Tại một khu chợ, có một thanh niên trong tuấn tú cao to, khoẻ mạnh chạy đi chạy lại trong khu chợ. Anh thanh niên được mọi người trong khu chợ yêu mến. Bởi vì anh ta hay giúp đỡ mọi người. Một phút không giúp anh ta lại thấy khó chịu. Mỗi lần anh ta giúp đều miễn phí. Thanh niên đó tên là Trương Tiểu Minh. Vào một ngày đẹp trời như bao ngày.Một tin nhắn: " Anh à hôm nay chúng mình đi đâu chơi nhá 😘😘" " Ting " Nghe tiếng ấy anh ta vội vàng lấy điện thoại và xem tin nhắn. Một hồi lại đáp: Ok em 👌đi ra công viên chơi nhá 😘😘 Một hồi sau, bạn gái anh ta trả lời: Ok anh, 6h tối nhá anh Đọc xong tin nhắn anh ta háo hức,mong chờ. Anh ta nhìn đồng hồ thấy chưa trễ giờ Tranh thủ đi giúp người ở chợ công việc. Lúc này phòng anh ta rất gọn gàng ngăn nắp.Căn phòng nhỏ với những tấm bằng khen " thanh niên tốt "" Thanh niên hoà đồng" v.v.... Bước ra khỏi phòng,đi khoảng 2 mét ra tới cửa. Anh ta vội vàng chạy ra chợ với tâm trạng phấn khởi. Khi tới chợ, mọi người đều kêu Tiểu Minh qua đây giúp bác,gì…
Chương 98: Và bắt đầu học lại lớp một trong trường
Hệ Thống Thánh LườiTác giả: bihieu22@Truyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTại một khu chợ, có một thanh niên trong tuấn tú cao to, khoẻ mạnh chạy đi chạy lại trong khu chợ. Anh thanh niên được mọi người trong khu chợ yêu mến. Bởi vì anh ta hay giúp đỡ mọi người. Một phút không giúp anh ta lại thấy khó chịu. Mỗi lần anh ta giúp đều miễn phí. Thanh niên đó tên là Trương Tiểu Minh. Vào một ngày đẹp trời như bao ngày.Một tin nhắn: " Anh à hôm nay chúng mình đi đâu chơi nhá 😘😘" " Ting " Nghe tiếng ấy anh ta vội vàng lấy điện thoại và xem tin nhắn. Một hồi lại đáp: Ok em 👌đi ra công viên chơi nhá 😘😘 Một hồi sau, bạn gái anh ta trả lời: Ok anh, 6h tối nhá anh Đọc xong tin nhắn anh ta háo hức,mong chờ. Anh ta nhìn đồng hồ thấy chưa trễ giờ Tranh thủ đi giúp người ở chợ công việc. Lúc này phòng anh ta rất gọn gàng ngăn nắp.Căn phòng nhỏ với những tấm bằng khen " thanh niên tốt "" Thanh niên hoà đồng" v.v.... Bước ra khỏi phòng,đi khoảng 2 mét ra tới cửa. Anh ta vội vàng chạy ra chợ với tâm trạng phấn khởi. Khi tới chợ, mọi người đều kêu Tiểu Minh qua đây giúp bác,gì… Hắn không hiểu gì hỏi: “ Tại sao các ngươi lại cười ta?”.Mọi người lại cười hắn, những tiếng xì xào vàng lên. Một người đàn ông ăn mặc chỉnh tệ: “ E hèm, các ngươi im hết cho ta!”.Lời nói vừa dứt các học sinh đều im phăng phắc. Người đàn ông ấy tiếng lại gần trước Tiểu Minh hỏi: “ Ngươi bao nhiêu tuổi?”. Tiểu Minh không ngừng ngại nói: “ Ta cũng không nhớ ta bao nhiêu tuổi nữa “.Người đàn ông bỗng thở dài nói: “ Vậy ngươi đã từng được đạo tạo qua trường lớp nào không?”. Tiểu Minh hắn nói: “ Cái này ta lại không nhớ!”.Người đàn ông ăn mặc lịch sự chỉnh tề đó khuôn mặt tức giận, nổi nhưng: “ Ngươi cái gì cũng không biết! Thôi được rồi vẫn là ngươi nên đi về!”.Tiểu Minh bức xúc nói: “ Ta vẫn là chưa kiểm tra cái gì, thế sao vị này đây lại muốn đưa ta về!”.Người đàn ông đánh đúng tâm lý của hắn nói: “ Thế ngươi có biết cách tu luyện ở thế giới này?”.Hắn nói: “ Cái này sau này ta sẽ biết!”.Người đàn ông cười to: “ Ha ha, thế mà ngươi cũng đi lấy xuất đi học vào trường này? Chưa trải qua trường lớp, trưa được ai chỉ cách mà dám vào đây để thi! Với lại nơi đây chỉ dành cho những người trên 15 tuổi thôi! Nhưng ngươi ta đoán chừng 10 ->12 tuổi mà thôi”.Tiểu Minh tức giận nói: “ Không cho thì thôi! Ta đi về!”. Tiểu Minh hắn tức giận bước đi ầm ầm tiến về hướng cổng. Trong lúc hắn dậm chân một cách mạnh, tất cả đồ dạc đều rung chuyển, tại nơi hắn dậm chân thì mặt đất bị rạn nứt và thành một khoảng trống hố sâu.Người đàn ông ăn mặc chỉnh tề đó và mọi người nhìn thấy một màng như thế thì há gốc mồm. Đâu ai nghỉ được một cậu bé 10 tuổi đến 12 tuổi lại có sức mạnh thể lực lớn như vậy?”. Người đần ông võ vả chạy đến hướng Tiểu Minh vừa chạy vừa kêu. Tiểu Minh hắn có người gọi tên mình và hắn quay người lại coi ai gọi tên mình. Thì thấy tên đàn ông đó chạy đến hắn. Hắn lúc này mặt mày ủ rủ tức giận vô cùng.Người đàn ông cũng bắt kịp Tiểu Minh. Người đó nói: “ Cậu bé! Ngươi có đồng ta nhập học lớp 1 vào trường ta không. Ta có thể bao nuôi ngươi, cho ngươi nơi ở?”.Tiểu Minh đắng đó suy nghĩ, nhưng một hồi quyết định. Hắn nói: “ Ta đồng ý”. Dù sao gắng lúc này muốn biết thông tin của cái thế giới này cho nên gắn học ở đâu cũng được!”.Người đàn ông đó nói: “ thế mai ngươi liền đi học đấy, lớp của ngươi là 6 một, nhớ có mặt trước lúc5h45”.Hắn đã nhớ kỷ, và chờ đợi ngày mai.
Hệ Thống Thánh LườiTác giả: bihieu22@Truyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTại một khu chợ, có một thanh niên trong tuấn tú cao to, khoẻ mạnh chạy đi chạy lại trong khu chợ. Anh thanh niên được mọi người trong khu chợ yêu mến. Bởi vì anh ta hay giúp đỡ mọi người. Một phút không giúp anh ta lại thấy khó chịu. Mỗi lần anh ta giúp đều miễn phí. Thanh niên đó tên là Trương Tiểu Minh. Vào một ngày đẹp trời như bao ngày.Một tin nhắn: " Anh à hôm nay chúng mình đi đâu chơi nhá 😘😘" " Ting " Nghe tiếng ấy anh ta vội vàng lấy điện thoại và xem tin nhắn. Một hồi lại đáp: Ok em 👌đi ra công viên chơi nhá 😘😘 Một hồi sau, bạn gái anh ta trả lời: Ok anh, 6h tối nhá anh Đọc xong tin nhắn anh ta háo hức,mong chờ. Anh ta nhìn đồng hồ thấy chưa trễ giờ Tranh thủ đi giúp người ở chợ công việc. Lúc này phòng anh ta rất gọn gàng ngăn nắp.Căn phòng nhỏ với những tấm bằng khen " thanh niên tốt "" Thanh niên hoà đồng" v.v.... Bước ra khỏi phòng,đi khoảng 2 mét ra tới cửa. Anh ta vội vàng chạy ra chợ với tâm trạng phấn khởi. Khi tới chợ, mọi người đều kêu Tiểu Minh qua đây giúp bác,gì… Hắn không hiểu gì hỏi: “ Tại sao các ngươi lại cười ta?”.Mọi người lại cười hắn, những tiếng xì xào vàng lên. Một người đàn ông ăn mặc chỉnh tệ: “ E hèm, các ngươi im hết cho ta!”.Lời nói vừa dứt các học sinh đều im phăng phắc. Người đàn ông ấy tiếng lại gần trước Tiểu Minh hỏi: “ Ngươi bao nhiêu tuổi?”. Tiểu Minh không ngừng ngại nói: “ Ta cũng không nhớ ta bao nhiêu tuổi nữa “.Người đàn ông bỗng thở dài nói: “ Vậy ngươi đã từng được đạo tạo qua trường lớp nào không?”. Tiểu Minh hắn nói: “ Cái này ta lại không nhớ!”.Người đàn ông ăn mặc lịch sự chỉnh tề đó khuôn mặt tức giận, nổi nhưng: “ Ngươi cái gì cũng không biết! Thôi được rồi vẫn là ngươi nên đi về!”.Tiểu Minh bức xúc nói: “ Ta vẫn là chưa kiểm tra cái gì, thế sao vị này đây lại muốn đưa ta về!”.Người đàn ông đánh đúng tâm lý của hắn nói: “ Thế ngươi có biết cách tu luyện ở thế giới này?”.Hắn nói: “ Cái này sau này ta sẽ biết!”.Người đàn ông cười to: “ Ha ha, thế mà ngươi cũng đi lấy xuất đi học vào trường này? Chưa trải qua trường lớp, trưa được ai chỉ cách mà dám vào đây để thi! Với lại nơi đây chỉ dành cho những người trên 15 tuổi thôi! Nhưng ngươi ta đoán chừng 10 ->12 tuổi mà thôi”.Tiểu Minh tức giận nói: “ Không cho thì thôi! Ta đi về!”. Tiểu Minh hắn tức giận bước đi ầm ầm tiến về hướng cổng. Trong lúc hắn dậm chân một cách mạnh, tất cả đồ dạc đều rung chuyển, tại nơi hắn dậm chân thì mặt đất bị rạn nứt và thành một khoảng trống hố sâu.Người đàn ông ăn mặc chỉnh tề đó và mọi người nhìn thấy một màng như thế thì há gốc mồm. Đâu ai nghỉ được một cậu bé 10 tuổi đến 12 tuổi lại có sức mạnh thể lực lớn như vậy?”. Người đần ông võ vả chạy đến hướng Tiểu Minh vừa chạy vừa kêu. Tiểu Minh hắn có người gọi tên mình và hắn quay người lại coi ai gọi tên mình. Thì thấy tên đàn ông đó chạy đến hắn. Hắn lúc này mặt mày ủ rủ tức giận vô cùng.Người đàn ông cũng bắt kịp Tiểu Minh. Người đó nói: “ Cậu bé! Ngươi có đồng ta nhập học lớp 1 vào trường ta không. Ta có thể bao nuôi ngươi, cho ngươi nơi ở?”.Tiểu Minh đắng đó suy nghĩ, nhưng một hồi quyết định. Hắn nói: “ Ta đồng ý”. Dù sao gắng lúc này muốn biết thông tin của cái thế giới này cho nên gắn học ở đâu cũng được!”.Người đàn ông đó nói: “ thế mai ngươi liền đi học đấy, lớp của ngươi là 6 một, nhớ có mặt trước lúc5h45”.Hắn đã nhớ kỷ, và chờ đợi ngày mai.
Hệ Thống Thánh LườiTác giả: bihieu22@Truyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTại một khu chợ, có một thanh niên trong tuấn tú cao to, khoẻ mạnh chạy đi chạy lại trong khu chợ. Anh thanh niên được mọi người trong khu chợ yêu mến. Bởi vì anh ta hay giúp đỡ mọi người. Một phút không giúp anh ta lại thấy khó chịu. Mỗi lần anh ta giúp đều miễn phí. Thanh niên đó tên là Trương Tiểu Minh. Vào một ngày đẹp trời như bao ngày.Một tin nhắn: " Anh à hôm nay chúng mình đi đâu chơi nhá 😘😘" " Ting " Nghe tiếng ấy anh ta vội vàng lấy điện thoại và xem tin nhắn. Một hồi lại đáp: Ok em 👌đi ra công viên chơi nhá 😘😘 Một hồi sau, bạn gái anh ta trả lời: Ok anh, 6h tối nhá anh Đọc xong tin nhắn anh ta háo hức,mong chờ. Anh ta nhìn đồng hồ thấy chưa trễ giờ Tranh thủ đi giúp người ở chợ công việc. Lúc này phòng anh ta rất gọn gàng ngăn nắp.Căn phòng nhỏ với những tấm bằng khen " thanh niên tốt "" Thanh niên hoà đồng" v.v.... Bước ra khỏi phòng,đi khoảng 2 mét ra tới cửa. Anh ta vội vàng chạy ra chợ với tâm trạng phấn khởi. Khi tới chợ, mọi người đều kêu Tiểu Minh qua đây giúp bác,gì… Hắn không hiểu gì hỏi: “ Tại sao các ngươi lại cười ta?”.Mọi người lại cười hắn, những tiếng xì xào vàng lên. Một người đàn ông ăn mặc chỉnh tệ: “ E hèm, các ngươi im hết cho ta!”.Lời nói vừa dứt các học sinh đều im phăng phắc. Người đàn ông ấy tiếng lại gần trước Tiểu Minh hỏi: “ Ngươi bao nhiêu tuổi?”. Tiểu Minh không ngừng ngại nói: “ Ta cũng không nhớ ta bao nhiêu tuổi nữa “.Người đàn ông bỗng thở dài nói: “ Vậy ngươi đã từng được đạo tạo qua trường lớp nào không?”. Tiểu Minh hắn nói: “ Cái này ta lại không nhớ!”.Người đàn ông ăn mặc lịch sự chỉnh tề đó khuôn mặt tức giận, nổi nhưng: “ Ngươi cái gì cũng không biết! Thôi được rồi vẫn là ngươi nên đi về!”.Tiểu Minh bức xúc nói: “ Ta vẫn là chưa kiểm tra cái gì, thế sao vị này đây lại muốn đưa ta về!”.Người đàn ông đánh đúng tâm lý của hắn nói: “ Thế ngươi có biết cách tu luyện ở thế giới này?”.Hắn nói: “ Cái này sau này ta sẽ biết!”.Người đàn ông cười to: “ Ha ha, thế mà ngươi cũng đi lấy xuất đi học vào trường này? Chưa trải qua trường lớp, trưa được ai chỉ cách mà dám vào đây để thi! Với lại nơi đây chỉ dành cho những người trên 15 tuổi thôi! Nhưng ngươi ta đoán chừng 10 ->12 tuổi mà thôi”.Tiểu Minh tức giận nói: “ Không cho thì thôi! Ta đi về!”. Tiểu Minh hắn tức giận bước đi ầm ầm tiến về hướng cổng. Trong lúc hắn dậm chân một cách mạnh, tất cả đồ dạc đều rung chuyển, tại nơi hắn dậm chân thì mặt đất bị rạn nứt và thành một khoảng trống hố sâu.Người đàn ông ăn mặc chỉnh tề đó và mọi người nhìn thấy một màng như thế thì há gốc mồm. Đâu ai nghỉ được một cậu bé 10 tuổi đến 12 tuổi lại có sức mạnh thể lực lớn như vậy?”. Người đần ông võ vả chạy đến hướng Tiểu Minh vừa chạy vừa kêu. Tiểu Minh hắn có người gọi tên mình và hắn quay người lại coi ai gọi tên mình. Thì thấy tên đàn ông đó chạy đến hắn. Hắn lúc này mặt mày ủ rủ tức giận vô cùng.Người đàn ông cũng bắt kịp Tiểu Minh. Người đó nói: “ Cậu bé! Ngươi có đồng ta nhập học lớp 1 vào trường ta không. Ta có thể bao nuôi ngươi, cho ngươi nơi ở?”.Tiểu Minh đắng đó suy nghĩ, nhưng một hồi quyết định. Hắn nói: “ Ta đồng ý”. Dù sao gắng lúc này muốn biết thông tin của cái thế giới này cho nên gắn học ở đâu cũng được!”.Người đàn ông đó nói: “ thế mai ngươi liền đi học đấy, lớp của ngươi là 6 một, nhớ có mặt trước lúc5h45”.Hắn đã nhớ kỷ, và chờ đợi ngày mai.