Đau, đau đầu, đau toàn thân, đặc biệt là vùng bụng dưới liên tục dấy lên những thay đổi lạ thường, không ngừng giày vò Cố Thanh Hy. Nàng rùng mình dữ dội, là một đặc công cao cấp của thế kỷ 21 kiêm y sĩ hàng đầu thế giới, sao nàng có thể không biết những gì đang diễn ra trong cơ thể mình là thế nào. Tư duy còn đưa được sắp xếp lại, bên tai đã vang vọng tiếng lẩm bẩm đắc ý. “Tỷ tỷ, tỷ đừng trách muội, muốn trách thì chỉ có thể trách tỷ không có tài không có đức, lại chẳng xinh đẹp. Chỉ bởi vì là con của chính thất nên từ nhỏ tỷ mới được định là Trạch Vương phi, người có khí chất hào hoa phong nhã như vậy, sao tỷ có thể xứng được chứ”. “Di nương đã dụ những người đàn ông trong phủ Thừa Tướng đến rồi, những tên đó sẽ đến ngay thôi. Tỷ yên tâm, Thiên Nhật Tuý mà tỷ trúng phải chắc chắn sẽ khiến tỷ sung sướng tột cùng”. Những ký ức vừa xa lạ vừa quen thuộc tràn ngập trong đầu khiến Cố Thanh Hy trở nên tức giận, cực kỳ tức giận. Chỉ là một con kiến nhỏ bé mà lại dám bày kế hãm hại nàng. “…
Chương 86: Chương 86
Cuồng Phi Sủng VươngTác giả: Thiên QuânTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhĐau, đau đầu, đau toàn thân, đặc biệt là vùng bụng dưới liên tục dấy lên những thay đổi lạ thường, không ngừng giày vò Cố Thanh Hy. Nàng rùng mình dữ dội, là một đặc công cao cấp của thế kỷ 21 kiêm y sĩ hàng đầu thế giới, sao nàng có thể không biết những gì đang diễn ra trong cơ thể mình là thế nào. Tư duy còn đưa được sắp xếp lại, bên tai đã vang vọng tiếng lẩm bẩm đắc ý. “Tỷ tỷ, tỷ đừng trách muội, muốn trách thì chỉ có thể trách tỷ không có tài không có đức, lại chẳng xinh đẹp. Chỉ bởi vì là con của chính thất nên từ nhỏ tỷ mới được định là Trạch Vương phi, người có khí chất hào hoa phong nhã như vậy, sao tỷ có thể xứng được chứ”. “Di nương đã dụ những người đàn ông trong phủ Thừa Tướng đến rồi, những tên đó sẽ đến ngay thôi. Tỷ yên tâm, Thiên Nhật Tuý mà tỷ trúng phải chắc chắn sẽ khiến tỷ sung sướng tột cùng”. Những ký ức vừa xa lạ vừa quen thuộc tràn ngập trong đầu khiến Cố Thanh Hy trở nên tức giận, cực kỳ tức giận. Chỉ là một con kiến nhỏ bé mà lại dám bày kế hãm hại nàng. “… Chẳng lẽ hắn muốn giúp đỡ Cố Thanh Hy.Ban hôn Cố Thanh Hy cho hắn chính là sỉ nhục hắn, sao hắn có thể giúp đỡ Cố Thanh Hy được cơ chứ?Giọng Cố Thừa Tướng khẽ run, không đoán ra được ý của chiến thần: “Vương gia, vi thần không có ý như thế… Chỉ là vi thần… Đe dọa thế thôi”.“Đe dọa Vương phi của bổn vương hả?”Lời Dạ Mặc Uyên nói kéo hơi dài, chứa nhiều ẩn ý, ánh mắt hẹp dài trông như đang cười kia liếc sang Cố Thanh Hy, như thể đang muốn nhìn thấu cả người nàng.Toàn thân Cố Thừa Tướng vã mồ hôi lạnh.Làm quan trong triều bao năm nay, làm sao ông ta không biết ý của chiến thần.Hắn đang muốn giúp đỡ Cố Thanh Hy.Dù không phải, thì Cố Thanh Hy cũng là Vương phi của hắn, không thể chấp nhận người khác ngang ngược với nàng.Cố Thừa Tướng lau mồ hôi, run run nói: “Vi thần không dám…”Cố Thanh Hy ôm trán.Hận không thể tìm cái lỗ chui vào.Mọi người đều quỳ, chẳng lẽ nàng cũng phải quỳ xuống ư?Ôi mẹ ơi.Ba mươi sáu kế, chạy là thượng sách, chuồn thôi.Nàng đang muốn lẻn đi thì Dạ Mặc Uyên lại bất ngờ thêm một câu, khiến nàng không có chỗ để trốn.“Tam tiểu thư, mấy ngày không gặp, mong nàng vẫn khỏe mạnh”.Nghe hắn nói thế, da đầu Cố Thanh Hy run lên.Tên này.Đừng có nói là nhận ra nàng rồi nha?Nghĩ tới lần đầu tiên gặp nhau, nàng đè hắn.Lần thứ hai gặp mặt, nàng nhào lên người hắn, sờ soạng hắn, nếu bị hắn nhận ra thật, chắc sẽ bị trầm lồng heo mất.Cơ thể này ngoài tay chân nhanh nhẹn thì chẳng có chút nội lực nào.Nam nhân kia, không bàn đến đám cao thủ nhiều như mây trong tay hắn, bản thân hắn cũng có võ công sâu không lường được.Cứng đối cứng, nàng chắc chắn sẽ chịu thiệt.Suy nghĩ một lát, cơ thể Cố Thanh Hy run lên, sợ đến mức răng va vào nhau cầm cập, cả một câu đầy đủ cũng không nói nên lời.“Ngài… Ngài chính là chiến thần Dạ… Dạ Vương gia… Ta… Chúng ta có gặp mặt nhau lần nào ư?”Người phủ Thừa Tướng đều muốn hộc máu.Cố Thanh Hy là kẻ mềm nắn rắn buông ư?Lúc nãy vẫn còn dáng vẻ kiêu căng ngạo mạn, nay chiến thần đến nàng lại sợ đến nỗi nhăn nhó, run rẩy quỳ xuống cũng không được, đứng cũng không xong.Vô sỉ.Quá vô sỉ.
Cuồng Phi Sủng VươngTác giả: Thiên QuânTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhĐau, đau đầu, đau toàn thân, đặc biệt là vùng bụng dưới liên tục dấy lên những thay đổi lạ thường, không ngừng giày vò Cố Thanh Hy. Nàng rùng mình dữ dội, là một đặc công cao cấp của thế kỷ 21 kiêm y sĩ hàng đầu thế giới, sao nàng có thể không biết những gì đang diễn ra trong cơ thể mình là thế nào. Tư duy còn đưa được sắp xếp lại, bên tai đã vang vọng tiếng lẩm bẩm đắc ý. “Tỷ tỷ, tỷ đừng trách muội, muốn trách thì chỉ có thể trách tỷ không có tài không có đức, lại chẳng xinh đẹp. Chỉ bởi vì là con của chính thất nên từ nhỏ tỷ mới được định là Trạch Vương phi, người có khí chất hào hoa phong nhã như vậy, sao tỷ có thể xứng được chứ”. “Di nương đã dụ những người đàn ông trong phủ Thừa Tướng đến rồi, những tên đó sẽ đến ngay thôi. Tỷ yên tâm, Thiên Nhật Tuý mà tỷ trúng phải chắc chắn sẽ khiến tỷ sung sướng tột cùng”. Những ký ức vừa xa lạ vừa quen thuộc tràn ngập trong đầu khiến Cố Thanh Hy trở nên tức giận, cực kỳ tức giận. Chỉ là một con kiến nhỏ bé mà lại dám bày kế hãm hại nàng. “… Chẳng lẽ hắn muốn giúp đỡ Cố Thanh Hy.Ban hôn Cố Thanh Hy cho hắn chính là sỉ nhục hắn, sao hắn có thể giúp đỡ Cố Thanh Hy được cơ chứ?Giọng Cố Thừa Tướng khẽ run, không đoán ra được ý của chiến thần: “Vương gia, vi thần không có ý như thế… Chỉ là vi thần… Đe dọa thế thôi”.“Đe dọa Vương phi của bổn vương hả?”Lời Dạ Mặc Uyên nói kéo hơi dài, chứa nhiều ẩn ý, ánh mắt hẹp dài trông như đang cười kia liếc sang Cố Thanh Hy, như thể đang muốn nhìn thấu cả người nàng.Toàn thân Cố Thừa Tướng vã mồ hôi lạnh.Làm quan trong triều bao năm nay, làm sao ông ta không biết ý của chiến thần.Hắn đang muốn giúp đỡ Cố Thanh Hy.Dù không phải, thì Cố Thanh Hy cũng là Vương phi của hắn, không thể chấp nhận người khác ngang ngược với nàng.Cố Thừa Tướng lau mồ hôi, run run nói: “Vi thần không dám…”Cố Thanh Hy ôm trán.Hận không thể tìm cái lỗ chui vào.Mọi người đều quỳ, chẳng lẽ nàng cũng phải quỳ xuống ư?Ôi mẹ ơi.Ba mươi sáu kế, chạy là thượng sách, chuồn thôi.Nàng đang muốn lẻn đi thì Dạ Mặc Uyên lại bất ngờ thêm một câu, khiến nàng không có chỗ để trốn.“Tam tiểu thư, mấy ngày không gặp, mong nàng vẫn khỏe mạnh”.Nghe hắn nói thế, da đầu Cố Thanh Hy run lên.Tên này.Đừng có nói là nhận ra nàng rồi nha?Nghĩ tới lần đầu tiên gặp nhau, nàng đè hắn.Lần thứ hai gặp mặt, nàng nhào lên người hắn, sờ soạng hắn, nếu bị hắn nhận ra thật, chắc sẽ bị trầm lồng heo mất.Cơ thể này ngoài tay chân nhanh nhẹn thì chẳng có chút nội lực nào.Nam nhân kia, không bàn đến đám cao thủ nhiều như mây trong tay hắn, bản thân hắn cũng có võ công sâu không lường được.Cứng đối cứng, nàng chắc chắn sẽ chịu thiệt.Suy nghĩ một lát, cơ thể Cố Thanh Hy run lên, sợ đến mức răng va vào nhau cầm cập, cả một câu đầy đủ cũng không nói nên lời.“Ngài… Ngài chính là chiến thần Dạ… Dạ Vương gia… Ta… Chúng ta có gặp mặt nhau lần nào ư?”Người phủ Thừa Tướng đều muốn hộc máu.Cố Thanh Hy là kẻ mềm nắn rắn buông ư?Lúc nãy vẫn còn dáng vẻ kiêu căng ngạo mạn, nay chiến thần đến nàng lại sợ đến nỗi nhăn nhó, run rẩy quỳ xuống cũng không được, đứng cũng không xong.Vô sỉ.Quá vô sỉ.
Cuồng Phi Sủng VươngTác giả: Thiên QuânTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhĐau, đau đầu, đau toàn thân, đặc biệt là vùng bụng dưới liên tục dấy lên những thay đổi lạ thường, không ngừng giày vò Cố Thanh Hy. Nàng rùng mình dữ dội, là một đặc công cao cấp của thế kỷ 21 kiêm y sĩ hàng đầu thế giới, sao nàng có thể không biết những gì đang diễn ra trong cơ thể mình là thế nào. Tư duy còn đưa được sắp xếp lại, bên tai đã vang vọng tiếng lẩm bẩm đắc ý. “Tỷ tỷ, tỷ đừng trách muội, muốn trách thì chỉ có thể trách tỷ không có tài không có đức, lại chẳng xinh đẹp. Chỉ bởi vì là con của chính thất nên từ nhỏ tỷ mới được định là Trạch Vương phi, người có khí chất hào hoa phong nhã như vậy, sao tỷ có thể xứng được chứ”. “Di nương đã dụ những người đàn ông trong phủ Thừa Tướng đến rồi, những tên đó sẽ đến ngay thôi. Tỷ yên tâm, Thiên Nhật Tuý mà tỷ trúng phải chắc chắn sẽ khiến tỷ sung sướng tột cùng”. Những ký ức vừa xa lạ vừa quen thuộc tràn ngập trong đầu khiến Cố Thanh Hy trở nên tức giận, cực kỳ tức giận. Chỉ là một con kiến nhỏ bé mà lại dám bày kế hãm hại nàng. “… Chẳng lẽ hắn muốn giúp đỡ Cố Thanh Hy.Ban hôn Cố Thanh Hy cho hắn chính là sỉ nhục hắn, sao hắn có thể giúp đỡ Cố Thanh Hy được cơ chứ?Giọng Cố Thừa Tướng khẽ run, không đoán ra được ý của chiến thần: “Vương gia, vi thần không có ý như thế… Chỉ là vi thần… Đe dọa thế thôi”.“Đe dọa Vương phi của bổn vương hả?”Lời Dạ Mặc Uyên nói kéo hơi dài, chứa nhiều ẩn ý, ánh mắt hẹp dài trông như đang cười kia liếc sang Cố Thanh Hy, như thể đang muốn nhìn thấu cả người nàng.Toàn thân Cố Thừa Tướng vã mồ hôi lạnh.Làm quan trong triều bao năm nay, làm sao ông ta không biết ý của chiến thần.Hắn đang muốn giúp đỡ Cố Thanh Hy.Dù không phải, thì Cố Thanh Hy cũng là Vương phi của hắn, không thể chấp nhận người khác ngang ngược với nàng.Cố Thừa Tướng lau mồ hôi, run run nói: “Vi thần không dám…”Cố Thanh Hy ôm trán.Hận không thể tìm cái lỗ chui vào.Mọi người đều quỳ, chẳng lẽ nàng cũng phải quỳ xuống ư?Ôi mẹ ơi.Ba mươi sáu kế, chạy là thượng sách, chuồn thôi.Nàng đang muốn lẻn đi thì Dạ Mặc Uyên lại bất ngờ thêm một câu, khiến nàng không có chỗ để trốn.“Tam tiểu thư, mấy ngày không gặp, mong nàng vẫn khỏe mạnh”.Nghe hắn nói thế, da đầu Cố Thanh Hy run lên.Tên này.Đừng có nói là nhận ra nàng rồi nha?Nghĩ tới lần đầu tiên gặp nhau, nàng đè hắn.Lần thứ hai gặp mặt, nàng nhào lên người hắn, sờ soạng hắn, nếu bị hắn nhận ra thật, chắc sẽ bị trầm lồng heo mất.Cơ thể này ngoài tay chân nhanh nhẹn thì chẳng có chút nội lực nào.Nam nhân kia, không bàn đến đám cao thủ nhiều như mây trong tay hắn, bản thân hắn cũng có võ công sâu không lường được.Cứng đối cứng, nàng chắc chắn sẽ chịu thiệt.Suy nghĩ một lát, cơ thể Cố Thanh Hy run lên, sợ đến mức răng va vào nhau cầm cập, cả một câu đầy đủ cũng không nói nên lời.“Ngài… Ngài chính là chiến thần Dạ… Dạ Vương gia… Ta… Chúng ta có gặp mặt nhau lần nào ư?”Người phủ Thừa Tướng đều muốn hộc máu.Cố Thanh Hy là kẻ mềm nắn rắn buông ư?Lúc nãy vẫn còn dáng vẻ kiêu căng ngạo mạn, nay chiến thần đến nàng lại sợ đến nỗi nhăn nhó, run rẩy quỳ xuống cũng không được, đứng cũng không xong.Vô sỉ.Quá vô sỉ.