Tại một khu chợ, có một thanh niên trong tuấn tú cao to, khoẻ mạnh chạy đi chạy lại trong khu chợ. Anh thanh niên được mọi người trong khu chợ yêu mến. Bởi vì anh ta hay giúp đỡ mọi người. Một phút không giúp anh ta lại thấy khó chịu. Mỗi lần anh ta giúp đều miễn phí. Thanh niên đó tên là Trương Tiểu Minh. Vào một ngày đẹp trời như bao ngày.Một tin nhắn: " Anh à hôm nay chúng mình đi đâu chơi nhá 😘😘" " Ting " Nghe tiếng ấy anh ta vội vàng lấy điện thoại và xem tin nhắn. Một hồi lại đáp: Ok em 👌đi ra công viên chơi nhá 😘😘 Một hồi sau, bạn gái anh ta trả lời: Ok anh, 6h tối nhá anh Đọc xong tin nhắn anh ta háo hức,mong chờ. Anh ta nhìn đồng hồ thấy chưa trễ giờ Tranh thủ đi giúp người ở chợ công việc. Lúc này phòng anh ta rất gọn gàng ngăn nắp.Căn phòng nhỏ với những tấm bằng khen " thanh niên tốt "" Thanh niên hoà đồng" v.v.... Bước ra khỏi phòng,đi khoảng 2 mét ra tới cửa. Anh ta vội vàng chạy ra chợ với tâm trạng phấn khởi. Khi tới chợ, mọi người đều kêu Tiểu Minh qua đây giúp bác,gì…
Chương 89: Đây là đâu và ta là ai ?
Hệ Thống Thánh LườiTác giả: bihieu22@Truyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTại một khu chợ, có một thanh niên trong tuấn tú cao to, khoẻ mạnh chạy đi chạy lại trong khu chợ. Anh thanh niên được mọi người trong khu chợ yêu mến. Bởi vì anh ta hay giúp đỡ mọi người. Một phút không giúp anh ta lại thấy khó chịu. Mỗi lần anh ta giúp đều miễn phí. Thanh niên đó tên là Trương Tiểu Minh. Vào một ngày đẹp trời như bao ngày.Một tin nhắn: " Anh à hôm nay chúng mình đi đâu chơi nhá 😘😘" " Ting " Nghe tiếng ấy anh ta vội vàng lấy điện thoại và xem tin nhắn. Một hồi lại đáp: Ok em 👌đi ra công viên chơi nhá 😘😘 Một hồi sau, bạn gái anh ta trả lời: Ok anh, 6h tối nhá anh Đọc xong tin nhắn anh ta háo hức,mong chờ. Anh ta nhìn đồng hồ thấy chưa trễ giờ Tranh thủ đi giúp người ở chợ công việc. Lúc này phòng anh ta rất gọn gàng ngăn nắp.Căn phòng nhỏ với những tấm bằng khen " thanh niên tốt "" Thanh niên hoà đồng" v.v.... Bước ra khỏi phòng,đi khoảng 2 mét ra tới cửa. Anh ta vội vàng chạy ra chợ với tâm trạng phấn khởi. Khi tới chợ, mọi người đều kêu Tiểu Minh qua đây giúp bác,gì… Tiểu Minh mở mắt ra thấy xung quanh mọi thứ đều xa lạ, hắn thầm nghĩ: “ Đây là nơi nào? Sao ta cảm thấy rất quen thuộc nha nhưng không phải địa điểm này! À mà ta chết rồi sao?. Sao ta có thể lơ lững thế này?”. Hắn ngồi suy nghĩ nguyện nhân tại sao hắn lại bị đưa đến đây suy nghĩ một hồi hắn chợ nhớ ra và gắn tự hỏi: “ Mình là ai?”. Hắn bắt đầu cảm thấy lo sợ, sợ hãi, hắn cố gắng moi móc những Thông tin mà hắn nhớ. Lúc này hắn chỉ nhớ hắn đã bị các đạo thiên lôi đánh rất mạnh vào người hắn. Khiến hắn bất tỉnh và khi mở mắt ra hắn ngay tại nơi đây.Hắn đi loanh quanh. Hắn thấy một cậu nhóc và một cô gái từ hai hướng bước đến hắn. Khi hai người bước lại gần hắn. Hai người đồng thanh nói: “ Chào mừng ngươi Tiểu Minh chứng ta triệu hồi ngươi tới đây mục đích là để khảo sát ngươi thích làm thần gì!”,Tiểu Minh bất ngờ nói: “ Ta là Tiểu Minh sao? Mà các ngươi là ai? Có phải là người quen của ta không?”.Hai người nhìn nhau tỏ vẻ lo sợ nói: “ chẳng lẽ ngươi lại bị mất trí nhớ? “
Tiểu Minh mở mắt ra thấy xung quanh mọi thứ đều xa lạ, hắn thầm nghĩ: “ Đây là nơi nào? Sao ta cảm thấy rất quen thuộc nha nhưng không phải địa điểm này! À mà ta chết rồi sao?. Sao ta có thể lơ lững thế này?”. Hắn ngồi suy nghĩ nguyện nhân tại sao hắn lại bị đưa đến đây suy nghĩ một hồi hắn chợ nhớ ra và gắn tự hỏi: “ Mình là ai?”. Hắn bắt đầu cảm thấy lo sợ, sợ hãi, hắn cố gắng moi móc những Thông tin mà hắn nhớ. Lúc này hắn chỉ nhớ hắn đã bị các đạo thiên lôi đánh rất mạnh vào người hắn. Khiến hắn bất tỉnh và khi mở mắt ra hắn ngay tại nơi đây.
Hắn đi loanh quanh. Hắn thấy một cậu nhóc và một cô gái từ hai hướng bước đến hắn. Khi hai người bước lại gần hắn. Hai người đồng thanh nói: “ Chào mừng ngươi Tiểu Minh chứng ta triệu hồi ngươi tới đây mục đích là để khảo sát ngươi thích làm thần gì!”,
Tiểu Minh bất ngờ nói: “ Ta là Tiểu Minh sao? Mà các ngươi là ai? Có phải là người quen của ta không?”.
Hai người nhìn nhau tỏ vẻ lo sợ nói: “ chẳng lẽ ngươi lại bị mất trí nhớ? “
Hệ Thống Thánh LườiTác giả: bihieu22@Truyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTại một khu chợ, có một thanh niên trong tuấn tú cao to, khoẻ mạnh chạy đi chạy lại trong khu chợ. Anh thanh niên được mọi người trong khu chợ yêu mến. Bởi vì anh ta hay giúp đỡ mọi người. Một phút không giúp anh ta lại thấy khó chịu. Mỗi lần anh ta giúp đều miễn phí. Thanh niên đó tên là Trương Tiểu Minh. Vào một ngày đẹp trời như bao ngày.Một tin nhắn: " Anh à hôm nay chúng mình đi đâu chơi nhá 😘😘" " Ting " Nghe tiếng ấy anh ta vội vàng lấy điện thoại và xem tin nhắn. Một hồi lại đáp: Ok em 👌đi ra công viên chơi nhá 😘😘 Một hồi sau, bạn gái anh ta trả lời: Ok anh, 6h tối nhá anh Đọc xong tin nhắn anh ta háo hức,mong chờ. Anh ta nhìn đồng hồ thấy chưa trễ giờ Tranh thủ đi giúp người ở chợ công việc. Lúc này phòng anh ta rất gọn gàng ngăn nắp.Căn phòng nhỏ với những tấm bằng khen " thanh niên tốt "" Thanh niên hoà đồng" v.v.... Bước ra khỏi phòng,đi khoảng 2 mét ra tới cửa. Anh ta vội vàng chạy ra chợ với tâm trạng phấn khởi. Khi tới chợ, mọi người đều kêu Tiểu Minh qua đây giúp bác,gì… Tiểu Minh mở mắt ra thấy xung quanh mọi thứ đều xa lạ, hắn thầm nghĩ: “ Đây là nơi nào? Sao ta cảm thấy rất quen thuộc nha nhưng không phải địa điểm này! À mà ta chết rồi sao?. Sao ta có thể lơ lững thế này?”. Hắn ngồi suy nghĩ nguyện nhân tại sao hắn lại bị đưa đến đây suy nghĩ một hồi hắn chợ nhớ ra và gắn tự hỏi: “ Mình là ai?”. Hắn bắt đầu cảm thấy lo sợ, sợ hãi, hắn cố gắng moi móc những Thông tin mà hắn nhớ. Lúc này hắn chỉ nhớ hắn đã bị các đạo thiên lôi đánh rất mạnh vào người hắn. Khiến hắn bất tỉnh và khi mở mắt ra hắn ngay tại nơi đây.Hắn đi loanh quanh. Hắn thấy một cậu nhóc và một cô gái từ hai hướng bước đến hắn. Khi hai người bước lại gần hắn. Hai người đồng thanh nói: “ Chào mừng ngươi Tiểu Minh chứng ta triệu hồi ngươi tới đây mục đích là để khảo sát ngươi thích làm thần gì!”,Tiểu Minh bất ngờ nói: “ Ta là Tiểu Minh sao? Mà các ngươi là ai? Có phải là người quen của ta không?”.Hai người nhìn nhau tỏ vẻ lo sợ nói: “ chẳng lẽ ngươi lại bị mất trí nhớ? “