàng tôi đi tiệc tối nay đi, người anh cần tìm hiểu là người đàn ông đẹp trai nhất ở đây." Hóa ra anh ta là người quen. Giang Chí Đình. Con trai cả của nhà họ… Trong phút chốc, trời nghiêng đất ngả. Giang Chí Đình nghiêng người, ấn tôi nằm lên sopha. Ánh mắt nóng rực của anh như thiêu đốt tôi. Tôi vô thức nín thở, không dám nhìn thẳng. Ánh mắt đó như rada, rà khắp khuân mặt tôi, từ môi, đến mắt, cuối cùng dừng ở môi tôi.Rồi nụ hôn của anh rơi xuống, không hề nhẹ nhàng, như muốn nuốt chửng tôi vào bụng vậy.Một lát sau, vì thiếu oxi, tôi đẩy anh ra.“ Anh Giang…”Nghe thấy thế, anh dừng lại một lúc, sau đó những nụ hôn của anh lại rơi xuống, nhưng lần này nó rất nhẹ nhàng khiến tôi như đắm chìm trong đó. Cả người tôi nhẹ bẫng, mặc anh dẫn dắt.Bỗng nhiên anh ngừng lại, giọng khàn khàn hỏi tôi:“ Em thành niên chưa?”Tôi vội gật đầu lia lịa.Giang Chí Đình nghe vậy không nói gì, anh vùi đầu vào cổ tôi cười. nụ cười chỉ có ở anh khiến tôi mê muội.Tôi tưởng chừng mọi thứ dừng lại nhưng không, một trận mưa hôn rơi xuống, từng cái, từng cái nối tiếp nhau, kéo dài từ cổ đến tai tôi, từ sau tai đến xương quai xanh.Tôi như chiếc lá lênh đênh trên dòng sông, dập dìu trong cơn sóng do chính anh tạo ra.Bàn tay anh vòng ra sau lưng tôi, sự ấm áp của tay anh khiến tôi run rẩy.“ Có thấy đau không?”Tôi không kìm được kêu lên: “ Nhột lắm…”Anh bật cười, thở dài đầy bất lực: “ Đúng là cô gái ngốc nghếch.”
Trêu Chọc - Sơn QủyTác giả: Sơn QuỷTruyện Ngôn TìnhGiang Hoài và Thẩm Ngọc yêu nhau. Vì thế mà ở tiệc tốt nghiệp trung học, ai cũng muốn xem trò cười của tôi. Đùa gì vậy, đàn ông thôi mà, chị đây đâu có thiếu. Bỏ qua những ánh mắt hiếu kì đó, tôi một mình đi lên phòng chờ ở tầng 3. Lúc ở hành lang, tôi vô tình gặp một người đàn ông. Anh ta mặc vest, cà vạt màu đen được thắt tỉ mỉ, gương mặt lạnh lùng khiến người ta không dám đến gần. Xung quanh anh ta có mấy người vệ sĩ, họ chặn tôi lại. "Tiểu thư, vui lòng dừng bước." Dù chỉ là gặp thoáng qua nhưng từ cái nhìn đầu tiên tôi đã biết rằng người đàn ông này chắc chắn dành cho tôi. Lạnh lùng, khó gần thì sao chứ, chị đây thích. Nghĩ là làm, tôi rút điện thoại và gọi cho quản gia: "Trong vòng ba giây, tôi muốn biết tất cả thông tin về anh ấy." "Vâng cô chủ, nhưng người muốn biết thông tin về ai? Anh ta ở đâu?" "Đến tầng 3 của nhà hàng tôi đi tiệc tối nay đi, người anh cần tìm hiểu là người đàn ông đẹp trai nhất ở đây." Hóa ra anh ta là người quen. Giang Chí Đình. Con trai cả của nhà họ… Trong phút chốc, trời nghiêng đất ngả. Giang Chí Đình nghiêng người, ấn tôi nằm lên sopha. Ánh mắt nóng rực của anh như thiêu đốt tôi. Tôi vô thức nín thở, không dám nhìn thẳng. Ánh mắt đó như rada, rà khắp khuân mặt tôi, từ môi, đến mắt, cuối cùng dừng ở môi tôi.Rồi nụ hôn của anh rơi xuống, không hề nhẹ nhàng, như muốn nuốt chửng tôi vào bụng vậy.Một lát sau, vì thiếu oxi, tôi đẩy anh ra.“ Anh Giang…”Nghe thấy thế, anh dừng lại một lúc, sau đó những nụ hôn của anh lại rơi xuống, nhưng lần này nó rất nhẹ nhàng khiến tôi như đắm chìm trong đó. Cả người tôi nhẹ bẫng, mặc anh dẫn dắt.Bỗng nhiên anh ngừng lại, giọng khàn khàn hỏi tôi:“ Em thành niên chưa?”Tôi vội gật đầu lia lịa.Giang Chí Đình nghe vậy không nói gì, anh vùi đầu vào cổ tôi cười. nụ cười chỉ có ở anh khiến tôi mê muội.Tôi tưởng chừng mọi thứ dừng lại nhưng không, một trận mưa hôn rơi xuống, từng cái, từng cái nối tiếp nhau, kéo dài từ cổ đến tai tôi, từ sau tai đến xương quai xanh.Tôi như chiếc lá lênh đênh trên dòng sông, dập dìu trong cơn sóng do chính anh tạo ra.Bàn tay anh vòng ra sau lưng tôi, sự ấm áp của tay anh khiến tôi run rẩy.“ Có thấy đau không?”Tôi không kìm được kêu lên: “ Nhột lắm…”Anh bật cười, thở dài đầy bất lực: “ Đúng là cô gái ngốc nghếch.”
Trêu Chọc - Sơn QủyTác giả: Sơn QuỷTruyện Ngôn TìnhGiang Hoài và Thẩm Ngọc yêu nhau. Vì thế mà ở tiệc tốt nghiệp trung học, ai cũng muốn xem trò cười của tôi. Đùa gì vậy, đàn ông thôi mà, chị đây đâu có thiếu. Bỏ qua những ánh mắt hiếu kì đó, tôi một mình đi lên phòng chờ ở tầng 3. Lúc ở hành lang, tôi vô tình gặp một người đàn ông. Anh ta mặc vest, cà vạt màu đen được thắt tỉ mỉ, gương mặt lạnh lùng khiến người ta không dám đến gần. Xung quanh anh ta có mấy người vệ sĩ, họ chặn tôi lại. "Tiểu thư, vui lòng dừng bước." Dù chỉ là gặp thoáng qua nhưng từ cái nhìn đầu tiên tôi đã biết rằng người đàn ông này chắc chắn dành cho tôi. Lạnh lùng, khó gần thì sao chứ, chị đây thích. Nghĩ là làm, tôi rút điện thoại và gọi cho quản gia: "Trong vòng ba giây, tôi muốn biết tất cả thông tin về anh ấy." "Vâng cô chủ, nhưng người muốn biết thông tin về ai? Anh ta ở đâu?" "Đến tầng 3 của nhà hàng tôi đi tiệc tối nay đi, người anh cần tìm hiểu là người đàn ông đẹp trai nhất ở đây." Hóa ra anh ta là người quen. Giang Chí Đình. Con trai cả của nhà họ… Trong phút chốc, trời nghiêng đất ngả. Giang Chí Đình nghiêng người, ấn tôi nằm lên sopha. Ánh mắt nóng rực của anh như thiêu đốt tôi. Tôi vô thức nín thở, không dám nhìn thẳng. Ánh mắt đó như rada, rà khắp khuân mặt tôi, từ môi, đến mắt, cuối cùng dừng ở môi tôi.Rồi nụ hôn của anh rơi xuống, không hề nhẹ nhàng, như muốn nuốt chửng tôi vào bụng vậy.Một lát sau, vì thiếu oxi, tôi đẩy anh ra.“ Anh Giang…”Nghe thấy thế, anh dừng lại một lúc, sau đó những nụ hôn của anh lại rơi xuống, nhưng lần này nó rất nhẹ nhàng khiến tôi như đắm chìm trong đó. Cả người tôi nhẹ bẫng, mặc anh dẫn dắt.Bỗng nhiên anh ngừng lại, giọng khàn khàn hỏi tôi:“ Em thành niên chưa?”Tôi vội gật đầu lia lịa.Giang Chí Đình nghe vậy không nói gì, anh vùi đầu vào cổ tôi cười. nụ cười chỉ có ở anh khiến tôi mê muội.Tôi tưởng chừng mọi thứ dừng lại nhưng không, một trận mưa hôn rơi xuống, từng cái, từng cái nối tiếp nhau, kéo dài từ cổ đến tai tôi, từ sau tai đến xương quai xanh.Tôi như chiếc lá lênh đênh trên dòng sông, dập dìu trong cơn sóng do chính anh tạo ra.Bàn tay anh vòng ra sau lưng tôi, sự ấm áp của tay anh khiến tôi run rẩy.“ Có thấy đau không?”Tôi không kìm được kêu lên: “ Nhột lắm…”Anh bật cười, thở dài đầy bất lực: “ Đúng là cô gái ngốc nghếch.”