Nhàm chán lấy ra một miếng vải lau chùi sạch sẽ người bạn đã tùy tay mang theo lúc chuyển kiếp–Cái chảo hãng X! "Tiểu Vu, lau mâm xong chưa?" Vừa lau xong, đang chuẩn bị thả hồn theo gió thì cái giọng oang oang của Quan Vân Trường từ sau lưng vang lên. Quan Vân Trường này không phải là hổ tướng Quan Vân Trường đại danh đỉnh đỉnh trong Tam Quốc, hơn nữa mặt hắn cũng không đỏ, ngược lại, làn da hắn trắng nõn đến nỗi khiến thân nữ nhân ta đây cảm thấy cực kì ghen tị lại vừa hâm mộ, trong đó điều trọng yếu nhất là: Mọi người đều cùng ở chung một phòng bếp, mỗi ngày đều phải chịu khói dầu hun đút, trong khi da mặt ta càng ngày càng khô héo, thì da mặt hắn lại càng ngày càng mềm mịn. "Ân!" Bất đắc dĩ ứng một tiếng, cất miếng vải và cái chảo vào. "Tiểu Vu ngươi lại chùi bảo bối gia truyền của ngươi à?" Quan Vân Trường không chịu nổi liếc mắt khinh bỉ một cái. "Ân!" Không cần quá mức nhiệt tình với hắn, ngay cả bảo bối gia truyền trong miệng hắn từ đầu tới cuối— cũng chính là cái chảo ta cầm…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...