Edit: Lục Trà Cuồng Ma. === Tôi là Mạnh Bà. - -- Nhưng giờ tôi muốn đình công!!!!!!! "500 năm! Ngài có biết 500 năm qua tôi sống thế nào không?" Tôi hung hăng ném đơn từ chức lên bàn của Diêm Vương. Trước kia khi tôi bắt đầu làm việc, lão già Diêm Vương đã ngon ngọt thề thốt với tôi. "Tiểu Mạnh này, đây là 1 vị trí tốt, công việc nhẹ nhàng, quan hệ với các ma quỷ cũng chẳng có gì phức tạp, cô nhìn xem, vừa nhậm chức thì cô đã được làm lãnh đạo rồi." Công việc quả thực rất dễ dàng. - -- 1 nồi canh, 1 cái thìa, 1 người ngồi đó. - -- Hết năm này qua tháng khác. Quan hệ với các hồn ma khác cũng không có gì phức tạp, cũng đúng thôi. - -- Có mỗi mình tôi là hồn ma chứ làm gì còn ai khác nữa trong Cục Luân Hồi này!!!!!!! Còn về phần lãnh đạo. - -- Vì ở nơi này có mỗi mình tôi thôi, nên cũng xem như là chức quan cao nhất rồi nhỉ? === "Ngài mau duyệt đơn cho tôi đi. Tôi không thể chịu thêm được 1 ngày nào nữa đâu." Diêm Vương ngẩng đầu liếc tôi một cái, sau đó lại chậm rãi cúi xuống nhấp 1…
Chương 10: 10: Cô Còn Bắt Ngài Ấy Trả Nợ Hộ
Sau Khi Uống Canh, Hắn Mất Trí Nhớ RồiTác giả: Hồ Lô BiếnTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhEdit: Lục Trà Cuồng Ma. === Tôi là Mạnh Bà. - -- Nhưng giờ tôi muốn đình công!!!!!!! "500 năm! Ngài có biết 500 năm qua tôi sống thế nào không?" Tôi hung hăng ném đơn từ chức lên bàn của Diêm Vương. Trước kia khi tôi bắt đầu làm việc, lão già Diêm Vương đã ngon ngọt thề thốt với tôi. "Tiểu Mạnh này, đây là 1 vị trí tốt, công việc nhẹ nhàng, quan hệ với các ma quỷ cũng chẳng có gì phức tạp, cô nhìn xem, vừa nhậm chức thì cô đã được làm lãnh đạo rồi." Công việc quả thực rất dễ dàng. - -- 1 nồi canh, 1 cái thìa, 1 người ngồi đó. - -- Hết năm này qua tháng khác. Quan hệ với các hồn ma khác cũng không có gì phức tạp, cũng đúng thôi. - -- Có mỗi mình tôi là hồn ma chứ làm gì còn ai khác nữa trong Cục Luân Hồi này!!!!!!! Còn về phần lãnh đạo. - -- Vì ở nơi này có mỗi mình tôi thôi, nên cũng xem như là chức quan cao nhất rồi nhỉ? === "Ngài mau duyệt đơn cho tôi đi. Tôi không thể chịu thêm được 1 ngày nào nữa đâu." Diêm Vương ngẩng đầu liếc tôi một cái, sau đó lại chậm rãi cúi xuống nhấp 1… Edit: Lục Trà Cuồng Ma.==="Chị! Mạnh?"Diêm vương tức ngực khó thở.Lão nhìn tôi với vẻ mặt bàng hoàng.Tôi vội dời mắt ra chỗ khác.- -- Đã bảo hắn là đừng đến rồi cơ mà."Chị Mạnh, những món mới ở quầy ăn vặt em đều mua về cho chị rồi đây, cũng đã thanh toán hết tiền nợ trước đó của chị.Chị còn cần em làm gì nữa không?"- -- Chotto matte!!!- -- Hình như có gì đó không ổn lắm!!!"Cậu lấy tiền ở đâu ra vậy?"Diêm vương tức giận đến trợn cả mắt.- -- Tôi không phải! Tôi không biết! Đừng có vu oan!!!!!!!"Đây là Diêm vương?"Phong Đô đại đế khiêm tốn chào người bên cạnh."Lãnh đạo, ngài xem ở nơi này có gì cần điều chỉnh thì để tôi làm, tôi cũng đã chuẩn bị xong danh sách những hồn ma đã luân hồi trong mấy tháng này, ngài nhìn qua xem có sai sót gì không."Diêm vương lập tức ngất xỉu.Trước khi ngất đi còn để lại một câu."Hóa ra lại là cô, Tiểu Mạnh."[HẾT CHƯƠNG 10].
Sau Khi Uống Canh, Hắn Mất Trí Nhớ RồiTác giả: Hồ Lô BiếnTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhEdit: Lục Trà Cuồng Ma. === Tôi là Mạnh Bà. - -- Nhưng giờ tôi muốn đình công!!!!!!! "500 năm! Ngài có biết 500 năm qua tôi sống thế nào không?" Tôi hung hăng ném đơn từ chức lên bàn của Diêm Vương. Trước kia khi tôi bắt đầu làm việc, lão già Diêm Vương đã ngon ngọt thề thốt với tôi. "Tiểu Mạnh này, đây là 1 vị trí tốt, công việc nhẹ nhàng, quan hệ với các ma quỷ cũng chẳng có gì phức tạp, cô nhìn xem, vừa nhậm chức thì cô đã được làm lãnh đạo rồi." Công việc quả thực rất dễ dàng. - -- 1 nồi canh, 1 cái thìa, 1 người ngồi đó. - -- Hết năm này qua tháng khác. Quan hệ với các hồn ma khác cũng không có gì phức tạp, cũng đúng thôi. - -- Có mỗi mình tôi là hồn ma chứ làm gì còn ai khác nữa trong Cục Luân Hồi này!!!!!!! Còn về phần lãnh đạo. - -- Vì ở nơi này có mỗi mình tôi thôi, nên cũng xem như là chức quan cao nhất rồi nhỉ? === "Ngài mau duyệt đơn cho tôi đi. Tôi không thể chịu thêm được 1 ngày nào nữa đâu." Diêm Vương ngẩng đầu liếc tôi một cái, sau đó lại chậm rãi cúi xuống nhấp 1… Edit: Lục Trà Cuồng Ma.==="Chị! Mạnh?"Diêm vương tức ngực khó thở.Lão nhìn tôi với vẻ mặt bàng hoàng.Tôi vội dời mắt ra chỗ khác.- -- Đã bảo hắn là đừng đến rồi cơ mà."Chị Mạnh, những món mới ở quầy ăn vặt em đều mua về cho chị rồi đây, cũng đã thanh toán hết tiền nợ trước đó của chị.Chị còn cần em làm gì nữa không?"- -- Chotto matte!!!- -- Hình như có gì đó không ổn lắm!!!"Cậu lấy tiền ở đâu ra vậy?"Diêm vương tức giận đến trợn cả mắt.- -- Tôi không phải! Tôi không biết! Đừng có vu oan!!!!!!!"Đây là Diêm vương?"Phong Đô đại đế khiêm tốn chào người bên cạnh."Lãnh đạo, ngài xem ở nơi này có gì cần điều chỉnh thì để tôi làm, tôi cũng đã chuẩn bị xong danh sách những hồn ma đã luân hồi trong mấy tháng này, ngài nhìn qua xem có sai sót gì không."Diêm vương lập tức ngất xỉu.Trước khi ngất đi còn để lại một câu."Hóa ra lại là cô, Tiểu Mạnh."[HẾT CHƯƠNG 10].
Sau Khi Uống Canh, Hắn Mất Trí Nhớ RồiTác giả: Hồ Lô BiếnTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhEdit: Lục Trà Cuồng Ma. === Tôi là Mạnh Bà. - -- Nhưng giờ tôi muốn đình công!!!!!!! "500 năm! Ngài có biết 500 năm qua tôi sống thế nào không?" Tôi hung hăng ném đơn từ chức lên bàn của Diêm Vương. Trước kia khi tôi bắt đầu làm việc, lão già Diêm Vương đã ngon ngọt thề thốt với tôi. "Tiểu Mạnh này, đây là 1 vị trí tốt, công việc nhẹ nhàng, quan hệ với các ma quỷ cũng chẳng có gì phức tạp, cô nhìn xem, vừa nhậm chức thì cô đã được làm lãnh đạo rồi." Công việc quả thực rất dễ dàng. - -- 1 nồi canh, 1 cái thìa, 1 người ngồi đó. - -- Hết năm này qua tháng khác. Quan hệ với các hồn ma khác cũng không có gì phức tạp, cũng đúng thôi. - -- Có mỗi mình tôi là hồn ma chứ làm gì còn ai khác nữa trong Cục Luân Hồi này!!!!!!! Còn về phần lãnh đạo. - -- Vì ở nơi này có mỗi mình tôi thôi, nên cũng xem như là chức quan cao nhất rồi nhỉ? === "Ngài mau duyệt đơn cho tôi đi. Tôi không thể chịu thêm được 1 ngày nào nữa đâu." Diêm Vương ngẩng đầu liếc tôi một cái, sau đó lại chậm rãi cúi xuống nhấp 1… Edit: Lục Trà Cuồng Ma.==="Chị! Mạnh?"Diêm vương tức ngực khó thở.Lão nhìn tôi với vẻ mặt bàng hoàng.Tôi vội dời mắt ra chỗ khác.- -- Đã bảo hắn là đừng đến rồi cơ mà."Chị Mạnh, những món mới ở quầy ăn vặt em đều mua về cho chị rồi đây, cũng đã thanh toán hết tiền nợ trước đó của chị.Chị còn cần em làm gì nữa không?"- -- Chotto matte!!!- -- Hình như có gì đó không ổn lắm!!!"Cậu lấy tiền ở đâu ra vậy?"Diêm vương tức giận đến trợn cả mắt.- -- Tôi không phải! Tôi không biết! Đừng có vu oan!!!!!!!"Đây là Diêm vương?"Phong Đô đại đế khiêm tốn chào người bên cạnh."Lãnh đạo, ngài xem ở nơi này có gì cần điều chỉnh thì để tôi làm, tôi cũng đã chuẩn bị xong danh sách những hồn ma đã luân hồi trong mấy tháng này, ngài nhìn qua xem có sai sót gì không."Diêm vương lập tức ngất xỉu.Trước khi ngất đi còn để lại một câu."Hóa ra lại là cô, Tiểu Mạnh."[HẾT CHƯƠNG 10].