Edit: Cháo 01. Mẹ Thụ: Cầm lấy một triệu này, hai đứa… Công dõng dạc hùng hồn nói: Không, tình yêu của tụi con sẽ không bị mua chuộc bởi tiền bạc! Con sẽ không tách khỏi em ấy! Cô à, tình yêu của bọn con quý hơn cả vàng, cô có đưa hơn gấp trăm gấp nghìn lần con cũng sẽ không rời khỏi em ấy đâu! Tình yêu của chúng con là vô giá! Mẹ Thụ: Nói cái gì thế, ý cô là hai đứa cầm chỗ này đi thanh toán tiền cọc trước, cái thằng này suốt ngày nghĩ gì không à, cô đi trước đã, mẹ con còn đang chờ cô đến xoa mạt chược kia kìa. Công: …À dạ, vậy ạ, cô đi thong thả ha! Mắt Công lấp lánh nhìn Thụ: Cưng à, vừa rồi có phải anh thể hiện tốt lắm không, nghèo hèn không đổi chí khí, gặp quyền thế không chịu khuất phục! Thụ: Đẹp trai nói có bao giờ sai 02 Hai người làm bạn với nhau cũng khá lâu rồi, định thăng cấp cho mối quan hệ nam nam trong sáng này lên một chút. Bọn họ thuê phòng, tắm rửa xong, nằm trên giường. Công tỏ vẻ thẹn thùng: Tới đi, đừng lưu tình mà dày xéo anh! Anh đã chuẩn bị xong rồi! Sau đó…
Chương 9
Nhật Ký Làm Màu Của CôngTác giả: Nhất Cái Ban BốTruyện Đam MỹEdit: Cháo 01. Mẹ Thụ: Cầm lấy một triệu này, hai đứa… Công dõng dạc hùng hồn nói: Không, tình yêu của tụi con sẽ không bị mua chuộc bởi tiền bạc! Con sẽ không tách khỏi em ấy! Cô à, tình yêu của bọn con quý hơn cả vàng, cô có đưa hơn gấp trăm gấp nghìn lần con cũng sẽ không rời khỏi em ấy đâu! Tình yêu của chúng con là vô giá! Mẹ Thụ: Nói cái gì thế, ý cô là hai đứa cầm chỗ này đi thanh toán tiền cọc trước, cái thằng này suốt ngày nghĩ gì không à, cô đi trước đã, mẹ con còn đang chờ cô đến xoa mạt chược kia kìa. Công: …À dạ, vậy ạ, cô đi thong thả ha! Mắt Công lấp lánh nhìn Thụ: Cưng à, vừa rồi có phải anh thể hiện tốt lắm không, nghèo hèn không đổi chí khí, gặp quyền thế không chịu khuất phục! Thụ: Đẹp trai nói có bao giờ sai 02 Hai người làm bạn với nhau cũng khá lâu rồi, định thăng cấp cho mối quan hệ nam nam trong sáng này lên một chút. Bọn họ thuê phòng, tắm rửa xong, nằm trên giường. Công tỏ vẻ thẹn thùng: Tới đi, đừng lưu tình mà dày xéo anh! Anh đã chuẩn bị xong rồi! Sau đó… Trước kia Thụ có một nữ thần, ở cái thời cậu vẫn cho rằng mình thẳng tắp.Hồi đó cậu đang học cấp 3, thành phố tổ chức một cuộc thi sân khấu kịch. Mặc dù trường cấp 3 bọn họ bị loại ngay từ vòng gửi xe, nhưng vẫn được mời đi xem trận chung kết.Cậu còn nhớ rất rõ, trường giành được giải vô địch cuối cùng, đã biểu diễn vở, câu chuyện không có ý tưởng gì mới, nhưng thắng ở phần biểu diễn xuất sắc.Khi tất cả mọi người đều đang cảm thán váy công chúa lộng lẫy cỡ nào thì cậu lại lặng yên yêu nàng tiên đỡ đầu ngay từ cái nhìn đầu tiên.Gương mặt kiêu ngạo cùng tự hào của nàng tiên đỡ đầu, mái tóc xoăn vàng tỏa sáng lấp lánh dưới ánh đèn, đôi chân thon dài như ẩn như hiện hấp dẫn hơn phân nửa ánh mắt của Thụ.Nàng tiên ấy đã sống trong giấc mơ của Thụ không dưới năm năm, cho đến khi gặp Công mới thôi không nhớ đến nữa.Trong tay Thụ chỉ có một bức ảnh, ngày ấy cậu chụp ngược sáng, không thấy rõ mặt, chỉ có bóng dáng mơ hồ.Công nhìn tấm ảnh xấu đau xấu đớn trong tay, hỏi Thụ: “Em chụp cái gì đây?”Thụ không dám nói cho Công biết đấy là nữ thần trước kia của cậu, đành phải nói: “Ảnh chụp kỉ niệm sân khấu kịch, là hoạt động mà thành phố tổ chức hồi em học lớp 11, đây là đột đoạt giải nhất đấy.”“Ò.” Công cất hình lại vào album, sau đó như nhớ ra cái gì, “Không đúng, bọn mình cùng khối với nhau, đội đạt giải nhất không phải là đội của bọn anh sao?”Thụ bình tĩnh, “Anh diễn nhân vật nào.”Công đắc ý ra mặt: “Với tư chất của anh, đương nhiên là nhân vật chính rồi!”“Đúng nhỉ.” Thụ có hơi tiếc nuối, thì ra Công diễn hoàng tử.“Nhưng làm nhân vật chính thì mở đầu đã phải bôi tro bụi lên mặt.”Thụ: “Anh diễn cô bé lọ lem???”Công trợn mắt lườm Thụ: “Anh mà lại để bọn họ làm nhục gương mặt như hoa như ngọc, cao sang quý phái này được sao?”Thụ lập tức gật đầu phụ họa: “Tuyệt đối không thể nào, bảo vệ còn không kịp, sao có thể chà đạp được chứ!”Công vui vẻ gật đầu, rặt cái vẻ trẻ con dễ bảo.Thụ lại hỏi: “Nên là anh diễn vai gì?”“Đương nhiên là diễn vai nàng tiên siêu đẹp, còn có cả hiệu ứng bulingbuling* ngay từ đầu rồi!”*nhái của blingbling
Nhật Ký Làm Màu Của CôngTác giả: Nhất Cái Ban BốTruyện Đam MỹEdit: Cháo 01. Mẹ Thụ: Cầm lấy một triệu này, hai đứa… Công dõng dạc hùng hồn nói: Không, tình yêu của tụi con sẽ không bị mua chuộc bởi tiền bạc! Con sẽ không tách khỏi em ấy! Cô à, tình yêu của bọn con quý hơn cả vàng, cô có đưa hơn gấp trăm gấp nghìn lần con cũng sẽ không rời khỏi em ấy đâu! Tình yêu của chúng con là vô giá! Mẹ Thụ: Nói cái gì thế, ý cô là hai đứa cầm chỗ này đi thanh toán tiền cọc trước, cái thằng này suốt ngày nghĩ gì không à, cô đi trước đã, mẹ con còn đang chờ cô đến xoa mạt chược kia kìa. Công: …À dạ, vậy ạ, cô đi thong thả ha! Mắt Công lấp lánh nhìn Thụ: Cưng à, vừa rồi có phải anh thể hiện tốt lắm không, nghèo hèn không đổi chí khí, gặp quyền thế không chịu khuất phục! Thụ: Đẹp trai nói có bao giờ sai 02 Hai người làm bạn với nhau cũng khá lâu rồi, định thăng cấp cho mối quan hệ nam nam trong sáng này lên một chút. Bọn họ thuê phòng, tắm rửa xong, nằm trên giường. Công tỏ vẻ thẹn thùng: Tới đi, đừng lưu tình mà dày xéo anh! Anh đã chuẩn bị xong rồi! Sau đó… Trước kia Thụ có một nữ thần, ở cái thời cậu vẫn cho rằng mình thẳng tắp.Hồi đó cậu đang học cấp 3, thành phố tổ chức một cuộc thi sân khấu kịch. Mặc dù trường cấp 3 bọn họ bị loại ngay từ vòng gửi xe, nhưng vẫn được mời đi xem trận chung kết.Cậu còn nhớ rất rõ, trường giành được giải vô địch cuối cùng, đã biểu diễn vở, câu chuyện không có ý tưởng gì mới, nhưng thắng ở phần biểu diễn xuất sắc.Khi tất cả mọi người đều đang cảm thán váy công chúa lộng lẫy cỡ nào thì cậu lại lặng yên yêu nàng tiên đỡ đầu ngay từ cái nhìn đầu tiên.Gương mặt kiêu ngạo cùng tự hào của nàng tiên đỡ đầu, mái tóc xoăn vàng tỏa sáng lấp lánh dưới ánh đèn, đôi chân thon dài như ẩn như hiện hấp dẫn hơn phân nửa ánh mắt của Thụ.Nàng tiên ấy đã sống trong giấc mơ của Thụ không dưới năm năm, cho đến khi gặp Công mới thôi không nhớ đến nữa.Trong tay Thụ chỉ có một bức ảnh, ngày ấy cậu chụp ngược sáng, không thấy rõ mặt, chỉ có bóng dáng mơ hồ.Công nhìn tấm ảnh xấu đau xấu đớn trong tay, hỏi Thụ: “Em chụp cái gì đây?”Thụ không dám nói cho Công biết đấy là nữ thần trước kia của cậu, đành phải nói: “Ảnh chụp kỉ niệm sân khấu kịch, là hoạt động mà thành phố tổ chức hồi em học lớp 11, đây là đột đoạt giải nhất đấy.”“Ò.” Công cất hình lại vào album, sau đó như nhớ ra cái gì, “Không đúng, bọn mình cùng khối với nhau, đội đạt giải nhất không phải là đội của bọn anh sao?”Thụ bình tĩnh, “Anh diễn nhân vật nào.”Công đắc ý ra mặt: “Với tư chất của anh, đương nhiên là nhân vật chính rồi!”“Đúng nhỉ.” Thụ có hơi tiếc nuối, thì ra Công diễn hoàng tử.“Nhưng làm nhân vật chính thì mở đầu đã phải bôi tro bụi lên mặt.”Thụ: “Anh diễn cô bé lọ lem???”Công trợn mắt lườm Thụ: “Anh mà lại để bọn họ làm nhục gương mặt như hoa như ngọc, cao sang quý phái này được sao?”Thụ lập tức gật đầu phụ họa: “Tuyệt đối không thể nào, bảo vệ còn không kịp, sao có thể chà đạp được chứ!”Công vui vẻ gật đầu, rặt cái vẻ trẻ con dễ bảo.Thụ lại hỏi: “Nên là anh diễn vai gì?”“Đương nhiên là diễn vai nàng tiên siêu đẹp, còn có cả hiệu ứng bulingbuling* ngay từ đầu rồi!”*nhái của blingbling
Nhật Ký Làm Màu Của CôngTác giả: Nhất Cái Ban BốTruyện Đam MỹEdit: Cháo 01. Mẹ Thụ: Cầm lấy một triệu này, hai đứa… Công dõng dạc hùng hồn nói: Không, tình yêu của tụi con sẽ không bị mua chuộc bởi tiền bạc! Con sẽ không tách khỏi em ấy! Cô à, tình yêu của bọn con quý hơn cả vàng, cô có đưa hơn gấp trăm gấp nghìn lần con cũng sẽ không rời khỏi em ấy đâu! Tình yêu của chúng con là vô giá! Mẹ Thụ: Nói cái gì thế, ý cô là hai đứa cầm chỗ này đi thanh toán tiền cọc trước, cái thằng này suốt ngày nghĩ gì không à, cô đi trước đã, mẹ con còn đang chờ cô đến xoa mạt chược kia kìa. Công: …À dạ, vậy ạ, cô đi thong thả ha! Mắt Công lấp lánh nhìn Thụ: Cưng à, vừa rồi có phải anh thể hiện tốt lắm không, nghèo hèn không đổi chí khí, gặp quyền thế không chịu khuất phục! Thụ: Đẹp trai nói có bao giờ sai 02 Hai người làm bạn với nhau cũng khá lâu rồi, định thăng cấp cho mối quan hệ nam nam trong sáng này lên một chút. Bọn họ thuê phòng, tắm rửa xong, nằm trên giường. Công tỏ vẻ thẹn thùng: Tới đi, đừng lưu tình mà dày xéo anh! Anh đã chuẩn bị xong rồi! Sau đó… Trước kia Thụ có một nữ thần, ở cái thời cậu vẫn cho rằng mình thẳng tắp.Hồi đó cậu đang học cấp 3, thành phố tổ chức một cuộc thi sân khấu kịch. Mặc dù trường cấp 3 bọn họ bị loại ngay từ vòng gửi xe, nhưng vẫn được mời đi xem trận chung kết.Cậu còn nhớ rất rõ, trường giành được giải vô địch cuối cùng, đã biểu diễn vở, câu chuyện không có ý tưởng gì mới, nhưng thắng ở phần biểu diễn xuất sắc.Khi tất cả mọi người đều đang cảm thán váy công chúa lộng lẫy cỡ nào thì cậu lại lặng yên yêu nàng tiên đỡ đầu ngay từ cái nhìn đầu tiên.Gương mặt kiêu ngạo cùng tự hào của nàng tiên đỡ đầu, mái tóc xoăn vàng tỏa sáng lấp lánh dưới ánh đèn, đôi chân thon dài như ẩn như hiện hấp dẫn hơn phân nửa ánh mắt của Thụ.Nàng tiên ấy đã sống trong giấc mơ của Thụ không dưới năm năm, cho đến khi gặp Công mới thôi không nhớ đến nữa.Trong tay Thụ chỉ có một bức ảnh, ngày ấy cậu chụp ngược sáng, không thấy rõ mặt, chỉ có bóng dáng mơ hồ.Công nhìn tấm ảnh xấu đau xấu đớn trong tay, hỏi Thụ: “Em chụp cái gì đây?”Thụ không dám nói cho Công biết đấy là nữ thần trước kia của cậu, đành phải nói: “Ảnh chụp kỉ niệm sân khấu kịch, là hoạt động mà thành phố tổ chức hồi em học lớp 11, đây là đột đoạt giải nhất đấy.”“Ò.” Công cất hình lại vào album, sau đó như nhớ ra cái gì, “Không đúng, bọn mình cùng khối với nhau, đội đạt giải nhất không phải là đội của bọn anh sao?”Thụ bình tĩnh, “Anh diễn nhân vật nào.”Công đắc ý ra mặt: “Với tư chất của anh, đương nhiên là nhân vật chính rồi!”“Đúng nhỉ.” Thụ có hơi tiếc nuối, thì ra Công diễn hoàng tử.“Nhưng làm nhân vật chính thì mở đầu đã phải bôi tro bụi lên mặt.”Thụ: “Anh diễn cô bé lọ lem???”Công trợn mắt lườm Thụ: “Anh mà lại để bọn họ làm nhục gương mặt như hoa như ngọc, cao sang quý phái này được sao?”Thụ lập tức gật đầu phụ họa: “Tuyệt đối không thể nào, bảo vệ còn không kịp, sao có thể chà đạp được chứ!”Công vui vẻ gật đầu, rặt cái vẻ trẻ con dễ bảo.Thụ lại hỏi: “Nên là anh diễn vai gì?”“Đương nhiên là diễn vai nàng tiên siêu đẹp, còn có cả hiệu ứng bulingbuling* ngay từ đầu rồi!”*nhái của blingbling