Edit: Cháo 01. Mẹ Thụ: Cầm lấy một triệu này, hai đứa… Công dõng dạc hùng hồn nói: Không, tình yêu của tụi con sẽ không bị mua chuộc bởi tiền bạc! Con sẽ không tách khỏi em ấy! Cô à, tình yêu của bọn con quý hơn cả vàng, cô có đưa hơn gấp trăm gấp nghìn lần con cũng sẽ không rời khỏi em ấy đâu! Tình yêu của chúng con là vô giá! Mẹ Thụ: Nói cái gì thế, ý cô là hai đứa cầm chỗ này đi thanh toán tiền cọc trước, cái thằng này suốt ngày nghĩ gì không à, cô đi trước đã, mẹ con còn đang chờ cô đến xoa mạt chược kia kìa. Công: …À dạ, vậy ạ, cô đi thong thả ha! Mắt Công lấp lánh nhìn Thụ: Cưng à, vừa rồi có phải anh thể hiện tốt lắm không, nghèo hèn không đổi chí khí, gặp quyền thế không chịu khuất phục! Thụ: Đẹp trai nói có bao giờ sai 02 Hai người làm bạn với nhau cũng khá lâu rồi, định thăng cấp cho mối quan hệ nam nam trong sáng này lên một chút. Bọn họ thuê phòng, tắm rửa xong, nằm trên giường. Công tỏ vẻ thẹn thùng: Tới đi, đừng lưu tình mà dày xéo anh! Anh đã chuẩn bị xong rồi! Sau đó…

Chương 5

Nhật Ký Làm Màu Của CôngTác giả: Nhất Cái Ban BốTruyện Đam MỹEdit: Cháo 01. Mẹ Thụ: Cầm lấy một triệu này, hai đứa… Công dõng dạc hùng hồn nói: Không, tình yêu của tụi con sẽ không bị mua chuộc bởi tiền bạc! Con sẽ không tách khỏi em ấy! Cô à, tình yêu của bọn con quý hơn cả vàng, cô có đưa hơn gấp trăm gấp nghìn lần con cũng sẽ không rời khỏi em ấy đâu! Tình yêu của chúng con là vô giá! Mẹ Thụ: Nói cái gì thế, ý cô là hai đứa cầm chỗ này đi thanh toán tiền cọc trước, cái thằng này suốt ngày nghĩ gì không à, cô đi trước đã, mẹ con còn đang chờ cô đến xoa mạt chược kia kìa. Công: …À dạ, vậy ạ, cô đi thong thả ha! Mắt Công lấp lánh nhìn Thụ: Cưng à, vừa rồi có phải anh thể hiện tốt lắm không, nghèo hèn không đổi chí khí, gặp quyền thế không chịu khuất phục! Thụ: Đẹp trai nói có bao giờ sai 02 Hai người làm bạn với nhau cũng khá lâu rồi, định thăng cấp cho mối quan hệ nam nam trong sáng này lên một chút. Bọn họ thuê phòng, tắm rửa xong, nằm trên giường. Công tỏ vẻ thẹn thùng: Tới đi, đừng lưu tình mà dày xéo anh! Anh đã chuẩn bị xong rồi! Sau đó… Có hôm Công đi tụ tập bạn bè, không cẩn thận bị chuốc say, mơ mơ màng màng gọi điện bảo Thụ qua đón.Đến khi Thụ hối hả chạy đến hiện trường, vừa vào cửa đã thấy Công ngồi trên ghế, ngoẹo đầu cười ngọt ngào với mình một tiếng.Thụ vừa định nhấc Công lên đã bị một người ngồi bên cạnh Công cản lại.Người kia đeo kính, dáng vẻ lịch sự đứng đắn.Người nọ đưa tay ra, mỉm cười với cậu: “Rất vui được gặp.”Thụ thấy hơi khó hiểu, cậu không có ấn tượng về người này.Người nọ thấy cậu không phản ứng gì, nói tiếp: “Tôi là thanh mai trúc mã của anh ấy, đã nghe anh ấy nói về cậu mấy lần.”Ánh mắt người kia rơi lên người Công, hàm chứa ý muốn chiếm làm của riêng.Thụ thấy vậy sao có thể không hiểu được chứ. Cậu buông tay Công ra, chuyển sang ôm ngang người. Công cũng rất phối hợp gác đầu lên cần cổ Thụ, còn cọ một cái vô cùng ỷ lại.Thụ không giấu nổi ý cười, cũng làm bộ đáp lại một câu “Thất lễ rồi, lần sau khi anh ấy tỉnh táo chúng ta sẽ chính thức làm quen nhé.”Nói xong thì ôm Công rời đi không quay đầu lại.Sau khi thả người vào xe, Thụ vung vẩy cánh tay, quay đầu nhìn Công.Không biết Công đã tỉnh lại từ lúc nào, đôi mắt sáng lấp lánh nhìn Thụ chăm chú, hắn cười lộ ra hàm răng trắng như tuyết: “Anh không quen cậu ta, anh chỉ thích em thôi, thích em nhất nhất nhất luôn.”Thụ cười bóp quai hàm Công, đáp lại: “Em cũng thích anh nhất nhất nhất, nhưng chuyện em muốn hỏi không phải cái này.”Công nghi hoặc, chớp đôi mắt to, không hiểu gì nhìn Thụ.Thụ khoanh tay trước ngực, nghiêm túc: “Tháng trước, có phải anh lại lén ăn nhiều sô cô la đúng không.”Công chớp chớp mắt, ra vẻ em đang nói gì thế, anh không hiểu.“Không được giả vờ vô tội, anh nặng hơn gần 5 kg rồi.”“Không thể nào, anh mới ăn có hai hộp thôi!”Thụ bình tĩnh khởi động xe, “Quả nhiên là lén ăn, tháng này không có đồ vặt nữa.”“Hức, em lại không thương anh rồi.”

Nhật Ký Làm Màu Của CôngTác giả: Nhất Cái Ban BốTruyện Đam MỹEdit: Cháo 01. Mẹ Thụ: Cầm lấy một triệu này, hai đứa… Công dõng dạc hùng hồn nói: Không, tình yêu của tụi con sẽ không bị mua chuộc bởi tiền bạc! Con sẽ không tách khỏi em ấy! Cô à, tình yêu của bọn con quý hơn cả vàng, cô có đưa hơn gấp trăm gấp nghìn lần con cũng sẽ không rời khỏi em ấy đâu! Tình yêu của chúng con là vô giá! Mẹ Thụ: Nói cái gì thế, ý cô là hai đứa cầm chỗ này đi thanh toán tiền cọc trước, cái thằng này suốt ngày nghĩ gì không à, cô đi trước đã, mẹ con còn đang chờ cô đến xoa mạt chược kia kìa. Công: …À dạ, vậy ạ, cô đi thong thả ha! Mắt Công lấp lánh nhìn Thụ: Cưng à, vừa rồi có phải anh thể hiện tốt lắm không, nghèo hèn không đổi chí khí, gặp quyền thế không chịu khuất phục! Thụ: Đẹp trai nói có bao giờ sai 02 Hai người làm bạn với nhau cũng khá lâu rồi, định thăng cấp cho mối quan hệ nam nam trong sáng này lên một chút. Bọn họ thuê phòng, tắm rửa xong, nằm trên giường. Công tỏ vẻ thẹn thùng: Tới đi, đừng lưu tình mà dày xéo anh! Anh đã chuẩn bị xong rồi! Sau đó… Có hôm Công đi tụ tập bạn bè, không cẩn thận bị chuốc say, mơ mơ màng màng gọi điện bảo Thụ qua đón.Đến khi Thụ hối hả chạy đến hiện trường, vừa vào cửa đã thấy Công ngồi trên ghế, ngoẹo đầu cười ngọt ngào với mình một tiếng.Thụ vừa định nhấc Công lên đã bị một người ngồi bên cạnh Công cản lại.Người kia đeo kính, dáng vẻ lịch sự đứng đắn.Người nọ đưa tay ra, mỉm cười với cậu: “Rất vui được gặp.”Thụ thấy hơi khó hiểu, cậu không có ấn tượng về người này.Người nọ thấy cậu không phản ứng gì, nói tiếp: “Tôi là thanh mai trúc mã của anh ấy, đã nghe anh ấy nói về cậu mấy lần.”Ánh mắt người kia rơi lên người Công, hàm chứa ý muốn chiếm làm của riêng.Thụ thấy vậy sao có thể không hiểu được chứ. Cậu buông tay Công ra, chuyển sang ôm ngang người. Công cũng rất phối hợp gác đầu lên cần cổ Thụ, còn cọ một cái vô cùng ỷ lại.Thụ không giấu nổi ý cười, cũng làm bộ đáp lại một câu “Thất lễ rồi, lần sau khi anh ấy tỉnh táo chúng ta sẽ chính thức làm quen nhé.”Nói xong thì ôm Công rời đi không quay đầu lại.Sau khi thả người vào xe, Thụ vung vẩy cánh tay, quay đầu nhìn Công.Không biết Công đã tỉnh lại từ lúc nào, đôi mắt sáng lấp lánh nhìn Thụ chăm chú, hắn cười lộ ra hàm răng trắng như tuyết: “Anh không quen cậu ta, anh chỉ thích em thôi, thích em nhất nhất nhất luôn.”Thụ cười bóp quai hàm Công, đáp lại: “Em cũng thích anh nhất nhất nhất, nhưng chuyện em muốn hỏi không phải cái này.”Công nghi hoặc, chớp đôi mắt to, không hiểu gì nhìn Thụ.Thụ khoanh tay trước ngực, nghiêm túc: “Tháng trước, có phải anh lại lén ăn nhiều sô cô la đúng không.”Công chớp chớp mắt, ra vẻ em đang nói gì thế, anh không hiểu.“Không được giả vờ vô tội, anh nặng hơn gần 5 kg rồi.”“Không thể nào, anh mới ăn có hai hộp thôi!”Thụ bình tĩnh khởi động xe, “Quả nhiên là lén ăn, tháng này không có đồ vặt nữa.”“Hức, em lại không thương anh rồi.”

Nhật Ký Làm Màu Của CôngTác giả: Nhất Cái Ban BốTruyện Đam MỹEdit: Cháo 01. Mẹ Thụ: Cầm lấy một triệu này, hai đứa… Công dõng dạc hùng hồn nói: Không, tình yêu của tụi con sẽ không bị mua chuộc bởi tiền bạc! Con sẽ không tách khỏi em ấy! Cô à, tình yêu của bọn con quý hơn cả vàng, cô có đưa hơn gấp trăm gấp nghìn lần con cũng sẽ không rời khỏi em ấy đâu! Tình yêu của chúng con là vô giá! Mẹ Thụ: Nói cái gì thế, ý cô là hai đứa cầm chỗ này đi thanh toán tiền cọc trước, cái thằng này suốt ngày nghĩ gì không à, cô đi trước đã, mẹ con còn đang chờ cô đến xoa mạt chược kia kìa. Công: …À dạ, vậy ạ, cô đi thong thả ha! Mắt Công lấp lánh nhìn Thụ: Cưng à, vừa rồi có phải anh thể hiện tốt lắm không, nghèo hèn không đổi chí khí, gặp quyền thế không chịu khuất phục! Thụ: Đẹp trai nói có bao giờ sai 02 Hai người làm bạn với nhau cũng khá lâu rồi, định thăng cấp cho mối quan hệ nam nam trong sáng này lên một chút. Bọn họ thuê phòng, tắm rửa xong, nằm trên giường. Công tỏ vẻ thẹn thùng: Tới đi, đừng lưu tình mà dày xéo anh! Anh đã chuẩn bị xong rồi! Sau đó… Có hôm Công đi tụ tập bạn bè, không cẩn thận bị chuốc say, mơ mơ màng màng gọi điện bảo Thụ qua đón.Đến khi Thụ hối hả chạy đến hiện trường, vừa vào cửa đã thấy Công ngồi trên ghế, ngoẹo đầu cười ngọt ngào với mình một tiếng.Thụ vừa định nhấc Công lên đã bị một người ngồi bên cạnh Công cản lại.Người kia đeo kính, dáng vẻ lịch sự đứng đắn.Người nọ đưa tay ra, mỉm cười với cậu: “Rất vui được gặp.”Thụ thấy hơi khó hiểu, cậu không có ấn tượng về người này.Người nọ thấy cậu không phản ứng gì, nói tiếp: “Tôi là thanh mai trúc mã của anh ấy, đã nghe anh ấy nói về cậu mấy lần.”Ánh mắt người kia rơi lên người Công, hàm chứa ý muốn chiếm làm của riêng.Thụ thấy vậy sao có thể không hiểu được chứ. Cậu buông tay Công ra, chuyển sang ôm ngang người. Công cũng rất phối hợp gác đầu lên cần cổ Thụ, còn cọ một cái vô cùng ỷ lại.Thụ không giấu nổi ý cười, cũng làm bộ đáp lại một câu “Thất lễ rồi, lần sau khi anh ấy tỉnh táo chúng ta sẽ chính thức làm quen nhé.”Nói xong thì ôm Công rời đi không quay đầu lại.Sau khi thả người vào xe, Thụ vung vẩy cánh tay, quay đầu nhìn Công.Không biết Công đã tỉnh lại từ lúc nào, đôi mắt sáng lấp lánh nhìn Thụ chăm chú, hắn cười lộ ra hàm răng trắng như tuyết: “Anh không quen cậu ta, anh chỉ thích em thôi, thích em nhất nhất nhất luôn.”Thụ cười bóp quai hàm Công, đáp lại: “Em cũng thích anh nhất nhất nhất, nhưng chuyện em muốn hỏi không phải cái này.”Công nghi hoặc, chớp đôi mắt to, không hiểu gì nhìn Thụ.Thụ khoanh tay trước ngực, nghiêm túc: “Tháng trước, có phải anh lại lén ăn nhiều sô cô la đúng không.”Công chớp chớp mắt, ra vẻ em đang nói gì thế, anh không hiểu.“Không được giả vờ vô tội, anh nặng hơn gần 5 kg rồi.”“Không thể nào, anh mới ăn có hai hộp thôi!”Thụ bình tĩnh khởi động xe, “Quả nhiên là lén ăn, tháng này không có đồ vặt nữa.”“Hức, em lại không thương anh rồi.”

Chương 5