*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Đầu xuân, mưa phùn lất phất cả ngày, Từ Tư Uyển cũng ngồi bên cửa sổ uống trà ngắm mưa cả ngày. Nàng có dung mạo xinh đẹp, yêu kiều nhưng không mất nét duyên, ngồi trong căn phòng âm u ngắm mưa cứ như một tiên nữ. Thị tỳ thấy sắc mặt nàng không tốt, đều yên lặng ở bên, không dám quấy rầy. Tới xế chiều, bên ngoài cuối cùng cũng có động tĩnh, là tiếng giày bước qua những phiến đá xanh bị mưa làm ướt. Kế tiếp là tiếng rèm châu va chạm, Hoa Thần đứng cạnh Từ Tư Uyển hơi ngước mắt nhìn rồi nhanh chóng cúi đầu, hành lễ: "Tứ tiểu thư." Từ Tư Uyển hoàn hồn, nhìn Từ Tư Yên tươi cười chạy tới. Muội ấy nhỏ hơn nàng hai tuổi, hiện giờ mới mười bốn, tính tình hoạt bát hiếu động, lúc nào cũng cười như chim chóc nhảy nhót. Chạy tới trước bàn, Từ Tư Yên đặt hộp đồ ăn trong tay xuống, mở nắp ra, điểm tâm màu nâu đỏ đựng trên đĩa sứ tỏa ra chút ngọt ngào trong không khí ẩm ướt.…
Chương 56: 56: Diễn Kịch
Mưu Đoạt Phượng ẤnTác giả: Lệ TiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Đầu xuân, mưa phùn lất phất cả ngày, Từ Tư Uyển cũng ngồi bên cửa sổ uống trà ngắm mưa cả ngày. Nàng có dung mạo xinh đẹp, yêu kiều nhưng không mất nét duyên, ngồi trong căn phòng âm u ngắm mưa cứ như một tiên nữ. Thị tỳ thấy sắc mặt nàng không tốt, đều yên lặng ở bên, không dám quấy rầy. Tới xế chiều, bên ngoài cuối cùng cũng có động tĩnh, là tiếng giày bước qua những phiến đá xanh bị mưa làm ướt. Kế tiếp là tiếng rèm châu va chạm, Hoa Thần đứng cạnh Từ Tư Uyển hơi ngước mắt nhìn rồi nhanh chóng cúi đầu, hành lễ: "Tứ tiểu thư." Từ Tư Uyển hoàn hồn, nhìn Từ Tư Yên tươi cười chạy tới. Muội ấy nhỏ hơn nàng hai tuổi, hiện giờ mới mười bốn, tính tình hoạt bát hiếu động, lúc nào cũng cười như chim chóc nhảy nhót. Chạy tới trước bàn, Từ Tư Yên đặt hộp đồ ăn trong tay xuống, mở nắp ra, điểm tâm màu nâu đỏ đựng trên đĩa sứ tỏa ra chút ngọt ngào trong không khí ẩm ướt.… Có được sự bảo đảm của hắn, Từ Tư Uyển nức nở, làm ra bộ dáng cảm động.Hình ảnh này đương nhiên khiến hắn cảm thấy nàng đang ỷ lại vào hắn, đồng thời khơi dậy d*c vọng muốn bảo vệ nàng..
Mưu Đoạt Phượng ẤnTác giả: Lệ TiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Đầu xuân, mưa phùn lất phất cả ngày, Từ Tư Uyển cũng ngồi bên cửa sổ uống trà ngắm mưa cả ngày. Nàng có dung mạo xinh đẹp, yêu kiều nhưng không mất nét duyên, ngồi trong căn phòng âm u ngắm mưa cứ như một tiên nữ. Thị tỳ thấy sắc mặt nàng không tốt, đều yên lặng ở bên, không dám quấy rầy. Tới xế chiều, bên ngoài cuối cùng cũng có động tĩnh, là tiếng giày bước qua những phiến đá xanh bị mưa làm ướt. Kế tiếp là tiếng rèm châu va chạm, Hoa Thần đứng cạnh Từ Tư Uyển hơi ngước mắt nhìn rồi nhanh chóng cúi đầu, hành lễ: "Tứ tiểu thư." Từ Tư Uyển hoàn hồn, nhìn Từ Tư Yên tươi cười chạy tới. Muội ấy nhỏ hơn nàng hai tuổi, hiện giờ mới mười bốn, tính tình hoạt bát hiếu động, lúc nào cũng cười như chim chóc nhảy nhót. Chạy tới trước bàn, Từ Tư Yên đặt hộp đồ ăn trong tay xuống, mở nắp ra, điểm tâm màu nâu đỏ đựng trên đĩa sứ tỏa ra chút ngọt ngào trong không khí ẩm ướt.… Có được sự bảo đảm của hắn, Từ Tư Uyển nức nở, làm ra bộ dáng cảm động.Hình ảnh này đương nhiên khiến hắn cảm thấy nàng đang ỷ lại vào hắn, đồng thời khơi dậy d*c vọng muốn bảo vệ nàng..
Mưu Đoạt Phượng ẤnTác giả: Lệ TiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Đầu xuân, mưa phùn lất phất cả ngày, Từ Tư Uyển cũng ngồi bên cửa sổ uống trà ngắm mưa cả ngày. Nàng có dung mạo xinh đẹp, yêu kiều nhưng không mất nét duyên, ngồi trong căn phòng âm u ngắm mưa cứ như một tiên nữ. Thị tỳ thấy sắc mặt nàng không tốt, đều yên lặng ở bên, không dám quấy rầy. Tới xế chiều, bên ngoài cuối cùng cũng có động tĩnh, là tiếng giày bước qua những phiến đá xanh bị mưa làm ướt. Kế tiếp là tiếng rèm châu va chạm, Hoa Thần đứng cạnh Từ Tư Uyển hơi ngước mắt nhìn rồi nhanh chóng cúi đầu, hành lễ: "Tứ tiểu thư." Từ Tư Uyển hoàn hồn, nhìn Từ Tư Yên tươi cười chạy tới. Muội ấy nhỏ hơn nàng hai tuổi, hiện giờ mới mười bốn, tính tình hoạt bát hiếu động, lúc nào cũng cười như chim chóc nhảy nhót. Chạy tới trước bàn, Từ Tư Yên đặt hộp đồ ăn trong tay xuống, mở nắp ra, điểm tâm màu nâu đỏ đựng trên đĩa sứ tỏa ra chút ngọt ngào trong không khí ẩm ướt.… Có được sự bảo đảm của hắn, Từ Tư Uyển nức nở, làm ra bộ dáng cảm động.Hình ảnh này đương nhiên khiến hắn cảm thấy nàng đang ỷ lại vào hắn, đồng thời khơi dậy d*c vọng muốn bảo vệ nàng..