Tác giả:

Editor: Bạch Diệp Thảo Trong căn phòng nhỏ hôi thối tanh tưởi có một vật thể màu đen, nếu nhìn kỹ, đó là một người, một người bẩn thỉu. Khuôn mặt người nọ đầy vết dao chém, một vết còn kéo dài toàn bộ khuôn mặt, miệng vết thương bị nhiễm trùng, mưng mủ, dường như còn có thể nhìn thấy con sâu màu trắng đang bò trên những vết thương đã thối thịt. Bắc Vũ Đường há mồm, lại không thể phát ra tiếng, bởi vì lưỡi đã bị cắt, cơ thể cũng không thể nhúc nhích. Xương cốt toàn thân như bị đập nát. Bắc Vũ Đường không thể quên nỗi đau thấu xương kia, đau khắc linh hồn! Chết! Không lúc nào nàng không muốn chết! Nhưng ông trời cố tình bắt nàng sống người không ra người quỷ không ra quỷ! Cửa gỗ đơn sơ mà nặng nề bị người đẩy ra, ánh sáng mãnh liệt từ bên ngoài chiếu vào. Bắc Vũ Đường híp mắt, nhìn bóng người bước chậm lại gần mình, hận ý ngập trời dần hiện lên. "Nơi này thật thối!" Thanh âm nũng nịu đến từ nữ tử thanh tú, dáng người nhỏ xinh. Ả ta che mũi miệng lại, vẻ mặt ghét bỏ nhìn vật thể trong…

Chương 3: Gặp hệ thống, trọng sinh trở về

Mau Xuyên Nghịch Tập: Boss Thần Bí, Đừng Trêu Chọc Lung TungTác giả: Vân Phi MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện SủngEditor: Bạch Diệp Thảo Trong căn phòng nhỏ hôi thối tanh tưởi có một vật thể màu đen, nếu nhìn kỹ, đó là một người, một người bẩn thỉu. Khuôn mặt người nọ đầy vết dao chém, một vết còn kéo dài toàn bộ khuôn mặt, miệng vết thương bị nhiễm trùng, mưng mủ, dường như còn có thể nhìn thấy con sâu màu trắng đang bò trên những vết thương đã thối thịt. Bắc Vũ Đường há mồm, lại không thể phát ra tiếng, bởi vì lưỡi đã bị cắt, cơ thể cũng không thể nhúc nhích. Xương cốt toàn thân như bị đập nát. Bắc Vũ Đường không thể quên nỗi đau thấu xương kia, đau khắc linh hồn! Chết! Không lúc nào nàng không muốn chết! Nhưng ông trời cố tình bắt nàng sống người không ra người quỷ không ra quỷ! Cửa gỗ đơn sơ mà nặng nề bị người đẩy ra, ánh sáng mãnh liệt từ bên ngoài chiếu vào. Bắc Vũ Đường híp mắt, nhìn bóng người bước chậm lại gần mình, hận ý ngập trời dần hiện lên. "Nơi này thật thối!" Thanh âm nũng nịu đến từ nữ tử thanh tú, dáng người nhỏ xinh. Ả ta che mũi miệng lại, vẻ mặt ghét bỏ nhìn vật thể trong… Editor: Bạch Diệp ThảoBắc Vũ Đường trong trạng thái du hồn phẫn nộ nhào vào Cố Phiên Nhiên, lại bị ánh sáng trên người ả bắn ra. Nàng chỉ có thể trơ mắt nhìn ca ca bị xẻo từng miếng thịt, đến khi miếng cuối cùng bị cắt ra, mới tắt thở.Đã không còn máu thịt, chỉ còn lại khung xương.Cố Phiên Nhiên phân phó hạ nhân, đập nát xương cốt của hắn, trộn với thức ăn cho chó. Ả muốn hắn chết không có chỗ chôn, đơn giản là vì hắn không yêu ả.Bắc Vũ Đường hận, hận Cố Phiên Nhiên, hận Cảnh Ngọc khẩu phật tâm xà lừa hôn, hận những nam nhân liên thủ vu hãm Bắc gia.Nàng hận hoàng đế Nam Đường có mắt không tròng, Bắc gia bao thế hệ trung quân,bảo hộ Nam Đường mấy trăm năm, lại rơi vào kết cục này.Hận ý làm hồn thể trong suốt dần ngưng tụ, quanh thân là oán khí hận khí thấu trời.Nàng không màng tất cả nhào vào Cố Phiên Nhiên, lại bị phật quang trên người ả đánh tan. Dù biết sẽ có kết cục này, nàng không hối hận. Nàng chỉ hận kiếp này không thể báo thù cho 300 oan hồn Bắc gia.Trong tuyệt vọng, một thanh âm lạnh băng vang lên bên tai.[Muốn báo thù không?]Muốn![Đánh đổi linh hồn ngươi, ngươi có đồng ý không?]Đồng ý.Chỉ cần có thể báo thù, có thể tự tay đâm chết những kẻ đó, dù có xuống mười tám tầng địa ngục, nàng cũng không hối hận![Hệ thống ngược tra khởi động, trói định ký chủ.][Từ giờ trở đi, cô sẽ đi qua rất nhiều vị diện, trong đó có rất nhiều oan hồn giống ngươi. Họ bán linh hồn của mình để báo thù. Cô sẽ thành sứ giả của họ, thay họ trừng phạt đám nhân tra.][Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, sẽ có khen thưởng tương ứng, khen thưởng này có thể thay đổi lịch sử, có thể giúp cô báo thù thành công.]Lúc hệ thống nói chuyện, hồn thể Bắc Vũ Đường dần ngưng thực, thành một ánh sáng, tiến vào một thân thể đã không còn hơi thở.[Đây là phúc lợi bổn hệ thống cho cô.]Bắc Vũ Đường chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, một lần nữa mở mắt, đập vào mắt là mái nhà lụi bại. Nàng nâng tay nhìn đôi tay bụ bẫm.Đôi tay này không thuộc về nàng.Bắc Vũ Đường hoảng hốt, thanh âm lạnh băng lại vang lên.[Chủ nhân thân thể ngươi tiến vào vừa chết, thân thể này và linh hồn cô lại phù hợp. Cô có thể thay nàng sống tiếp, nhưng sống tiếp bao lâu thì phải xem bản lĩnh của cô.]Bắc Vũ Đường không rõ câu cuối có nghĩa là gì, rất nhanh đã có đáp án.[Mỗi lần nhiệm vụ hoàn thành, bổn hệ thống sẽ khen thưởng ngươi dịch dung hợp, dùng để đảm bảo hồn thể cô và cơ thể này dung hợp. Nhưng có thời hạn, nếu hết thời gian mà không có dịch dung hợp mới, hồn thể cô sẽ tự bị bắn ra ngoài. Một khi rời thể xác, cô không thể dung hợp nữa, hồn thể cũng sẽ tổn thương.]Nếu nàng muốn báo thù, nhất định phải đảm bảo mình không bị bắn ra, nghĩa là, nàng nhất định phải thành công hoàn thành nhiệm vụ.[Ký chủ và thân thể cần hai canh giờ để dung hợp hoàn toàn. Hai canh giờ sau, nhiệm vụ bắt đầu.]Nói xong, thanh âm lạnh băng biến mất.Bắc Vũ Đường cố sức bò dậy. Thân thể này quá yếu, dù chỉ đứng dậy, đã gần như tiêu hết sức lực của nàng.Bắc Vĩ Đường nhìn quanh căn phòng lụi bại này, chỉ có một câu để hình dung.Nhà chỉ có bốn bức tường!

Editor: Bạch Diệp Thảo

Bắc Vũ Đường trong trạng thái du hồn phẫn nộ nhào vào Cố Phiên Nhiên, lại bị ánh sáng trên người ả bắn ra. Nàng chỉ có thể trơ mắt nhìn ca ca bị xẻo từng miếng thịt, đến khi miếng cuối cùng bị cắt ra, mới tắt thở.

Đã không còn máu thịt, chỉ còn lại khung xương.

Cố Phiên Nhiên phân phó hạ nhân, đập nát xương cốt của hắn, trộn với thức ăn cho chó. Ả muốn hắn chết không có chỗ chôn, đơn giản là vì hắn không yêu ả.

Bắc Vũ Đường hận, hận Cố Phiên Nhiên, hận Cảnh Ngọc khẩu phật tâm xà lừa hôn, hận những nam nhân liên thủ vu hãm Bắc gia.

Nàng hận hoàng đế Nam Đường có mắt không tròng, Bắc gia bao thế hệ trung quân,bảo hộ Nam Đường mấy trăm năm, lại rơi vào kết cục này.

Hận ý làm hồn thể trong suốt dần ngưng tụ, quanh thân là oán khí hận khí thấu trời.

Nàng không màng tất cả nhào vào Cố Phiên Nhiên, lại bị phật quang trên người ả đánh tan. Dù biết sẽ có kết cục này, nàng không hối hận. Nàng chỉ hận kiếp này không thể báo thù cho 300 oan hồn Bắc gia.

Trong tuyệt vọng, một thanh âm lạnh băng vang lên bên tai.

[Muốn báo thù không?]

Muốn!

[Đánh đổi linh hồn ngươi, ngươi có đồng ý không?]

Đồng ý.

Chỉ cần có thể báo thù, có thể tự tay đâm chết những kẻ đó, dù có xuống mười tám tầng địa ngục, nàng cũng không hối hận!

[Hệ thống ngược tra khởi động, trói định ký chủ.]

[Từ giờ trở đi, cô sẽ đi qua rất nhiều vị diện, trong đó có rất nhiều oan hồn giống ngươi. Họ bán linh hồn của mình để báo thù. Cô sẽ thành sứ giả của họ, thay họ trừng phạt đám nhân tra.]

[Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, sẽ có khen thưởng tương ứng, khen thưởng này có thể thay đổi lịch sử, có thể giúp cô báo thù thành công.]

Lúc hệ thống nói chuyện, hồn thể Bắc Vũ Đường dần ngưng thực, thành một ánh sáng, tiến vào một thân thể đã không còn hơi thở.

[Đây là phúc lợi bổn hệ thống cho cô.]

Bắc Vũ Đường chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, một lần nữa mở mắt, đập vào mắt là mái nhà lụi bại. Nàng nâng tay nhìn đôi tay bụ bẫm.

Đôi tay này không thuộc về nàng.

Bắc Vũ Đường hoảng hốt, thanh âm lạnh băng lại vang lên.

[Chủ nhân thân thể ngươi tiến vào vừa chết, thân thể này và linh hồn cô lại phù hợp. Cô có thể thay nàng sống tiếp, nhưng sống tiếp bao lâu thì phải xem bản lĩnh của cô.]

Bắc Vũ Đường không rõ câu cuối có nghĩa là gì, rất nhanh đã có đáp án.

[Mỗi lần nhiệm vụ hoàn thành, bổn hệ thống sẽ khen thưởng ngươi dịch dung hợp, dùng để đảm bảo hồn thể cô và cơ thể này dung hợp. Nhưng có thời hạn, nếu hết thời gian mà không có dịch dung hợp mới, hồn thể cô sẽ tự bị bắn ra ngoài. Một khi rời thể xác, cô không thể dung hợp nữa, hồn thể cũng sẽ tổn thương.]

Nếu nàng muốn báo thù, nhất định phải đảm bảo mình không bị bắn ra, nghĩa là, nàng nhất định phải thành công hoàn thành nhiệm vụ.

[Ký chủ và thân thể cần hai canh giờ để dung hợp hoàn toàn. Hai canh giờ sau, nhiệm vụ bắt đầu.]

Nói xong, thanh âm lạnh băng biến mất.

Bắc Vũ Đường cố sức bò dậy. Thân thể này quá yếu, dù chỉ đứng dậy, đã gần như tiêu hết sức lực của nàng.

Bắc Vĩ Đường nhìn quanh căn phòng lụi bại này, chỉ có một câu để hình dung.

Nhà chỉ có bốn bức tường!

Mau Xuyên Nghịch Tập: Boss Thần Bí, Đừng Trêu Chọc Lung TungTác giả: Vân Phi MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện SủngEditor: Bạch Diệp Thảo Trong căn phòng nhỏ hôi thối tanh tưởi có một vật thể màu đen, nếu nhìn kỹ, đó là một người, một người bẩn thỉu. Khuôn mặt người nọ đầy vết dao chém, một vết còn kéo dài toàn bộ khuôn mặt, miệng vết thương bị nhiễm trùng, mưng mủ, dường như còn có thể nhìn thấy con sâu màu trắng đang bò trên những vết thương đã thối thịt. Bắc Vũ Đường há mồm, lại không thể phát ra tiếng, bởi vì lưỡi đã bị cắt, cơ thể cũng không thể nhúc nhích. Xương cốt toàn thân như bị đập nát. Bắc Vũ Đường không thể quên nỗi đau thấu xương kia, đau khắc linh hồn! Chết! Không lúc nào nàng không muốn chết! Nhưng ông trời cố tình bắt nàng sống người không ra người quỷ không ra quỷ! Cửa gỗ đơn sơ mà nặng nề bị người đẩy ra, ánh sáng mãnh liệt từ bên ngoài chiếu vào. Bắc Vũ Đường híp mắt, nhìn bóng người bước chậm lại gần mình, hận ý ngập trời dần hiện lên. "Nơi này thật thối!" Thanh âm nũng nịu đến từ nữ tử thanh tú, dáng người nhỏ xinh. Ả ta che mũi miệng lại, vẻ mặt ghét bỏ nhìn vật thể trong… Editor: Bạch Diệp ThảoBắc Vũ Đường trong trạng thái du hồn phẫn nộ nhào vào Cố Phiên Nhiên, lại bị ánh sáng trên người ả bắn ra. Nàng chỉ có thể trơ mắt nhìn ca ca bị xẻo từng miếng thịt, đến khi miếng cuối cùng bị cắt ra, mới tắt thở.Đã không còn máu thịt, chỉ còn lại khung xương.Cố Phiên Nhiên phân phó hạ nhân, đập nát xương cốt của hắn, trộn với thức ăn cho chó. Ả muốn hắn chết không có chỗ chôn, đơn giản là vì hắn không yêu ả.Bắc Vũ Đường hận, hận Cố Phiên Nhiên, hận Cảnh Ngọc khẩu phật tâm xà lừa hôn, hận những nam nhân liên thủ vu hãm Bắc gia.Nàng hận hoàng đế Nam Đường có mắt không tròng, Bắc gia bao thế hệ trung quân,bảo hộ Nam Đường mấy trăm năm, lại rơi vào kết cục này.Hận ý làm hồn thể trong suốt dần ngưng tụ, quanh thân là oán khí hận khí thấu trời.Nàng không màng tất cả nhào vào Cố Phiên Nhiên, lại bị phật quang trên người ả đánh tan. Dù biết sẽ có kết cục này, nàng không hối hận. Nàng chỉ hận kiếp này không thể báo thù cho 300 oan hồn Bắc gia.Trong tuyệt vọng, một thanh âm lạnh băng vang lên bên tai.[Muốn báo thù không?]Muốn![Đánh đổi linh hồn ngươi, ngươi có đồng ý không?]Đồng ý.Chỉ cần có thể báo thù, có thể tự tay đâm chết những kẻ đó, dù có xuống mười tám tầng địa ngục, nàng cũng không hối hận![Hệ thống ngược tra khởi động, trói định ký chủ.][Từ giờ trở đi, cô sẽ đi qua rất nhiều vị diện, trong đó có rất nhiều oan hồn giống ngươi. Họ bán linh hồn của mình để báo thù. Cô sẽ thành sứ giả của họ, thay họ trừng phạt đám nhân tra.][Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, sẽ có khen thưởng tương ứng, khen thưởng này có thể thay đổi lịch sử, có thể giúp cô báo thù thành công.]Lúc hệ thống nói chuyện, hồn thể Bắc Vũ Đường dần ngưng thực, thành một ánh sáng, tiến vào một thân thể đã không còn hơi thở.[Đây là phúc lợi bổn hệ thống cho cô.]Bắc Vũ Đường chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, một lần nữa mở mắt, đập vào mắt là mái nhà lụi bại. Nàng nâng tay nhìn đôi tay bụ bẫm.Đôi tay này không thuộc về nàng.Bắc Vũ Đường hoảng hốt, thanh âm lạnh băng lại vang lên.[Chủ nhân thân thể ngươi tiến vào vừa chết, thân thể này và linh hồn cô lại phù hợp. Cô có thể thay nàng sống tiếp, nhưng sống tiếp bao lâu thì phải xem bản lĩnh của cô.]Bắc Vũ Đường không rõ câu cuối có nghĩa là gì, rất nhanh đã có đáp án.[Mỗi lần nhiệm vụ hoàn thành, bổn hệ thống sẽ khen thưởng ngươi dịch dung hợp, dùng để đảm bảo hồn thể cô và cơ thể này dung hợp. Nhưng có thời hạn, nếu hết thời gian mà không có dịch dung hợp mới, hồn thể cô sẽ tự bị bắn ra ngoài. Một khi rời thể xác, cô không thể dung hợp nữa, hồn thể cũng sẽ tổn thương.]Nếu nàng muốn báo thù, nhất định phải đảm bảo mình không bị bắn ra, nghĩa là, nàng nhất định phải thành công hoàn thành nhiệm vụ.[Ký chủ và thân thể cần hai canh giờ để dung hợp hoàn toàn. Hai canh giờ sau, nhiệm vụ bắt đầu.]Nói xong, thanh âm lạnh băng biến mất.Bắc Vũ Đường cố sức bò dậy. Thân thể này quá yếu, dù chỉ đứng dậy, đã gần như tiêu hết sức lực của nàng.Bắc Vĩ Đường nhìn quanh căn phòng lụi bại này, chỉ có một câu để hình dung.Nhà chỉ có bốn bức tường!

Chương 3: Gặp hệ thống, trọng sinh trở về