Editor: Tắc Beta: Linh Lăng Cảm cúm đến ngày thứ ba, rốt cuộc Nguyễn Vân Kiều cũng uống một ít thuốc. Thuốc bắt đầu phát huy tác dụng, cô nằm trên giường ngủ được một lát thì bị tiếng đập cửa đánh thức. Cửa sổ phòng ngủ đóng chặt, chỉ có một tia sáng yếu ớt xuyên qua mảnh vá trên rèm chui vào phòng, tạo thành một chùm sáng dưới đất. Nguyễn Vân Kiều rời giường, khoác áo khoác rồi ra mở cửa. “Thế nào rồi, cậu có đỡ hơn chút nào không?” Cửa vừa mở đã nghe thấy giọng nói đầy lo âu của người đứng bên ngoài. Đó là một cô gái mặc quần yếm, tóc ngắn, khuôn mặt tròn đầy, mũm mĩm, trông giống học sinh cấp ba. Nguyễn Vân Kiều ỉu xìu, ừ một tiếng. “Nhưng sắc mặt cậu trông không ổn lắm đâu, thuốc không có tác dụng à?” “Vừa uống không lâu, đợi lát nữa chắc sẽ có thôi.” “À... Thế cậu đừng đến căn-tin nữa, tôi mang một phần về cho cậu.” Nguyễn Vân Kiều kéo áo khoác lên, nói: “Hay tôi cứ đi cùng cậu đi, nằm trong phòng bí bách lắm.” “Thật à?” “Ừ.” Trước đây, Nguyễn Vân Kiều phần lớn đều mang đồ về ăn…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...