Đau, đau đầu, đau toàn thân, đặc biệt là vùng bụng dưới liên tục dấy lên những thay đổi lạ thường, không ngừng giày vò Cố Thanh Hy. Nàng rùng mình dữ dội, là một đặc công cao cấp của thế kỷ 21 kiêm y sĩ hàng đầu thế giới, sao nàng có thể không biết những gì đang diễn ra trong cơ thể mình là thế nào. Tư duy còn đưa được sắp xếp lại, bên tai đã vang vọng tiếng lẩm bẩm đắc ý. “Tỷ tỷ, tỷ đừng trách muội, muốn trách thì chỉ có thể trách tỷ không có tài không có đức, lại chẳng xinh đẹp. Chỉ bởi vì là con của chính thất nên từ nhỏ tỷ mới được định là Trạch Vương phi, người có khí chất hào hoa phong nhã như vậy, sao tỷ có thể xứng được chứ”. “Di nương đã dụ những người đàn ông trong phủ Thừa Tướng đến rồi, những tên đó sẽ đến ngay thôi. Tỷ yên tâm, Thiên Nhật Tuý mà tỷ trúng phải chắc chắn sẽ khiến tỷ sung sướng tột cùng”. Những ký ức vừa xa lạ vừa quen thuộc tràn ngập trong đầu khiến Cố Thanh Hy trở nên tức giận, cực kỳ tức giận. Chỉ là một con kiến nhỏ bé mà lại dám bày kế hãm hại nàng. “…
Chương 31: Chương 31
Cuồng Phi Sủng VươngTác giả: Thiên QuânTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhĐau, đau đầu, đau toàn thân, đặc biệt là vùng bụng dưới liên tục dấy lên những thay đổi lạ thường, không ngừng giày vò Cố Thanh Hy. Nàng rùng mình dữ dội, là một đặc công cao cấp của thế kỷ 21 kiêm y sĩ hàng đầu thế giới, sao nàng có thể không biết những gì đang diễn ra trong cơ thể mình là thế nào. Tư duy còn đưa được sắp xếp lại, bên tai đã vang vọng tiếng lẩm bẩm đắc ý. “Tỷ tỷ, tỷ đừng trách muội, muốn trách thì chỉ có thể trách tỷ không có tài không có đức, lại chẳng xinh đẹp. Chỉ bởi vì là con của chính thất nên từ nhỏ tỷ mới được định là Trạch Vương phi, người có khí chất hào hoa phong nhã như vậy, sao tỷ có thể xứng được chứ”. “Di nương đã dụ những người đàn ông trong phủ Thừa Tướng đến rồi, những tên đó sẽ đến ngay thôi. Tỷ yên tâm, Thiên Nhật Tuý mà tỷ trúng phải chắc chắn sẽ khiến tỷ sung sướng tột cùng”. Những ký ức vừa xa lạ vừa quen thuộc tràn ngập trong đầu khiến Cố Thanh Hy trở nên tức giận, cực kỳ tức giận. Chỉ là một con kiến nhỏ bé mà lại dám bày kế hãm hại nàng. “… “Lâu quá rồi, ta quên mất mình đọc được ở đâu, nhưng văn tự không phải là văn tự ngày trước, mà là có người dịch ra”.Đám đông bỗng nhiên tỉnh ngộ.Bọn họ cảm thấy kỳ quái, văn tự ngày trước đã biến mất từ lâu, làm sao một kẻ dốt đặc cán mai như cô ta có thể hiểu được.Nhưng vận may của Cố Thanh Hy cũng thật tốt, câu thơ thất truyền như ‘Thử Ly’ cô ta cũng đọc thuộc ra được.Trong số những người có mặt duy nhất chỉ có Thượng Quan Sở, trong đôi mắt không hề bận tâm như đầm sâu hiện lên một tia nghi hoặc, có vẻ như không tin những lời của nàng.Cố Thanh Hy lại hỏi lần nữa: “Phu tử, ta có thể đi ngủ chưa?”“Tan học”, Từ lão tử hô lớn một câu.Nụ cười trên mặt Cố Thanh Hy đông cứng lại: “Tan học?”“Đã trưa rồi, không tan học thì làm gì? Chẳng lẽ không ăn cơm trưa nữa?”“Mẹ kiếp, vậy câu vừa rồi chẳng phải là ta đọc vô ích rồi sao”.Cố Thanh Hy vội vàng nắm lấy ống tay áo của Từ phu tử, ngượng ngùng cười nói: “Phu tử, bây giờ cũng tan học rồi, vậy giấc ngủ ông cho phép ta, có thể dời đến chiều được không?”“Buổi chiều là tiết của Thượng Quan phu tử, nếu cậu ta đồng ý, ta không có ý kiến”.“…”Cái quái gì thế…Nàng bị lừa rồi sao?Lại nhìn đến Thượng Quan phu tử, thấy trên khuôn mặt tao nhã của Thượng Quan phu tử mang theo ý cười, tựa như tắm trong gió xuân, làm say lòng người.Hắn ta cầm sách rời khỏi phòng học, bỏ lại bóng lưng cực kỳ tiêu sái.Cố Thanh Hy nhìn đến ngây ngốc.Một mỹ nam như vậy nếu có thể cưới về nhà nhìn cũng rất bổ mắt.“Này, Cố Thanh Hy, đừng tưởng ngươi đọc được mấy câu ‘Thử Ly’ thì có thể không coi ai ra gì, ta nói cho ngươi biết, Thượng Quan phu tử là của ta, ngươi còn dám dán mắt vào thầy, cẩn thận ta sẽ móc mắt ngươi”.Cố Thanh Hy cố ý cất cao giọng, lớn tiếng hét lên: “Thượng Quan phu tử, có người nói ngài là người của cô ta”.“Cố Thanh Hy, ngươi…ngươi nói bậy, Thượng Quan phu tử, thầy đừng nghe cô ta nói lung tung”.“Thượng Quan phu tử, công chúa nói, những lời ta vừa nói đều là nói bậy, công chúa không thích ngài”.Đương Đương công chúa tức đến mức mặt mũi nhăn nhó.Nàng ta nói không thích Thượng Quan phu tử lúc nào chứ?Không thèm giáo huấn Cố Thanh Hy, nàng ta vội vàng đuổi theo Thượng Quan Sở, giải thích mọi chuyện cho hắn ta.“Xú nha đầu cô cũng có chút bản lĩnh đấy, lại có thể đọc được “Chuột”* Ly”, Tiêu Vũ Hiên cười khà khà một tiếng, ném sách học sang một bên, đi theo Cố Thanh Hy ra khỏi phòng học.*Đồng âm với Thử trong ‘Thử Ly’.
Cuồng Phi Sủng VươngTác giả: Thiên QuânTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhĐau, đau đầu, đau toàn thân, đặc biệt là vùng bụng dưới liên tục dấy lên những thay đổi lạ thường, không ngừng giày vò Cố Thanh Hy. Nàng rùng mình dữ dội, là một đặc công cao cấp của thế kỷ 21 kiêm y sĩ hàng đầu thế giới, sao nàng có thể không biết những gì đang diễn ra trong cơ thể mình là thế nào. Tư duy còn đưa được sắp xếp lại, bên tai đã vang vọng tiếng lẩm bẩm đắc ý. “Tỷ tỷ, tỷ đừng trách muội, muốn trách thì chỉ có thể trách tỷ không có tài không có đức, lại chẳng xinh đẹp. Chỉ bởi vì là con của chính thất nên từ nhỏ tỷ mới được định là Trạch Vương phi, người có khí chất hào hoa phong nhã như vậy, sao tỷ có thể xứng được chứ”. “Di nương đã dụ những người đàn ông trong phủ Thừa Tướng đến rồi, những tên đó sẽ đến ngay thôi. Tỷ yên tâm, Thiên Nhật Tuý mà tỷ trúng phải chắc chắn sẽ khiến tỷ sung sướng tột cùng”. Những ký ức vừa xa lạ vừa quen thuộc tràn ngập trong đầu khiến Cố Thanh Hy trở nên tức giận, cực kỳ tức giận. Chỉ là một con kiến nhỏ bé mà lại dám bày kế hãm hại nàng. “… “Lâu quá rồi, ta quên mất mình đọc được ở đâu, nhưng văn tự không phải là văn tự ngày trước, mà là có người dịch ra”.Đám đông bỗng nhiên tỉnh ngộ.Bọn họ cảm thấy kỳ quái, văn tự ngày trước đã biến mất từ lâu, làm sao một kẻ dốt đặc cán mai như cô ta có thể hiểu được.Nhưng vận may của Cố Thanh Hy cũng thật tốt, câu thơ thất truyền như ‘Thử Ly’ cô ta cũng đọc thuộc ra được.Trong số những người có mặt duy nhất chỉ có Thượng Quan Sở, trong đôi mắt không hề bận tâm như đầm sâu hiện lên một tia nghi hoặc, có vẻ như không tin những lời của nàng.Cố Thanh Hy lại hỏi lần nữa: “Phu tử, ta có thể đi ngủ chưa?”“Tan học”, Từ lão tử hô lớn một câu.Nụ cười trên mặt Cố Thanh Hy đông cứng lại: “Tan học?”“Đã trưa rồi, không tan học thì làm gì? Chẳng lẽ không ăn cơm trưa nữa?”“Mẹ kiếp, vậy câu vừa rồi chẳng phải là ta đọc vô ích rồi sao”.Cố Thanh Hy vội vàng nắm lấy ống tay áo của Từ phu tử, ngượng ngùng cười nói: “Phu tử, bây giờ cũng tan học rồi, vậy giấc ngủ ông cho phép ta, có thể dời đến chiều được không?”“Buổi chiều là tiết của Thượng Quan phu tử, nếu cậu ta đồng ý, ta không có ý kiến”.“…”Cái quái gì thế…Nàng bị lừa rồi sao?Lại nhìn đến Thượng Quan phu tử, thấy trên khuôn mặt tao nhã của Thượng Quan phu tử mang theo ý cười, tựa như tắm trong gió xuân, làm say lòng người.Hắn ta cầm sách rời khỏi phòng học, bỏ lại bóng lưng cực kỳ tiêu sái.Cố Thanh Hy nhìn đến ngây ngốc.Một mỹ nam như vậy nếu có thể cưới về nhà nhìn cũng rất bổ mắt.“Này, Cố Thanh Hy, đừng tưởng ngươi đọc được mấy câu ‘Thử Ly’ thì có thể không coi ai ra gì, ta nói cho ngươi biết, Thượng Quan phu tử là của ta, ngươi còn dám dán mắt vào thầy, cẩn thận ta sẽ móc mắt ngươi”.Cố Thanh Hy cố ý cất cao giọng, lớn tiếng hét lên: “Thượng Quan phu tử, có người nói ngài là người của cô ta”.“Cố Thanh Hy, ngươi…ngươi nói bậy, Thượng Quan phu tử, thầy đừng nghe cô ta nói lung tung”.“Thượng Quan phu tử, công chúa nói, những lời ta vừa nói đều là nói bậy, công chúa không thích ngài”.Đương Đương công chúa tức đến mức mặt mũi nhăn nhó.Nàng ta nói không thích Thượng Quan phu tử lúc nào chứ?Không thèm giáo huấn Cố Thanh Hy, nàng ta vội vàng đuổi theo Thượng Quan Sở, giải thích mọi chuyện cho hắn ta.“Xú nha đầu cô cũng có chút bản lĩnh đấy, lại có thể đọc được “Chuột”* Ly”, Tiêu Vũ Hiên cười khà khà một tiếng, ném sách học sang một bên, đi theo Cố Thanh Hy ra khỏi phòng học.*Đồng âm với Thử trong ‘Thử Ly’.
Cuồng Phi Sủng VươngTác giả: Thiên QuânTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhĐau, đau đầu, đau toàn thân, đặc biệt là vùng bụng dưới liên tục dấy lên những thay đổi lạ thường, không ngừng giày vò Cố Thanh Hy. Nàng rùng mình dữ dội, là một đặc công cao cấp của thế kỷ 21 kiêm y sĩ hàng đầu thế giới, sao nàng có thể không biết những gì đang diễn ra trong cơ thể mình là thế nào. Tư duy còn đưa được sắp xếp lại, bên tai đã vang vọng tiếng lẩm bẩm đắc ý. “Tỷ tỷ, tỷ đừng trách muội, muốn trách thì chỉ có thể trách tỷ không có tài không có đức, lại chẳng xinh đẹp. Chỉ bởi vì là con của chính thất nên từ nhỏ tỷ mới được định là Trạch Vương phi, người có khí chất hào hoa phong nhã như vậy, sao tỷ có thể xứng được chứ”. “Di nương đã dụ những người đàn ông trong phủ Thừa Tướng đến rồi, những tên đó sẽ đến ngay thôi. Tỷ yên tâm, Thiên Nhật Tuý mà tỷ trúng phải chắc chắn sẽ khiến tỷ sung sướng tột cùng”. Những ký ức vừa xa lạ vừa quen thuộc tràn ngập trong đầu khiến Cố Thanh Hy trở nên tức giận, cực kỳ tức giận. Chỉ là một con kiến nhỏ bé mà lại dám bày kế hãm hại nàng. “… “Lâu quá rồi, ta quên mất mình đọc được ở đâu, nhưng văn tự không phải là văn tự ngày trước, mà là có người dịch ra”.Đám đông bỗng nhiên tỉnh ngộ.Bọn họ cảm thấy kỳ quái, văn tự ngày trước đã biến mất từ lâu, làm sao một kẻ dốt đặc cán mai như cô ta có thể hiểu được.Nhưng vận may của Cố Thanh Hy cũng thật tốt, câu thơ thất truyền như ‘Thử Ly’ cô ta cũng đọc thuộc ra được.Trong số những người có mặt duy nhất chỉ có Thượng Quan Sở, trong đôi mắt không hề bận tâm như đầm sâu hiện lên một tia nghi hoặc, có vẻ như không tin những lời của nàng.Cố Thanh Hy lại hỏi lần nữa: “Phu tử, ta có thể đi ngủ chưa?”“Tan học”, Từ lão tử hô lớn một câu.Nụ cười trên mặt Cố Thanh Hy đông cứng lại: “Tan học?”“Đã trưa rồi, không tan học thì làm gì? Chẳng lẽ không ăn cơm trưa nữa?”“Mẹ kiếp, vậy câu vừa rồi chẳng phải là ta đọc vô ích rồi sao”.Cố Thanh Hy vội vàng nắm lấy ống tay áo của Từ phu tử, ngượng ngùng cười nói: “Phu tử, bây giờ cũng tan học rồi, vậy giấc ngủ ông cho phép ta, có thể dời đến chiều được không?”“Buổi chiều là tiết của Thượng Quan phu tử, nếu cậu ta đồng ý, ta không có ý kiến”.“…”Cái quái gì thế…Nàng bị lừa rồi sao?Lại nhìn đến Thượng Quan phu tử, thấy trên khuôn mặt tao nhã của Thượng Quan phu tử mang theo ý cười, tựa như tắm trong gió xuân, làm say lòng người.Hắn ta cầm sách rời khỏi phòng học, bỏ lại bóng lưng cực kỳ tiêu sái.Cố Thanh Hy nhìn đến ngây ngốc.Một mỹ nam như vậy nếu có thể cưới về nhà nhìn cũng rất bổ mắt.“Này, Cố Thanh Hy, đừng tưởng ngươi đọc được mấy câu ‘Thử Ly’ thì có thể không coi ai ra gì, ta nói cho ngươi biết, Thượng Quan phu tử là của ta, ngươi còn dám dán mắt vào thầy, cẩn thận ta sẽ móc mắt ngươi”.Cố Thanh Hy cố ý cất cao giọng, lớn tiếng hét lên: “Thượng Quan phu tử, có người nói ngài là người của cô ta”.“Cố Thanh Hy, ngươi…ngươi nói bậy, Thượng Quan phu tử, thầy đừng nghe cô ta nói lung tung”.“Thượng Quan phu tử, công chúa nói, những lời ta vừa nói đều là nói bậy, công chúa không thích ngài”.Đương Đương công chúa tức đến mức mặt mũi nhăn nhó.Nàng ta nói không thích Thượng Quan phu tử lúc nào chứ?Không thèm giáo huấn Cố Thanh Hy, nàng ta vội vàng đuổi theo Thượng Quan Sở, giải thích mọi chuyện cho hắn ta.“Xú nha đầu cô cũng có chút bản lĩnh đấy, lại có thể đọc được “Chuột”* Ly”, Tiêu Vũ Hiên cười khà khà một tiếng, ném sách học sang một bên, đi theo Cố Thanh Hy ra khỏi phòng học.*Đồng âm với Thử trong ‘Thử Ly’.