Chương 1: “Tử” nối nghiệp cha (Tử: con trai) Khâm Thiên Giám Quan tinh đài. Giờ Thìn canh ba, mây bay đến hướng đông Tử Vi, màu đỏ thẫm nhất trong năm màu, điềm lành.” Linh đài lang Ninh Sơ Nhị ngồi xếp bằng trên đệm hương bồ, thanh âm nhàn nhạt phân phó tinh quan dưới tay ghi chép. Đông Quan lại có chút không nghĩ ra, giương mắt nhìn đám mây thưa thớt trên đỉnh đầu nói. “Đại nhân, còn không thấy đám mây nào bay đến hướng Tử Vi, ngài sao lại...?” “Mới đến?” Linh đài lang quay đầu. Mặt mày mệt mỏi hơi hơi nhăn lại, rất có vài phần anh khí, chỉ là ngũ quan quá mức thanh tú. “Hạ quan đã đến hơn tháng.” Ninh Sơ Nhị hoạt động cái cổ có chút cứng đờ, không nói gì nữa. Ngược lại Xuân Quan ngồi một bên chờ lệnh, vội vàng mang giấy bút qua. Một mặt ghi chép, một mặt nhỏ giọng nói với Đông Quan. “Dụ quý phi sắp lâm bồn, bất luận hôm nay thiên tượng không có điềm lành, cũng phải viết là tốt, sẽ không phạm sai lầm.” Đông Quan nghe xong hơi có chút không tán đồng, nhẹ giọng lẩm bẩm. “Vậy cũng…
Chương 91: Hậu ký
Thị Lang Đại Nhân, Đừng Chạy!Tác giả: Tô ÁngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1: “Tử” nối nghiệp cha (Tử: con trai) Khâm Thiên Giám Quan tinh đài. Giờ Thìn canh ba, mây bay đến hướng đông Tử Vi, màu đỏ thẫm nhất trong năm màu, điềm lành.” Linh đài lang Ninh Sơ Nhị ngồi xếp bằng trên đệm hương bồ, thanh âm nhàn nhạt phân phó tinh quan dưới tay ghi chép. Đông Quan lại có chút không nghĩ ra, giương mắt nhìn đám mây thưa thớt trên đỉnh đầu nói. “Đại nhân, còn không thấy đám mây nào bay đến hướng Tử Vi, ngài sao lại...?” “Mới đến?” Linh đài lang quay đầu. Mặt mày mệt mỏi hơi hơi nhăn lại, rất có vài phần anh khí, chỉ là ngũ quan quá mức thanh tú. “Hạ quan đã đến hơn tháng.” Ninh Sơ Nhị hoạt động cái cổ có chút cứng đờ, không nói gì nữa. Ngược lại Xuân Quan ngồi một bên chờ lệnh, vội vàng mang giấy bút qua. Một mặt ghi chép, một mặt nhỏ giọng nói với Đông Quan. “Dụ quý phi sắp lâm bồn, bất luận hôm nay thiên tượng không có điềm lành, cũng phải viết là tốt, sẽ không phạm sai lầm.” Đông Quan nghe xong hơi có chút không tán đồng, nhẹ giọng lẩm bẩm. “Vậy cũng… Dã sử đại cương ghi lại, thượng thư Liên Thập Cửu ái thê thành si, bất luận triều chính như bận rộn thế nào, sau khi hạ chiều cũng chạy về nhà ăn cơm.Bây giờ công chúa cùng thượng thư đã có hai trai hai gái, nhưng Phụng công chúa lúc sinh luôn có thượng thư ở bên cạnh, chưa từng ngoại lệ. Khi dạ minh châu phiên bang thịnh hành, chỉ vì công chúa nói câu thích, thượng thư liền tìm vô số minh châu lớn nhỏ ở khắp nơi đặt trong phòng, chỉ để dỗ giai nhân cười.Cũng có người cảm kích nói ra, năm đó trận chiến giữa Đại Cương cùng Đại Yển, Liên thượng thư tán gia bại sản dốc toàn lực ủng hộ Vĩnh Xương Đế không phải bởi vì xem xét thời thế, mà muôn vàn nguyên nhân đều vì kiều thê.Người ái giang sơn không yêu mỹ nhân*, người lan truyền thì nhiều, người tận mắt chứng kiến lại thiếu.*: Người yêu giang sơn không yêu mỹ nhânTrong khoảng thời gian ngắn, bá tánh Đế Cương đều khen ngợi, trên phố càng truyền ra lời đồn "muốn làm quân chủ phải học Vĩnh Xương Đế, muốn gả chồng phải gả cho Liên Thập Cửu".Lúc biết được tin tức này, Liên Tiểu Gia đang bồi lão bà ở cữ, vừa đút canh sâm tự tay hầm mấy canh giờ vừa hỏi."Công chúa đại nhân nghĩ như thế nào?"Ninh Sơ Nhị nhấp môi, giơ tay lau mồ hôi thấm trên trán hắn."Tạm được."Liên đại nhân nhíu mày."Chỉ là tạm được thôi sao?"Ninh Sơ Nhị cười to, vẻ mặt hạnh phúc tiến sát vào lồ ng ngực hắn."Không phải là tạm được, mà là....."Nàng nghịch ngợm vươn ngón tay sờ đường vân tay của hắn, trong lòng bàn tay chậm rãi viết xuống tám chữ."Đắc phu nhược thử, phu phục hà cầu? "**: Có người chồng như vậy thì còn cầu mong gì hơn?
Thị Lang Đại Nhân, Đừng Chạy!Tác giả: Tô ÁngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1: “Tử” nối nghiệp cha (Tử: con trai) Khâm Thiên Giám Quan tinh đài. Giờ Thìn canh ba, mây bay đến hướng đông Tử Vi, màu đỏ thẫm nhất trong năm màu, điềm lành.” Linh đài lang Ninh Sơ Nhị ngồi xếp bằng trên đệm hương bồ, thanh âm nhàn nhạt phân phó tinh quan dưới tay ghi chép. Đông Quan lại có chút không nghĩ ra, giương mắt nhìn đám mây thưa thớt trên đỉnh đầu nói. “Đại nhân, còn không thấy đám mây nào bay đến hướng Tử Vi, ngài sao lại...?” “Mới đến?” Linh đài lang quay đầu. Mặt mày mệt mỏi hơi hơi nhăn lại, rất có vài phần anh khí, chỉ là ngũ quan quá mức thanh tú. “Hạ quan đã đến hơn tháng.” Ninh Sơ Nhị hoạt động cái cổ có chút cứng đờ, không nói gì nữa. Ngược lại Xuân Quan ngồi một bên chờ lệnh, vội vàng mang giấy bút qua. Một mặt ghi chép, một mặt nhỏ giọng nói với Đông Quan. “Dụ quý phi sắp lâm bồn, bất luận hôm nay thiên tượng không có điềm lành, cũng phải viết là tốt, sẽ không phạm sai lầm.” Đông Quan nghe xong hơi có chút không tán đồng, nhẹ giọng lẩm bẩm. “Vậy cũng… Dã sử đại cương ghi lại, thượng thư Liên Thập Cửu ái thê thành si, bất luận triều chính như bận rộn thế nào, sau khi hạ chiều cũng chạy về nhà ăn cơm.Bây giờ công chúa cùng thượng thư đã có hai trai hai gái, nhưng Phụng công chúa lúc sinh luôn có thượng thư ở bên cạnh, chưa từng ngoại lệ. Khi dạ minh châu phiên bang thịnh hành, chỉ vì công chúa nói câu thích, thượng thư liền tìm vô số minh châu lớn nhỏ ở khắp nơi đặt trong phòng, chỉ để dỗ giai nhân cười.Cũng có người cảm kích nói ra, năm đó trận chiến giữa Đại Cương cùng Đại Yển, Liên thượng thư tán gia bại sản dốc toàn lực ủng hộ Vĩnh Xương Đế không phải bởi vì xem xét thời thế, mà muôn vàn nguyên nhân đều vì kiều thê.Người ái giang sơn không yêu mỹ nhân*, người lan truyền thì nhiều, người tận mắt chứng kiến lại thiếu.*: Người yêu giang sơn không yêu mỹ nhânTrong khoảng thời gian ngắn, bá tánh Đế Cương đều khen ngợi, trên phố càng truyền ra lời đồn "muốn làm quân chủ phải học Vĩnh Xương Đế, muốn gả chồng phải gả cho Liên Thập Cửu".Lúc biết được tin tức này, Liên Tiểu Gia đang bồi lão bà ở cữ, vừa đút canh sâm tự tay hầm mấy canh giờ vừa hỏi."Công chúa đại nhân nghĩ như thế nào?"Ninh Sơ Nhị nhấp môi, giơ tay lau mồ hôi thấm trên trán hắn."Tạm được."Liên đại nhân nhíu mày."Chỉ là tạm được thôi sao?"Ninh Sơ Nhị cười to, vẻ mặt hạnh phúc tiến sát vào lồ ng ngực hắn."Không phải là tạm được, mà là....."Nàng nghịch ngợm vươn ngón tay sờ đường vân tay của hắn, trong lòng bàn tay chậm rãi viết xuống tám chữ."Đắc phu nhược thử, phu phục hà cầu? "**: Có người chồng như vậy thì còn cầu mong gì hơn?
Thị Lang Đại Nhân, Đừng Chạy!Tác giả: Tô ÁngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1: “Tử” nối nghiệp cha (Tử: con trai) Khâm Thiên Giám Quan tinh đài. Giờ Thìn canh ba, mây bay đến hướng đông Tử Vi, màu đỏ thẫm nhất trong năm màu, điềm lành.” Linh đài lang Ninh Sơ Nhị ngồi xếp bằng trên đệm hương bồ, thanh âm nhàn nhạt phân phó tinh quan dưới tay ghi chép. Đông Quan lại có chút không nghĩ ra, giương mắt nhìn đám mây thưa thớt trên đỉnh đầu nói. “Đại nhân, còn không thấy đám mây nào bay đến hướng Tử Vi, ngài sao lại...?” “Mới đến?” Linh đài lang quay đầu. Mặt mày mệt mỏi hơi hơi nhăn lại, rất có vài phần anh khí, chỉ là ngũ quan quá mức thanh tú. “Hạ quan đã đến hơn tháng.” Ninh Sơ Nhị hoạt động cái cổ có chút cứng đờ, không nói gì nữa. Ngược lại Xuân Quan ngồi một bên chờ lệnh, vội vàng mang giấy bút qua. Một mặt ghi chép, một mặt nhỏ giọng nói với Đông Quan. “Dụ quý phi sắp lâm bồn, bất luận hôm nay thiên tượng không có điềm lành, cũng phải viết là tốt, sẽ không phạm sai lầm.” Đông Quan nghe xong hơi có chút không tán đồng, nhẹ giọng lẩm bẩm. “Vậy cũng… Dã sử đại cương ghi lại, thượng thư Liên Thập Cửu ái thê thành si, bất luận triều chính như bận rộn thế nào, sau khi hạ chiều cũng chạy về nhà ăn cơm.Bây giờ công chúa cùng thượng thư đã có hai trai hai gái, nhưng Phụng công chúa lúc sinh luôn có thượng thư ở bên cạnh, chưa từng ngoại lệ. Khi dạ minh châu phiên bang thịnh hành, chỉ vì công chúa nói câu thích, thượng thư liền tìm vô số minh châu lớn nhỏ ở khắp nơi đặt trong phòng, chỉ để dỗ giai nhân cười.Cũng có người cảm kích nói ra, năm đó trận chiến giữa Đại Cương cùng Đại Yển, Liên thượng thư tán gia bại sản dốc toàn lực ủng hộ Vĩnh Xương Đế không phải bởi vì xem xét thời thế, mà muôn vàn nguyên nhân đều vì kiều thê.Người ái giang sơn không yêu mỹ nhân*, người lan truyền thì nhiều, người tận mắt chứng kiến lại thiếu.*: Người yêu giang sơn không yêu mỹ nhânTrong khoảng thời gian ngắn, bá tánh Đế Cương đều khen ngợi, trên phố càng truyền ra lời đồn "muốn làm quân chủ phải học Vĩnh Xương Đế, muốn gả chồng phải gả cho Liên Thập Cửu".Lúc biết được tin tức này, Liên Tiểu Gia đang bồi lão bà ở cữ, vừa đút canh sâm tự tay hầm mấy canh giờ vừa hỏi."Công chúa đại nhân nghĩ như thế nào?"Ninh Sơ Nhị nhấp môi, giơ tay lau mồ hôi thấm trên trán hắn."Tạm được."Liên đại nhân nhíu mày."Chỉ là tạm được thôi sao?"Ninh Sơ Nhị cười to, vẻ mặt hạnh phúc tiến sát vào lồ ng ngực hắn."Không phải là tạm được, mà là....."Nàng nghịch ngợm vươn ngón tay sờ đường vân tay của hắn, trong lòng bàn tay chậm rãi viết xuống tám chữ."Đắc phu nhược thử, phu phục hà cầu? "**: Có người chồng như vậy thì còn cầu mong gì hơn?